18. Penfolds 2005 11%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Jungkook vừa buông cốc nước xuống thì đã hỏi ngay một câu không đầu không cuối:

"Mưa?"

"Ừm, mưa to."

Nghe đến đó, Jungkook mỉm cười. Không rõ cậu cười vì lí do gì, Taehyung ngồi thẳng dậy, sơ sài vuốt chăn gối lấy lệ rồi bước ra.

Mấy ngày này, trang facebook của Ji-hyun rộn ràng chuyện đi công tác. Jungkook nhìn thấy Ji-hyun vui vẻ tận hưởng thì cũng vui lây, nhưng đến chiều nay cậu lại bắt gặp hình ảnh Ji-hyun đi cùng ai đó giống Taehyung trong thành phố. Đến đêm khuya, Jungkook nhắn tin hỏi bài vở, Ji-hyun không biết vô tình hay cố ý, nói rằng mình trễ bài vài phút vì bị khách sạn đòi phòng, phải sang nhà Taehyung ngủ nhờ. Cách đây chỉ vài phút, ngay khi Taehyung gọi, Ji-hyun cũng đăng lên một bức ảnh chụp cậu hững hờ trong một chiếc áo rộng bất thường, với dòng chú thích khá không liên quan rằng mưa ở Amsterdam dù lớn nhưng cũng dịu dàng vô hạn. Ở trên facebook cá nhân của Ji-hyun, nhiều người hỏi cậu về người bí ẩn đi cùng lúc chiều và cả căn hộ lạ lẫm theo đúng thiết kế của người bản địa. Ji-hyun chỉ úp úp mở mở không thừa nhận điều gì, cũng đã có người bóng gió nhắc đến tình cũ.

Jungkook ghét những cơn mưa đi cùng với Taehyung khi không có anh ở đó.

Mưa làm Jungkook nhớ đến ngày đầu tiên cậu nhận ra mình thích Taehyung hơn cả bạn bè, nhớ đến cả ống quần jeans ướt sũng mà Taehyung chốc chốc phải đưa tay vắt bớt nước. Bởi vì ở bên trong chiếc áo mưa không thể thấy gì khác ngoài Taehyung, mọi hình ảnh càng trở nên rõ ràng hơn tất thảy những lần gặp khác. Đôi giày Jungkook mua cho anh. Những sợi chỉ sờn ở đầu gối của Taehyung. Bắp chân căng chặt, cánh tay ẩm và bàn tay nóng. Vòng tay ôm vừa đủ, áo sơ mi cũng vừa đủ để làm nổi lên những đường nét của eo và lưng. Lồng ngực phập phồng di chuyển, cả cơ thể nhẹ rung lên theo tiếng động cơ ồn ã.

Taehyung đã về đến phòng ngủ của mình, từ đầu đến cuối trong căn hộ không hề thấy bóng dáng của Ji-hyun.

"Nghĩ gì thế?"

"Nhớ anh."

Jungkook buột miệng nói ra, Taehyung chỉ nhướn mày lên nhưng không truy hỏi tiếp. Taehyung nhìn đồng hồ, vu vơ gõ ra trang bán vé máy bay, sau đó tự cười mình.

"Mai concert rồi, ngày kia anh về."

Jungkook cười vài tiếng trong cổ họng rồi nói:

"Thôi, không cần lắm."

"Anh cần."

Taehyung vốn là người có nhiều chuyện để nói, nhưng anh gọi điện cho Jungkook không vì nhu cầu nói năng gì. Anh đặt điện thoại lên bàn làm việc rồi tự nhiên cởi áo khoác, áo sơ mi, vung vẩy một chiếc áo nỉ trên tay nhưng mãi không chịu mặc vào. Jungkook tháo kính ra lau qua để nhìn thật rõ, âm báo tin nhắn của facebook vang lên.

Han Ji-hyun: Hôm nay em đi dạo thành phố với Taehyung.

Jeon Jungkook: Thành phố đẹp không?

Han Ji-hyun: Em không biết, trời mưa to quá. Vừa vào nhà hát thì trời đã mưa, đến bây giờ về nhà anh ấy vẫn còn mưa.

Jeon Jungkook: Nhà Taehyung đẹp không?

Han Ji-hyun: Đẹp...

Han Ji-hyun: Anh Jungkook

Han Ji-hyun: Em nghĩ là em sẽ yêu Taehyung lần nữa.

Han Ji-hyun: Em cạnh tranh được đúng không?

Han Ji-hyun: Dù sao trước đây hai người ở gần nhau như thế nhưng Taehyung lại yêu em trước đấy thôi.

Jungkook cười nhạt với tin nhắn của Ji-hyun, cậu quay lại nhìn Kim Taehyung để nửa thân trần đi lại trong phòng ngủ cách cậu nửa vòng trái đất, rõ ràng là đang cố ý khoe ra hết những hõm xương cổ lẫn cơ bắp đẹp không thua người mẫu chút nào. Yêu Taehyung lần nữa? Ji-hyun đã bao giờ yêu Taehyung đâu mà đòi được yêu thêm lần nữa?

Jungkook không trả lời tin nhắn, cậu tập trung đặt lịch hẹn với công ty mới của Ki Gyul. Han Ji-hyun chắc chắn lại định chơi lớn để đánh hết tất cả mọi thứ mà Jungkook đang có, cậu cần phải nghe lời Taehyung mà chuẩn bị thật kĩ. Còn về phần Kim Taehyung, Han Ji-hyun có yêu cũng phải chờ đến khi Taehyung hóa ngốc thì may ra mới được. Taehyung mà Jungkook biết, cậu lấy mười năm ở bên cạnh anh ra để đảm bảo, người đã cắn Taehyung một lần sẽ không bao giờ có cơ hội tới gần để cắn Taehyung lần thứ hai. Kim Taehyung bao giờ cũng đề phòng những thành phần dễ dở trò, ví dụ như lúc này, anh đưa Ji-hyun đi khắp thành phố, cho Ji-hyun ở lại nhà, thế nhưng lại chủ động gọi cho Jungkook cả tiếng đồng hồ chỉ để cậu nhìn thấy anh đang ở một mình, không cùng ai khác.

Taehyung không làm việc ban đêm, anh đem một cuốn sách ra đọc trong khi Jungkook làm việc. Chỉ đọc được vài trang thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Taehyung khẽ nhăn mày nhưng vẫn đứng lên. Vừa lúc Jungkook ngẩng đầu khỏi máy tính để nhìn Taehyung, anh lẹ làng bước tới quay camera điện thoại về phía cửa, sau đó còn trẻ con đem môi mình ấn vào camera.

"Anh đã ngủ chưa?"

Ji-hyun sang châu Âu một chiếc valy lớn đựng áo quần, cuối cùng lại chọn mặc áo thun Taehyung để sẵn trong phòng tắm. Vóc người Ji-hyun nhỏ thó, cậu như bơi trong chiếc áo rộng, cổ áo trễ sang hẳn một bên vai. Tay áo dài ra đến nửa bàn tay, mấy đầu ngón của Ji-hyun lộ ra nắm chặt lấy một chai rượu. Taehyung lắc đầu, Ji-hyun nhẹ lắc chai rượu chưa khui.

"Anh uống một chút không?"

Taehyung cầm lấy chai rượu xem xét, vài giây sau anh nói thật như đùa:

"Chai Penfolds 2005 này rất tốt cho giấc ngủ, đặc biệt là khi có hai người."

Jungkook ngay lập tức ho sặc sụa, Ji-hyun lại ngước đôi mắt trong trẻo lên nói:

"Vậy thì vừa hay..."

"Nên anh mua chai này để uống với Jungkook."

Nhiệt độ trong phòng ngay lập tức lạnh đi, vẻ mặt mời mọc ngây ngô của Ji-hyun đột ngột trở thành cứng ngắc. Taehyung nói:

"Em có thể chọn chai nào cũng được, trừ hai giá trên cùng. Đều là anh mua cho Jungkook, cũng đều là loại khó mua. Anh phải đi ngủ để giữ sức cho concert ngày mai, em cũng uống ít thôi, uống rượu bây giờ không tốt lắm."

Taehyung tiện tay đặt chai Penfolds lên giá sách bên cạnh cửa phòng, anh còn chưa kịp quay đi thì Ji-hyun đã vòng tay ôm chặt lấy. Jungkook giật mình tháo tai nghe rồi tắt camera ở phía mình như thể cậu đang lén lút nhìn hai người qua một lỗ nhỏ trên tường. Vài giây sau, không nén nổi tò mò, Jungkook lại nín thở đeo tai nghe vào.

"Em hối hận rồi, vì chia tay."

Taehyung bật cười khô khốc. Hai ba năm trước khi thẳng thừng đem Taehyung ra đổi lấy sự im lặng của Jungkook trước cái scandal quỵt tiền nhục nhã đó, vì sao không hối hận đi? Taehyung gỡ cánh tay của Ji-hyun ra khỏi eo mình, thản nhiên nói:

"Con người ai cũng có vài lần hối hận, không sao."

"Bây giờ chúng ta làm lại, có được không?"

Jungkook lặng lẽ ghi vào lòng, thì ra tỏ tình đúng tiêu chuẩn phải là như thế. Đợi vài ngày nữa Taehyung về không sứt mẻ miếng nào, cậu sẽ áp dụng ngay để đòi lấy chai Penfolds 2005.

Taehyung đã gỡ được hết mấy ngón tay của Ji-hyun ra, anh đứng khoanh tay nói bằng tông giọng đều đều như nói tin thời sự.

"Em làm báo lâu quá nên tưởng rằng mọi thứ hỏng hóc cũng có thể sửa sai đơn giản như cách chúng ta gỡ bài trên Monday Morning à? Sai thì làm lại, anh rất ủng hộ tinh thần đó, nhưng không phải với anh."

Taehyung nói một câu anh cần nghỉ ngơi, đưa một tay làm động tác kéo cánh cửa, Ji-hyun nhếch môi cười nhạt rồi nói bằng giọng nói lạnh lùng khác hẳn vài phút trước đây:

"Jungkook còn độc ác hơn em, anh có biết không? Anh biết anh ta đem thứ gì ra đổi lấy lợi ích không? Jungkook là thiên thần mà, anh ta không đe nẹt gò ép ai, anh ta chỉ luôn đem tình cảm ra đổi lấy quan hệ!"

Taehyung bật cười:

"Vậy sao? Vậy thì tốt cho anh quá rồi. Khi nào về nước, nhờ em nhắn với Jungkook như thế này được không: Jeon Jungkook, bây giờ Kim Taehyung đem tình yêu ra đổi lấy quan hệ bạn trai với anh, anh thấy thế nào?"

--

Jeon Jungkook: Em đồng ý.

Kim Seok Jin đã xem.

Min Suga đã xem.

Jung Hoseok: Làm một phép loại trừ đơn giản.

Jung Hoseok: Ở đây Jeon Jungkook làm anh của tổng cộng bốn người.

Jung Hoseok: Choi Soobin ngất xỉu sau một ngày chứng khoán đỏ rực.

Jeon Jungkook: Shit...

Jeon Jungkook đã gỡ một tin nhắn.

Jung Hoseok: Heuning Kai không online từ hôm qua.

Jung Hoseok: Cuộc đời này không có ai đồng ý bất cứ cái gì Kang Taehyun nói.

Jung Hoseok: Chấm.

Kim Taehyung: Hey.

Kim Taehyung: Chỉnh lại một chút.

Kim Taehyung: Ở đây Jeon Jungkook chỉ làm anh của tổng cộng ba người thôi :)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net