meredith, chào mi! /1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mặt tôi.


Cái mặt ngờ nghệch của tôi, đang nhìn tôi chằm chặp. Ý tôi là chỉ mình tôi mới sở hữu khuôn mặt xinh đẹp đấy!!!



Tôi đưa tay lên định véo má mình cho tỉnh, nhưng má tôi, từ gầy gầy nhỏ nhỏ trở nên phúng pha phúng phính & đầy mỡ. Tôi muốn cử động ngón tay, nhưng tôi chợt nhận ra rằng... tôi không có ngón tay! Thay vào đó là đệm thịt mềm mại, và chính xác hơn đó chính là đệm thịt của một con mèo.


Tay tôi tiếp tục lần sờ lên đầu. Có thứ gì nhú nhú lên từ đầu...Tai! Đôi tai , tôi còn khiến chúng vểnh lên rồi cụp xuống được cơ.


Tôi vẫn chưa dám thở, đứng dậy. Lạ kì là tôi không đứng được bình thường, mà cả cơ thể của tôi được chống đỡ bởi 4 chi, và 2 tay tôi biến thành chi trước.



OH FUCK OHVOWHVOEHVOVHWO.



"OMG TRỜI ƠI CÁI QUỶ GÌ ĐANG DIỄN RA ĐÂY TÔI LÀ CÁI QUÁI GÌ VẬY HỬM AAA

VHOEWHWOH" Tôi hét lên ầm ĩ, nhưng những tiếng khó nghe eo éo cứ phát ra miệng tôi.


Tôi đang nói cái gì vậy?



Đột nhiên một thân hình to lớn từ trên giường nhảy xuống đất. Thực ra thân hình ấy khá "thon gọn, dễ thương" đối với tôi và Taylor.


Là tôi-chứ còn gì nữa.



Vấn đề là linh hồn của tôi bị lạc vào đâu đó rồi, chứ không còn ở trong cái bodyy mà người ta gọi là "Karlie Kloss" đâu nữa.


"Cái thân hình" của tôi nhìn tôi rồi phá ra cười. Á! Răng tôi-cái chỗ bị khểnh, còn mái tóc vàng nâu xõa ra rũ rợi, nhưng cái điệu cười cứ kì cục ra sao ấy! Nhìn tôi lúc cười trông đến ngố!



"Giờ chị đã thấy khổ của việc không nói được chưa?" Thân hình tôi lên tiếng.



Tôi gầm gừ- theo đúng nghĩa đen : "Ai ở trong đó vậy? Hãy trả linh hồn tôi về thân xác đi!"



Karlie- thân hình tôi lại phá ra cười, tiếng cười nghe như ngàn tiếng chuông kêu vang



"Có lẽ chị nên cần ai đó dịch hộ." Nó hất hàm bảo tôi, cái đôi mắt nhìn tôi rõ là khinh miệt.



Có vẻ như nó không hiểu tôi nói gì. Tôi bất lực nhìn thân hình của mình, còn nó nhìn lại tôi đắc thắng.



Chợt, tôi thấy một chiếc đuôi xù trắng muốt, và cái đầu tròn như quả bóng tennis lấp ló, di chuyển sau cái giường giờ trở nên to chềnh ềnh với tôi.



Tôi chạy ra hướng đó. "Olivia! Cưng à!"


Đúng là nhóc, cô mèo nhỏ xù như cục bông của tôi. Luôn thích chạy đi chạy lại trong nhà, chứ không phải tên béo-Meredith kia đâu.



"Olivia!" Tôi gọi lần nữa.



Con mèo đứng sững lại, đuôi và tai dựng lên một cách căng thẳng.



"Chị định làm gì tôi?"


Tôi hiểu được Olivia "nói" gì.



SAO OLIVIA LẠI NÓI ĐƯỢC?




"Chị đây mà." Tôi chạy lại, định ôm con mèo nhưng Benson kêu váng lên và nhảy lên đùi con người ngồi ở góc nọ" Chị Karlie!"



Nhưng....tôi là Karlie cơ mà???



WHAT THE HELL?



Sao lại làm gì là làm gì?




Đứa con người có thân xác của tôi, đột nhiên phun phì phì, đẩy ngay Via ra: "Rangay! Cái đứa ngu ngốc tự tiện như mi tránh xa khỏi ta ngayyy!"




Khổ thân nhóc, vừa bị ngã một cú khá đau mà lại chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.



Nhóc mèo nhìn thân hình tôi, và nhìn tôi trân trối.


"Kia mới là người yêu quý mi, còn đây là bác sĩ Grey." Nó nhăn mặt lại.


Bác sĩ Grey?



Ý là... Meredith Grey?



Benson quay sang tôi, hốt hoảng:


"Karlie, vậy chị là....."



OH FUCKFUCKFUCKFUCKFUCK.




"Đúng rôi đó cưng à." Những lời nói châm biếm phát ra từ đôi môi, do thân người ấy nói ra. Vấn đề là, tôi không thích nói kiểu thế! Cứ nhìn xem, cái mặt của tôi đâu có ranh ma như vậy @@


Karlie-ý nhầm, tôi, thở dài:


"Ta đang ở trong cái thân hình gầy nhom này, còn cổ là con mèo Scottish Fold kia."



"Ê, thân hình người mẫu của ta-" Tôi gào lên, nhưng đáp lại là một tràng dài kêu meo meo vô nghĩa.


Á!!!!





TÔI ĐÃ HOÁN ĐỔI CHO MEREDITH OHMYGOD.




CHẾT TIỆT THẬT.





Tôi xổ ra thêm vài tràng nữa nhưng cũng chỉ là những tiếng meo meo. Okayyy. Giờ tôi bắt đầu ghét mèo rồi đấy. Olivia cười rúc rích còn Karlie, giờ đồ béo Meredith trong người tôi nở nụ cười gian dễ sợ.




"Em sẽ dịch cho chị." Benson. Rõ ràng nhìn nhóc thì chỉ thấy meo meo nhưng thực ra, tôi nghe thấy được một giọng nói lanh lảnh khá dễ thương của đứa bé. Cute.




Tôi không biết Via làm thế nào nhưng nó làm cử chỉ khó hiểu của loài mèo, nói chung là vỗ vỗ vào người nhau hay gì đó, và Mere nhìn Via với ánh mắt ghê tởm.


" Via, em bảo với nó là chị muốn mọi thứ về chỗ cũ, ngay lập tức." Tôi nói.




Nhóc Olivia nhảy phốc lên người Karlie, vỗ vỗ đập đập rồi meo meo gì đó, và Karlie "hừ" một tiếng, khoanh tay lại.


"Nhưng vấn đề là chị đã ước vậy rồi thì khó lắm, chắc khoảng một thời gian nữa mới hết, có lẽ là mãi mãi"

"WTF MÃI MÃI? CÁI GÌ MÀ MÃI MÃI?" Tôi sốc, còn Via lo lắng dịch lại cho Meredith.

"Ah đúng rồi." Khuôn mặt tôi trở nên đăm chiêu, đã thế còn bày đặt chống tay vào hông nữa. Đúng là đồ chảnh Meredith Grey Swift.


"Chị nói như vậy chỉ vì là đang cãi nhau với Taylor đúng không? Oh, thế thì đương nhiên là mọi thứ sẽ chỉ quay về chỗ cũ, chị về cái thân người gầy nhỏm gầy nhom này, còn tôi sẽ về thân tôi và đánh vài giấc ngon lành bù cho cái não khốn khổ của tôi phải làm việc, CHỈ KHI NÀO LÀM LÀNH VỚI SWIFT."


Tiếng của Mere vang vọng khắp trong đầu tôi.



Làm lành với Taylor....


Làm lành với Taylor.....




Nhưng....như thế nào???



Đột nhiên, tôi nhìn vào đệm thịt ở tay mình bây giờ, liếc qua Mere với bộ dạng tơi tả chưa từng thấy là tóc vàng rối bù và quần áo xộc xệch, liếc qua Via và cả con người vẫn đương ngủ trên giường.




Rồi tôi nghĩ ra một cách.





Có lẽ nó không tồi đâu, nhưng có vẻ ổn đấy.


A/N: đoán xem cô nàng Karlie có ý tưởng gì? :)

Anne xx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net