Chương 42: Đâu mới là khoảng cách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông tức giận khiến cả khuôn mặt đỏ lên 

"Ba.....ba "- anh không biết phải nói như thế nào nữa 

"Không cần đâu ba "- Giọng nói lạnh lùng của anh hai nhà họ Kim- Kim Namjoon vang lên phần nào giúp xoa dịu đi không khí căng thẳng của hai người 

"Ý mày là sao ?"- Ông đưa mắt nhìn anh đầy nghi hoặc 

"Đã có người đứng ra giải quyết vụ lùm xùm này cho công ty, với điều kiện bán cho họ 5% cổ phần" - Giọng anh vẫn đều đều như thường không nghe ra nửa điểm gợn sóng trong câu nói 

"Mày bán 5% cổ phần vậy chúng ta còn lại bao nhiêu ?"- Ông kiềm nén sự tức giận trong lời nói 

"Dạ chúng ta còn lại 55% "

"Tại sao công ty đó lại giúp chúng ta?" -Ông càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ 

"Người đại diện nói là chủ tịch của họ trước đây nhờ ba nên mới có thể được như ngày hôm nay "

"Chủ tịch họ tên gì?" - Ông hỏi 

"Người đại diện không nói, đợi đến khi ký được hợp đồng vị chủ tịch đó tự nhiên sẽ xuất hiện "

"Chắc là do trước đây lúc làm ăn ông đã giúp người ta. Thôi được rồi, đi đi ăn cơm!" - Bà Kim vui vẻ nói - "Taehyung ở lại ăn cơm đi con" - Bà nhìn sang anh, gần như là thăm dò 

"Hừ, nó không ăn thì thôi, kêu nó làm gì "- Ông hừ một tiếng đi vào phòng ăn 

"Cái ông này...."- Bà nhìn theo người chồng đã sống cùng mình hơn hai mươi năm mà khẽ thở dài

"Đi ăn cơm đi mẹ "- Taehyung tiến đến đỡ lấy mẹ mình vào bếp 

✩✩✩✩✩

Mùa đông lạnh lẽo đi qua, khí trời còn se se lạnh, bầu trời quang đãng khiến tâm tình con người thoải mái hơn 

"Cậu chủ nhỏ..... cậu chủ nhỏ "- Robert đang phải chạy theo tên nhóc tì mà Jungkook dẫn từ nước ngoài về 

"Lêu....lêu.....Catch me "- Nhóc tì làm mặt quỷ với Robert, vừa chạy vừa cười nhìn cậu bé cứ như một tiểu thiên sứ 

"Cậu chủ nhỏ....đứng lại đi, ngoan nghe lời chú "- Robert vẫn cứ chạy theo vừa chạy vừa la hình tượng một trợ lý tinh anh gần như mất hết 

"Junghuyng "- Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau khiến cho nhóc tì đang hăng say đùa giỡn cũng không dám nhúc nhích 

Robert từ sau chạy đến, khụy gối thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ bừng mồ hôi chảy từ thái dương ướt đẫm cả áo sơmi 

Nhóc con quay đầu nhìn lại, thè cái lưỡi hồng hồng ra, khuôn mặt cún con vô tội khiến người nhìn liền thương 

"Baba "- Cậu bé non nớt gọi một tiếng, ngọt đến tận tim 

"Đến đây" - Jungkook đi đến ngồi lên ghế sopha, gọi nhóc con đến để cậu bé ngồi vào lòng yêu thương xoa đầu cậu bé , bé con chính là tâm can bảo bối của cậu 

"Baba, khi nào chúng ta mới có thể gặp daddy" - Nhóc con hỏi , tuy bé không hiểu tại sao các bạn đều có ba và mẹ mà bé lại có đến hai người ba nhưng bé không thắc mắc nhiều vì baba rất yêu bé nha, bé nghĩ chắc daddy cũng sẽ như vậy 

"Ngoan, vài ngày nữa ba sẽ cho con gặp daddy" - Cậu hôn nhẹ lên cái má phúng phính của nhóc con sau đó quay sang nói với Robert - "Việc đó giải quyết xong chưa ?"

"Dạ, chỉ cần đến ký tên là xong" - Robert trở lại là một tinh anh trợ lý 

"Tốt, cậu đi nghỉ đi đến chiều dẫn nhóc con này đi chơi đi, chắc nó cũng buồn chán rồi "

"Baba, Junghuyng yêu baba nhất" - Nhóc tỳ hôn lên má cậu một cái, sau đó chạy đến chỗ của Rober lắc lắc tay làm nũng - "Chú Robert, chúng ta đi ăn đi Junghuyng đói rồi "

"Được, chúng ta đi. Cậu Jeon tôi đi trước !"- Robert nhìn sang cậu thấy cậu gật đầu thì nắm tay cậu nhóc đi ra ngoài 

Giờ trong phòng chỉ có mỗi mình cậu, cậu thu lại bộ dạng lạnh lùng thường trực trong bốn năm qua, đi đến vali lấy một khung ảnh đã đem theo bên mình

Cậu vuốt nhẹ lên khuôn mặt trên tấm ảnh, ánh mắt cậu vẫn đong đầy tình yêu dành cho người đàn ông đó 

Bốn năm! Bốn năm rồi cậu vẫn cứ cố gắng gây dựng sự nghiệp của riêng mình, phấn đấu hết mình chỉ để giành lại tình yêu vốn dĩ thuộc về cậu 

Cậu không cho phép trong cuộc sống của cậu có bất kỳ khiếm khuyết nào 

Cậu đã nhận định rằng mình yêu người đàn ông đó thì cho dù có chống lại cả thế giới cậu cũng sẽ bảo vệ tình yêu của mình 

"Taehyung , anh không thoát khỏi em đâu !"

Cậu mỉm cười rồi đặt khung ảnh xuống tiếp tục xử lý công việc trên bàn 

Người ta nói khi yêu nhau thì mọi thứ sẽ giống nhau như đúc. Bốn năm nay cậu sống như thế nào thì anh sống như thế ấy

Tuy ở hai nơi khác nhau nhưng sinh hoạt và cả thói quen cũng giống hệt nhau. Trên bàn làm việc của cậu cũng có một khung ảnh y như trên bàn của anh

Hằng ngày anh nhìn ngắm căn nhà trong cô đơn, cậu cũng thế 

Anh hằng đêm sống trong quá khứ về cậu, cậu cũng thế hằng đêm đều ngồi thơ thẩn nhớ về anh 

Hai trái tim nhưng cùng chung một nhịp đập, hai tâm hồn nhưng như hòa làm một

Khoảng cách địa lý không ngăn cách được khoảng cách trái tìm 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net