Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không can tâm nhưng Tiểu Nhu vẫn phải đưa tay một tràng thước tiếp tới Tiểu Nhu suýt cắn vào lưỡi 

bốp ..á hức mộ..t .....bốp á hựm hai ......bộp ...á á òa òa ba 

vừa bị đánh vừa phải đếm cảm thấy như thời gian trôi chậm hơn , đau đớn cũng lưu lại lâu hơn 

Cố Thần ngưng tay , thu thước sau lưng 

'' em nói xem mình đã mắc những  tội gì '' 

Tiểu Nhu ôm tay xoa xoa mắt ngấn nước 

'' em đã bỏ học đi theo người lạ hức hức '' Tiểu Nhu lén ngẩng nhìn anh , sắc mặt anh đã nhu hòa hơn nhưng trong đôi mắt có gì đó rất bất lực , rất khổ tâm 

thấy Cố Thần không nói cô vội bồi thêm

'' là em còn ương bướng im lặng , hức hức '' lần này Tiểu Nhu thông mình hơn thà nói thừa chứ quyết không nói thiếu 

'' vậy em nó xem , em hư như vậy đáng bao nhiêu roi''

Tiểu Nhu rớt hàm , tiểu ác ôn , anh đánh rồi còn gì , từ nãy đến giờ bao roi rồi , mà giơ còn hỏi 

'' òa òa , anh đánh rồi mà , tay người ta còn đang sưng đây , giờ còn đánh gì nữa '' nói còn giơ tay lên cho anh xem , quả thật một bàn tay đỏ au có chút xưng , có vài vệt còn hơi tím lại 

Cố Thần đau lòng , nhưng anh thấy cô chính là đang làm nũng , tội còn phạt chưa đến đâu đã giở trò để thoát rồi 

'' nghiêm túc lại cho tôi '' cố Thần nghiêm giọng Tiểu Nhu im bặt còn cúi đầu tỏ vẻ đáng thương 

'' em đứng lên , qua bàn khom người xuống ''

'' aa òa òa , hức òa , em sai rồi lần sau không dám nữa , đừng phạt nữa hichic ''

Thực ra Cố Thẫn cũng để ý , sắc môi cô nhợt nhạt , lúc trên xe mấy lần tay cô còn run lên , bụng cũng ..kêu , anh đúng là không nỡ nhưng cô chính là ương bướng không dạy chắc chắn sẽ hư lại càng càn quấy 

'' em muốn tự ra hay để tôi vác em ra '' 

Tiểu Nhu đành tiến lại bàn , nhưng cô không cúi người mà ngồi lên bàn , nhìn anh rồi khẽ cởi một nút áo , hai nút áo , ba nút áo , cả bộ ngực trắng mềm hiện ra trước mắt 

Cố Thần thấy cổ họng khô ra , cô được lám còn biết dùng mỹ nhân kế để thoát tội , mà anh ..thực ..mắc bẫy 

Cố Thần tiến đến tách hai chân Tiểu Nhu đè vào giữa , anh cúi xuống hôn lên môi cô , cạy mở đôi anh đào , tuy hành động có chút lạnh lùng nhưng rất nhanh liền cùng môi lưỡi cô quấn quýt với nhau

Cô nghe lời , tách đôi chân nhỏ , vòng quanh thắt lưng anh 

Bỗng Cố Thần cúi xuống , tay anh ở đùi cô hướng lên trên đẩy váy cô cao lên , anh dùng lưỡi của mình trao cho cô những khoái cảm mãnh liệt 

Lúc đó Cố Thần cũng nhận ra anh trách lầm cô , nơi ngọt ngào đó không hề có tư vị củ người đàn ông khác

Cố Thần tiếng lên đẩy cô nằm xuống bàn nâng đôi chân ấy cao lên , ánh mắt anh lướt qua bộ ngực trắng nõn liền cúi đầu hôm xuống 

'' ưm..aa...hựm'' khoái cảm khiến Tiểu Nhu rên lên 

Dây dưa càng mãnh liệt , Cố Thần dùng thứ to lớn ấy liên tục thốc vào Tiểu Nhu chỉ có thể thở dốc , càng ôm chặt cổ anh hơn

'' hừm , thít quá '' Cố Thần rên , hơi thở anh nóng bỏng , giọng cũng khàn đi đầy từ tính 

'' aaa..ưm..chậm chút ..a ..em ..chịu không nổi '' Tiểu Nhu khẽ bấu vai Cố Thần nài nỉ

'' coi như là hình phạt , anh sẽ khiến em sướng chết mới thôi '' Cố Thần treo nụ cười trên môi theo đàn lại hôn xuống chặn đứng mọi lời nỉ non tiếp theo của Tiểu nhu 

Mây mưa mãnh liệt qua đi , Cố Thần ôm cô về giường nhẹ nhàng lấy khăn lau người cho cô 

Bàn tay anh rõ lại không yên phận lau được một lúc lại bóp , lại lau rồi lại bóp

Cố Thần thấy Tiểu Nhu đỏ mặt thẹn thùng lại càng cười lớn trêu cô

'' sao mặt em đỏ vậy haha''

'' còn không phải vì anh cứ ..bóp '' chữ cuối Tiểu Nhu nói rõ nhỏ , xong còn lấy gối che mặt 

Cố Thần cướp gối của cô 

'' vậy em bóp lại của anh , chúng ta hòa '' xong còn rất vô si cầm tay cô đặt lên hạ bộ của mình là Tiểu Nhu liên mồn gào thét đáng ghét chui tọt vào chăn 

Cố Thần cười lớn chui vào chăn ôm lấy cô, hơi thở của anh phả trên đỉnh đầu Tiểu Nhu 

'' anh đã rất lo ''

'' hả..'' Tiểu Nhu lắp bắp 

'' là khi nghe tin em chạy đi , anh đã lo em xảy ra chuyện , tìm em mãi , cuỗi cùng cũng tìm được thì thấy em đi với cậu ta , anh rất khó chịu , em hư lắm , hôm nay đáng ra bị phạt nặng rồi , nhưng nha đầu này em cũng giỏi lắm dám ..quyến rũ tôi '' ba chữ cuối Cố Thần cố tình kéo dài làm Tiểu Nhu càng ngại hơn

Thì ra anh đã lo lắng như thế , thì ra anh đã đi theo mình cả đoạn đường , Tiểu Nhu thấy rất áy náy , vội xoay người lại mặt áp vào ngực Cố Thần ôm chặt anh 

'' em không muốn đi học nữa '' cô nói với anh giọng rất nghiêm túc , không phải là làm nũng 

Cố Thần nghe ra ngữ khí của cô vốn là không muốn thương lượng , anh có chút bất lực muốn cô đi học là tốt cho cô , rõ ràng cô đã hữa vậy mà không có chuyện gì lại chạy đi

'' tại sao , em còn chưa học mà vừa đến cửa đã chạy , hôm nay anh còn phải xin lỗi cô giáo cho em đấy '' Cố Thần xoa nhẹ mái tóc cô 

Tiểu Nhu sững người , sao anh lại nghĩ cô vừa đến cửa đã chạy chứ à mà không đúng chắc chắn bà cô già đo bịa chuyện

Nhưng chuyện xảy ra quá đỗi đau lòng mà cô cũng rất xấu hổ vô cùng không muốn kể lại với anh

'' vậy em không học cô giáo ấy nữa , anh cho em học người khác đi ''

'' tại sao '' thực ra Cố Thần đã biết lý do , là sau khi nghe điện anh vốn vội đến trường tìm cô , lúc đó anh đã vào lớp , hỏi một bạn học sinh mới rõ sự việc , anh đã ngay lập tức cho người đuổi việc bà giáo đó , nếu không phải anh học bà từ nhỏ nhất định anh sẽ giết không tha , dám làm tổn thương người phụ nữ của anh không ai có tư cách , anh muốn hỏi là vì anh muốn nghe cô nói muốn xem cô có tin tưởng anh không , có thoải mái với anh không

'' không có gì , chỉ là mặt cô giáo đó dữ quá em thấy sợ thôi '' Tiểu Nhu bịa ra lời nói dối mà lúc đó cô thấy hợp lý nhất , nhưng sau đó chỉ muốn vả mồm mấy cái , lý do này nghe như cô là kẻ rất ích kỉ lại xấu tính đánh giá vẻ ngoài của người khác 

Cố Thần có chút thất vọng nhưng anh hiểu có lẽ cô chưa sẵn sàng anh sẽ cho cô thêm thời gian , sẽ có ngày mọi sự mọi khó khăn cô gặp phải anh sẽ là người đầu tiên cô nghĩ tới , cô sẽ kể tất với anh dựa dẫm anh 

..............................................  

okii xong chap 14 , m.n đọc vote , cmt nhé , nói không với đọc chùa , mh chăm thế này mà ngày nào cx ngoi lên chỉ mong tác phẩm trí tuệ của mh được công nhận và ủng hộ thui <3 khi nào đạt hơn 300 vote mh viết tiếp nhé 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net