Chương 6: Bị ăn sạch... dâm đãng kêu la tên hắn trong đêm động phòng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai mắt cậu nhòe đi, cơ thể mảnh mai đưa đẩy theo từng chuyển động phía trên của hắn. Côn thịt to lớn mỗi lần đâm vào đều chạm tới nơi sâu nhất, làm mỗi tế bào trong cơ thể cậu đều không nhịn được run rẩy. Tao huyệt dâm đãng cơ khát được dương vật đút no, Chính Quốc bị hắn thao tới sướng, liêm sỉ lập tức bị vứt ra sau đầu.

"Ha... lão công thao Quốc nhi thật sướng... Quốc nhi muốn ăn dương vật của lão công... muốn sinh bảo bảo cho lão công."

Mắt Tại Hưởng tối lại, tiểu dâm đãng này không chỉ miệng dưới mà cả miệng phía trên cũng dâm như vậy... Bàn tay mạnh mẽ hữu lực túm lấy eo nhỏ của cậu kéo lại, từng cú thúc đều như muốn đem lục phủ ngũ tạng của cậu hất văng ra. Chính Quốc bị tốc độ của hắn dọa cho choáng váng, trong đầu chỉ còn lại duy nhất một ý niệm.

Sinh lý của chồng cậu, hảo tốt...

Bàn tay hư hỏng của hắn là mò đến đầu vú phấn nộn của cậu. Vú của song tính nhân không bằng phẳng giống nam nhân bình thường mà có hơi phồng, giống như ngực của thiếu nữ mới lớn. Hắn xoa bóp rất vừa tay, ngón trỏ còn gẩy gẩy đầu vú đỏ hồng.

"Bảo bối, có phải sau này em sinh bảo bảo vú sẽ có sữa không, anh muốn thử một chút"

Dứt lời môi mỏng di xuống mút mạnh đầu vú một cái, khoái cảm đánh tới đột ngột làm cậu không kìm được hét thành tiếng. Hắn mút tới say sưa, đến mức cậu mơ hồ cảm thấy nó sắp phun ra sữa thật, tay kia hắn xoa bóp bên ngực còn lại của cậu. Rất mềm, như bánh bao vậy, sờ vào xúc cảm thật tốt, hắn thấy mình như nghiện vú của thê tử rồi. Đầu vú dưới lực tay mạnh bạo của hắn đã sưng to lên không ít, phủ một màu hồng rực đẹp mắt.

"Em nói xem nơi này đã to như vậy, để lão công mua yếm về cho em mặc."

Chung Quốc trên dưới đều bị hắn bắt nạt sớm đã khóc thành tiếng, thanh âm nức nở đứt đoạn.

"Em... hức... không phải nữ nhân... hức... không thể mặc yếm."

"Anh nói có thể là có thể."

Chính Quốc từng vô cùng tự ti với ngực của mình, cậu luôn mặc đồ rộng, có khi còn phải quấn lại ngực vì nó phình ra không ít. Giờ được lão công an ủi, cậu cảm thấy hóa ra vú lớn một chút cũng không phải tệ lắm. Ít ra chồng cậu thích nó, mỗi lần hắn đụng đến đầu vú, xúc cảm đều dồn dập đánh cậu đến run rẩy.

Lòng bàn tay ấm nóng của hắn phủ xuống bao lấy tính khí nhỏ nhắn bị bỏ quên nãy giờ của cậu, giúp nó an ủi, khoái cảm ập tới nhanh chóng, tiểu dương vật của Chính Quốc run run vài cái rồi phun ra từng đợt tinh dịch vào tay hắn. Sau khi bắn tinh, cậu mệt tới thở hổn hển, kiệt sức muốn thiếp đi. Nhưng dương vật đang cắm trong hoa huyệt của cậu rõ ràng vẫn chưa có dấu hiệu dịu lại mà còn ngày càng hưng phấn, cứ thế sưng lớn thêm một vòng. Chính Quốc có thể cảm nhận rõ ràng từng mạch máu đập trên thân dương vật đang xuyên xỏ ra vào trong cơ thể cậu, mỗi lần rút ra còn kéo theo mị thịt đỏ hồng. Sau vài chục cú nhấp, côn thịt chôn sâu trong âm đạo mới co rút bắn ra từng dòng tinh dịch, nhiều đến mức Chính Quốc tưởng chừng như mình đã bị nhồi đầy, bụng dưới trướng lên không ít. Hắn ôn nhu hôn lên trán cậu.

"Quốc nhi ngoan sinh bảo bảo cho lão công, lão công muốn thật nhiều bảo bảo."

.

Chính Quốc trải qua ân ái cả người đều phủ một sắc hồng kiều mị, mắt to mơ màng, cả người dính dấp mồ hôi và tinh dịch của cả cậu và hắn. Bởi vì hắn bắn vào trong cậu quá nhiều, khi cự vật rút ra mép âm đạo liền co rút kịch liệt trào ra không ít bạch dịch sót lại. Cảnh tượng quá mức dâm mỹ, hắn vừa nhìn một cái liền không nhịn được chửi thề.

"Con mẹ nó..."

Tính khí vừa được thỏa mãn lại có dấu hiệu cứng lên nữa rồi.

Chính Quốc mơ mơ màng màng nhìn hắn đang lật người đè mình lại, bản thân cúi xuống ngậm một bên đầu vú, ngón tay còn lại ấn ấn phía bên kia. Cậu khẽ rùng mình, khoái cảm chạy dọc khắp cơ thể. Đầu óc mê muội đánh lên vai hắn.

"A..Anh lại muốn... muốn nữa sao ?"

Kim Tại Hưởng nhai nhai đầu vú non mềm, đến khi nó muốn nhừ ra thì mới ngẩng đầu lên nhìn cậu, đem hơi thở ám dục cùng thanh âm trầm thấp thì thầm bên tai.

"Không phải Quốc nhi cũng muốn nữa sao?"

"Không... không thể nữa. Như thế được rồi..." Cậu nghĩ đến bản thân ban nãy bị người ta thao đến sắp hỏng, cả người muốn tan thành vũng nước dưới thân hắn liền mở miệng yếu ớt phản đối.

"Bảo bối, cái miệng nhỏ này của em không thành thực tí nào... em nhìn xem, bên dưới của em đã chảy nhiều nước như thế. Nếu bây giờ lão công bỏ mặc em... liệu em có chịu nổi không?"

Hắn đem chân cậu tách ra, một lần nữa vuốt ve thành vách trơn trượt ướt át kia. Lại tà mị ấn ấn vào thí mắt đỏ tươi. Chính Quốc vừa được nếm qua hương vị đại dương vật, cái miệng nhỏ phía dưới đã đói rồi, lại muốn được dương vật đút no. Phản ứng thân thể của cậu còn nhanh hơn cả lời nói, mặc dù có chút bài xích việc này, nhưng hắn vừa để một ngón tay vào đã tham lam thít chặt lấy.

"A.."

"Bảo bối ngoan... nói xem em có muốn... có muốn chồng em giúp em giải tỏa?" Hắn vừa nói vừa kháp lấy âm đế. Từng đợt khoái cảm trào lên đánh tan lý trí cậu, Chung Quốc đỏ mặt muốn chủ động cầu hoan, nhưng lại ngại ngùng không dám nói, bản thân muốn chui xuống giường cho xong.

"Đừng ngại... không phải bảo bối đã là của anh sao? Anh có thể giúp bảo bối mà..."

"Anh biết song nhi có nhu cầu rất cao... lão bà của anh hãy thoải mái... anh rất yêu em..."

Hắn nói chắc nịch, ôn nhu ôm cậu vào lòng dỗ dành như một đứa trẻ, cậu thẫn thờ nhìn bóng lưng hắn dưới nền gạch lũng đoạn, cảm nhận một cỗ hạnh phúc dâng lên trong lồng ngực.

Có lẽ cậu gả đúng người rồi...

.

Cho đến lúc này, sự thèm muốn của cậu bị hại vạch cho bại lộ, nên một mực cũng không khó chịu như trước. Chính Quốc nằm trên giường nhìn nam nhân thân hình cao lớn phủ lên người mình, bản thân hóa ra là một dâm phụ. Cậu chủ động cầu hoan, đem hết khả năng câu dẫn Kim Tại Hưởng đến ăn "sơn hào hải vị". Hắn mới vừa đụng đến miệng nhỏ toàn nói lời ngon tiếng ngọt kia thì đã bị thiếu niên trong lòng hớt tay trên, đưa tay xuống xoa bóp côn thịt bán cương của hắn.

Hắn cũng không chịu thua, một đường kéo cậu vào hôn sâu, tay luồn xuống bóp hai cánh mông mềm mại.

"Quốc nhi, khẩu giao cho lão công"

Chính Quốc sớm đã không còn ngượng ngùng, cậu trườn xuống áp mặt vào côn thịt của hắn, đầu lưỡi non mềm liếm qua đỉnh dương vật. Cự vật to cỡ cánh tay trẻ em, nổi đầy gân cương tới tím tái. Chính Quốc há miệng ngậm lấy đầu khấc đang rỉ ra tinh dịch, mùi vị nam tính đặc trưng bỗng chốc tràn đầy khoang miệng. Côn thịt của hắn chính là quá lớn, cậu không cách nào ngậm hết, chỉ đành dùng lưỡi đảo quanh phần đỉnh, liếm láp từng đường gân trên thân dương vật, hai tay chăm sóc xoa nắn hai túi tinh đang căng phồng nơi gốc. Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Chính Quốc, hắn há miệng thở dốc, cảm thấy máu toàn thân đều dồn hết xuống dưới, không nhịn được nắm tóc cậu kéo mạnh vào tận gốc. Cự vật bỗng chốc đâm tới xuống họng, Chính Quốc ú ớ không nói nên lời, nước bọt và cả tinh dịch tràn ra hai bên khóe miệng. Tại Hưởng bắt đầu đưa đẩy ra vào trong khoang miệng thê tử hắn, cảm nhận răng cậu khẽ cà lên lớp da trên thân dương vật, mang đến từng trận khoái cảm tê dại. Khoang miệng ấm nóng chặt chẽ bao lấy dương vật thô cứng, làm hắn sướng tới mức muốn trói cậu lại mà làm tình cả đời, muốn tắm cậu trong tinh dịch của hắn.

Qua bao lâu, khi cơ hàm của Chính Quốc đã mỏi nhừ, dương vật trong miệng mới giật giật vài cái rồi bắn ra từng luồng tinh dịch nóng bỏng, như muốn đốt cháy khoang miệng cậu.

Tại Hưởng rút ra, lật người bà xã hắn lại mà một nước tiến vào, đem tao huyệt dâm đãng một lần nữa khai phá. Âm đạo đã quen với kích thước của dương vật, dịch thể tiết ra cũng làm cho lần làm tình này phi thường dễ dàng, Chính Quốc hai tay ôm lấy cổ hắn, cảm nhận từng đợt khoái cảm đánh úp cơ thể, nhấn chìm cậu vào bể tình cùng hắn.

Hóa ra cảm giác cùng người mình thích ân ái, lại kỳ diệu thế này...

Thấy bảo bối trong lòng rơi nước mắt, Tại Hưởng nhíu mày, thả chậm lại tốc độ mà ôm hôn thê tử, dùng sự dịu dàng ôn nhu xoa dịu đi bao hỗn loạn bất an trong lòng cậu.

"Xin lỗi, là anh thô kệch ngốc nghếch, không biết thương hoa tiếc ngọc, Quốc nhi, xin lỗi em..."

Chính Quốc trong lòng cảm nhận từng trận rung động thật lớn, đồ ngốc, tốt nhất là đừng bao giờ để lộ mặt dịu dàng này với người khác ngoài em, nếu không, em sẽ không chịu được...

Cậu mím môi, vươn người hôn vào khóe miệng hắn một cái.

"Không phải xin lỗi, em đã gả cho anh. Em nguyện ý."

.

Sau đó rất lâu, khi Chính Quốc đã mơ màng ngủ thiếp đi, mới loáng thoáng nghe được giọng cười trầm thấp của hắn, thấy hắn ôn nhu ôm cậu vào lòng hôn lên đỉnh đầu.

"Quốc nhi, cám ơn em."

Cám ơn em đã đến bên anh, để anh không còn cô độc...

Cho anh biết hóa ra thế gian này còn có điều ngọt ngào đến vậy... hóa ra, cuộc đời này còn có thể tốt đẹp đến thế.

Có em thật tốt, thật tốt...

Hắn ôm vợ nhỏ trong lòng, khóe môi kéo lên một đường thỏa mãn.

Rốt cuộc hắn cũng đã có gia đình rồi.

____

Để lại đây vài dòng khích lệ nào, bởi tác giả cũng cần được yêu thương:((


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net