Chap 143

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suy nghĩ của Nguyệt Nhi

Cuối cùng ta đã hiểu, vì điều gì Vương gia cần tìm mọi cách ngăn trở quận mã gia.

Tuy Vương gia đã yêu cầu toàn bộ hạ nhân rời khỏi, nhưng bởi vì quá lo lắng Vương gia lại tiếp tục ngăn trở, ta đã lén lút trốn ở một bên, trộm nghe bọn hắn nói chuyện.

Sau đó, ta liền hiểu.

Quận mã gia hắn... Không, phải là..."Nàng".

Quận mã gia là nữ tử —— Giống như quận chúa, giống như ta.

Vương gia biết, Lương đại phu biết, tất cả mọi người đều biết.

Nàng thế nhưng không phải Lâm công tử, mà là Lâm cô nương. Nhớ lại, bề ngoài của quận mã gia quả thật khiến cho ta từng tưởng lầm là nữ tử. Nhưng lúc đó ta chỉ nghĩ rằng quận mã gia là nam sinh nữ tướng. Rồi từng màn từng màn không thể hiểu được trước đây nối tiếp hiện ra, toàn bộ rối rắm cũng như khó khăn dường như trong phút chốc được lý giải.

Cái khác ta không dám nói, nhưng điều duy nhất ta dám khẳng định là, quận chúa... Nàng biết. Nàng biết quận mã gia là nữ tử, thật lâu trước kia đã biết. Nhưng quận chúa lại vẫn kiên trì đem cuộc đời mình phó thác cho nàng, phó thác cho một nữ tử. Vô luận là Vương gia ngăn trở, hay quận mã gia bỗng nhiên rời đi, quận chúa vẫn thực kiên trì.

Loại yêu này rốt cuộc sâu như thế nào?

Nữ tử cùng nữ tử, ta cũng đã từng nghe nói.

Nhưng ta vẫn luôn cho rằng, đó chỉ là nhất thời bị mê hoặc loạn luân yêu, là tình yêu không được thế gian chấp nhận, giữa nữ tử cùng nữ tử không thể tồn tại tình yêu giống như nam nữ. Ta tuyệt đối càng chưa từng nghĩ, quận chúa sẽ yêu một nữ tử. Từ trước đến nay ta vẫn giống như tất cả mọi người trong kinh thành, đều nghĩ quận chúa cùng Tề tướng quân kết hôn cùng nhau. Thẳng cho đến khi quận mã gia xuất hiện, ta lại cho rằng quận chúa cùng quận mã gia mới là trời sinh một đôi.

Lại không nghĩ, "Trời sinh một đôi" này không hề giống với "Trời sinh một đôi" mà ta từng nghĩ.

Chính là, có gì không giống?

Quận chúa cũng sẽ vì "Nàng" mà ngày nhớ đêm mong, cũng sẽ vì "Nàng" mà lăn lộn khó ngủ, cũng sẽ vì "Nàng" mà thề phi khang không cưới*. Những điều đó đều là ta tận mắt thấy, đều là ta tự mình cảm nhận. Cũng như mấy ngày qua, mỗi một giọt lệ, mỗi một nụ cười của quận chúa đều cho một người —— Đây không phải là yêu thì điều gì mới phải? (*: không phải người đó không lấy)

Mà quận mã gia từ trước đến nay với quận chúa cũng là tri kỷ chiếu cố, không tiếc thân bảo hộ cho nàng, khiến cho tất cả chúng ta ai cũng không ngừng hâm mộ. Ta chưa bao giờ thấy một nam nhân nào săn sóc cho một nữ tử đến vậy. Quận chúa chỉ cần nhăn mi một cái, quận mã gia liền biết trong lòng nàng đang nghĩ gì. Quận chúa chỉ cần thở dài, quận mã gia đã hiểu trong lòng nàng có lo lắng —— Đây không phải là yêu thì điều gì mới phải? Nói như vậy, "Trời sinh một đôi" này lại có gì khác nhau?

Giữa nữ tử cùng nữ tử thật sự không có "Yêu" sao?

Vậy tình cảm của quận chúa cùng quận mã gia nên gọi là gì? Chẳng lẽ suy nghĩ của ta... Là sai? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net