Sự tàn nhẫn của thời gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Quá khứ cứ mang theo một tình yêu rất buồn 
Một tình yêu của ngày hôm qua 
Một tình yêu giờ đã quá xa 
Quá khứ hãy lắng sâu để tình anh được bình yên nhé 
Ở nơi xa chúc em hạnh phúc!"

Vì sao - Khởi My

Tôi thường suy nghĩ nhiều về cuộc sống. Nhưng càng cố gắng, tôi lại càng không hiểu nổi chúng, và dường như, sau những lần đó, tôi bắt đầu trở nên chìm đắm trong những thứ mộng mị.

Những mộng mị của riêng tôi.

Tình yêu, vốn là một phần của cuộc sống. Đôi khi người ta ngao ngán chúng, bởi lúc nào chúng cũng là chủ đề được lập lại quá nhiều. Đó có thể là trong tiềm thức, trong những bài hát, bộ phim và dĩ nhiên, bao gồm cả cuộc sống ngoài đời thực. Tình yêu, vốn dĩ luôn đẹp. Có những mối tình cực kỳ đẹp đẽ, không hề có một vết nứt nẻ. Ngược lại, có những mối tình vẫn đẹp, nhưng người ta lại vô tình đánh mất, hoặc chính bản thân của tình yêu, làm người ta đau đớn đến mức, khiến họ chỉ muốn quên đi mãi mãi.


Không phải cứ thứ gì bị lạc mất, là người ta đều muốn tìm lại, dù là vô tình hay cố ý.

Không phải muốn quên, là sẽ quên được. Không phải quên là xóa sạch ký ức. Không phải quên là đầu óc mụ mị, không còn hình bóng của người ấy trong những suy nghĩ...

Khi ấy, thời gian, sẽ chính là câu trả lời...

Quá khứ - dù là những điều vui vẻ hay buồn thảm - người ta vẫn luôn muốn quay lại tìm về chúng, như một chất gây nghiện kỳ lạ. Chúng khiến ta nghĩ về một thời đã xa, về những con người đã từng tồn tại, đã từng yêu thương. Chúng nuôi sống ta mỗi khi qua cơn nuối tiếc tuổi trẻ, và dìu dắt ta đi qua những thăng trầm của hiện tại. Suy cho cùng, quá khứ vốn chẳng có lỗi gì cả, chỉ là do con người, vẫn luôn muốn trốn tránh sự thật đang tồn tại mà thôi.

Thời gian - bao giờ cũng là cái cớ của sự đổi thay. Từ những bộ quần áo thị trường hợp mốt, từ những loại thức ăn đồ uống hằng ngày, và rồi, con người sẽ thay đổi, dù ít hay nhiều, như một quy luật tất yếu. Có những lúc, bạn thầm trách sự khác lạ của người bạn thân, hay đau đớn về sự hời hợt của người mình yêu. Bạn trốn tránh, tự lừa dối, từ cất công tìm những mối quan hệ mới để có được sự hào hứng, nhưng chỉ đến khi nhìn lại, mới thấy việc không đoái hoài những mối quan hệ xưa cũ là một quyết định sai lầm...

Cái mới, bao giờ cũng khiến người ta thích thú hơn, đó chính là bằng chứng về sự khắc nghiệt của thời gian. Bạn có thể cực kỳ phấn khích với chiếc xe đạp hàng hiệu màu trắng mới mua, nhưng bạn làm sao quên được chiếc xe đạp màu xanh mà ngày xưa ba mẹ đã từng chở bạn đi trên mọi nẻo đường...

Nếu đã có thể tin cõi vĩnh hằng có thật, thì hãy cứ tin rằng, tình yêu rồi cũng sẽ mãi mãi trường tồn. Thời gian có thể vĩnh viễn làm thay đổi một mối quan hệ như một thử thách của cuộc sống, nhưng sẽ không bao giờ giết chết đi những ký ức mà bạn đã từng có. Hãy trân trọng, hãy nâng niu, hãy cố giữ để học cách kiên nhẫn, để không phải hối tiếc với những gì tốt đẹp đang sắp sửa tìm cách chạy trốn khỏi bàn tay mình.

Bởi một khi đã vuột mất những điều tốt đẹp, sự tàn nhẫn của thời gian mới hiện rõ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net