Chương 49: Bác xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu và anh cùng với tiểu bảo bối chính thức dọn đến sống ở căn biệt thự ở gần trung tâm 

Căn nhà chỉ có to hơn chứ không thay đổi bất cứ thứ gì 

Sopha vẫn ở đó, chiếc ti vi vẫn ở đó, tất cả tất cả như được dời qua vẫn rất ấm áp, vẫn rất hạnh phúc 

"Kookie, chiều nay anh đến đón em chúng ta hưởng thụ thế giới của hai người, còn Junghuyng  thì đưa cho Robert dẫn đi chơi nha~"- Anh gọi điện cho cậu, hiện anh đang ở trong phòng làm việc. 
Thư ký bị những lời nói này của anh làm cho lạnh hết cả sóng lưng. Tuy chủ tịch của họ không phải núi băng khó gần, không phải thuộc kiểu tổng tài lãnh khốc nhưng biểu tình này chưa từng thấy qua, rất đặc biệt, rất khó nói nha~~ 

"Anh nói sao thì vậy đi, em còn một cuộc họp, gọi anh sau, bye "- Cậu gấp gáp trả lời, rồi cúp máy sau đó nhanh chóng lấy hồ sơ đi họp 

Anh mỉm cười lắc đầu nghỉ " Nhà anh da mặt mỏng mà "

Anh quay sang thư ký tiếp tục công việc cần giải quyết 

✩✩✩✩✩

Tại nhà họ Kim
Sau sự kiện ngày hôm đó ở công ty, tinh thần ông gần như xuống dốc không phanh 

Ông không tin ông lại thua tên nhóc bằng tuổi con ông 

Ông thật sự đánh giá thấp Jungkook

"Ông à, ông không thể chia rẻ tụi nó đâu, ông chấp thuận cho tụi nó đi "- Bà Kim ngồi kế ông khuyên bảo 

Con do bà sinh bà biết những năm gần đây anh sống không vui vẻ, tuy miệng anh cười nhưng tâm không cười. Bà biết rằng con bà rất yêu chàng trai tên Jungkook đó, tuy bà chưa từng gặp cậu nhưng bà chỉ cần thông qua ánh mắt khi anh nói về cậu bà vẫn có thể cảm nhận được con người cậu

"Tôi có thể không đồng ý sao, chúng nó nghe tôi sao ?"- Ông tức giận, nhưng đối với người vợ mình thương yêu vẫn không nỡ lớn tiếng 

"Tuy chúng nó đối nghịch ông nhưng nếu như ông chấp nhận chúng nó thì không phải tốt hơn sao. Ông nếu như chịu mở lòng thì ông sẽ có thêm một thằng con trai nữa. Tôi đã nói rồi ông nghe hay không thì tùy tôi hôm nay sẽ đến gặp cậu trai ấy"- Nói xong bà đứng lên nhìn anh một cái rồi đi ra 
Ông thẩn thờ vài giây sau đó đột nhiên đứng lên chạy theo ra cửa 

"Tôi.....tôi đang rảnh tôi chở bà đi "

Ông nói xong thì lên xe ngồi, trên mặt ông thoáng có vẻ mất tự nhiên 

Bà cười cười rồi lên xe ngồi, bà biết như thế là ông đã chấp nhận 

✩✩✩✩✩

"Ông chủ, có ông bà Kim đến tìm ngài" - Robert nói

"Mời vào "- Cậu buông hồ sơ trong tay, quay lưng ghế lại phía cửa, tựa hồ như không muốn nhìn thấy người sắp gặp 

Ông Kim vào đến bên trong thì hừ lạnh một tiếng ngồi xuống, còn bà Kim thì cẩn thân ngắm nhìn cậu từ phía sau 

Cậu đứng lên đi đến sopha, phân phó cho Robert pha ba ly trà đem đến rồi bắt đầu tiếp chuyện 

"Ông Kim, bà Kim xin hỏi hai vị đến có việc gì ?"

"Jungkook, con đừng gọi xa lạ như vậy. Gọi ta là dì đi !"- Bà Kim mỉm cười dịu dàng 

"Dì, không biết dì đến tìm con có việc gì ?"- Cậu giật mình sửa lại cách gọi của mình, cậu có cảm giác hôm nay họ không được bình thường

"Dì biết những gì trước kia ông ấy làm, nhưng dì mong con có thể tha thứ cho ông ấy "- Bà dịu dàng nói 

"Baba, ba có nhớ con không ~~"- Từ ngoài cửa có một cái bóng nhỏ chạy ù vào nhảy vào lòng cậu khiến không khí căng như dây đàn trong phòng dịu xuống 

Cậu chưa kịp trả lời thì bị một cú vồ vào lòng không kịp đỡ. Lấy tay gỡ cái đầu dính trên ngực ra dịu dàng nói 

"Bảo bối~~ , ba đương nhiên rất nhớ con rồi, ngoan, chào ông bà đi "

Nhóc con hôn nhẹ lên má cậu quay sang nhìn hai người đang ngồi đối diện, mắt tròn xoe ra vẻ tò mò nhưng cái miệng nhỏ chúm chím vẫn bật ra tiếng gọi non nớt 

"Ông, bà Junghuyng chào hai người ~~"

Ông bà Kim vẫn chưa hết bàng quàng với cái bóng nhỏ trong lòng cậu, nay lại thêm một tiếng ông, bà thì tim như nhũn ra 

"Jungkook, đây là ...?"- Bà Kim vừa cười vừa nói, nhìn chằm chằm vào Junghuyng

"Đây là Junghuyng, con trai con"- Cậu đơn giản giới thiệu 

Sau đó quay sang nhìn nhóc hỏi 

"Junghuyng, ai đưa con đến?"

"Là anh "- Anh từ bên ngoài bước vvào khuôn mặt trầm xuống nhìn về phía ông bà Kim

Anh dự định đến đón cậu sau đó đưa nhóc con cho Robert chăm nhờ không ngờ anh lại gặp được ba mẹ mình ở đây 

Ông bà Kim cũng khá bất ngờ khi gặp anh, bà Kim cảm thấy anh sẽ nghi ngờ nên vội vàng giải thích 

"Con trai, đừng hiểu lầm, hôm nay ba mẹ đến là để thăm Jungkook , không có ý gì khác"

"Thăm cũng đã thăm rồi, về thôi" - Ông Kim nhăn mặt nói rồi cất bước đi về 

Bà Kim mỉm cười giải thích dăn dò vài câu rồi nói với Junghuyng

"Junghuyng, lần sau bà đến sẽ mua quà cho con"
 
"Dạ được, con sẽ đến chơi với bà ~~"- Mỉm cười lộ ra hai cái đồng tiền khiến người ta vừa yêu vừa ghét 

Bà Kim thật cao hứng với đứa cháu mới, miệng cười không khép được 
~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net