Chương 1: Ăn vạ chẳng bằng làm Ngưu Lang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sân bay quốc tế Incheon

Park Chaeyoung nhấc mí mắt nặng trịch sau mười hai tiếng ngồi trên máy bay.

Park Chaeyoung hướng mắt, nhìn lên màn hình led ở chính giữa đại sảnh sân bay đang phát sóng trực tiếp một hôn lễ tột cùng xa hoa.
Ánh mắt cô chăm chăm đặt trên chú rể, người mà không ai khác chính là bạn trai của cô.

Mới ngày nào còn ở trong điện thoại dạt dào tỉnh cảm, ân cần hỏi han cô đủ điều. Vậy mà quay đi đã chạy tới kết hôn với người phụ nữ khác. Tốt lắm Lee Taeyong, cô phải đích thân đi xem xem, hôn lễ này sẽ náo loạn mà diễn ra thế nào đây.

Bởi cô đi quá nhanh, không cẩn thận bị người ta đụng trúng, nhưng do thời gian cấp bách, cô cũng chẳng để ý đến.

" Đứng lại! "

Một cô gái bỗng nhiên giữ cô lại " Tiểu thư đây đụng phải người khác mà không biết xin lỗi à? "

Park Chaeyoung quay đầu, chuẩn bị nói tiếng xin lỗi, nhìn đến người đàn ông ở trước mặt, chính là giống Lee Taeyong có khuôn mặt tuấn tú đến đòi mạng người. Không hiểu sao, Park Chaeyoung cư nhiên lập tức cảm thấy tức giận. Chính vì thế lời từ trong miệng phát ra cũng thay đổi không ít.

" Vị tiểu thư này, phiền cô khi đi đường nhớ đem theo đôi mắt của mình. Rõ ràng là anh ta đụng tôi trước, người phải nói xin lỗi là anh ta mới đúng. "

" Cô ăn nói kiểu gì vậy? Còn không mau nhanh... "

Cô gái kia còn chưa kịp nói xong, Park Chaeyoung bỏ qua trực tiếp hỏi trước " Muốn bồi thường đúng không? "

Cô đang có việc gấp, không thể lãng phí thời gian được.

" Đây là danh thiếp của tôi, anh mau cầm lấy đi, sau đó tự mình đến bệnh viện kiểm tra. Đến lúc đó trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ chi trả tiền thuốc men, được rồi chứ? "

Park Chaeyoung không để đối phương có cơ hội nói, trong lòng tự nói thầm: " Vốn dĩ đã là nhân mô cẩu dạng, kỹ thuật diễn xuất cũng thật kém, thế mà lại nghĩ đến ăn vạ? Không bằng đi làm Ngưu Lang, tiền có càng mau hơn. Thật là, xui xẻo chết đi được! "

*Nhân mô cẩu dạng: Mặt chó thân người hoặc mặt người thân chó. Ý chỉ người có vẻ ngoài lịch sự nhưng lại đầy mưu mô toan tính.

Đi ra sân bay, Park Chaeyoung thong dong, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh gọi điện cho bạn thân Kim Jennie " Jennie à, giúp mình đặt một trăm vòng hoa, trực tiếp đưa đến Seoul Mountain Resort. "

Ngoài cửa sân bay người xe đông đúc, làm cho Park Chaeyoung hồi lâu vẫn không gọi được chiếc xe nào.

Park Chaeyoung thời điểm này sốt ruột, nếu đến muộn để hôn lễ kết thúc thì chẳng phải không được xem trò hay hay sao?

Park Chaeyoung hết đường xoay sở thế nào lại trùng hợp bắt gặp anh chàng ăn vạ cùng cô gái khi nãy đi ra, hướng tới chiếc xe thể thao ở bên đường.

Park Chaeyoung bày ra vẻ mặt khinh thường, dựa vào hãm hại người ta gạt tiền vậy mà giờ còn dám công khai đi xe thể thao đắt tiền rêu rao khắp nơi?

Đương lúc nam nhân kia chuẩn bị đóng cửa xe, Park Chaeyoung đi trước một bước ngồi vào ghế phụ rồi nhìn hắn với vẻ mặt tươi cười: " Tiểu ca ăn vạ, cho tôi đi nhờ một đoạn! "

Nam nhân kia trầm mặt, nhấp môi một cách đẹp mắt không nói gì.

Cô gái ban nãy ở phía sau giương nanh múa vuốt, hướng cô nói: " Tôi nói cô này thế nào, vậy mà không biết xấu hổ, vị trí ghế phụ mà cô cũng có thể ngồi sao? "

Phải biết rằng cái vị trí ấy, trừ bỏ cô ta ra thì ai cũng không có tư cách ngồi.

Park Chaeyoung trắng mắt liếc nhìn cô nàng một cái: " Chính cô không có bản lĩnh ngồi thì mau câm miệng lại, kiêu ngạo cái gì? " Theo sau lại quay đầu đối diện với tiểu ca ăn vạ ở ghế lái nói, " Dù sao anh cũng đều sẽ tìm tôi ăn vạ, chi bằng cho tôi đi nhờ một đoạn đường đi, tôi trả anh nhiều tiền là được. "

" Tổng... " Cô gái kia vẻ mặt phẫn nộ.

Lúc này nam nhân kia mở miệng, " Đi xuống! "

Thanh âm này thật mẹ nó dễ nghe, thanh lãnh kiêu căng, cưỡng gian màng tai cô, đáng tiếc không phải một chính nhân quân tử gì.

Park Chaeyoung từ trong ví móc ra một tờ một trăm, đập vào tay hắn, " Đủ chưa? "

Thấy hắn không nói gì, Park Chaeyoung lại móc thêm một tờ nữa, " Lại cho anh thêm một trăm, được rồi chứ? "

Nam nhân giọng nói thanh lãnh mang theo phẫn nộ: " Cút! "

Park Chaeyoung đem ví tiền có bao nhiêu đều lấy ra bằng sạch, cuối cùng đem tất cả nhét vào lòng ngực hắn, kết quả lại chạm phải chỗ không nên chạm, nam nhân kia lập tức bày ra khuôn mặt đáng sợ doạ người, không nói hai lời liền vặn cửa xe như vặn cổ gà ném cô ra ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net