Chap 14 : AND ? Quan Hệ Cha Con ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quan Mộ Đồng  cau mày: "Lý Hạ An, sao cứ sờ tới sờ lui thế, tôi không có cách nào tập trung đọc sách được cả!"  

  Bị lạnh nhạt nên Lý Hạ An không vui nhìn chằm chằm Quan Mộ Đồng: "Sách này rốt cuộc có cái gì hay, sao em mê như vậy? Em đọc cho tôi nghe!"  

Quan Mộ Đồng  chịu đựng ma trảo của Lý Hạ An, cố gắng tập trung đến trang sách đang xem: " Tử Hàn thở dài 1 hơi , đôi chân lạnh của cô giờ không biết đi về đâu ........."

Lý Hạ An ôm eo cô, mặt dính vào mái tóc của cô, tỉ mỉ ngửi mùi thơm trên mái tóc cô, giọng nói trầm thấp hấp dẫn: "Tiếp tục đọc. . . . . ."  

Quan Mộ Đồng đè chặt bàn tay đang không an phận của Lý Hạ An, tiếp tục đọc: " Mệt quá , thật lạnh , ý thức của Tử Hàn chở lên mơ hồ ..............Uy "

  Bàn tay Lý Hạ An ác ý xoa bóp, Quan Mộ Đồng giật mình thiếu điều muốn nhảy dựng lên.

"Sao không đọc nữa hả?" Lý Hạ An cười xấu xa, giọng nói khàn khàn, tràn đầy hơi thở dục vọng.

"Anh. . . . . ." Mạc Tiểu Hàn nổi đóa.  

Cô hung hăng trừng hắn: "Tay anh có thể đừng sờ loạn khắp nơi được không!"  

  "Sờ loạn?" Lý Hạ An vùi mặt vào cổ cô, bờ môi nóng vừa hôn vừa hút mạnh trên cần cổ cô, giọng nói mờ ám vô cùng.  

  Bàn tay dán ở bụng của cô nhẹ nhàng vẽ vài vòng, nhiệt độ nóng bỏng khiến cô dễ chịu. . . . . .

Tựa như bị cơ thể mềm mại của cô hấp dẫn, một giây sau, bàn tay hướng nơi âm u tìm kiếm. . . . . .  

  "Dừng tay!Quan Mộ Đồng  bỏ sách ra, dùng sức kéo tay hắn ra ngoài, chân mày nhíu lại thật chặt, tức giận nói: "Lý Hạ An , xương anh đã gãy rồi, sao còn ham hố như thế! Nhịn mấy ngày anh sẽ chết a!"  

  Thật là đầu lợn giống! tùy thời tùy chỗ không quên động dục!

Trừ những chuyện này, trong đầu hắn đại khái không còn cái gì khác chắc!  

Quan Mộ Đồng  tức giận, hung hăng trừng hắn: "Anh không biết xấu hổ hả? Sao cả ngày anh chỉ biết nhớ đến chuyện này? Anh có thể khống chế một chút được không?"

Khống chế? Thật là nói nhảm! Nếu có thể khống chế thì thương thế của hắn sẽ không quan tâm sao?  

  Thật khó khăn mới cùng cô ở với nhau mấy ngày êm đềm, mấy ngày đều ấm áp, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cô, ôm cô hôn cô sờ cô nhưng lại ăn không được, thật là khổ cực!

Lý Hạ An thất vọng nằm ngửa trên giường, sắc mặt rất khó coi. Hắn thật sự nhịn muốn hư người luôn rồi. Trước kia không nhìn thấy Quan Mộ Đồng thì thôi, bây giờ mỗi ngày gặp mặt vẫn còn muốn hắn cấm dục, thật là giày vò!  

  Thấy sắc mặt Lý Hạ An khó coi, Quan Mộ Đồng cũng có chút lo lắng, gấp gáp hỏi: "Sao? Có phải vết thương rất đau không? Tôi kêu bác sĩ tới xem cho anh có được hay không?"

Kêu bác sĩ? Bệnh của hắn bác sĩ không trị được!  

Không cho Quan Mộ Đồng rời xa khỏi cơ thể của mình, tay mang theo bàn tay nhỏ bé của cô đi xuống, đụng phải nơi cứng rắn ở bụng hắn. Trong nháy mắt hiểu dụng ý của Lý Hạ An , cô sợ hết hồn, giống như sờ tới một củ khoai lang bị phỏng tay, cố gắng rút tay về, giọng nói khiếp sợ: "Lý Hạ An, anh điên rồi?"

Hắn. . . . . . Không phải muốn cô giúp hắn chứ?Hắn quả nhiên là điên rồi!  

  Người phụ nữ này thật là không có lương tâm! Hắn vì giúp cô mà xương sườn cũng gãy, cô lại trơ mắt nhìn hắn chịu dục hỏa thiêu đốt!  

  "Ách. . . . . . , tôi đi làm chút gì cho anh ăn . . . . . ." Quan Mộ Đồng muốn tránh hắn nên bước xuống giường, đây là một vùng đất thị phi, ở lại lâu nhất định sẽ xảy ra chuyện.  

  "Tôi cái gì cũng không muốn ăn, tôi chỉ muốn ăn em!" Lý Hạ An mở miệng, khí nóng phất qua cổ của cô.

Lý Hạ An nhìn chằm chằm vào mặt của cô nói ra từng chữ từng chữ, giọng nói mập mờ vô cùng.

Tay của cô bị hắn gạt ra, nút áo bị hắn cởi bỏ từng nút từng nút một. . . . . .

Chiếc áo lót ren màu đen cứ như vậy hiện ra trước mắt hắn.  

  Màu đen che đậy khiến nơi trắng nõn đẫy đà được tôn lên càng thêm chói mắt, Hai chân lo lắng khép lại, tư thế càng thêm lộ ra vẻ mị hoặc.  

  Không nói thêm gì, Lý Hạ An trực tiếp cúi đầu hôn cô. 

Hai cánh tay bóp chặt cơ thể của cô, đôi chân cứng như sắt cũng ngăn chận hai chân đang lo lắng giãy dụa của cô. 

Không để cô có chút phản kháng nào.

Đầu gối Lý Hạ An mạnh mẽ chống đỡ, cố gắng tách hai chân của cô ra rồi từ từ đi vào, lực hôn từ từ tăng thêm.Quan Mộ Đồng bị buộc ngẩng đầu lên chịu nụ hôn của hắn, đôi môi mím thật chặt bị đầu lưỡi linh hoạt của hắn đẩy ra, tay của hắn ở trên người cô tùy ý xoa nắn.  

" Này anh buông ra , tôi không còn trong ký kết của anh Quan Mộ Đồng lắc người muốn trốn khỏi Lý Hạ An , đùa sao , cô không ngốc như thế 

" Muộn quá rồi .............tôi không nhịn được nữa "

" Ách .........."

Bên trong phòng là 1 mảnh ái muội thì ngoài phòng , 2 cậu bé khuôn mặt giống nhau đến khó nhận ra đang cầm chặt 1 bản xét nghiệm

" Anh nói rồi mà , chúng ta là anh em mà , nhìn xem Tiểu Thiên , ADN này , chúng ta là anh em ruột đó " Tiểu Vũ  phấn khích , giơ giơ tấm giấy xét nghiệm lên quơ quơ trước mặt Tiểu Thiên

" Hừ .........."  Tiểu Thiên cũng không có biểu tình gì đặc biệt như đã sớm biết điều này , bé đi qua Tiểu Vũ đang khoái chí , cầm lấy , tay nhỏ run run bóc tấm xét nghiệm trong tay bị bé cầm chặt đến ẩm ướt 

" Xác định quan hệ cha con ..................99.9% là cha con ruột "

Ở đây mình đã đổi cách xưng hô của Lý Hạ An là từ anh sang hắn nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net