Chương 36.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12 giờ trưa , Điền Chính Quốc không tài nào ngủ tiếp được . Người nằm bên cạnh vẫn còn ngủ , chậm rãi rút bàn tay đang bị người ấy nắm ra , hắn đã đói bụng rồi ! Đầu ngón tay vừa mới thoát ra khỏi thì tay hắn lại bị cầm, giương mắt nhìn lên , nam nhân đã tỉnh.

"Tôi đói bụng , cậu có đói bụng không?".

Nam nhân chăm chú nhìn hắn , thần sắc thực cô đơn.

"Taehyung ?" Điền Chính Quốc nằm xoay người sang "Xảy ra việc gì ? Có phải miệng vết thương làm cậu không thoải mái không?".

"Chính Quốc thực xin lỗi".

Thiếu niên nắm tay của nam nhân: "Nói đi , lại làm việc gì có lỗi với tôi à?".

"Thực xin lỗi" nam nhân rất thống khổ "Tôi có đứa nhỏ của riêng mình, thực xin lỗi".

Điền Chính Quốc sửng sốt sau đó hắn mới cười cười "TaeGuk rất đáng yêu, rất giống cậu trước đây . Tôi thừa nhân là lúc đầu , tôi có chút lảng tránh , rất sợ nhìn thấy đứa nhỏ của cậu và "cô ta", nhưng khi gặp TaeGuk , tôi chỉ nhìn thấy hình ảnh của cậu trong đứa nhỏ ấy , nghĩ lại thì trước khi gặp tôi , cậu không phải cũng là cái dạng đó sao ? Taehyung , TaeGuk rất đáng yêu , thằng bé như một trang giấy trắng , đừng để chúng ta làm bẩn thằng bé?".

"Còn cậu thì sao ? Cậu có muốn một đứa nhỏ của riêng mình?".

Điền Chính Quốc nhăn mặt nhăn mũi, vẻ mặt khó xử "Kỳ thật tôi cũng có chút lo lắng . Nếu tôi còn là Jungkook thì sẽ không sao cả , dù sao thì vẫn còn có Ami . Nhưng mà cha mẹ hiện tại của tôi chỉ có mỗi mình tôi , nhất là cha , ông ấy chắc là rất muốn có cháu bế".

"Cũng phải" nam nhân ngoắc ngoắc khóe miệng tự giễu "Nhưng mà cậu cũng không lo là đứa nhỏ trong bụng của Tú Trí không phải là của cậu sao?".

Khuôn mặt của Điền Chính Quốc trong nháy mắt đỏ ửng, cái mồm mở to, nhức đầu đáp "Ai nha , sao lại nói thế , kỳ thật là thế này... cái kia... tôi cũng không biết Tú Trí có thực sự mang thai hay không nữa... nhưng mà... tôi... Taehyung... tôi cũng không có cùng Tú Trí... làm cái đó a".

Đôi mắt của nam nhân ngay lập tức tỏa sáng.

Điền Chính Quốc do dự nói: "Kỳ thật Tú Trí... thích đội trưởng Nam Tuấn của đội tôi... nhưng mà Nam Tuấn lại cảm thấy bản thân không xứng với Tú Trí nên không dám đả động gì . Tôi lại là bạn bè kiêm thanh mai trúc mã của Tú Trí nên tự nhiên cũng phải giúp cô ấy . Tú Trí đã từng xem qua thông tin về cậu , có lẽ vì vậy mà cô ấy mới không thích cậu đi. Taehyung , cậu đừng trách cô ấy , Tú Trí là một cô gái tốt . Hồi tôi mới tỉnh lại, ngày nào cô ấy cũng đến bệnh viện cùng mẹ giúp tôi phục hồi , cô ấy là một cô gái thiện lương . Nghe mẹ nói , cô ấy đem mấy tên lúc trước khiêu khích tôi đua xe mắng cho một trận sau đó còn tìm người dạy cho đám đó một bài học, cô ấy rất quan tâm đến Điền Chính Quốc ". ( Có ai đánh đâu mà bé khai dị bé ơi , bể hết kế hoạch của chị mẹ rồi ಠ_ಠ  )

Nam nhân áp chế niềm vui sướng điên dại trong lòng , lại nói "Nhưng mà không phải cậu và cô ấy sẽ đính hôn hay sao?".

"Đây cũng là ý của mẹ với dì . Nhưng mà tôi đã nói với Nam Tuấn , nếu anh ấy không theo đuổi Tú Trí thì tôi sẽ lấy cô ấy" thiếu niên không biết rằng mình đang châm ngòi cho một quả bom .

Nam nhân nhìn xuống , che đi lửa ghen đang bùng cháy mãnh liệt trong mắt , ủy khuất nói "Cậu , vẫn chưa tha thứ cho tôi".

"Taehyung ".

Nam nhân lại nhìn lên "Nếu cậu tha thứ cho tôi thì vì sao vẫn muốn cưới người khác ?" hơn nữa bọn họ cũng đã làm rồi , cậu ấy phải phụ trách! ( khoan , dừng khoảng chừng là 2s :))  )

Điền Chính Quốc nhìn vào đôi mắt màu đen đang tràn đầy sự bất mãn kia , thở dài "Taehyung , sau khi trở thành Chính Quốc , tôi đã nghĩ rất nhiều . Khi đó , quả thật tôi đã quá xúc động . Người suốt mười tám năm luôn ở bên cạnh đột nhiên lại không cần mình , không tin mình , tôi đã không thể chấp nhận được việc đó cho nên mới làm cái hành động cực đoan như thế . Hiện tại, tôi đã thành Chính Quốc , hai người chúng ta bắt đầu lại lần nữa . Cậu hiện tại đã là ba ba , có TaeGuk , đứa nhỏ đáng yêu như vậy , mà thằng bé không thể rời xa mẹ , đứa nhỏ không có mẹ rất đáng thương".

"Cậu không cần tôi" nam nhân thản nhiên nói "Cậu không tha thứ cho tôi, cho nên hiện tại cậu không cần tôi".

"Taehyung " một lúc sau , Điền Chính Quốc nói "Chuyện trước kia... đều do chúng ta quá xúc động . Cậu đã làm cha , cậu phải có trách nhiệm với đứa nhỏ . Mặc kệ Min Young khi đó đã làm những việc gì , cô ấy làm vậy cũng chỉ vì yêu cậu . Cậu nên cho cô ấy một cơ hội".

"Tôi nói tôi chỉ yêu mình cậu!" nam nhân ngồi dậy , không thể kìm nén được giọng nói "Tôi sẽ không cưới bất kỳ người phụ nữ nào nữa ! Tôi lợi dụng Min Young thì tôi sẽ bồi thường cho cô ta , nhưng tôi sẽ không quay lại với cô ta ! Tôi căn bản không có biện pháp làm t.ì.n.h với cô ta , mỗi một lần , tôi đều phải dựa vào thuốc k.í.c.h thích ! Cậu muốn tôi cứ thế cả đời sao?".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net