Chương 5: Bị ăn sạch... dâm đãng kêu la tên hắn trong đêm động phòng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bảo bối của anh... là song nhi đây sao?"

Hai mắt cậu mơ hồ phủ một tầng hơi nước, rưng rưng như sắp khóc. Lại ậm ừ, đầu nhỏ hơi cúi xuống, vẫn là chung thủy nhìn xuống làn nước mỏng manh mà hai thân ảnh đang chìm đắm. Tay trắng nõn bám lên vai Tại Hưởng, gật đầu thú nhận.

"Phải... em là... em là... song nhi. Là người song tính..."

Nước mắt cậu rơi chậm chạp, nức nở lên từng đoạn, giống như vật nhỏ sợ sệt bị bắt nạt. Cậu sợ, cậu sợ lắm. Có khi nào Kim Tại Hưởng biết hắn cưới nhầm một người không giống người bình thường sẽ đâm ra chán ghét cậu không? Rồi sẽ đánh mông mà đuổi cậu ra khỏi nhà, tủi nhục trốn đi không? Hoặc có khi nào bực tức rồi đem bán cậu cho nhà chứa không?

"Quốc nhi... sao em lại khóc?" Hắn ngớ ra không hiểu vì sao thiếu niên kia đột nhiên lại khóc đến tang thương như thế. Nãy giờ hắn có làm gì quá đáng đâu chứ. Hắn vội hôn lấy hôn để xuống khuôn mặt đang nghẹn ngào kia, một lúc sau cũng mơ hồ hiểu được. Có phải bảo bối của hắn đang hiểu sai lệch cái gì rồi không?

"Anh đừng ghét em... em không muốn như thế đâu... Hưởng ơi... anh đừng ghét em mà..."

Cậu lắc đầu, nhìn biểu cảm kia của Tại Hưởng thì lại càng hoảng loạn. Hắn cứ im thin thít thế này, ai biết được trong lòng của hắn đang suy nghĩ chuyện gì. Không lẽ hắn sẽ đem cậu đuổi đi? Đêm tân hôn mà bị chồng đá về nhà mẹ đẻ, người ta sẽ cười cậu chết mất.

Hắn hít một hơi thật sâu, bảo bối của hắn hiện đang kích động. Mặc dù bộ dạng này của cậu phi thường đáng yêu làm hắn nhịn không được muốn bắt nạt một phen, nhưng nếu cứ thế này thì chuyện kia sẽ ngấm dần theo thời gian, để lại bóng đen trong lòng cậu. Việc cậu là người song tính, tuy rằng hắn cũng khá bất ngờ, nhưng tuyệt đối không hề bài xích. Thật tốt khi bảo bối có thể chủ động nói ra, nếu không một lát nếu có "mây mưa" thì sớm muộn gì rồi hắn cũng biết. Đã có được vợ là mừng rồi, hơn nữa còn là người trong lòng hắn luôn tâm tâm niệm niệm. Chính Quốc tốt đẹp như thế, là ân huệ ông trời ban tặng cho hắn, làm sao có chuyện hắn ghét bỏ cậu? Người song tính rất dễ tổn thương, vợ của hắn những năm qua ắt đã chịu khổ. Thôi thì hắn sẽ dành cả quãng đời còn lại tận tình chăm sóc, yêu thương cưng chiều cậu, bảo bối của hắn nhất định sẽ không bao giờ phải đau lòng vì chuyện này nữa.

"Nín đi... anh không ghét em." Hắn nói chắc nịch, vòng tay ôm cậu siết lại càng chặt.

"Có... có thật không?" Cậu sụt sùi, mũi nhỏ đỏ ửng, đôi mắt trong veo như ngọc lại chứa cả bầu trời nghi hoặc. Có thật hắn sẽ không chán ghét cậu không?

"Thật mà..."

"..."

"Em không tin anh sao? Bảo bối... em không tin tưởng lão công của mình sao?"

Hắn nhíu mày, tà mị liếm xuống một bên tai cậu. Má cậu đỏ rực, nóng như phải bỏng.

"Sao thế này? Bé con, anh còn biết người song tính có nhu cầu dục vọng cao, không phải nãy giờ chúng ta đang lãng phí thời gian sao? Ngoan nào, anh nói thật đấy. Bảo bối... thời gian sau này anh sẽ để ý đến "lịch sinh hoạt" của chúng ta nhiều hơn..."

Mặt hắn không dày, có lẽ vậy.

Thay vì tiếp lời, hắn quyết định tấn công sẽ nhanh hơn. Nói là làm, hắn như vũ bão điên cuồng hôn cậu, đem cả cơ thể thiếu niên nâng lên một chút, bắt lấy đôi chân thon dài quấn quanh eo hắn. Hai người cuồng nhiệt trao nhau cảm xúc, mê đắm trong dục vọng nguyên thủy nhất, hắn bỗng chốc càng thêm yêu cậu. Yêu hơn chữ yêu. Càng hôn lửa dục càng dâng cao, từ lúc nào hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau đã trở thành những dấu hôn ngân đỏ, chậm rãi nở rộ trên cơ thể trắng nõn. Ánh nến lay nhẹ, ngoài trời vẫn đặc một màu đen thẫm.

"A... sao anh lại thô bạo như thế?".

Hắn giật mình, luống cuống hôn lên môi cậu một cái như hối lỗi, còn khẽ cọ lấy đầu mũi nhỏ xinh, giống như con thú nhỏ cẩn thận lấy lòng chủ tử.

"Thôi mà... anh sai rồi. Sẽ đền bù cho em..."

"A..."

Hắn đem chân cậu tách ra, nơi tư mật ấy liền hiện lên trước mắt. Không phải như hắn, nơi đây còn có thêm một vùng cấm địa rõ ràng. Đó là một cơ quan sinh dục giống nữ nhi, âm vật nhỏ đỏ hồng ẩn sâu trong lớp thịt non mềm mại.

Không khí bỗng chốc trở nên nóng bỏng. Hắn thấy cổ họng mình khô khốc, yết hầu lên xuống không ngừng, dục vọng chiếm hữu mãnh liệt hóa thành dòng nhiệt khí dồn thẳng xuống bụng dưới. Hắn khao khát muốn đem cậu đặt dưới thân, chạm vào địa phương bí ẩn chưa từng được khai phá mà điên cuồng chiếm đoạt. Tại Hưởng chưa bao giờ trải qua cảm giác này, hắn chỉ là một gã nông dân ngờ nghệch quanh năm đầu tắt mặt tối, lấy được vợ đã là một mơ ước xa vời, nói gì đến may mắn có được thê tử yêu kiều mỹ mạo như Tiểu Quốc. Giờ phút này khi dáng vẻ e thẹn lại câu nhân của người thương bày ra trước mắt, hắn thấy mình nhịn không nổi rồi, cũng vô pháp khống chế tâm tình cuồng loạn lúc này. Hắn hít vào một hơi, cúi đầu hỏi cậu, thanh âm trầm thấp lại khản đặc.

"Bé con... cho anh, có được không?"

Cậu nhắm mắt, sắc đỏ kiều diễm trên mặt muốn lan ra cả cơ thể, cuộc đời cậu chưa từng trải qua khoảnh khắc ngại ngùng thế này. Đã đến nước này, cậu nói không muốn làm thì hắn sẽ dừng lại sao...

Huống hồ hắn còn là người cậu muốn gửi gắm cả đời.

Nhận được câu trả lời như ý, hắn thỏa mãn thở ra một cái, vươn ngón tay thon dài vào mật đạo ẩm ướt chưa từng được khai phá của thê tử. Một ngón rồi hai ngón... hoa huyệt dâm đãng co rút ôm lấy ngón tay hắn, dâm thủy chảy ra ồ ạt, làm nội bích càng thêm mềm mại. Tại Hưởng cảm thấy không nhịn nổi nữa, cự vật hắn sưng tới đau đớn, kêu gào đòi được giải phóng. Hắn rút ngón tay ra, một đường đem côn thịt to lớn dữ tợn đâm thẳng vào xé rách mật huyệt.

Cậu trợn tròn mắt, cơn đau từ thân dưới ập tới làm cậu tưởng chừng như cơ thể bị xé ra làm hai. Kích thước kinh khủng của hắn không biết lớn hơn ba ngón tay biết bao nhiêu lần, làm hai mép âm đạo phút chốc rách toạc, còn rỉ ra chút máu. Nội bích nóng ẩm mềm mại chặt chẽ bao lấy từng đường gân trên thân dương vật, Tại Hưởng cảm thấy mình sướng phát điên, chỉ muốn ngay lúc này điên cuồng luận động. Nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ đau đến biến dạng của thê tử, hắn lại không nỡ.

"Đau không?"

Cậu trợn mắt nhìn hắn, tức đến hơi thở hỗn loạn.

"Anh thử đi rồi biết." Cậu hối hận rồi, lẽ ra nên để hắn nhịn chết đi, liệt dương luôn càng tốt.

"Ngoan, Quốc nhi, làm nhiều liền không đau nữa" hắn hôn lên mi mắt cậu an ủi, thân dưới lại bắt đầu luận động không ngừng. Dương vật cứng rắn nóng như lửa xuyên xỏ ra vào hoa huyệt dâm đãng, căn nhà nhỏ sập xệ phút chốc tràn ngập thanh âm ái muội của sắc dục. Cậu mị mắt nhìn người đàn ông đang chăm chỉ "cày bừa" trên cơ thể mình, mồ hôi hắn rơi từng giọt trên nước da màu đồng rắn chắc, mặc dù động tác thô lỗ lại mạnh bạo của người kia làm cậu đau đến chết đi sống lại, nhưng Chính Quốc lại thấy vô cùng hạnh phúc. Người đàn ông này, là người mà cậu yêu...

Bàn tay to lớn của hắn luồn xuống dưới mông cậu, xoa bóp cánh mông phấn nộn đến sướng tay, cự vật đâm vào rồi lại rút ra chỉ chừa lại đầu khấc, nhịp nhàng như một cái máy. Chính Quốc bị thao đến đầu óc mơ hồ, chỉ biết bám vào hắn như điểm tựa duy nhất trên thế gian này, từng đợt khoái cảm đánh tới làm cậu mềm nhũn vô lực. Chẳng biết từ khi nào đã được hắn ôm khỏi thùng tắm, lau sạch rồi bế đến chiếc chõng. Chõng tre lắc lư muốn gãy theo từng động tác mạnh bạo, nhưng không ai mảy may để ý. Rồi đỉnh dương vật chạm đến lớp màng mỏng, hắn biết đây là màng trinh của cậu liền không ngần ngại xé rách, máu đỏ tươi chảy dọc mép đùi trắng mịn như ngọc của mỹ thiếu niên tạo nên sự tương phản đến chói mắt, cũng làm dục vọng trong người hắn phút chốc tăng vọt.

Hai mắt Tại Hưởng tối sầm, hắn yêu chết cơ thể mê người này của thê tử hắn, từng đường nét mềm mại quyến rũ đập vào mắt làm hắn không cách nào khống chế, chỉ hận không thể ngày ngày khảm cậu vào lòng để yêu thương chiều chuộng. Môi mỏng một đường di từ cần cổ trắng nõn đến xương quai xanh tinh xảo, mỗi một nơi đều để lại vết hôn đỏ thẫm, hắn muốn điên cuồng đánh dấu cậu, để đời này kiếp này cậu chỉ thuộc về hắn.

Âm huyệt không ngừng co rút chảy ra dâm thủy, khao khát dương vật nam nhân đến cực điểm. Hắn đặt đầu cậu tựa lên gối mềm, hai chân kéo ra khoác lên vai hắn. Côn thịt từ vị trí này có thể vào thật sâu, như muốn chạm đến tử cung, hắn dồn lực nhét đầu dương vật to như quả trứng gà đè lên từng vị trí mẫn cảm của nội bích.

Chính Quốc giơ tay che mặt, tình cảnh bây giờ thật quá sức chịu đựng, nhìn rõ dương vật to lớn gân guốc của hắn đang bị hoa huyệt dâm đãng của mình nuốt lấy, cậu cảm thấy đầu mình muốn nổ tung.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net