chap 13: Jeon Jungkook, tôi kinh tởm cậu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung cả ngày không thể tập trung nổi vào công việc

Lúc trước, mỗi khi tập trung khuôn mặt trở nên băng lãnh nay lại càng kinh người hơn

Trong đầu hắn ứ quanh quẩn tin nhắn kia cùng câu nói của Jungkook

Cố gắng tập đi tập lại vũ đạo, ăn không ăn, nước không uống cứ như kẻ điên

Đôi mắt một mí lạnh lùng đến đáng sợ, các hyung không dám lại gần để hỏi chuyện
_________

Jungkook sáng sớm vẫn luôn ở trong nhà, đang sắp xếp lại đồ đạc, giúp hắn giặt đồ

Chợt nhớ ra, lập tức gọi điện thoại cho Taehyung

- Tae, anh đang luyện tập sao?

- ừ!

- tối anh về sớm một chút. Muốn ăn tối với anh

-

- anh là đồ khô khan chỉ biết ' ừ '. 

Nói rồi cúp máy, thay đồ đi chợ

Bữa tối, Jungkook lấy hết sự thông minh cùng đẹp trai để làm một bàn cao lương cho Kim Taehyung

6h tối Kim Taehyung bước vào nhà nhìn một màn xào nấu kia trong lòng thoáng thả lỏng

- Kookie, em làm nhiều đồ như vậy? Ăn làm sao hết chứ?

- hôm nay em rất hứng nên mới có nhiều đồ ăn. Mau, mau lại đây! Nếm thử một chút xem xem mùi vị thế nào

Kim Taehyung nhìn thấy Jungkook sốt sắng, tay chân liên tục cử động khiến cho hắn phải bật cười

Cùng nhau ăn cơm, tắm rửa.

7h 30 Jungkook bước ra khỏi nhà, hắn thập phần bối rối suy nghĩ xem có nên đi theo?

Rốt cuộc mặc đồ vào lại cởi ra, ngồi ngay ở sopha mở mắt nhìn đồng hồ treo tường chạy từng giây. Rốt cuộc cũng quyết định đi theo

Vốn yêu là sẽ tin tưởng vô điều kiện, là chia sẻ với nhau mọi điều nhưng..... Có thể cậu không yêu hắn

Lái chiếc  T12 Massimo Jungkook tặng lao nhanh đuổi theo chiếc Audi màu rượu

Cả quãng đường Kim Taehyung luôn suy nghĩ: nếu như.....chỉ là nếu như cậu lừa dối hắn thì hắn phải làm sao? Chia tay? Hắn không muốn. Tiếp tục? Liệu mối quan hệ có được duy trì lâu dài?

Hắn sợ, rất sợ

Thoáng chốc đã đến chỗ hẹn

Chưa từng đến những nơi như thế này. Tiếng nhạc, tiếng hò réo, tiếng lách cách của cốc chén, chai va vào nhau, nhưng hình ảnh dâm mỹ không nào tả siết tạo nên một không khí ngột ngạt bao chùm lấy con người hắn

Đi theo bóng dáng mảnh khảnh đến cửa phòng V.I.P, đứng trước cánh cửa vừa đóng lại lòng rối như tơ vò

Đưa tay ra, lại rụt tay lại

Phải làm sao đây? Hắn phải làm sao mới đúng?

Đúng lúc có người phục vụ chuẩn bị mang đồ vào phòng, hắn đành đưa cho người đó ít tiền, mượn đồ làm nốt công việc còn lại

Run run nắm nắm cửa đi vào

Trong phòng tối đen nhìn không rõ, mờ mờ ảo ảo chợt nghe thấy tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ lại vó thêm tiếng va chạm da thịt

Choáng

Khay rượu trên tay rơi xuống sàn, bàn tay siết chặt nắm đấm, thân hình run lên vì tức giận

- làm ăn kiểu gì vậy?

Lúc này hắn mới lấy lại bình tĩnh

- thực....thực xin lỗi! Tôi dọn dẹp ngay

Nhanh chóng nhặt lại vài mảnh đến trả lại đồ cho cậu nhân viên kia rồi nhanh chóng rời đi

Ngồi trên con T12 Massimo, không khống chế được tâm trạng Kim Taehyung không biết đã vượt qua bao nhiêu đèn đỏ.

Tiếng rồ ga đi đến đâu vắng đến đó , đằng sau là xe cảnh sát giao thông nhưng nhanh chóng bị bỏ lại một quãng xa

Dừng xe ở một siêu thị mini, mua vài chai soju, vài lon bia

Hắn rất rối, nếu như không có mấy thứ này hắn không biết phải làm sao!

Trở lại nhà riêng của Jungkook, mở cửa vứt thân thể to lớn ở ghế sopha mở rượu tu ừng ực

Hắn giận cậu, lại giận chính bản thân mình ngủ ngốc

_____________

Nhà riêng của Jung Minho

- hồ sơ của cậu bị lấy cắp. Trong đó chứa cái gì vậy?

- là bệnh án của tớ. Trong phòng thí nghiệm của camera mà! Cậu kiểm tra chưa? .

- Bị xoá rồi. Cậu vẫn đang tiếp tục nghiên cứu sao?

Jeon Jungkook ầm ừ, vẻ mặt khá nghiêm trọng

- ngày mai cậu giúp mình qua Mỹ lấy đoạn video đã bị cắt về đây được không? Mình muốn làm rõ

- mình biết cậu không muốn bí mật của cậu bị bại lộ. Mình sẽ giúp cậu nhưng cậu phải chờ mình một lí do thích đáng

Jeon Jungkook tủm tỉm cười

- lão công nhà mình lâu lắm mới về nước. Mình muốn dành thời gian bên hắn.

- haha, tiểu Kook là con người của tình yêu rồi. Muộn rồi hãy cậu ở lại?

- mình về nhà một chuyến, muốn lấy vài thứ! Tạm biệt

Nói xong thì đã yên vị trên ghế lái phóng xe một mạch rời khỏi

Jeon Jungkook, mình yêu cậu nhưng cậu không yêu mình. Mình không thể cưỡng cầu điều không thể chi bằng mình giúp cậu thành toàn. Cậu hạnh phúc tôi cũng sẽ vui vẻ!

Mỉm cười nhẹ xoay người bước vào nhà

______________

Sáng hôm sau

Jeon Jungkook về nhà sớm bởi muốn nấu cho Kim Taehyung một bữa sáng dinh dưỡng

Mở cửa bắt gặp thân ảnh ngồi ngửa đầu nhìn trần nhà, tay vẫn cầm chai rượu lập tức giật mình

Lão công nhà cậu rất ít khi uống rượu sáng sớm. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nghe thấy tiếng động hắn nhìn về phía cậu. Ánh mắt thê lương, đau đớn, tức giận, hận thù lại một chút chua xót

Vội vàng vứt túi đồ ăn trên tay xuống sàn nhà chạy nhanh về phía hắn

Ánh mắt hắn một giây cũng không rời khỏi người cậu đến lúc cậu ngồi xuống trước mặt hắn đưa tay lên xoa hai bên má, hắn mới thức tỉnh

- lão công, xảy ra chuyện gì sao? Tại sao lại bộ dạng này?

Nhìn hắn như vậy Jungkook xót xa bao nhiêu. Lúc đi đang tươi cười lúc về lại tảng băng

Áp môi cậu lên mắt hắn, trán hắn, mũi hắn, môi hắn nhưng vẫn không thấy động tĩnh. Đành mặt dày hôn lên môi hắn

Lúc gần sát bên cạnh, chỉ còn một giây thôi là hôn rồi thế mà Kim Taehyung lập tức xô cậu ngã ra sàn

- qua đêm bên ngoài cùng nam nhân khác thoả mãn chưa đủ? Muốn về tìm tôi để thoả mãn nhu cầu của cậu? Jeon Jungkook, tôi kinh tởm cậu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net