Chờ một tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi rất ít khi đi xem bói. Có rất nhiều lý do để tôi không đi xem, mặc dù tôi vẫn luôn muốn thử trò này, một phần vì tôi là người theo đạo Công giáo, một phần nữa là do tôi cực kỳ tin vào tâm linh và có trực giác rất mạnh. Tuy nhiên, vào một ngày như bao ngày khác, khi những thú vui quen thuộc không thể kéo nổi tôi ra khỏi nỗi chán chường thường nhật, tôi quyết định đánh liều, bỏ ra một số tiền nhỏ để đi xem bài Tarot tại một quán cà phê gần nhà.

Dĩ nhiên, đã là con gái, thì bất cứ ai cũng đều mong muốn biết thêm nhiều về chuyện tình yêu trong tương lai, cũng như mong chúng được diễn ra suôn sẻ. Tôi đương nhiên cũng không ngoại lệ tôi chỉ hỏi một câu rằng, với một đứa con gái tồi tệ như tôi, chỉ biết lo làm việc, thậm chí còn không biết quan tâm chăm sóc bản thân, thì liệu có thể có được một người yêu thương tôi cho đến cuối đời hay không? Lúc ấy, cậu "thầy bói" trẻ măng nhìn những lá bài tôi bốc ra, chỉ khẽ cười: "Cũng được thôi, người đó sẽ xuất phát từ một người bạn thân của bạn, nhưng đó sẽ là chuyện của năm bạn 23 tuổi." Tôi khẽ hỏi tiếp: "Vì sao lại là con số 23?" "Vì cho dù xuất phát sớm hơn, nếu người ta có xuất hiện trước mặt bạn, đó cũng không phải là người bạn cần. Người có tình cảm với bạn thì bạn lại trơ ra như khúc gỗ, những người không có chút cảm xúc với bạn thì bạn lại ngồi nhung nhớ cả ngày. Bạn nên nhớ, bất kỳ điều gì cũng đều cần phải có thời gian để bắt đầu."

Nghe vậy, tôi bỗng nhớ tới một người chị. Chị được mệnh danh là "người của công việc" khi sở hữu các mối quan hệ làm việc cực khủng, cũng như khả năng làm việc vô cùng xuất sắc. Có lẽ, trong mắt mọi người, chỉ là một người phụ nữ hoàn hảo, không thiếu thứ gì. Gia đình, bạn bè và cả những chuyến đi chơi xa dường như là tất cả cuộc sống của chị. Đã có lần, tôi vu vơ hỏi chuyện chị khi lỡ nghe vài bài hát buồn: "Cứ cô đơn một mình thế, chị không buồn sao?" Chị nói với tôi rằng, ừ thì cô đơn lắm chứ, nhưng biết làm sao được, nếu như người mình cần đến thì chẳng thấy đâu. Ấy vậy mà một năm sau đó, chị đã có được một người yêu chị thật lòng, chuẩn bị cưới. Tôi vẫn nhớ rất rõ câu nói của chị, và đến bây giờ, từng chữ hiện rõ mồn một trong đầu tôi: "Chị biết, khoảng thời gian chị cô đơn quanh quẩn với công việc là khoảng trống tồi tệ và khó khăn với chị. Nhưng mà em à, thà cứ để trái tim mình được thoải mái như thế, để đến khi gặp được một người ở một thời điểm thích hợp, tim sẽ được yêu toàn vẹn và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Như thế mình sẽ chẳng phải lãng phí yêu thương vì những chuyện không đâu, đúng không em?"

Tôi thiết nghĩ, trong cuộc sống, tình cảm hợp tan cũng chỉ là một trong những chuyện "bình thường như cân đường hộp sữa". Bất cứ thứ gì cũng đều cần phải có một quá trình nhất định, tình yêu thật sự chẳng bao giờ ngại khó. Đừng quá vội vã trong tình yêu, bởi không phải cơ hội nào cũng là của mình và thuộc về mình. Đừng chỉ vì tiế nuối một hình bóng quá khứ mà chọn yêu vội một người gọi là "có cái gì đó giống anh ấy", thay vì cô đơn lâu ngày mà ngộ nhận những quan tâm thường nhật thành những cử chỉ của một tình yêu lãng mạn. Đừng bắt mình phải yêu, khi con tim chưa thật sự sẵn sàng cho bất kỳ mối quan hệ nào. Bởi tình yêu không phải là thứ mà bạn có thể thử nghiệm nhiều lần với những cảm xúc không thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net