Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bỏ lại Taehyung ở đó, mặc cho toàn thân đang đau nhức em vẫn phải lết xác về nhà. Đằng nào cũng bị ăn đòn rồi lại những bài ca của NamJoon, Jin với Suga cho mà xem.

Không ngoài dự đoán, cả đêm nay mọi người ngủ không yên. Nói hẳn là mọi người vì tất cả đều về đây cùng một lúc nên mua tạm một căn nhà đủ cho cả năm người cùng sống với nhau trong khoảng thời gian ở đây. Người lo lắng nhất có lẽ là Jin, sợ rằng vì say mà chuyện gì đó xảy ra với em, còn sợ cả người đàn ông quyền lực kia nữa, NamJoon mà biết để JungKook say khướt đi một mình trong đêm thì toi.

Đang bồn chồn không biết làm gì ngoài cắn móng tay thì tiếng em từ ngoài cửa vọng vào trông rất mệt mỏi

- Em về rồi

Jin mừng hết biết chạy thẳng ra cửa đón em, nhìn xung quanh người em trước rồi tới tay chân, may quá em chả bị sao hết nhưng ánh mắt của Jin lại để ý đến tầm trung cổ em, vài dấu đỏ ở trên đó buộc anh phải hỏi

- Cái này ? - Anh chỉ tay vào chỗ đó

- Không có gì đâu, em không sao đâu anh đừng lo, giờ em lên thay đồ đi làm đây. Mọi người nữa, chuẩn bị đi làm thôi, em không sao hết.

Cả nhà coi như là tạm tin em, chuyện ai của người nấy đi lên phòng thay quần áo để đi làm cùng với nhau luôn. Giờ chỉ có Jin ở nhà ngồi uống trà ăn bánh xem TV thôi.

-------

Phía Taehyung, anh vẫn còn dư âm ngày hôm qua, rõ ràng cảm giác đó rất giống. Anh có chút hụt hẫng, trách bản thân lúc đó không đủ tỉnh táo mà gặng hỏi cho ra lẽ. Nhưng em đã quá khác so với anh tưởng tượng, có phải em nhận ra anh nên mới làm vậy để trút giận không. Mà nếu người đó không phải là em thì sao, anh sẽ cảm thấy tội lỗi suốt đời, chuyện ngày hôm qua như là gián tiếp phản bội em vậy. Nhìn lại số tiền em vừa quăng thẳng vào mặt mình lúc nãy lắc đầu. Tiền ? Anh có thiếu tiền đâu. Vội để lại toàn bộ số tiền đó trong phòng khách sạn trở về nhà. Hôm nay anh có một cuộc hẹn quan trọng. Anh phải đến Kim thị để kí bản hợp đồng đã bàn bạc ngày kia.

-------

- Phó giám đốc JeiKey, Min tổng có việc tìm anh

- Con nhóc này, không có anh NamJoon em cứ xưng hô bình thường đi, làm anh không quên

- À vậy lên lẹ gặp ổng kìa, sai người ta mà cái giọng...

Hai người là vậy đấy lúc nào cũng cãi nhau làm cả nhóm phải đau đầu. Em miễn bàn liền sang phòng Suga gọi em có chuyện gì. Vừa bước vào là cái mùi sát khí của Min tổng bao quanh phòng. Đanh đá là vậy nhưng bản tính rụt rè của em vốn có sẵn trong người. Em và Y/n được chiều chuộng nhưng không có nghĩa thả cho muốn làm gì làm. Nhìn vẻ mặt anh cũng biết anh kêu em vào đây làm gì. Em rón rén bước lại gần anh đưa khuôn mặt ra vẻ vô tội vào

- Hôm qua đi đâu ?

- Đi...đi dạo

- Nói thật

Em hít một hơi, không biết chuyện xui rủi gì thôi thúc cái miệng em nói hết chuyện ngày hôm qua, nguyên nhân của những giấu bầm đó, tất nhiên trừ chuyện ấy giữa hai người. Em làm sao mà nói được, nói ra có nước Suga chém đầu em mất.

-Yah EM MUỐN CHẾT HẢ

Định vung tay lên đánh em thì anh dừng lại. Đúng là chẳng thể nói nổi cũng không nỡ lòng mà đánh em. Được thời cơ em lãng sang qua chuyện khác

- Haizz anh à không có gì đâu, tên đó em cho hắn một đấm một đá một tát với một cục tiền rồi.

- Ừ nói thì hay lắm, chẳng chịu nghe lời

- Lần đầu cũng như lần cuối. À mà bỏ qua chuyện đó đi, nãy anh nói gì làm con bé Y/n giận vậy

*Cốc cốc* Tiếng gõ cửa làm tắt ngang chuyện đang nói giữa hai người.

- Min Tổng, chủ tịch Kim thị tới rồi.

- Biế...

- Anh JeiKey, anh NamJoon cũng kêu anh đi bàn hợp đồng luôn á.

- À ờ anh biết rồi, tụi anh qua liền.

Nói rồi Y/n ra khỏi phòng mà không nói gì thêm. Khác với cô thường ngày, vui vẻ và hay đùa giỡn từ nhà đến công ty.

- "Con bé này"

Gạt sang chuyện đó qua một bên, hai người lấy lại phong độ đi đang phòng họp. Em có lẽ sẽ bất ngờ trước khách hàng ngày hôm nay.

- Min Tổng, tôi đến bàn hợp đồng

- "Tên...tên này là Kim tổng ?"

Hai người gặp lại nhau, cả hai đều há hốc mồm chẳng nói gì được. Một người thì vui đến bất ngờ vì gặp được người mình đang tìm. Một người chỉ nhìn lại mặt người kia thôi là cục tức nổi lên bừng bừng. Thầm nghĩ tên đó là tên vừa sáng nay quăng cục tiền vào mặt hắn lại là chủ tịch của Kim thị. Oan gia ngõ hẹp, mà cái ngõ này hẹp quá cơ chứ. Đôi bên khó xử còn Suga vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. Anh liền cắt ngang bắt đầu vào cuộc họp để tránh phải khó xử.

- Giới thiệu với Kim tổng đây là Phó giám đốc JeiKey là người có lẽ sẽ làm việc trực tiếp với anh sau này.

"JeiKey" sao ? Đây đâu phải tên em, nhưng giọng nói này, gương mặt này. Vậy đúng như JiMin nói anh đang có vấn đề à, vậy người tối qua trên giường cùng anh không phải là em sao ? Có nghĩa anh là một thằng phản bội đúng không, anh làm chuyện đồi bại gì thế này. Hãy nói rằng em là JungKook đi, và em chỉ là đang giận anh muốn anh xin lỗi em thôi đúng không. Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả, mọi lời nói của Suga đang ở thực tại và người đối diện anh mang tên JeiKey không phải tên JungKook.

Cảm xúc lẫn lộn tuy vậy anh vẫn không bị chia phối suy nghĩ mà bắt đầu cuộc họp. Hai bên đều đã có cái nhìn tốt về đối phương từ trước nên chuyện kí hợp đồng ở đây chỉ gọi là làm đúng thủ tục cần phải làm. JeiKei rất muốn ngừng hợp đồng này nhưng em đâu thể, sẽ ra sao nếu Suga hỏi em lý do. Em đành ngậm ngùi cục tức trong lòng, bức quá thì để Suga gánh hộ đợt hợp tác lần này với anh.

Cuộc họp kết thúc cũng là lúc cái bụng em biểu tình. Đợi anh ra khỏi phòng em liền chạy tới Suga, theo thói quen mỗi lần muốn đi ăn là em lại nắm tay Suga lắc lư qua lại.

- Anh làm xong chưa em đói cả rồi đây này

- Chờ anh chút, có chuyện gì nói đi

- Cái bụng em nó ọt ọt rồi đây này

Đó đó, chỉ có lúc đói mới bỏ cái thói đanh đá chua ngoa của mình ra thôi. Tại sao ? Đơn giản là vì cừu xiên nướng ăn một lần nhớ một đời. Người chỉ trả cho cái họng lớn của em không phải Suga thì không là ai khác hết. Anh phì cười vuốt nhẹ đầu mũi em một cái

- Nhóc nhà em, biết nịnh là giỏi

- Hai người...Xin lỗi đã làm phiền tôi để quên bút

Taehyung đáng lẽ đã đến bãi đỗ xe rồi nhưng lại bỏ quên cây bút của mình trên phòng họp liền lật đật quay trở lại thì vô tình thấy cảnh này. Rõ ràng biết người đó không phải em nhưng tim anh quặn đau khi nhìn hai người họ thân thiết như thế. Nhắm mắt cho qua vào trong lấy đồ rồi anh đi thẳng ra ngoài.

- JeiKey, JeiKey !!

- Dạ..dạ

- Em còn muốn đi ăn không đây

- Ăn chứ, mình rủ thêm Y/n đi anh

Ba người chọn đại một quán ăn trên app rồi đi tới đó mất tầm 15 phút thôi. Hai người đi ăn tiền người ta trả mà cái miệng thì kêu món lia lịa, coi bộ hôm nay Min tổng phải kiểm soát hai cái bụng không đáy này lại rồi.

Y/n sau khi gọi cho đã đời liền vào nhà vệ sinh, còn em và Suga ngồi lại đây

- Anh chưa trả lời em, anh nói gì để Y/n nó bực kìa

- Con bé đanh đá đó lúc nào chả vậy, kệ nó đi

- "Hừm...hai cái người này"

UyenMin1110


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net