Chapter 13: "Kookie" [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning 19+⁉️🔞
.
.
.
*********************************

"Taehyun? Tôi là Kim Taehyung. Nhưng bây giờ tôi muốn em gọi tôi là DADDY!"

Vừa dứt lời đôi môi mỏng quyến rũ ấy lại lần nữa tìm đến nơi cần cổ trắng nõn kia và...

Hai mắt Jungkook mở lớn, cổ họng như bị nghẹn lại, một đợt run rẩy dữ dội lan từ đầu đến chân cậu. Mùi máu tanh sộc vào mũi, dây thần kinh cảm giác của cậu tưởng chừng đã đứt trong tích tắc.

Taehyung hiện tại là một con Vampire bị dục vọng làm mờ mắt, ham muốn tình dục cùng với con mồi không hề chút phòng bị đang nằm gọn trong móng vuốt của mình. Từng chút một điên cuồng cắn vào cần cổ trắng nõn kia tận hưởng dịch thủy đỏ mê hồn chảy vào cổ họng bỏng rát.

Hương vị tanh nồng mà ngọt ngào ấy đang tiếp thêm phần hưng phấn tiếp lực cho cánh tay của anh đã đối đầu với tiểu Kook e thẹn mà từng đợt chà sát mạnh mẽ.

Cảm giác đau buốt ở phía cổ, cùng với nó là cảm giác sợ hãi không thể hiểu được phản ứng của cơ thể mình với hành động biến thái của tên khốn trước mắt.

Jungkook hiện tại như một con cá mắc, cạn yếu ớt chống lại một con Vampire đang muốn đè mình dưới thân mà thỏa mãn. Liều thuốc mê kia quả là nặng khiến cho cậu hiện tại như chỉ cần cơn gió mạnh thổi qua cũng có thể bị đánh bại. Căn phòng hiện tại đã bị mùi máu tanh nồng bao lấy, Jungkook lịm dần...

"Ư...Á...AHHHH.... Ưm...."

Không nhanh không chậm, Jungkook cảm nhận nửa thân dưới của mình như vừa bị xé toạc bởi một cự vật quá cỡ xâm chiếm mật động chưa từng được khai phá!

Jungkook đã lõa thể tự lúc nào không hay, tiếng thét kia như dùng chút sực lực mỏng manh cuối cùng để cất lên đầy thương cảm.

Không màn dạo đầu, không chút chần chừ Taehyung đã 1 bước đưa cự vật to lớn cương cứng của mình trực tiếp đưa vào miệng lỗ nhỏ hồng hào đẹp tuyệt mĩ kia.

"Arghh...thật chặttt... Arghh... thả lỏng ra nào Kookie,.... e sẽ nuốt chửng cái đó của tôi mất thôi!"

Con thú hoang bây giờ mới thật sự được Taehyung cắt xích, hắn nâng hai chân cậu quàng qua eo hắn, thô bạo đặt tay lên eo Jungkook điên cuồng ra vào bên trong hậu huyệt.

Vách nội bích thô ráp dần được bôi trơn bởi hỗn hợp dịch thủy trắng đục hòa cùng máu tươi không ngừng rỉ ra giữa nơi giao hợp, điều này càng làm tăng thêm hưng phấn cho con "THÚ" hung tàn kia ngày một gia tăng nhịp độ đưa đẩy.

"Hic...Ahh... Đau quá... Ahhh... Dừng lại.... Ưhh...Ahhh... Làm ơn... hức...."

Khóc!

Những giọt nước mắt lăn dài ướt nhoè đôi mắt long lanh tuyệt vọng của Jungkook, tiếng nức nở kêu gào yếu ớt thật thê lương, đôi môi đỏ mọng đã bị chính cậu cắn đến bật máu.

Jungkook lúc này thật sự đến giới hạn, cảm giác thân dưới đau buốt như cắt mất bộ phận trên cơ thể.

Bản thân hiện tại không một mảnh vải che thân, bị cưỡng hiếp và kêu gào như 1 con nai yếu ớt mắc phải bẫy thú của thợ săn ngang tàn. Cái gọi "lần đầu mặn nồng" mà cậu luôn mong đợi giành cho người mình yêu ấy Jungkook chưa một lần được thử qua. Ấy thế mà nay thân thể này chỉ để dùng làm công cụ phát tình cho một tên cậu mới chỉ gặp vài ngày trước?!

Thật sự thì cậu đã làm sai điều gì mà ông trời lại luôn mang đến cho cậu những điều tồi tệ nhất mà không phải hai chữ "HẠNH PHÚC"?

"Shhh... Ngoan... Arghhh... Đừng khóc Kookie à! Arghhh... Đau một chút rồi sẽ... Arggg...qua nhanh thôi.... Arghh.... em thật chặt, thật thích....Arghhhh....."

Thả bàn tay cậu đang bị hắn khóa lại, hắn cúi xuống hôn nhẹ vào làn mi cậu để cố xóa đi bằng chứng của sự đau đớn nơi cậu đang làm sự thương xót bên trong anh nhen nhóm trỗi dậy. Lướt ngón tay quyệt đi việt máu đang rỉ ra trên đôi môi mọng nước kia, trọn vẹn đưa vào đầu lưỡi thưởng thức mùi vị tanh nồng ấy, rồi tiến đến dùng đôi môi chặn lại những tiếng khóc nấc của Jungkook.

Nụ hôn lần này có chút gì đó ôn nhu hơn ban nãy, vẫn là chiếc lưỡi xảo quyệt tách hàm Jungkook để len lỏi vào quấn lấy chiếc lưỡi non nớt nơi cậu tận hưởng hương vị ngọt ngào!

Phải chăng vì nụ hôn quá ngọt ngào làm hắn có chút hỗn loạn bất giác đến giới hạn mà xuất ra lấp đầy bên trong cậu bằng thứ dịch thủy dâm đãng. Hắn thở dốc một hồi, nụ cười ma mị khó  đoán một lần nữa lại xuất hiện, khó khăn rút côn thịt vẫn trong trạng thái căng cứng ra mặc dù đã ra trong cậu rất nhiều.

Taehyung từ hạ thấp tầm nhìn, dang rộng chân Jungkook để có tận hưởng toàn cảnh nơi tư mật vừa bị xâm phạm ấy. Lỗ huyệt xưng tấy sau một hồi đã được nới nỏng đang không ngừng co thắt mấp máy như một con thú nhỏ mấp máy miệng đòi ăn. Dịch thủy của Taehyung không ngừng chảy ra từ nó, thuận theo dòng máu đỏ tươi ướt một mảng màu hồng hồng trên chiếc giường Kingsize trắng muốt.

Taehyung cúi xuống trực tiếp dùng lưỡi lau đi vết máu đang rỉ ra xung quanh cửa huyệt, không ngoan ngoãn thuận ý dùng lưỡi lại ra vào nơi tư mật ấy thăm dò một lần nữa.

Vết thương chưa lành nên việc làm của Taehyung làm Jungkook cảm thấy có chút đau rát. NHƯNG, bản thân cậu giờ đây thật là mất lí trí rồi, khoái cảm dần xâm chiếm lấy cậu bất giác rên lên vài tiếng dâm đãng, cảm giác trống trải, ngứa ngáy khi tên khốn kia chỉ dùng chiếc lưỡi an ủi bên dưới cậu là không đủ?!

Sau khi nghe được tiếng rên tai hại ấy từ Jungkook, cự vật kia một lần nữa lại nổi lên những đường gân xanh tím, khoái cảm một lần nữa lại được nạp đầy cho cái cơ thể cường tráng của Vampire kia.

"Vậy thì đừng trách tôi nhé! Trách thì là do em không ngoan dụ dỗ DADDY thôi!"

Hắn thô bạo lật úp người cậu nâng bờ mông căng tròn, trực tiếp tiến vào cọ xát với nội bích tìm đến nơi sâu nhất bên trong Jungkook. Một lần nữa không gian ám muội sặc mùi dâm thủy lại bị thanh âm yếu ớt của Jungkook từng đợt xé ngang...

*HUỲNH* *HUỲNH* *HUỲNH*

*BANG*

Cánh cửa sắt bật mở, L xuất hiện kịp thời chứng kiến khung cảnh hỗn độn trước mắt, không chần chừ tiến đến dùng một lực bám vào vai Taehyung hất văng hắn bay về phía góc tường. Nhanh chóng cởi áo khoác ngoài che đi thân ảnh mỏng manh đáng thương đang không ngừng run rẩy trên chiếc giường trắng xộc xệch.

"Chết tiệt! Dám phá hỏng cuộc vui củ..." - vì bị va đập với một lực khá mạnh cộng với thuốc kích dục kia làm tâm trí không còn tỉnh táo, Taehyung chỉ kịp nhìn thấy cái bóng lờ mờ tên đó tiến lại gần trên tay là một chiếc kim tiêm. Ngay sau đó là cảm giác nhói ở phía cổ và anh lịm dần.

**************
*********
*****
"B... bố! Co..con nghe bạn con nói rằng bố đã giết chết hai con người, điều đó có đúng không vậy?"

Gian phòng tối im ắng, ánh trăng le lói hắt qua cánh cửa sổ trong gian phòng, cậu bé với đôi mắt ngân ngấn nước, giọng nói run run đang cố gắng nói chuyện với chiếc ghế đẩu lớn đang quay lưng về phía mình.

"Là đàn ông con trai, cũng là người thừa kế duy nhất của Kim gia, con phải luôn có khí chất hơn người. Không bao giờ được rơi nước mắt hay lộ vẻ mặt đáng thương đó trước mặt bất kì ai kể cả ta, con nghe rõ chưa!" -  Người đàn ông khuôn trang giận dữ bật dậy từ chiếc ghế đẩu kia, từ từ tiến lại gần cậu bé quỳ một gối xuống nắm lấy đôi vai bé nhỏ mà thủ thỉ.

"Nhưng con đang hỏi bố là tại sao bố lại giết con người, trước kia bố dạy con rằng hai loài chúng ta đã hòa bình, và vì bố yêu mẹ nên bố sẽ..."

*Chát*

"Câm ngay cho tao, mày cũng giống y như mẹ mày, một lũ yếu đuối, thứ dòng máu của mẹ mày đang chảy trong mày đã làm mất đi bản tính anh dũng mà loài Vampire có được. Đồ VÔ DỤNG!"

Vì nhận cái tát đột ngột đứa trẻ mất thăng bằng ngã nhào bàn tay đập vào chân bàn sưng tấy, trên gò má hiện lên vết xước đang rỉ máu. Người đàn ông kia quay gót bỏ đi để mặc đứa trẻ ấy ngồi đó. Đôi mắt như vô hồn lạnh ngắt, biểu cảm gương mặt đã không còn ai có thể đoán được rằng đứa trẻ ấy thật sự có suy nghĩ ra sao!?

******************************
*Tòa Án Trung Tâm Seoul*
*Bên ngoài phòng xét xử*

"Hyung! Anh có sao hông? Trời lạnh vậy sao anh mặc ít áo thế? Anh không lạnh à?"

Cậu nhóc đáng yêu với hai cái răng thỏ đang cố gắng làm thân với một hyung lạ ngồi cách nó không xa. Có vẻ như hyung đang rất buồn, trên má hyung có dính một cái Urgo, bàn tay trái thì xưng lên trông rất đau. Hyung cứ ngồi yên đó mắt nhìn chằm chằm vào một điểm bất định dưới sàn nhà!

Nó tiến lại gần rút từ trong túi áo ra một đôi găng xám tay thêu hình thỏ trắng, phủi phủi đi vài bông tuyết còn vương lại rồi đưa về phía cậu nhóc lớn hơn kia.

"Tay hyung bị thương rồi kìa, mẹ em bảo nếu bị thương mà không giữ ấm thì bác sĩ sẽ mổ cắt luôn phần bị thương đó đi luôn đấy!"

Mặc dù với vẻ mặt không quan tâm nhưng nãy giờ lời nói nào của tên nhóc kia cũng đều lọt vào tai của cậu bé hết. Sau khi nghe đến đoạn "bác sĩ sẽ mổ cắt..." thì thoáng giật mình, hai mắt to tròn nay càng mở lớn hơn quay ra nhìn thẳng mặt nhóc con mũm mĩm kia mà mấp máy.

"Cắt thật sao?"

"Ưm!"

Đôi mắt long lanh của con thỏ ngốc kia như càng tiếp thêm phần tin tưởng cho cậu bé. Nó gật đầu cái chắc nịch và càng lấn tới dúi đôi găng tay vào lòng hyung lớn tuổi hơn!

Vốn đã không thích nói chuyện với người lạ, lại còn cái găng tay hình thỏ kia trông rõ giống đồ con gái đi càng làm cho tên nhóc tự kiêu này có phần không vừa ý. Cái tôi của nó lên cao hất văng tay của nhóc con kia làm nó lao nhao lùi lại vài bước suýt ngã.

"Không cần! Tránh ra!"

"Xì, hyung không cần thì thôi vậy!" - nó trề môi một cái rồi cất lại đôi găng vào túi. Hí hoáy tiến lại cố gắng vượt qua cái chiều cao khiêm tốn của mình nâng cái mông để trèo lên ngồi ghế bên cạnh "hyung Urgo".

Hai cái chân ngắn cũn nhỏ nhắn nhất định không chịu ngồi yên, cứ đung đưa đá qua đá lại làm người ta nhìn vào thật vui mắt. Đối với cậu nhóc lớn hơn kia nó cũng như một điều thú vị mang đến niềm vui giải tỏa sự cô đơn đang bủa vây.

"Ahhh... có ma kìa... sợ quá...huhu"

"Này làm gì vậy? Mau bỏ tay ra!"

Nhóc mũm mĩm kia bất giác hét lên hai tay nó chộp lấy bàn tay của "hyung Urgo" rồi đưa lên che đi hai mắt nó. Dù huyng kia dãy dụa thế nào nó cũng nhất quyết không buông ra. Giằng co một hồi, tên nhóc con cứng đầu vẫn là người chiến thắng!

"Tên nhóc này, đã bảo bỏ ra rồi mà!"

"Huhu, em sợ lắm hyung, cho e mượn tay hyung chút thôi nhé!"

"Haizz! Chỉ một lúc thôi đấy! Đồ con thỏ nhát chết!"

Nó ngước đôi mắt ngấn nước phụng phịu nói với môi dưới trề ra trông đáng thương lạ kì. Nhưng rồi khi được thuận ý thì cúi xuống lau nước mắt rồi thầm cười tít mắt để lộ hai cái răng thỏ đáng yêu!

"Tay hyung lạnh thật đấy, như nước đá vậy! Nếu không giả vờ vậy chắc hyung phải cắt mất bàn tay luôn thì đáng sợ lắm, mình là đang làm một việc nghĩa hiệp đấy nha! hehehe"

Tên nhóc này thật dễ đoán, miệng vừa kêu sợ ma xong vậy mà giờ cứ tít mắt cười rồi kể hết chuyện này chuyện nọ. Hai bàn tay nhỏ nhắn không quên chà sát lên bàn tay nhóc lớn hơn, thỉnh thoảng lại đưa lên miệng hà hơi nóng để giữ ấm.

Tất nhiên hơn nhau tận 2 tuổi đầu thì không khó gì cho "huyng Urgo" hiểu con thỏ này mục đích vẫn là giữ cho đôi bàn tay sưng tím của nó không bị lạnh, tim bỗng chốc đập nhanh hơn bình thường, má phớt hồng hồng hoàn toàn khác xa với cảm giác ban đầu!

"Yah, Kookie à! Mau về thôi bác chúng ta ra rồi!" - từ xa một tiếng gọi vọng tới phá tan không gian riêng tư của hai đứa trẻ.

"Hyung em phải về rồi, tạm biệt hyung nhé! Nhớ giữ ấm cho tay không hyung sẽ phải cắt đi đó!"

Cố gắng xoay sở một hồi để trèo xuống chiếc ghế, nó quay lại chào hỏi một tràng nhe răng cười tít mắt rồi cong mông chạy mất! Chắc vì túi áo nông nên một chiếc găng tay đã rơi ra khỏi túi áo. "Hyung Urgo" vội vàng chạy lại nhặt nó lên...

"NÀY!!! Găng tay..."

Nhưng cái bóng nhỏ nhắn cùng với giọng nói đáng yêu ấy đã biến mất sau cánh cửa chính. Cậu bé ấy lại quay về chỗ ngồi, nhìn chằm chằm về một điểm bên dưới nền đất.

Nhưng lần này trên tay trái của nó đeo một chiếc găng tay màu xám thêu hình thỏ trắng.

"Kookie?!"

******
**********
***************
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
=> LOADING......

*Urgo: băng cá nhân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net