Chương 44.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hello".

"A, Taehyung hả, là tôi, Jimin , cậu đã dậy rồi à?".

"Ừ".

"Đã xem báo sáng nay chưa?".

Đôi mắt màu đen lóe sáng "Chưa . Có việc gì à?".

"Vậy nhanh nhanh đi mua một tờ đi, xem xong không cần nói lời cảm ơn với tôi , chuyện hôm qua là lời cảm ơn tốt nhất rồi".

Ánh mắt màu đen thâm trầm "Tối hôm qua xảy ra việc gì à?".

Tên mặt dày nào đó đáp "Vấn đề về tư thế làm việc giữa tôi và Ami , bọn tôi thấy ok là ok, ai đó không cần lấy cái gì mà "huynh trưởng như cha" ra để ép cô ấy . Nếu tên đó còn tiếp tục kiên trì đến cùng , tôi sẽ rất vui khi nhìn thấy hắn bị mấy lão khoa học điên tóm đi làm thí nghiêm đấy . Taehyung , cậu chuyển những lời này cho Điền Chính Quốc hộ tôi, tôi cúp máy đây".

Cúp điện thoại.

Taehyung trở lại phòng bếp , vẫn đang nghiên cứu xem máy ép hoa quả được sử dụng như thế nào , Điền Chính Quốc không quay đầu "Ai gọi thế?".

"Jimin ".

Đại khái đã biết dùng thế nào rồi, Điền Chính Quốc liền cắt táo "Sao tên đó gọi tới sớm vậy , khẳng định không phải là có chuyện tốt . Xảy ra chuyện gì?".

"Cậu ta bảo đã suy nghĩ cả đêm, nếu cậu vẫn kiên trì tới cùng, cậu ta chấp nhận để cho Ami nằm trên "...

"A ? Thật sao?" Điền Chính Quốc kinh ngạc quay đầu, thế này rất không phù hợp với tác phong của Jimin . Tên khốn kia không phải là nên nghĩ ra biện pháp để uy hiếp hắn sao?.

"Cậu ta nói như thế, cậu có muốn gọi điện hỏi Ami một chút không?".

Điền Chính Quốc lập tức lắc đầu "Tôi chỉ muốn làm khó dễ tên đó thôi . Tuy nhiên nếu tên đó cam tâm tình nguyện thì cứ để hắn làm đi" khì khì cười gian , hắn nhắc nam nhân "Ra rửa tay đi , chuẩn bị ăn sáng".

"Được" như thế này không phải rất tuyệt sao?

Ăn sáng xong, hai người gọi điện thoại về cho ba mẹ, bảo họ không cần lo lắng việc này. Bên phía Điền Chính Quốc rất dễ giải quyết còn bên phía Taehyung mất nhiều công sức hơn, nói vậy chứ như thế cũng không tính là mất công sức, chỉ là ông Kim cùng con trai nói chuyện một phen , ông nhắc nhở anh phải bảo vệ Điền Chính Quốc cho tốt, đừng để hắn bị truyền thông cùng mấy người cực đoan quấy nhiễu.

Gọi xong điện thoại, hai người kéo rèm cửa lại, mở phim kinh dị. Taehyung vi sóng bỏng ngô cho Điền Chính Quốc ,Điền Chính Quốc  pha trà cho Taehyung , hai người ngồi trên sô pha xem phim điện ảnh, cũng không quên rút rắc cắm điện thoại. Câu chuyện tình yêu sến súa đau thương cứ thế nằm gọn trong sọt rác.

"Taehyung ".

"Ừ?".

Người không hề có chút cảm giác gì khi xem phim kinh dị ôm lấy thiếu niên đang cực kỳ căng thẳng [do xem phim?].

"Có thể giúp Min Young không phải ngồi tù không?".

"Tôi sẽ cố hết sức . Có nhiều người bị liên lụy trong vụ của cô ta, bọn họ cũng không định buông tha cho cô ta".

"Cô ấy là mẹ của TaeGuk ".

"Tôi sẽ cố gắng hết sức, tranh thủ tìm thêm cơ hội để cô ta được hoãn thi hành hình phạt".

"Ngày mở phiên tòa cậu có đi không?".

"Có . Cậu ở nhà chờ tôi được không ? Sẽ có rất nhiều phóng viên, tôi không muốn cậu bị ảnh hưởng bởi bọn họ".

"Được, tôi ở nhà chờ cậu".

Trên màn ảnh đang chiếu một cảnh hết sức khủng bố, Điền Chính Quốc nhắm mắt lại "Tae, đổi phim khác đi, tôi sợ thế này đến tối không ngủ được mất".

"Được" nam nhân đứng dậy đi lấy một bộ phim khác , là phim hoạt hình.

"Ừ, tôi sẽ ở nhà chờ cậu" ngửa đầu cho anh hôn một cái , Điền Chính Quốc nói "Sau này tôi sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ cậu".

Ánh mắt màu đen lóe sáng , nam nhân kìm lòng không được lại hôn thiếu niên một cái. Cuộc sống hạnh phúc bắt đầu.

......

Trước cửa tòa án có rất nhiều phóng viên cùng công chúng tụ tập. Khi chiếc xe rolls-royce dài xuất hiện ở trước cửa tòa án, các phóng viên ùa lên, tay không ngừng bấm máy. Mặt không chút thay đổi , Taehyung cùng vệ sĩ xuyên qua đám đông phóng viên cùng những người vây xem đi vào tòa án.

"Tổng giám đốc Kim , xin hỏi chuyện của ngài và ngài Jungkook có phải là thật không?".

"Tổng giám đốc Kim , xin hỏi ngài cùng cậu thiếu niên kia quen biết nhau ở bệnh viện đúng không?"

"Tổng giám đốc Kim , cậu Điền Chính Quốc là thái tử giới giải trí Hồng Kông, việc cậu ấy tới bệnh viện của ngài làm tình nguyện có thật là xuất phát từ sự trùng hợp?".

"Tổng giám đốc Kim, tổng giám đốc Kim..."

Taehyung "mặt ngơ tai điếc" với những vấn đề của phóng viên , mãi cho tới khi sắp đi vào trong tòa án, anh mới đột ngột dừng lại.

"Tôi yêu Jungkook , vị trí của cậu ấy trong lòng tôi mãi mãi không thay đổi. Đối với Min Young , tôi rất xin lỗi, cô ấy là một phụ nữ tốt đồng thời cũng là một người đáng thương. Chính Quốc , đối với tôi, là một Jungkook khác, cậu ấy yêu tôi, thậm chí cũng chấp nhận việc trong lòng tôi còn có Jungkook . Tôi yêu Jungkook , cũng yêu Điền Chính Quốc . Hy vọng mọi người không đi quấy rầy cuộc sống của Chính Quốc, là tôi liên lụy khiến cậu ấy rơi vào trận phong ba này. Cảm ơn".

Sau khi nói ra những lời rung động lòng người kia , Taehyung mang theo luật sư đi vào trong tòa án, ánh đèn flash lại không ngừng nháy lên sau lưng anh.

Từ khu bên cạnh đi tới, Jimin  tràn đầy thâm ý liếc nhìn anh, ánh mắt màu đen trầm thực trầm, cho dù là Jimin, cũng không thể uy hiếp người yêu của anh . Nên tặng món quà gì để đáp lại thịnh tình của cậu ta đây ? Mang theo tâm tư mà đối phương nhìn không thấu , Taehyung vào trong tòa án.

Sáng nay, từ chỗ cảnh sát, Min Young đã biết được chuyện chồng cũ của mình hiện đang ở chung với một thiếu niên, cũng biết được nguyên nhân vì sao chồng cũ khi ấy lại cưới cô. Cô bi ai nhưng cũng thực bình tĩnh.

Taehyung đã tìm cho cô những luật sư hàng đầu nước Mĩ, khi cảnh sát dẫn cô đi ra, cô cũng thấy nam nhân xuất hiện. Khuôn mặt vẫn không chút thay đổi như cũ, vẫn nghiêm túc như cũ nhưng sắc mặt lại tốt hơn rất nhiều, anh hình như đã béo ra. Vì sao cô lại không phát hiện ra điều ấy ? Trong suốt hai năm chung sống với cô , anh giống như người đã chết , xung quanh anh lúc nào cũng là bầu không khí tang thương chết chóc, anh từng bước, từng bước một rơi vào vòng tay tử thần. Còn hiện tại, anh lại tràn đầy sức sống, thực sự đang sống. Cô lừa người mình yêu nhất cũng lừa chính bản thân mình.

Nhìn kỹ Taehyung vài lần, Min Young ngồi lên ghế bị cáo, bình tĩnh chờ đợi phiên xét xử . Ông trời quả nhiên là công bằng, người ta luôn phải gánh chịu hậu quả từ những việc mình đã làm.

Bốn tiếng xét xử đã trôi qua, dựa trên bằng chứng do mười nhân chứng cung cấp, bồi thẩm đoàn đưa ra phán quyết ____ do Min Young bị người khác bức bách, tòa tuyên án cô ba năm bốn tháng tù giam, nếu không chấp nhận thì có thể kháng cáo.

Min Young trước tòa án tỏ vẻ chấp thuận phán quyết , sẽ không kháng cáo. Cô thực bình tĩnh khi bị đưa đi, trước khi rời khỏi, cô quay lại nhìn người nam nhân cũng đang nhìn mình một cái, khẽ cười.

Trước TV, lòng Điền Chính Quốc trĩu nặng khi nhìn Min Young  bị cảnh sát giải đi, người phụ nữ ngốc nghếch này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net