Chuong 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng hồ điểm 12h,cô thổi nến tắt đi ,trên bàn chỉ có độc một mình cô.
Anh có lẽ không đọc được tin nhắn cô
Anh có lẽ bị kẹt đường không về nhà sớm được
Anh có lẽ có việc ở công ty thôi

Thật tâm cô rất sợ,sợ rằng anh ở bên cô ấy mà không đọc tin nhắn của cô,anh đêm nay sẽ ngủ ở cạnh cô ấy mà không về nhà.Chỉ nghĩ đến thôi cô đã đau khổ cùng cực,bánh kem vào miệng lại hoá vô vị không còn cảm giác.

Phía dưới bụng không hiểu sao lại đau đớn vô cùng,cô ôm bụng nằm trên giường rên rỉ
"Ư ư"
Với tay khó khăn lấy chiếc điện thoại thì chiếc điện thoại rơi xuống đất.
Tầng tầng mồ hôi giăng kín đầy trên mặt cô.Cô lếch xuống giường lại té ngã,thân thể rướn người với lấy cái điện thoại.Khó nhọc bấm số anh,cô không ngừng ôm bụng cầu nguyện
Làm ơn bắt máy đi
Làm ơn cứu em với
Làm ơn...

Anh tay cầm điện thoại nhìn vào màn hình .Là cô gọi.Trời đã khuya còn gọi làm gì?Phiền phức!
Ngón tay anh cứ thế lạnh lùng lướt tới phần tắt cuộc gọi.Thế nhưng cô cứ liên tục gọi anh ,anh nhíu mày khó chịu tắt máy đi.
"Anh ~"
Cô ấy từ phòng tăms bước ra,trên người chỉ có tấm khăn mỏng.Anh cứ thế đau đáu nhìn vào thân thể thoát ẩn thoát hiện của cô ta,dục vọng cứ thế không kiềm chế được mà dựng thẳng...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net