chap 2 phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. . . Rồi chưa kịp để cậu làm gì anh nhào tới hôn lên môi cậu rồi buôn nó ra thở dốc và kèm theo phần dưới đã nhô lên , cậu thấy vậy nhìn khuôn mặt đang đỏ ủng của anh miệng khẻ cười rồi ngọt ngào hôn lên trán anh nói thì thầm vào tai anh

'Anh đang quyến rủ em à' cậu vén áo anh lên mình cũng cởi quần áo ra hồi nào rồi . Trường lên môi hôn anh mảnh liệt . . .nụ hôn quá sâu khiến anh như đang ôm ngọn lữa trong người . . .hồi nảy giờ cậu vẫn quay đi quay lại môi mềm ngọt của anh . . . người anh càng khó chịu muốn đc giải thoát nhưng cậu vẫn chưa vẫn iên vị ở bờ môi ấy anh chịu hết nổi rồi đành phải vùng lên thôi

'Nh. .anh lên. . Tae anh . .ah khôg . . c. .hịu nổi nữa . . .ưm . .ha. .ah' Tae biết anh muốn gì nhưng vẫn trêu đùa bờ môi anh giả bộ khôg nghe . Anh khôg muốn nói nhưg vẫn tiếp tục cầu xin . Đẩy môi cậu ra

'Đừ. .g đùa . .ha nữa . .m. .à'

'Hử ! Anh muốn gì ?' Cậu trêu a

'. . .' Anh im lặng không dám nói vì mắc cở cậu cười cười rồi vẫn không chịu làm gì hết

'Ko nói thì thôi nhá !' Cậu định hôn a lần nữa thì anh che môi lại không để cậu hôn . . .cậu khẽ nhăn mày bỏ anh ra nói lạnh nhạt 'anh. . . thật là ko chịu thì thôi em qua rủ kookie thẩm du còn sướng hơn '

Thấy cậu có ý định thay đồ anh cằm tay cậu lại miệng ngập ngừng , ấp úng

'Làm . . .a. .nh'

'Làm gì ?' Cậu trêu

'Th. .ao anh'

'Chiều anh đó nhá' đè a xuốg gờ bộ ngực và cơ bụg săn chắc của anh sau đó tay dần dần duy chuyển xuốg bờ môg căn mọg của anh chơi đùa với nói rồi từ từ một ngón tay đã tiếg vào trog tiếp đó là hai ngón lúc đầu anh đau lắm phát khóc luôn thấy vậy cậu hôn lên má anh một cái để anh lấy lại tinh thần sau đó càng ngày càg đâu hơn nhưg một lúc sau đã cọ vào điểm G rồi thì anh bớt đau hơn , tiếg rên càg ngày càng dâm đãg hơn anh muốn thứ to hơn to hơn vào trog nhưg cậu sợ anh đau nên vẫn chưa cho vào anh la lên

'Nhanh lên . . .ah khó chịu quá'

'Từ từ nào anh sẽ đau đó'

'Ko đau nhan . . .h lên'

Ko nói ko rằng cậu cho vào lần này anh cảm thấy ít đau hơn một chút nhanh của cậu lớn quá nó cũng chẳng giảm đau bao nhiêu từ nhiên tới lúc này anh thấy mình ngu quá tự nhiên cân nhẫn cậu làm gì bây giờ cậu sung quá biết sao giờ

Hồi nảy đến giờ anh vẫn còn đau vì cậu vẫn chưa tìm được điểm mẫn cảm ấy nhưng tiếng rên vẫn quyến rủ làm cậu không chịu nỗi còn anh bây giờ như con cá nằm trên thớt mặc cho cậu cắt , xé , mỏ , xẻ tùy

'Monie à . . .điểm G của anh khó tìm quá , anh cần thả lỏng hơn'

'Um'

Sau khi nói xong bỗng anh rên lên một tiếng thì cậu biết ngay là cậu đã tìm được và liên tục đâm vào nó khiến anh càng dể chịu hơn càng phát ra những tiếng rên ma mị quyến rủ cậu hơn . Biết anh bây giờ đã thuộc về mình hoàn toàn cả tinh thần lẫn thể xác nhưng cậu muốn hỏi anh lần nữa

'Monie anh yêu em không'

'. . .có' chần chừ một lát anh nói

'Nói anh yêu em đi'

'. . .a. .nh yêu. .em'

'Không bao giờ rời xa em'

'Khô. . .ng b. ao gi. ờ'

Cuối cùng hai người cùng bắn và chìm vào giấc ngủ thật sâu

- - - tai giải phân cách - - -

'V ~ ' tiếng kêu đó không ai khác là kookie em út vàng của chúng ta cậu gõ cửa * ủa bình thường sẽ la lên ' nói cho lễ phép dùm cái ' sao hôm nay im re vậy ta * nhận ra có đều bất thường cậu đập cửa mạnh hơn 'V ~'

Cuối cùng cách cửa cũng mở V đi ra cốc đầu bé kookie của chúng ta một cái

'Sáng sớm mà um sùm rồi'

'Đau quá tại em kêu mà anh không ra chứ bộ' thỏ bếu của chúng ta thực sự xù lông rồi hên cho V thời khắc này thỏ chưa đô chứ vài năm sau đi rồi biết

'Huynh mới thức' nghe huynh nói xong kookie nhìn vào phòng thấy ai đang nằm trong chăn hỏi

'Ai ở trong vậy huynh? Namjoon huynh phải không!' Cậu nói xong V đậy cửa lại liền

'Có ai đâu về phòng đi'

'Trong nhà này ai cũng giấu diếm em hết ghét hết cái huynh' thế là bé thỏ chạy vào phòng đóng cửa chùm chăn kín mặt giận luôn

Quay lại với căn phòng namjoon của chúng ta đã thức

'Ưm. . .chuyện gì vậy V'

'Vợ nhỏ của em thức rồi sao'

'nói gì huynh mày không phải vợ nhỏ của mày' anh đang nói cậu ôm lấy anh hôn má anh một cái nghe thấy tiếng jin huynh kêu xuống ăn cơm

'Xuống ăn cơm hay để em cõng'

'Huynh tự đi'

'Bây giờ sau cõng hay bế kiểu công chúa' mặt anh đỏ lên hết khi nghe câu nói đó anh im một hồi lâu 'im lặng là bế nhé'

'Cõng' anh tỉnh lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net