Chương 3: Bạn mới!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Tác giả lảm nhảm~
Ú oà~~~ Zen đã quay trở lại và ăn hại hơn xưa. Hý hý. Chap này tặng PhmQuAnh  con gái cưng của ta (con nuôi đấy). Đáp án là Angel & Evil nha nha :)). Lịch úp chương có thể là 1 ngày 1 chương hoặc là 2 ngày 1 chương nha *tung bông*. Hết giờ lảm nhảm òi. Dô truyện nào.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Rầm...Rầm... Mới sáng ra mà đã.... Cái tiếng ấy là cái tiếng mà chị Thanh Thanh của chúng ta té cầu thang ==" Lý do là hôm qua về trễ quá nên hôm nay dậy muộn. Hai đứa nó leo lên xe của nhỏ rồi chạy như bay đến trường. Cả hai vừa bước vào công thì.... Reng...reng...reng... Cả hai thở phù vì không bị nhốt ở ngoài. Hôm nay có vẻ thú vị hơn thường ngày vì.... có tiết Anh. Bà cô Anh ghét nó ghê rợn vì lý do rất ba chấm.... Ngồi kế trai đẹp của bả. Bả sẻ không thể xuống bàn đó ngồi dựa dựa vào người hắn (Eo! Kinh khủng). Bả trút giận lên người nó...

- Trần Thanh Thanh, lên làm bài tập.

-Vâng ạ!

Bà cô cầm cuốn sách dày cộp trình độ đại học chép lên bảng cả đống bài khó. Nó ung dung bước lên bảng, làm tất cả các bài trong vòng 15', cả lớp gồm bà cô. Mắt chữ A mồm chữ O, nó làm đúng hết không sai một câu...(IQ 200/200 mà lỵ)

-Rất tốt, mời em về chỗ. Bà cô ấm ức trong lòng

-Vâng

-Được rồi bắt đầu tiết học

~Thời gian trôi trôi~
Reng....Reng.... Cuối cùng đén giờ ra chơi~~. Nó đang say giấc nồng thì bị nhỏ gọi dậy kéo xuống căn tin ăn sáng. Nó đi kiếm bàn còn nhỏ thì chen chúc mua đồ ăn. Nó đáp mông xuống ghế ngay tại cái bàn gần cửa sổ. Nhỏ cầm một núi đồ ăn chạy lại chỗ nó. Nào là Snack, Coca, Kẹo, Mì tôm, cơm chiên, vân vân và mây mây...

-Chiến thôi

Nó và nhỏ cùng đồng thanh rồi ăn như hạm (Ùn vờ li bay bồ) Đang ăn thì có một nhỏ chạy tới hỏi...

-Hai bạn cho mình ngồi chung được không? Căn tin hết bàn rồi.

-Bạn cứ ngồi đi.

Nó trả lời rồi ngồi nhích sang một bên cho nhỏ ngồi. Nhỏ đó cũng ăn không kém hai đứa nó ==''. Nói chuyện một hồi thì mới biết chung lớp. Nhỏ kể về trường rồi về nhiều thứ khác nữa. Khi nhỏ kể đến đoạn nhỏ thích ai thì hưng phấn hẳn lên.

-Nè Thanh Thanh, cậu biết cái người ngồi kế cậu là người mình thích không?

-Hử...cái tên độc tài đấy đó hả...

- Độc tài??

-À không có gì...

-Hì hì. Anh ấy là Hotboy trường mình đấy. Cùng với anh ấy là anh Trương Khánh Hoàng. Chung lớp với tụi mình luôn ấy.

Reng...reng... lại phải vào học tụi nó chén no nê rồi lên lớp học tiếp. Nói học vậy thôi chứ vẫn cứ ngủ và đọc truyện... Tan học nó với nhỏ phóng về nhà. Ting...ting... Chị Mai ra mở cửa.

-Chào cô, cô là...

-À, em là bạn cùng lớp với Thanh Thanh và Tiểu Kỳ. Em tên là Phương Anh.

-Vậy em đợi chị chút.

Chị mai chạy vội vào nhà nói vọng lên lầu.

-Cô Thanh, Cô Kỳ, có bạn tới kiếm ạ, em ấy nói tên là Phương Anh.

-Chị cho cô ấy vào nhà bảo lên phòng em nhé.

-Vâng

Chị chạy vội ra ngoài mở cửa cho Phương Anh vào nhà.

-Em vào nhà đi. Thanh Thanh bảo em lên phòng. Em đi lên lầu hai rẻ trái. Cánh cửa màu đen ấy.

-Vâng em cám ơn chị

Nói rồi nhỏ chạy lên phòng nó. Cả ba đứa tụ họp nói chuyện tới tối (kinh thật) nó lại rủ nhỏ đi bar...

-Ơ, mấy chỗ đó tớ chưa từng đến - nhỏ xua xua tay

-Đi cho biết

-Nhưng tớ không mặc đồ này đi được

-Cậu khỏi lo, Tiểu Kỳ đồ cậu chắc cậu ấy mặc vừa đấy

Nói rồi nó kéo nhỏ qua phòng Kỳ Kỳ thử tùm lum tùm la bộ (Tội chị Phương Anh TvT). Cuối cùng chọn cho nhỏ được một bộ cực xinh. Váy hồng chấm bi thêm đôi giày búp bê làm nhỏ trông tuyệt đẹp. Còn nó thì vẫn áo croptop và quần Jean, bên ngoài khoác áo da, giày cao 5 cen. Nhỏ thì mặc áo thun trễ vai với quần jean ngắn, giày cao 5 cen. Cả ba lên chiếc xe của nó (giờ mới lấy ra, làm chị Kỳ tốn xăng gần chết), một chiếc BMW đen có chút đỏ dính ở tay cầm để mở cửa... Nó phóng xe đến bar A&E. Phương Anh ngồi trên xe la hét ầm trời... nhỏ đâu quen với tốc độ này

-Á, chậm lại, chậm lại,...

-Quen dần đi, mốt đi chơi với chúng tớ là không phải tốc độ như bây giờ đâu...

-Gì cơ, Á...chậm lại...

-Chậm lắm rồi đấy

-Cái gì, 130km/h mà chậm á

-Bình thượng chạy tới 200 cơ

-Ba má ơi...

Nó chạy với tốc độ 130km/h đến bar A&E. Nhỏ bước xuống xe mà đầu óc choáng váng, quay cuồng, như chơi cảm giác mạnh...

-Phương Anh, cậu có sao không?

-Không sao, hơi chóng mặt thôi.

-Ừ, vậy vào thôi.

Nó với nhỏ và Phương Anh bước vào. Chiến tích ngày hôm qua đã được dọn dẹp sạch sẽ.

-Chủ tịch, Phó chủ tịch.

-Chị hai.

-Cô chủ.

Một đống tên gọi để chào nó, nó chỉ gật đầu nhẹ rồi bước đến phòng Vip 1. Nhỏ chỉ biết đi theo và đi theo. Tấm thẻ kim cương ấy lại được quẹt vào chiếc máy. Ba đứa nó bước vào, yên vị trên ghế, nhỏ cầm lấy cái remote mở máy chiếu... menu và hình ảnh nhân viên phục vụ.

-Chủ tịch gọi gì ạ.

-Phương Anh cậu uống gì

-Coctail nhé.

-Vậy lấy một Volka, một Gin và một Coctail thêm khoai tây chiên nữa nhá

-Vâng ạ

Rụp...màn hình menu đã tắt thay vào đó là rạp chiếu mini. Những phim chưa được chiếu nó đã coi hết rồi. Có phim mới là Minions. Phim nó và nhỏ cực thích. Nó mở lên xem, vừa uống rượu vừa ăn khoai tây chiên xem phim ==" Phương Anh cũng hoà nhập cùng Nó và nhỏ.

-Chị hai, Chủ tịch White Diamond đến ạ. Jun chạy vào thở hổn hển nói.

-Ừ chị ra liền.

Nó bắt đầu lấy vẻ mặt lạnh tanh tiến ra ngoài. Phương Anh chẳng hiểu gì cả cứ đi theo hai đứa nó. Và bất ngờ vị chủ tịch đấy là....
~~~~Giới thiệu nhân vật mới~~~~
Hồ Phương Anh: IQ 170/200, là con của giám đốc chi nhánh công ty của nó Black Diamond, tuy vậy nhưng không kiêu ngạo, lại còn rất tốt bụng, đã trở thành bạn thân với nó và nhỏ.
~~~~~~~
Zen hoàn thành chương này vào lúc 3h34' a.m với 1060 từ. Ngắn nhỉ :(( Chưa tính những dòng lảm nhảm này :)). Mọi người đoán xem tay cầm dính chút đỏ là gì thế nhỉ? Đoán đúng chap sau tặng người đó. Vậy thôi, mọi người tích cực cmt và vote cho Zen nha
~~End chương 3~~
Zen
Đã kí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net