it's 2am (kaylor)./3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Từ khi Taylor đã được phát hiện, người hùng bé nhỏ đã được tìm thấy, cô càng có thêm cơ hội để được ngắm nhìn vẻ đẹp của Karlie kĩ hơn. Karlie rất đẹp, với mái tóc vàng lượn sóng óng ánh trong ánh mặt trời với một cái vẻ "nữ thần" làm lũ con trai chết mê chết mệt. Không chỉ riêng lũ con trai, những người đồng giới với Karlie Kloss đều thốt ra vài tiếng ngưỡng mộ, hoặc là ghen tỵ quắc mắt, hoặc là suốt ngày ngắm mái tóc ấy tung bay trong gió và chìm đắm vào mộng tưởng của mình.


Đó là kiểu của Taylor.


Karlie dĩ nhiên là có "trả ơn" người hùng bằng cách mời Taylor đi chơi. Vì là đi cùng với "The Karlie Kloss"cho nên Taylor cảm thấy rất lúng túng và lo lắng nếu như mình có làm hỏng chuyện không. Nhưng dường như cô chẳng để ý đến chuyện đó khi nhìn thấy cô bạn cao kều xách một đôi giầy đặc trung, một nụ cười tỏa ra sưởi ấm cho Swift. Theo một cách nào đó. Lúc ấy là mùa đông ở nước Mỹ, tuyết rơi, tạo thành một tấm thảm nhung trắng phau ở khắp mọi nơi.


"Chúng mình sẽ trượt băng." Karlie thở phập phồng, những lớp áo nhấp nhô vì cô rất gầy, có lẽ còn lọt thỏm trong đống áo ấy.


Cô bạn mắt xanh dương mỉm cười. "Có lẽ trượt truyết sẽ rất vui." Taylor chưa bao giờ trượt băng, nhưng cô rất muốn được đi đôi giầy đặc biệt thiết kế riêng phù hợp với mặt băng trơn trượt.


"Nó rất vui." Mắt Karlie sáng ngời, rồi sải chân chạy trước đến quầy vé. Tay cô bạn vẫy lia lịa, rồi cái giọng sõi sàng ngân cao không lẫn được vào đâu vẫn vang đến tai Swift trong tiết trời lạnh giá. "Nhanh lên, Taylor!" Taylor có lẽ đã quên rằng, Karlie kém cô 1 tuổi, nhưng thì sao chứ? Karlie là một người bạn tốt, là người mà Swift có thể dựa vào, người có thể làm cô cười, người có thể là mọi thứ của Taylor.


Nhưng Karlie Kloss là mọi thứ của cô.


Cô gái kém Taylor một tuổi ấy, tỏ ra khá là ga-lăng và luôn luôn nhắng nhít dẫn đường trước. Cô bạn ấy sẽ mua vé, gửi đồ cho hai người và lấy giầy, lấy miếng bảo vệ đầu gối + khuỷu tay, trong khi TayTay chỉ việc ngồi đó chờ. Đây giống hệt một cuộc hẹn hò. Cô nghĩ. Đây chính là buổi hẹn hò lí tưởng của mình, đi trượt băng vi người đó và hai người sẽ cùng năm tay nhau trượt trên mặt băng màu xanh dương- Ch đã! Mình đã nghĩ gì thế nhỉ? Karlie Kloss không phải là người yêu của mình, không đâu... Mặt cô bạn buồn buồn, ánh xanh lấp lánh trong mắt chợt mờ nhạt đi.


Karlie sẽ không bao gi thích mình, giống như tên crush cũ của cô ấy không bao gi muốn cô ấy cả.


Taylor bặm môi, lọn tóc vàng óng rơi xuống che mất gò má ửng hồng vì nẻ. Cô ấy rất thích Karlie Kloss- cô gái đa sắc vẹn toàn trong trường. Một cô gái có được sự chú ý, được sự ngưỡng mộ của mọi người. Nhưng Taylor không thích Karlie vì cô nổi tiếng, Taylor Swift thích Karlie Kloss vì Karlie là bản thân cô ấy. Taylor không thể dừng ngắm nụ cười tỏa nắng ấy, đôi mắt xanh lá cây khiến người ta có thể lạc mất bản thân mình ở trong đó.


Nhưng khi nhìn thấy Karlie với nụ cười thường trực trên môi, và ánh mắt lấp lánh chứa những vì sao trong đó, Taylor biết ánh mắt đó không dành cho cô. Nó chưa hề dành cho cô, chưa bao giờ. Cô đã thấy Karlie nhìn vào mắt của người khác, theo cách rất khác so với mọi người. Đó là một chàng trai, đó là Josh Krusner, đó là ông vua con của sự ăn chơi xa xỉ đắt tiền. Taylor tự hỏi rằng liệu anh ta có yêu Karlie thật lòng không. Có yêu Karlie đến mức vứt bỏ của cải hết đi và đánh đổi lấy một tâm hồn trong sáng, thuần khiết đằng sau đôi mắt xanh lá ấy. Cô cũng từng nghi ngờ rằng Kloss yêu Krusner chỉ vì tiền bạc, nhưng ý nghĩ đó lập tức biến mất khi Taylor Swift thấy hai người họ nắm tay nhau, Karlie ngả đầu vào Josh, và thì thầm như một đứa trẻ. "Tớ thích cậu." Và Josh sẽ nói: "Tớ cũng vậy"


Cô chỉ muốn Karlie được hạnh phúc.


"Mình mua được vé rồi. Chúng ta đi nào." Tiếng chân cô gái cao kều lại gần cắt mạch suy nghĩ của Taylor.


Nhưng ngày hôm nay, chỉ ngày hôm nay thôi, cô cho phép ánh mắt của Karlie dành cho mình, nụ cười tỏa nắng và đôi mắt xanh ngắt đó. Chỉ ngày hôm nay thôi, Karlie sẽ thuộc về cô, trong thế giới của cô. Chỉ ngày hôm nay cô để chính mình bình yên trong suy nghĩ rằng mình rất hạnh phúc khi ở bên Karlie.

Chỉ thứ hạnh phúc giả dối đấy thôi cũng tạo nên một nụ cười trên gương mặt Taylor.


"C'mon, bước lên 1 bước, 2 bước, 3 bước,... Đúng rồi, là như thế đó! Taylor bạn thật siêu!" Karlie đứng cổ vũ Taylor đang vật lộn với những bước chân chậm chạp, đã thế còn trơn trượt nữa. Cô đã giữ được thăng bằng trên mặt băng, giờ đang tìm sự thoải mái để lướt thật nhẹ nhàng.


Cô cười tươi sau khi trượt một vòng quanh sân, Karlie vỗ tay khá thích thú. "Taylor này, bạn thích khiêu vũ không?" Cô ấy lại gần Swift, gò má đã ửng hồng khi những cơn gió quật vào mặt, hỏi lịch sự.


"Mình sẽ chỉ cho bạn." Một bàn tay ấm nóng chợt chạm vào làn da trắng mỏng tang của Taylor. Phần da ngoài thật lạnh, so với người ở nơi ấm đi ra, nhưng cô thấy rất bình thường. Và lòng bàn tay của Karlie thật ấm, ấm đến một cách kì lạ. Và tay Taylor hầu như là nằm gọn ở trong đó.


Karlie đưa tay Swift đặt nhẹ một tay lên bờ vai, còn mình chạm vào hông Tay, cảm nhận được một chút run rẩy từ người cô bạn. Đôi mắt khóa chặt lấy đôi mắt xanh biển như biển của Taylor, và cô mỉm cười. "1.2.3 step, 1.2.3 step, 1.2.3 step" Hai người bạn xoay vòng vòng, cứ Karlie tiến, Taylor lại lùi, cứ như thế, trong khi họ tự tưởng tượng ra điệu nhảy của riêng mình.


Sau khi điệu nhảy đã làm ấm người, Taylor và Karlie ngồi xuống chiếc ghế ở công viên ngay gần chỗ trượt băng. Karlie hỏi Taylor về rất nhiều thứ, hỏi cô rằng tình yêu của cô ở nơi nào khi chỉ thấy cô có mỗi một mình, và còn bảo cô rất xinh nữa. Taylor le lưỡi "Cảm ơn" và nói rằng chẳng có ma nào thèm đưa cô đi chơi nữa là. Mà, trong lòng cô đang nghẹn ứ, vì sự thật nó đúng là như thế. Và người mà cô mến đây, đang ngồi ngay trước mặt cô mà chẳng biết điều đó.


"Ai bảo thế? bạn rất xinh." Kloss cãi lại. Đột nhiên cô nàng quay sang nhìn Taylor, rồi chợt ngó đầu sát vào mặt bạn mình, mắt không chớp.


Taylor cảm thấy má mình nóng hổi như ai áp than vào vậy. "Mặt mình có mụn à?" Đầu cô bạn cao kều lắc nhẹ, ánh mắt xanh lá sáng long lanh chợt di chuyển từ vầng trán của Taylor, sống mũi của Taylor, đôi môi hơi khép lại, hơi thở dồn dập, gấp gáp chuyển sang nhẹ nhàng, chầm chậm đều đều, nhưu thể tim cô không có ở đó nữa vậy. Hai thân người sát vào nhau, Taylor cảm thấy hơi ấm truyền từ cô gái năng động kia cho mình, cô lỡ rùng mình một cái. Cuối cùng Karls tập trung lại đôi mắt ngơ ngác của Taylor. "Không."


Cô nhỏm dậy, thay đổi tư thế ngồi, di chuyển sang một đoạn cách Taylor một chút, và lại ngồi ngoan ở đó như một con mèo nhỏ.


Khốn khiếp chứ. Taylor thầm nghĩ. Người bên cạnh cô là ai mà có thể khiến cô đỏ bừng mặt & mọi bộ phận trên cơ thể của cô đều muốn bừng cháy cơ chứ! Bây giờ thì cô ấy ngồi bên kia, làm như chẳng có chuyện gì xảy ra cách đây 2 phút mà đã làm cho Taylor phát điên lên như thế.


"Này." Karlie lên tiếng trước.


Cô lấy tay đỡ lấy đầu, rồi nằm ngả ra phía sau, chân bắt chéo lên như người mẫu bãi biển. Đấy là Swift nghĩ thế.


"Bạn có nghĩ rằng, có bao giờ một đứa con gái, lại thích một người cùng giới khác không?" Taylor ngẩng đầu lên, chăm chú nghe cô nói.


What Do You Mean?


Pftt, bỏ qua đi, Taylor không thích Justin Bieber. Nhưng mà, Karlie nói thế là có ý gì? Chẳng lẽ....yup, đó chính là điều mà cô đang nghĩ đến. Thế những cái ôm mà Taylor nhìn thấy, những cái nắm tay thân mật, cả những cái hôn vào má đó, chúng có nghĩa là gì?


"Mình biết, thật kì quặc, phải không?"


không hiểu sao Taylor lại nói thật. Cô luôn nói thật trước Karlie


"Mình nghĩ đó là điều có thể xảy ra. Thích một ai đó tự xảy ra thôi. Đâu cần là nam nữ hay già trẻ. Bạn có tin là một đứa em họ con chú của mình thích đứa cháu gái 12 tuổi con mợ của cậu mình không?"


Kloss cười sặc sụa: "Không thể nào."

"Yuppp, nó xảy ra đấy." Cô bạn Taylor khẳng định.


Karlie nhấc người ra khỏi ghế, ngồi quay lại phía Swift. Mắt cô gái chớp chớp thật đáng yêu:

"Okay. Mình biết, có một cô gái rất cao, muốn vào thư viện của trường để tìm tài liệu đọc. Cô ấy nhìn thấy một cô gái tóc vàng rất dễ thương, và cô ấy đã thích cô gái đó ngay từ lần gặp đầu tiên. Nhưng vì cô nghe nói cô tóc vàng kia crush một anh chàng nóng bỏng nào đó, cho nên cô quên đi nhanh chóng. Nhưng làm sao quên được khi có một ánh mắt, chính đôi mắt đó, luôn dõi theo cô và giúp cô. Cô đã cố lờ ánh mắt ấy đi, cứ nghĩ rằng đó chỉ là những tên stalker muốn soi mói cô. Nhưng không phải. Đến một ngày, khi cô thực sự, thực sự nhìn vào đôi mắt ấy, cô mới hiểu ra."


Cô gái tóc vàng-pha chút nâu, cũng là người vừa nói, chợt ngưng lại. Taylor nhíu mày. Người Karlie rung rung, và những hơi thở từ miệng cô, mũi cô chốc chốc toả thành khói nhẹ.


"Và, ngày hôm nay, cô ấy đưa cô gái nọ đến nơi này, để nói một điều..." Chợt cô quay phắt sang bên Taylor, miệng nở nụ cười không lẫn được vào đâu.


Taylor nhắm chặt mắt khi nghe lời của người đối diện:


" Cảm ơn cậu. Làm sao t có thể không biết cậu là ân nhân của t kia ch? Và, t thích cậu. Thích kinh khủng ấy. Nhưng t chưa có dịp nói ra, và vì nghe nói cậu đã có người khác."


Đây chính là điều mà cô hằng mong muốn. Rất mong muốn.


Liệu đây có phải là s thật không? Nó quá thật đến mc Taylor nghĩ đó chỉ là ảo giác và cô bắt đầu nghi ng nó. Không thể tin được khi Karlie là lesbian, mà lại thích cô- thích một kẻ vô danh m nhạt trường học.


Ánh mắt trìu mến của Karlie dành cho cô làm cô ngây ngất, nhưng lại khiến cô nhớ đến những cái nắm tay, những cái hôn vào má của Josh và Karlie....


Taylor lắc đầu: "Mình đã thấy cậu và Josh."


Cô khong muốn là người chen ngang.


Karlie nhếch môi.

"Cậu ấy chỉ là sự lựa chọn nếu như bố mẹ tớ muốn tớ có bạn trai."


Cô ấy ngồi gần hơn, gần hơn Taylor nữa. Hai đầu gối chạm vào nhau, Karlie khẽ đưa tay vuốt lấy những lọn tóc loà xoà rồi vén chúng lên vành tai của Taylor- một cử chỉ ngọt ngào. Cô gái tóc vàng nhạt hơn chỉ thấy, đôi mắt xanh ngắt và mái tóc vàng nâu từ từ tiến lại, tiến lại, rồi một bờ môi nóng ấm chạm vào cô.


Taylor nhắm tịt mắt lại, dần dần thả lỏng ra, dần cảm nhận những adrenaline chảy mạnh mẽ trong cơ thể, cảm nhận tình cảm mà Karlie dành cho cô. Cô tiến vào sâu hơn, khiến người chủ động hôn ngạc nhiên.


"Ai mà biết phó chủ tịch câu lạc bộ đọc sách trường lại hôn giỏi đến vậy."


"Làm sao cậu biết được" Taylor thì thào qua môi, cố gắng để một nụ hôn với người mình hằng yêu say đắm hoàn hảo nhất.


"Damn you are a good kisser" Taylor thở hắt ra khi Karlie cắn vào vành môi của cô, làm cô càng hưng phấn hơn. Đây là một cảm giác mới lạ, cô chưa bao giờ làm việc này. Liệu nó có tốt không?


"Tớ mà không biết điều đó ư," Karlie mỉm cười giữa nụ hôn, rồi lại quay vào ngấu nghiến lần nữa.


Và đến giai đoạn cuối cùng, Karlie mơn nhẹ những nụ hôn lên má cô gái, thì thầm "Làm bạn gái tớ nhé" Trái tim Taylor như ngừng đập suốt thời gian họ hôn nhau. Cô chỉ gật đầu, di chuyển tay đặt lên tay của Karlie, nắm lấy. "Về nhà tớ thôi."


Đôi mắt Taylor thể hiện rõ thái độ của cô: sợ hãi. Cô biết Karlie sẽ làm gì. Cô sợ cô chỉ là tình một đêm, một đêm tuyệt vời nhất để hôm sau Karlie sẽ nhìn cô như một người xa lạ không quen biết.


Nhưng cô tự bảo mình sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi nếu như cô tiếp tục nhìn vào đôi mắt xanh ngọc lục bảo ấy.


Cô quyết định nắm lấy tay Karlie, để cô ấy dẫn mình đến nơi nào cũng được, miễn là họ ở bên nhau.



Và, Taylor đã chọn sai.



Trong đời thật, không phải lúc nào công chúa nết na hiền dịu có kết cục tốt, kể cả cô ấy có dễ thương tốt như thế nào đi chăng nữa. Và nó thật bất công.



a/n: helluuuu cách viết của mình trưởng thành theo thi gian^^ sexy hôngg? ê mà ai nh mình không?
Anne x


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net