Chương 23: Chia sẻ chỉ cần những cái ôm đơn giản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh không hỏi nhiều chỉ đơn giản ngồi đó nghe cậu nói, bàn tay khẽ vỗ lưng cậu như trấn an .

Đôi khi chỉ cần một ánh mắt, một lời nói của đối phương cũng sẽ khiến cho ta rung động .

Nói chuyện một hồi cũng đã đến hai giờ chiều:"Nè, bản thiết kế của anh đến khi nào thì nộp vậy ?"- Cậu không muốn đề tài này làm cho không khí mất hết vui vẻ nên uyển chuyển đổi đề tài .

"Hết tuần sau, bây giờ anh phải đi làm đây!" - Anh đứng lên hôn lên trán cậu một cái rồi đi đến phòng sách giam mình cho đến tối .

Jungkook thì lôi laptop ra ngồi ngấu nghiến bản kế hoạch cho dự án của mình đến khi nhìn đồng hồ thì đã gần bảy giờ , cậu đưa mắt đến cửa phòng sách thấy nó không có dấu hiệu mở ra đành phải gọi điện kêu đồ ăn bên ngoài .

Khi đồ ăn giao đến là chuyện của nửa tiếng sau. Cậu đem đồ ăn đổ ra bưng đến phòng sách cho anh .

Cậu mở cửa phòng ra, anh đang rất tập trung nhìn vào bản vẽ nên không chú ý xung quanh đến cậu vào cũng không hay biết .

Khi làm việc anh rất tập trung, anh đeo một cái kính cận màu xám, trong anh rất phong độ. Đàn ông khi làm việc là hấp dẫn nhất, đương nhiên lúc này anh cũng vạn phần hấp dẫn .

"Taehyung, ăn chút gì đi rồi làm tiếp" - Nếu cậu không lên tiếng chắc có lẽ anh cũng sẽ không phát hiện ra cậu đâu .

Anh giật mình ngẩng đầu nhìn cậu thì thấy cậu đã đi đến cái bàn gần đó đặt đồ ăn xuống .

"Kookie " - Anh gọi một tiếng 

"Hả ?"- cậu quay lại nhìn anh nhưng anh không nói .

"Kookie " - Lại một tiếng .

"Nói đi !"- Cậu bắt đầu mất kiên nhẫn .

"Kookie "- Lần thứ ba cũng là lúc anh bước đến bên cậu .

"Nè, muốn ..."

Lời chưa kịp dứt thì anh đã in lên môi cậu một nụ hôn thật sâu .

"Kookie, anh yêu em "- Kết thúc nụ hôn nồng nàn là màn tỏ tình nồng thắm .

Anh không nghĩ cậu sẽ đem đồ ăn cho anh khi anh đang bận việc. Đây có gọi là quan tâm không.

"Ăn đi" - Mặt cậu hơi đỏ lên .

Cuộc sống cứ tiếp diễn với hạnh phúc ngọt ngào của hai bạn trẻ.

Vào một buổi chiều nào đó trong gian bếp nhỏ 
"Em làm món gì vậy ?"- Anh mới đi giao bản vẽ về thì thấy cậu đang bận rộn trong bếp. Anh lập tức bỏ đồ chạy vào bếp ôm lấy cậu từ phía sau vừa hôn vừa hỏi .

"Buông ra coi!" - Cậu bực mình đẩy cái móng sói của anh ra .

"Sao hôm nay ngoan vậy, xuống bếp nữa "- Anh vẫn không buông mà còn ghì chặt hơn hôn tới tấp hơn .

"Đói, một lát nữa em còn phải đi gặp anh Min, nên làm gì đó ăn xong rồi đi. Ăn không?" - Cậu từ bỏ việc đẩy anh ra cứ mặt anh ôm hôn .

"Ăn, bà xã nấu là phải ăn "- Anh ngoan ngoãn buông cậu ra tiếp cậu đem đồ ra bàn .

"Lần sau mà còn nói bậy, em sẽ trị anh đó "- Cậu trừng mắt nhìn anh 

"Để anh đưa em đi, khi nào về thì alô anh rước "- Thấy cậu buông đũa đứng lên anh cũng gấp gáp lùa cơm, chạy theo .

"Không cần đâu, em tự đi được rồi khi nào về em sẽ gọi, ăn cơm rồi dọn dẹp đi. Bye "- Dứt lời thì cậu cũng khuất bóng .

Anh cười lắc đầu bất lực , cậu làm việc rất dứt khoát nói đi là đi .

✩✩✩✩✩✩✩✩

"Cậu Jeon, ông chủ đang chờ cậu ở trên thư phòng" - Vị quản gia già cung kính nói 

Ông chính là người đã chứng kiến cả quá trình ông chủ của ông đưa cậu về đến lúc này đây, ông rất thương cho hoàn cảnh của cậu 

"Con biết rồi, chú Lee"- Cậu lại trở lại là một Jungkook  lạnh lùng, lãnh đạm 

"Cốc.....cốc.....cốc , anh Min, em là Jungkook đây "- cậu lịch sự gõ cửa phòng anh 

"Vào đi "- Anh buông hồ sơ xuống ngẩng đầu nhìn cậu .

Anh đi công tác gần hai tháng, không gặp cậu khiến anh nhớ cậu vô cùng. Anh biết cậu là một người lạnh lùng nên anh muốn đợi đến khi cậu trưởng thành sẽ dùng tình cảm của mình để nung nóng trái tim cậu, đó là tình yêu chứ không đơn thuần là tình anh em. Anh làm một việc mà rất lâu sau này anh phải hối hận rất nhiều 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net