Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


'' anh lừa em đúng không '' Tiểu Nhu bĩu môi

Khung cảnh nào đó một chiếc xe sang trọng đỗ trước cổng , bao bé học sinh đi qua ngoái lại có cậu bé còn nghịch ngợm gõ lên cửa xe

Cố Thần nghiêm giọng

'' anh lừa em bao giờ chưa , đây là trường chung , em lên lớp xe thấy ''

Tiểu Nhu lòng như lửa , nhìn lũ trẻ bao ký ức xấu đều ùa về , chẳng muốn bước chân ra khỏi xe , nhưng nghe giọng Cố Thần cô biết mình không thể làm nũng được đành phụng phịu ra khỏi xe còn cố tình sập cửa thật mạnh

Vừa bước ra thì cửa xe liền mở , Tiểu Nhu còn tưởng cô sập cửa xe làm Cố thần giận ai ngờ anh cười lưu manh quăng cô cái cặp sách

'' đi học quên cặp khác nào đi cày quên trâu , học ngoan , hết giờ anh đón '' 

xe phóng đi một lúc Tiểu Nhu mới buồn sầu nhấc chân vào trường tìm lớp , trường này thật sự rất to , khác xa với mái trường sập xệ chỉ một khoảng sân ngày trước cô từng lẻn vào , tìm mãi tìm mãi mới vào được lớp thì cô muộn 15 phút

Cô giáo đang đứng lớp là một người đứng tuổi , Cố Thần cũng không lừa cô nhìn vào trong thì đúng là toàn bạn tầm tuổi , khuôn mặt cô giáo rất nghiêm khắc thấy cô thì tỏ vẻ rất khó chịu , có lẽ vì cô giáo đang giảng cô đến làm đứt mạch , mọi người đề nhìn cô thấy rất ngượng bèn mở lời trước 

'' em thưa cô em là học sinh mới ngày đầu tìm lớp nên em tới trễ , em xin lỗi '' nói rồi Tiểu Nhu cúi đầu bộ dạng rất ăn năn 

'' biết mình mới phải đến sớm hơn mà tìm lớp , ai cũng mới như em cả thì tôi dạy ai '' giọng người phụ nữ đanh thép , tiếng lại lớn , Tiểu Nhu thấy xấu hổ cực điểm , lớn rồi bị mắng như vậy mà không phải anh hai là lần đầu tiên 

Nghe vậy khó chịu nhưng Tiểu Nhu cũng chỉ có thể mở lời xin lỗi 

'' vào đi , tí tôi sẽ nhắn về cho phụ huynh của em , lên đây ghi số điện thoại phụ huynh vào ''

Nghe thế Tiểu Nhu sững sờ cảm thấy mình như sắp khóc , cô vốn không có ba mẹ , anh hai thì không có điện thoại , cô luôn tự ti và xấu hổ về hoàn cảnh , cô không muốn ai thương hại cô , trước lớp bao nhiêu người cô không thể mở lời nói mình không có ba mẹ , cô thà chết còn hơn , từ trước đến nay cô cũng chưa từng dùng điện thoại chỉ biết là cái đấy có thể gọi , cứ nghĩ rằng số điện thoại viết bừa cũng được đành viết một hàng số

     ''    1256897764'' vốn không biết số dài ngắn thế nào nhưng có lúc thấy lũ nhiên nhiên ấn gọi chắc cũng tầm 9 , 10 số thôi

Viết xong ngước lên thì thấy sắc mặt Cô giáo đỏ bừng , lẽ nào là tức giận

Cô giáo cầm tờ giấy đó dơ lên cho cả lớp

'' đây mọi người chứng kiến con nhóc này là đang ngầm chửi tôi ngu , viết một hàng số vớ vẫn không có mã vùng , nhìn đã biết tiện tay ngụy ra ''

nói rồi chỉ thẳng vào mặt Tiểu Nhu buông ra hai chứ '' vô học'' 

'' ra ngoài đợi tôi ở phòng ban giám hiệu tôi sẽ liên hệ Cố Thần gọi phụ huynh cô đến , không hiểu sao học sinh ngoan Cố Thần của tôi lại giao du với loại như cô ''

Từng chữ như búa đập vào đầu Tiểu Nhu , nước mắt trào ra , cô chạy ngay ra ngoài , tồi tệ biết ngay mà cô sẽ chẳng thể nào đến trường được , cô cũng hận cố Thần hận cố thần bắt cô đi học để cô phải chịu sự dày vò nhục nhã này , cô không muốn anh đến rồi chứng kiến thêm , cô quyết định bỏ đi

Một mình đi một đoạn dài mới nhớ ra mình chẳng có đồng nào trong người , đây là vùng ngoại ô , cảnh hẻo lánh , mãi không thấy người , Tiểu Nhu có chút sợ , không biết mình đang đi đâu nhưng cũng không muốn dừng lại nước mắt cứ lăn dài , giờ cô lại hận ba mẹ , mong họ đừng sinh ra cô , sinh rồi bỏ rơi khiến cô không dám đối mặt với mọi người khiến cô luôn ương bướng , lạnh lùng với mọi mối quan hệ , vì cô sợ thân với họ rồi họ sẽ muốn biết về cô về gia đình cô , cô sợ sự thương hại , nó khiến cô yếu đuối khiến cô thấy vô dụng 

Ách đây là đường cụt rồi , phía trước không có đường chỉ có một nhà hàng cao cấp , to oành trụ giữa , ọc ọc , bụng kêu lên , sáng vì vội cô cũng chỉ ăn vài miếng bánh quẩy Cố Thần đút mãi cô mới uống hai ngụm sữa , giờ lại đi mòn cả chân , phỏng cũng 1 tiếng rồi 

Cô đành ngồi bên vệ đường cạnh nhà hàng , mong rằng nhờ được ai đó đưa mình về nhà anh hai , cô mệt rồi , ở với anh mấy hôm cô tổn thương quá nhiều rồi , cô sẽ cùng anh hai chạy trốn 

Phía xa cô nhìn thấy một cậu trai trẻ trông rất thư sinh còn đeo kính , có vẻ là người tốt bèn chạy lại 

'' này bạn ơi '' Tiểu Nhu vẫy tay

'' cậu gọi tôi ? vẻ mặt khó hiểu 

'' đúng đúng , tôi tên Tiểu Nhu , còn cậu ?'' Tiểu Nhu đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay

Cậu trai trẻ lấy tay nâng gọng kính hơi khó xử nghĩ chút rồi bắt lấy tay Tiểu Nhu

''Tôi là Kiều Mạnh Phong ''

Càng nhìn càng thấy cậu bạn này hiền lành tốt tính , đánh giá tin tưởng rồi Tiểu Nhu mới mở lời

'' thật ra , hơi ngại nhưng tôi bị lạc lại không mang theo tiền , cậu có thể gọi tôi một chiếc xe được không , đến nhà anh hai tôi sẽ trả tiền '' Tiểu Nhu hơi đỏ mặt , nhưng giờ nơi hẻo lánh này cô chỉ có thể tin cậy cậu bạn này , mấy người giàu có trong nhà hàng kia mà nhờ nhỡ gặp ông dê già thì teo 

Kiều Mạnh Phong có chút suy  tư , anh là cậu chủ của nhà hàng này , hôm nay anh cải trai để kiểm tra chất lượng nhân viên thì gặp một cô bé trắng trắng mịn mịn lại hỏi còn đòi bắt tay , anh mắc hội chứng sạch sẽ nặng không bao giờ bắt tay ai khi chưa nhìn thấy họ rửa , vậy mà cô nhóc này nhìn rất đáng yêu anh không nỡ từ chối , Thấy cách nói chuyện anh chắc chắn đây là cô nhóc ngây thơ thấy dáng vẻ cả trang của anh liền mắc bẫy 

'' thật ra tôi không có điện thoại , hay tôi đèo cậu về nhé , nếu cậu không ngại ngồi xe đạp ''

Nghe Kiều Mạnh Phong nói Tiểu Nhu như nhìn thấy tri kỉ , cũng có người không có điện thoại như cô , nếu cậu bạn này cũng nghèo vậy thật hợp cô không phải ngại nữa , thấy thoải mái chút ít

'' xe đạp là tốt rồi , tôi còn chẳng có ý '' nói rồi Tiểu Nhu cười đập nhẹ vai Kiều Mạch Phong 

Động tác này khiến Kiều Mạch Phong sững sờ từ bé anh đã theo nghiệp cha tiếp quả công ty , đã không có tuổi thơ lớn lên ai ai cũng kính cẩn , giờ cô như ngọn gió sức sống thôi vào anh , một giây trái tim anh lỡ nhịp 

nhìn bộ váy cô đang mặc trông không rẻ mà lại nói mình không có nổi xe đạp anh có chút hoài nghi , liền cùng cô vừa đi lấy xe vừa nói chuyện 

'' sao cậu lại lạc vậy'' Kiều Mạnh Phong nhìn Tiểu Nhu giờ để ý kĩ mắt cô có chút sưng như là vừa khóc 

'' chuyện dài lắm , ngắn gọn là tôi vừa bị cô giáo mắng trước lớp quá mất mặt rồi chạy đi , đi mãi rồi đến đây '' Tiểu Nhu khẽ đan ngón tay hơi bối rối , nói vấn đề của bản thân với người lạ là lần đầu tiên , hay đúng hơn trước nay chẳng ai quan tâm mà hỏi cô 

'' chẹp , chắc là ba mẹ bắt học đúng chứ '' Kiều Mạnh Phong định trêu cô vui thì thấy sắc mặt Tiểu Nhu không tốt lắm

'' Tôi không có ba mẹ '' Tiểu Nhu đi chậm lại hơi cúi đầu , cố kìm nước mắt , bình thường cô sẽ chẳng bao giờ tự mình nói ra , nhưng không hiểu sao cảm thấy Kiều Mạnh phong rất khác biệt ở cạnh anh cô thấy rất thoải mái có chút tin tưởng là anh sẽ không thương hại hay chế nhạo cô 

'' cùng cảnh ngộ rồi '' giọng Kiều Mạnh Phong có chút nặng nề

'' ba mẹ cậu mất à , ba mẹ tôi là bỏ rơi tôi '' Tiểu Nhu hơi bất ngờ như gặp được tri kỉ , có người cùng cảnh ngộ khiến cô cảm thấy lòng nhẹ đi một chút 

'' không chỉ có mẹ tôi mất ba tôi bận làm ăn một năm chắc gặp được nửa lần , haha '' là tiếng cười đau xót 

đoạn đường sau khá tĩnh lặng 

Tiểu Nhu thấy chiếc xe , là một chiếc xe đạp rất cũ , xoay tay lái còn kêu cọt kẹt , phần thân cũng rỉ rất nhiều 

'' không ngại chứ '' Kiều Mạnh Phong cười khẽ xoa đầu Tiểu Nhu , chính anh cũng bất ngờ vì hành động này của mình , là bất giác , vô tình tay anh hoạt động 

'' không có miễn là người lái đẹp trai'' tiểu nhu cười chọc lại Kiều Mạnh Phong , nói địa chỉ rồi Kiều mạnh phong đèo cô 

Trên con đường vắng ngập cây xanh , Tiểu Nhu muốn giữ mãi khoảnh khắc này rất thanh bình , chốc chốc chỉ có tiếng Kiều Mạch Phong hỏi cô lạnh không , đói không , mệt không rồi còn có ...đau mông không , vì cái yên này lằm bằng sắt 

Tiểu Nhu đỏ mặt không trả lời còn Kiều Mạnh Phong lại cười lớn , đúng là bé con da mặt thật mỏng 

Giây phút này Tiểu Nhu bỗng nhận thấy một sự thay đổi không tên sắp tới trong cuộc sông của cô

............................................................

Cảm ưn mấy bạn đã nói lời hay về truyện của mh nhé , vẫn câu cũ vote cho mình cô động lực nè , rồi các bạn cũng xem thích nam thần Cố Thần hơn hay Mạnh Phong hơn nhé , câu hỏi này có thể trả lời dài dài vì còn nhiều chuyện phía sau <3




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net