Chương 7: Một ngày rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Tác giả lảm nhảm~
Yay! Zen đã quay lại với mọi người đây. Hú hú. Ờ thì đang điên nên hơi nhảm. Mọi người thông cảm. Hí hí
~Phút giây quảng cáo~
Ôlala~~ Vâng bây giờ cho Zen 2' quảng cáo. Tác phẩm của con tuôi PhmQuAnh Viết về 12cs. Ai thích thì qua đọc nha
- Magic Land - Đã viết được 11-12 chương gì đó
- Lại là cái hôn ước quỷ quái - GTNV + 1 chương
-Love you than all! Shounen Ai - Casting
Vô truyện thôi
~~~~~~~~~~~
Hôm nay là thứ hai. Đầu tuần. Nó phải vác xác đến trường. Phải chào cờ trong trời nắng gay gắt và tình trạng buồn ngủ. Vâng và chị ấy đã ngủ trên lưng....nhỏ (hụt hẫng hem :)))

-Thanh, Thanh, dậy mau con kia

-Hơ...hơ...cho ngủ miếng nữa đi.

-Ngủ cái gì. Lên lớp rồi kìa

-Các em lớp 11a1 đứng lên -Giọng bà cô giám thị "hét" trong cái míc-cà-rô

Nhỏ đứng dậy làm cho nó té ào xuống đất. Tỉnh ngủ luôn cũng theo hàng lối lên lớp. Nó đang đi thì có ai đó đứng kế bên bảo với nó: Đúng là đồ nhà nghèo (Thôi chết chị này rồi). Nhỏ đó đi rồi cười khẩy vào mặt nó. Vâng... chị ấy là Cẩm Tú. Thích hắn. Mặt trát hơn chục ký phấn (Zen: Chắc nặng mặt lắm. Tú: Mi nói cái chi?. Zen: *chỉ lên câu vừa viết* Tú: Mi dám. Zen: Bà tin tuôi cho bà chết không toàn thây hem? Tú: *im bặt*). Cùng lớp với nhỏ. Theo sau nó là con Mỹ Thu. Thích Khánh Hoàng. Nó chả thèm chấp nhất mấy hạng con gái như nhỏ, nó đi một mạch lên lớp rồi đáp mông xuống ghế, nằm dài lên bàn...ngủ.

-Con gái gì ngủ như heo ấy!

Nó dỏng tai nghe ai nói xấu nó liền ngồi bật dậy nhìn tên vừa nói mình như heo rồi cãi lại.

-Anh hiểu tiếng heo anh cũng là heo nhỉ?

-Tôi thông minh nên tôi hiểu tiếng động vật.

-Xì, anh mà thông minh á, mắc ói.

-abcxyz....

Nó và hắn cãi nhau đến giờ ra chơi...

-Nè heo con, đi ăn không?

-Anh đãi à?

-Ờ.

-Thế thì đi.

Về phía Kỳ Kỳ thì....

-Nè, cô là vk chưa cưới của tôi à

-Ờ -Tiểu Kỳ chăm chăm đọc sách không quan tâm Khánh Hoàng nói cái gì

-Là pama cô ép buộc à?

-Ờ

-Cô thân với Thanh Thanh lắm à?

-Ờ

-Cô thích đọc sách lắm à?

-Ờ

-Cô thích tôi à?

-Không

Anh đơ ra. Tưởng dụ được nhỏ...ai dè...nhỏ thông minh hơn anh nghĩ.

-Nè, xuống căn tin không?

-Ờ, anh bao?

-Ok

~Căn tin~

-A, Tiểu Kỳ đây nè

-Thanh Thanh

-Ai thế? Bạn trai cậu à?

-Khánh Hoàng đấy, chung lớp mà, hôm bữa cậu còn nói tớ hắn là người lúc nào cũng đi chung tên này mà.

Nhỏ nói rồi chỉ vào hắn. Còn anh thì đơ ra. Anh được coi như không khi trong não hai nhỏ. Hắn không kéo anh ngồi xuống chắc anh đứng đó tới mai luôn quá.

-Các em ăn gì?

-Bánh kem, mì tôm, cá viên, coca, bánh snack,...

-Ăn gì lắm thế, đúng là heo mà.

-Hơ hơ. Anh bao mà phải ăn cho đã chứ.

Hai đứa nó kêu muốn hết cái căn tin, hắn với Khánh Hoàng đi lấy nước cho nó và nhỏ trước. Thì có hai đứa con gái tiến lại bàn nó. Mọi người biết là ai rồi đấy. Con nhỏ đó đập bàn cái rầm. Nó với nhỏ đang nói chuyện hăng say nghe tiếng đập bàn rồi ngước lên nhìn hai nhỏ. Nó chả quan tâm tiếp tục tám chuyện với Thiên Kỳ. Hai con đó tức giận vì mình bị ăn bơ nên đã quơ đại cốc nước cam ở trên bàn của con nào đỏ đổ ập xuống người nó. Nó trừng mắt nhìn nhỏ.

-Cô muốn gì đây, tôi đã không muốn gây sự với cô rồi.

-Hừ, tôi chỉ muốn cô tránh xa anh Thiên Vũ của tôi ra.

-Còn cô nữa, tránh xa anh Khánh Hoàng ra đi. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga -Con Mỹ Thu giọng chua ngoa chỉ vào mặt nhỏ

Nó cười khẩy rồi cầm miếng khăn giấy lau sơ lên người mình. Cả căn tin đều biết gia thế nhà Cẩm Tú, Giàu lắm, nhưng chỉ đứng bét trong lớp nó mà thôi. Nhỏ cứ tưởng nhỏ giàu nhất lớp đấy. Mọi con mắt trong căn tin đang đổ dồn phía nó.

-Của cô? Cái gì của cô? Nó nói với giọng lạnh hơn băng.

-Anh Thiên Vũ của tôi

-Haha... Thiên Vũ của cô, cô biết đùa quá.

-Đùa? Cô giỡn mặt với tôi à?

Ào... Nước cam từ đâu đáp trên người Cẩm Tú. Thủ phạm là Thiên Vũ. Hắn mặt lạnh nhìn Cẩm Tú.

-Cút!

-Anh Vũ...

-Tôi bảo cô cút

Cẩm Tú trừng mắt nhìn nó với nhỏ rồi chạy ra khỏi căn tin với Mỹ Thu. Nó chả nói gì bước thẳng vào nhà vệ sinh rửa nhũng chỗ bị nước cam đổ trúng rồi ra căn tin với tụi hắn.

-Tôi về trước đây

-Thanh, cậu định đi bar nữa à?

-Ừ

-Không được đi! - Chất giọng lạnh tanh vang lên

-Anh có quyền gì mà không cho tôi đi?

-Tôi là chồng cô.

Nó sững người. Phải rồi, giờ nó là vợ người ta rồi. Nó có chồng rồi, chồng nó lại là tên chết bầm ấy. Nó nhìn hắn...

-Thì sao?

-Vợ thì phải nghe lời chồng chứ!

-Hừ, tôi còn phải lo công việc ở tập đoàn, chẳng cãi với anh nữa.

Nói rồi nó bỏ đi một mạch làm hắn tức ói máu. Còn hai người kia cứ đơ đơ ngồi xem nó với hắn cãi nhau. Nó đi thẳng ra bãi xe lấy xe nhỏ chạy đến bar. Nó nhắn tin cho nhỏ.

-Lát mày kêu Khánh Hoàng chở về nhé, với lấy dùm tao cái cặp

-WTF, mày lấy xe tao rồi à!

-Chứ xe đâu tao đi, mượn tí, tối tao trả cho

-Thật sai lầm khi đưa chìa khoá xe cho mày

-Hì hì, thôi nhé

-Nhớ đừng làm hư xe tao đấy.

Nó lại đạp cửa bước vào bar. Người đang đứng ngay quầy bar lau ly với mấy chai rượu nhăn mặt nói với nó.

-Chị hai à, cái cửa thứ 10 trong tuần rồi đấy.

-Thì mua cửa khác đi.

-Haizzz... Tiền sửa cửa không cũng hết vốn... -Jun lầm bầm.

-Lấy chị chai Vodlka

-Đây! À đúng rồi, lần trước có một bang nào đấy đến gây sự với bang chúng ta. Hẹn 3h chiều nay đến xử lý

-Cho chi nhánh của tứ phó bang sai khoảng 20 người đi. Chắc chỉ là hạng tép riu

-Vâng
~Đôi nét về Black Diamond~
Bang của nó chia ra làm bốn chi nhánh. Chi nhánh của nó, gồm Jun, và 3 phó bang, hơn 100 người có thực lực hơn hẳn những chi nhánh kia, chỉ sau Bang chủ và 3 phó bang. Chi nhánh của nhỏ, gồm Jun, tam và tứ phó bang, hơn 100 người có thực lực sau chi nhánh của nó. Chi nhánh của tam phó bang gồm tứ phó bang và hơn 100 người có thực lực sau chi nhánh của nhỏ. Chi nhánh của tứ phó bang gồm hơn 100 người yếu nhất bang. Nói là yếu nhất như vậy nhưng một người có thể cháp được 20'người.

~~End chương 7~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net