Chương 20: Cuộc sống ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin hỏi hai vị chọn màu gì ạ ?"- Cô phục vụ đưa đến chiếc giường mà họ chọn .

"Em thích màu nào ?"- Anh nhìn hai màu xanh biển và nâu kia nhìn đến nhíu mày .

"Có gì khó chọn chứ em thích màu nâu, anh thích màu xanh vậy lấy cả hai" - Cậu nhìn anh nhíu mày mà tức cười .

"Không được, em định ngủ riêng hay sao. Anh không đồng ý "

Lại giở thói trẻ con ra rồi :" Anh hai à, một chiếc để phòng ngủ chính một chiếc để phòng khách nhà chúng ta có hai phòng mà không phải sao ?" .

Anh chỉ " ừm" nhẹ một tiếng không nhíu mày nữa cũng vui vẻ đi thanh toán .

Tiếp đó đi đến chọn sopha, đèn trang trí và vật dụng trong nhà. Họ chọn từ vật dụng nhỏ nhất từ cái ly, cái chén đên vật dụng lớn dần cái bàn cái tủ, họ bỏ ra cả một ngày để chọn đồ. Cái nắng tháng sáu gay gắt, cháy da cháy thịt nhưng không nắng bằng ngọn lửa trong tim của những con người đang yêu nhau say đắm .

Về đến nhà thì vật hai cái giường cũng vừa được chuyển đến đem giường vào phòng, cái màu xanh biển để phòng chính cái màu nâu để phòng khách. Bận rộn cả ngày bây giờ chỉ chuyển hai chiếc giường thôi thì đã rút cạn sinh khí rồi.

"Kookie, anh mệt quá chúng ta đi ngủ đi rồi mai làm tiếp" - anh nằm lên giường giang tay chân theo hình chữ đại (大) nhìn cậu đang treo đồ lên cái tủ âm tường .

Bỗng dưng trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, đây có phải hạnh phúc không, ngày nào cũng sẽ có người cùng anh ăn cơm, sáng thức dậy sẽ thấy người mình thương .

"Anh đi tắm đi, không thấy anh hôi lắm sao!" - Cậu lấy đồ đưa cho anh, còn mình thì đi ra ngoài .

"Em đi đâu vậy ?"- Anh ngạc nhiên nhìn cậu .

"Ra phòng khách tắm không lẽ tắm chung với anh. Đừng mơ!" - cậu trừng mắt nhìn anh. Đừng nghĩ suy nghĩ của anh cậu không biết .

"Ha....ha......ha hôm nay em trốn được nhưng sau này còn dài em a"̀ - cười xong anh nhảy xuống chạy đi tắm .

Khi cả hai đặt lưng xuống giường đã là 12 giờ khuya, cậu nằm xoay lưng về phía anh, anh ôm cậu từ phía sau, tay anh lồng vào tay cậu ,cằm đặt trên đầu cậu, cúi xuống hôn nhẹ lên tóc cậu thì thầm 
-"Bảo bối, ngủ ngon "

Thanh âm cuối cùng còn vang trong phòng trống, tuy phòng trống nhưng hai trái tim trong căn phòng đã được lấp đầy bởi tình yêu của đối phương lắp đầy .

Sáng sớm những tia nắng đầy sức sống chiếu rọi lên hai thân ảnh trên giường.

Cậu bị nắng sáng làm cho tỉnh giấc, phát hiện ra rằng cậu đang nằm trong lòng anh, tay anh đang ôm ngang thắt lưng cậu, đầu cậu gối lên tay anh, vùi mặt vào cổ anh .

Cậu ngước lên nhìn anh, khi anh ngủ khóe miệng hơi nhếch lên hình như là đang mơ cái gì đó rất vui vẻ, đôi mày không nhướn lên như mọi ngày, cơ mặt được thả lỏng, anh ngủ rất an tĩnh.

Cậu nhìn sang đồng hồ thì phát hiện gần 8 giờ rồi sao. Trước giờ cậu chưa từng ngủ đến giờ này, có lẽ hôm qua do quá mệt hay tại nằm trong lòng anh quá ấm áp, cậu cũng không biết rõ.

"Nè, dậy đi sáng rồi hôm nay có nhiều việc cần làm lắm!" - cậu lay lay anh, do bị làm phiền anh nhăn mặt buông cậu ra xoay mặt vào gối tiếp tục ngủ .

"Em dậy đi anh hơi mệt để anh ngủ một chút đi mà" - Giọng anh khàn khàn chưa tỉnh ngủ 

Cậu mỉm cười rồi rời khỏi giường, đi làm bữa sáng cho cả hai .

Cậu bày món ăn lên bàn cũng vừa lúc anh ra.

"Ăn sáng đi rồi chúng ta trang trí nhà "- cậu ngồi xuống nhìn anh cười 

Anh bất giác sững người cứ tưởng đến cái viễn cảnh của tương lai, hạnh phúc mãi như vậy .

Sau khi giải quyết xong bữa sáng thì anh và cậu bắt tay vào trang trí căn nhà .

Họ cùng nhau di dời bộ sôpha nặng trịch rồi đến cái bàn trong phòng sách, hai người tự tay làm tất cả mọi thứ từ lớn đến nhỏ .

"Trưa rồi, em đi ăn đi, anh sơn xong cái này rồi mới ăn, ở đây dơ lắm em đi trước đi "- anh cầm chổi sơn trên tay nói, mặt anh dính lem lém một chút sơn vàng trong rất đáng yêu .

"Được rồi tiếp tục sơn đi" - Cậu cười rồi đi ra ngoài 
Không đến mười phút sau cậu lại quay trở lại cầm trên tay hai hộp cơm và hai ly nước ép .

"Ăn cơm thôi "- Cậu giơ hộp đồ ăn lên cho anh xem và gọi anh đến .

"Sao lại về rồi, anh bảo là ....."

"Ăn cơm "- Không đợi anh nói hết câu cậu đã gằn giọng ra lệnh. Lệnh của "vợ" sao dám cãi, anh nhún vai buông đồ đi đến bên cạnh ngồi ăn cơm ngoan ngoãn .

Bữa trưa lại trôi qua, một buổi chiều bận rộn lại bắt đầu .

Phần việc còn lại chỉ đơn giản là trang trí căn nhà 
Phòng ngủ chính được anh trang trí kỹ nhất. Một chiếc giường đôi màu xanh ở giữa, màn cửa cũng xanh nốt dài chấm đất, anh còn đặt thêm một bộ bàn ghế gỗ ở ban công dùng để uống trà hay cả hai ngồi nói chuyện .

Cảnh tưởng chỉ tưởng như mơ nhưng nó lại chân chân thật thật trước mặt như vậy khiến cậu khó tin .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net