Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mộ Đồng ngoan , con của chúng ta nhất định sẽ được  cứu......em yên tâm , anh sẽ đưa em đi bệnh viện " Lý Hạ An hoảng hốt vội vã ôm chặt lấy Quan Mộ Đồng lao ra ngoài

" Người đâu mau gọi xe đến bệnh viện " Anh hét lên đầy sức thê lương , quần áo đã chính chết dầy mùi máu tanh loang ra khắp nơi , nhìn khuôn mặt trắng bệch của Quan Mộ Đồng làm cho Lý Hạ An đau lòng như cắt 

Trong bệnh viện 

Lý Hạ An đã đứng đợi ở đây 5 giờ rồi , cửa phòng bệnh cứ mở lại đóng , máu ở tay các y tá là Lý Hạ An thấy rùng mình, nỗi sợ cứ lên ra khắp người hắn 

" Mẹ tôi đâu ? " Tiểu Thiên từ lúc nào đã chạy đến , dẫn theo Tiểu Vũ đang ở phía sau 

" Chú......." Lý Hạ An cứng họng không ngờ hai đứa bé này lại về được đây

" Bố.........mẹ." Tiểu Vũ vừa đến liền chạy đến hỏi liền bị Tiểu Thiên cắt ngang 

" Ông ta không phải là bố của chúng ta !!! " Tiểu Thiên hét lên , cơ thể tuy bé nhưng lại mang 1 sức mạnh đáng sợ nhìn Lý Hạ An bằng ánh mắt như kẻ thù 

" Mẹ tôi có nguy hiểm xin ông hãy chuẩn bị kết quả đi " Đôi mắt Tiểu thiên bùng lên giận dữ , bé thề rằng đã bảo vệ mẹ nhưng không ngờ vẫn để mẹ xảy ra kết quả xấu như thế này , giả như bé vè sớm hơn 1 chút thì mẹ sẽ không phải chịu cảnh đau như thế này

Bé và Tiểu vũ cũng sẽ không mất đi em gái .Tiểu thiên nắm chặt tay hận không thể nào đấm chết được người đàn ông tồi tệ này

" Hạ An em nghe nói............" Mạch Khê cũng chẳng biết từ đâu chui ra lại còn dẫn thêm Hạ Minh 

" Hạ An đây là ........." Mạch khê cũng rất bất ngờ không chỉ vì tự dưng ở đâu lại lòi ra thêm hai đứa bé giống hệt Lý Hạ An làm cô ta giật mình , không lẽ không chính là con ruột của Lý Hạ An ?

" Cô tới đây làm gì ? " Lý Hạ An đã phiền lại còn thêm lo lắng cho Quan Mộ Đồng , Mạch Khê từ xa chạy tới càng làm anh thêm chán ghét cô ta 

" Em nghe tin Quan tiểu thư bị .....? Mạch Khê thấy thế vội vàng trả lời đổi lại , anh chỉ lạnh lung nhìn cô

" Cô cút mau ! " Anh không chút kiêng nể nói , anh thật sự rất đang lo lắng cho Mộ Đồng , cô ấy thật sự có chuyện có lẽ cả  đời này anh sẽ hối hận 

" ba...sao ba lại chửi mẹ ? " hạ Minh thấy mẹ mình gắt lên vội vàng ôm chân cô ta mà nói lại Lý Hạ An 

Lần này Lý Hạ An im lặng đây là đứa con anh mới nhận lại , anh không muốn tạo ác cảm với thằng bé 

" Con  ? Ba ? " Tiểu Thiên và Tiểu Vũ đồng thanh lặp lại 

" Tiểu Vũ , Tiểu thiên.........con ? " Lý Hạ An muốn giải thích nhưng càng muốn càng khó hiểu

" Lý Hạ An , ông đã phụ bạc mẹ tôi , từ nay xin ông đừng làm phiền mẹ tôi nữa " Tiểu Thiên kiên quyết cứng rắn lần này Tiểu Vũ cũng đã lặng lẽ chảy nước mắt xuống

" Ba ............con thất vọng về ba "Tiểu Vũ lạnh nhạt nói 

2 đứa bé đều nhìn vào cửa bệnh viện mong chờ mẹ mình

Bất thình lình cánh cửa đó mở ra bác gì già dặn tuổi đi ra 

" Xin thông báo nhưng người mẹ đã ổn nhưng đứa bé đã mất xin gia đình nén đau thương " Bác sĩ nói rồi vội vàng đi

" Đứa bé không còn ? " Lý Hạ An lẩm bẩm không thể tin

Tiểu Thiên bé có vẻ bình tĩnh hơn bé cầm điện thoại lên nhấn 1 cuộc gọi

" Chú Khang mong chú đến đây đón mẹ tôi về " Bé lạnh nhạt nói rồi quay qua nhìn Lý Hạ An 

" Ông hãy chờ đấy "

Dạo này tay nghề viết nó xuống dốc rồi hay sao đấy mọi người

Thi đậu cũng nhờ môn Văn mà trong khi đó Môn em không thích học nhất đi thi lại được điểm cao nhất 

Hằng ngày em sẽ ra đều chap ngắn nhưng sắp đến phần hay rồi ạ 

Xin lỗ vì để mọi người đợi lâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net