Chap :12 Quan Mộ Đồng , Lý Hạ An tôi muốn theo đuổi em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Cả người Quan Mộ Đồng đau nhức, cô quay người lại thấy có vật gì đó nặng đang đè trên bụng mình . Nặng quá . Quan Mộ Đồng cố gắng mở đôi mắt ra  tay sờ tới vật đó  Ừm thô ráp , nặng nặng ....giống tay  Tay ? Quan Mộ Đồng hoảng lên  Trời ạ là tay của 1 người đàn ông  Nhích người lại là khuôn mặt quen thuộc khiến cô không bao giờ quên , Lý Hạ An ???Sao anh ta lại ở chỗ này với cô ? Hôm qua cô nhớ rằng mình bị Tiêu Tổng bỏ thuốc , sau đó hình như cô nghe thấy giọng của Lý Hạ An   . Sẽ không phải  như cô nghĩ chứ ?? Quan Mộ Đồng cúi người xuống nhìn thân thể mình . Làn da trắng nõn có thêm vài vết màu hồng đo đỏ , còn có cả vết cắn   ,Đủ cho thấy hôm qua đã xảy ra chuyện gì . Quan Mộ Đồng khẽ cựa mình . Hạ thể liền đau rát , khẽ rên 1 tiếng cô làm đánh thức người bên cạnh

" Tỉnh " giọng nói trầm ấm vang lên

Quan Mộ Đồng trừng mắt nhìn người bên cạnh 

" Hôm qua ? Tại sao Anh lại ở đây " Quan Mộ Đồng chỉ  vào chính bản thân mình lại nhìn Lý Hạ An không mặc bộ đồ gì , không gì che chắn ngoại trừ lớp chăn mỏng bao phủ lấy 2 người , cô còn có thể nhìn rõ được những cơ bắp trên cơ thể anh . Thoáng chốc mặt cô đỏ bừng

" Không phải hôm qua rất nhiệt tình ? " Lý Hạ An bật cười , nụ cười thần hồn bát đảo khiến cô bất động 1 lúc mới tiêu hóa được câu mà anh vừa nói

Nhiệt tình ? Cô nhíu mày tỏ vẻ không tin , đầu cô đặt ra vô số dấu hỏi chấm

" Lẽ nào em quên là em đòi cưỡi lên người anh sao ? Anh có thể xem đó là lời mời cám dỗ không ? " Lý Hạ An phả hơi thở vào tai cô , cắn nhẹ lên vành tai non mịn của cô . Quan Mộ Đồng run run hình như cô nhớ là mình muốn cưỡi lên vật gì đó , cô giật mình lấy chăn che phủ khắp thân thể

" Nhìn cũng nhìn rồi , sờ cũng sờ rồi , làm cũng làm rồi , cần gì phải ngại " Lý Hạ An bật cười trước dáng vẻ hoảng sợ của cô

" Vô sỉ " Quan Mộ Đồng không để ý đến Lý Hạ An , sau khi nói ra 2 chữ , cô liền cầm theo chăn đi xuống dưới giường mặc kệ Lý Hạ An

" Tôi có thể vô sỉ hơn đấy "

Bước chân đang đi của Quan Mộ Đồng sụp xuống 1 phần do đau đớn , 1 phần do bị Lý Hạ An chọc tức 

" Cẩn thận chứ ? " Lý Hạ An chạy lại đỡ cô , thân thể anh dán vào người cô , cô có thể cảm nhận được vật gì đó đang chọc vào lưng cô

" Tránh ra " Quan Mộ Đồng đỏ bừng mặt chạy vào nhà vệ sinh 

Khi cô bước ra Lý Hạ An đã đi rồi , cô thở phào rồi mặc lại quần áo có chút rách , tạt vào hàng mua quần áo mua vội 1 bộ đồ rồi đi là

  Ba ngày trôi qua, Quan Mộ Đồng ngồi ở trước bàn làm việc của mình xử lý văn kiện, nửa hàng chữ cũng chưa gõ xong, liền nghe thấy giọng nói kích động của Hà Thấm Thu : "Tiểu Đồng ! Có phải cậu có số đào hoa không?"

Sau việc kia Hà Thấm Thu không ngừng xin lỗi cô , cuối cùng 2 người trở thành bạn của nhau

Cô kinh ngạc quay đầu: "Cái gì?"Vẻ mặt Hà Thấm Thu đầy ý cười, băng băng đi đến trước mặt cô, gương mặt xinh đẹp thần thần bí bí: "Tiểu Đồng, nói, rốt cuộc cậu đang dính dáng đến tên nhà giàu nào hả?""Cái gì?" Trong lòng Quan Mộ Đồng co rụt lại, chẳng lẽ quan hệ của cô và Lý Hạ An  bị Hà Thấm Thu phát hiện?Không thể nào a, cô bình thường cũng rất cẩn thận, Thấm Thu hoàn toàn không thể phát hiện được.  Hà Thấm Thu như làm ảo thuật từ phía sau lấy ra một bó hoa hồng rất đẹp: "Tiệm bán hoa vừa đưa tới! Trên thẻ viết tên của cậu!"

Người nào tặng hoa đây? Cô cũng có chút kỳ quái.Vội vàng đứng lên nhận hoa hồng, mùi thơm nồng nặc xông vào mũi, trên tấm danh thiếp màu hồng viết một câu:

 Quan Mộ Đồng , có phải rất vui mừng hay không?

Nét chữ viết bằng bút màu bạc, mạnh mẽ có lực. Là chữ viết của Lý Hạ An !Vui mừng? Vui mừng cái đầu anh a! Lý Hạ An, người đàn ông ngây thơ này!Cô cũng không còn nữ sinh nữa, một bó hoa hồng mà có thể khiến cô vui mừng?

"A a a a. . . . . .""Oa oa oa oa. . . . . ."Tiếng kêu kinh ngạc của đồng nghiệp nữ ở phòng làm việc bên ngoài đua nhau truyền đến.

Quan Mộ Đồng  xoa xoa lỗ tai đau nhức, cau mày nhìn ra cửa, rồi trợn tròn mắt, chỉ thấy một người mặc đồng phục của tiệm bán hoa xách một giỏ hoa hồng kết thành trái tim đỏ thẫm đi về phía bên này.Kích thước trái tim quá lớn, cao gần tới 2m, phòng làm việc rộng rãi nhất thời có vẻ chật chội."Wow! Chuyện tình cảm trong phim thần tượng diễn ra sờ sờ trước mắt a! Một bó hoa hồng lớn như vậy, xài hết bao nhiêu tiền a?" 

Hà Thấm Thu đứng bên cạnh Quan Mộ Đồng liên tiếp sợ hãi than, trên gương mặt trắng nõn tràn đầy hâm mộ.Quan Mộ Đồng im lặng.

"Thưa cô, tổng cộng 9999 đóa hoa hồng, xin ký nhận." Nhân viên tiệm bán hoa lấy ra hóa đơn cho cô ký nhận.

"Thật ngại quá, tôi không ký nhận đâu."Quan Mộ Đồng đem bó hoa hồng trên tay nhét trả lại: "Mời anh đem những bó hồng này trả lại hết đi."Lý Hạ An  rốt cuộc muốn làm gì? Không phải đi công tác rồi sao? Sao còn có thời gian rảnh rỗi tặng cô hoa hồng?

"Thưa cô, mời cô ký nhận đi! Người tặng đã trả tiền xong rồi." Nhân viên làm việc ở tiệm bán hoa cho rằng Quan Mộ Đồng nghĩ mình phải trả tiền.

"Tôi bất kể, mang đi!"Quan Mộ Đồng   lạnh mặt .Lý Hạ An xem cô là cái gì? Cố ý khiến cô không còn cách nào sinh tồn ở công ty. Được lắm, một lần nữa cô trở thành tiêu điểm của toàn bộ công ty!Cô không muốn như vậy! Cô chỉ muốn yên lặng đi làm, cuộc sống bình bình thản thản! Hắn rốt cuộc có hiểu hay không!

"Tiểu Đồng ! Cậu ngốc à? Nhiều hoa hồng như vậy, để ở phòng làm việc nhìn cũng sướng mắt a!" Hà Thấm Thu  kích động luôn miệng ngăn cản, đoạt lấy một cây viết soàn soạt soàn soạt thayQuan Mộ Đồng   ký tên: "Tôi thay cô ấy ký! Các anh đi thôi! Đi nhanh đi!" 

Nhân viên làm việc lao ra khỏi tòa soạn tựa như chạy nạn, chỉ sợ một giây sau cô sẽ đổi ý.

"Hà Thấm Thu!" Quan Mộ Đồng tức giận trừng Hàm Thấm Thu. hiểu rõ tánh cô bướng bỉnh nói không cần là không cần, lại còn dám nhận hoa!

"Ai nha, đừng nóng giận! Nếu như cậu không thích, để bên này cũng được"Hà Thấm Thu vui sướng hài lòng dụ dỗ ,Quan Mộ Đồng nhưng nói là nói như vậy chứ cơ thể không thèm nhúc nhích. Bát quái nhìn chằm chằmQuan Mộ Đồng : "Nói mau! Rốt cuộc người nào tặng hoa? Tại sao cậu không nhận?"

Tại sao không nhận?

Quan Mộ Đồng  cười khổ một tiếng, nếu Thấm Thu biết hoa này do ai tặng, đoán chừng sẽ không chỉ hỏi vấn đề này.

 Quan Mộ Đồng tới FDL mới biết, Lý Hạ An trong suy nghĩ của nhân viên chính là thiên sứ và ma quỷ kết hợp lại.Nói hắn là thiên sứ, thuần túy là bởi vì gương mặt rất đẹp trai của hắn, nói hắn là ma quỷ, là bởi vì tác phong làm việc quá quá lạnh lùng bá đạo. Gần như không ai chịu được sự cổ quái của hắn

Sau khi Hà Thấm Thu đi rồi

Quan Mộ Đồng  ngồi ở bên cạnh bàn suy nghĩ một chút, cầm điện thoại di động đi tới phòng nghỉ, bấm số điện thoại của Lý Hạ An .  

" Anh rốt cuộc là muốn làm gì vậy ? " Quan Mộ Đồng thấy Lý Hạ An bắt máy liền nói

" Quan Mộ Đồng , Lý Hạ An tôi muốn theo đuổi em "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net