Chương 1: cậu hiệp sĩ nhỏ rắc rối và cô công chúa hiền lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Hây ya!!! - Trong khuôn viên của một tòa nhà nhìn rất giống một trại huấn luyện quân sĩ, một loạt tiếng hô vang lên giữa buổi trưa nắng gắt, thì ra là 1 buổi tập huấn binh sĩ của vương quốc Crystal Heart, một người đàn ông to cao có mái tóc đen dựng đứng và khuôn mặt nghiêm nghị với 1 vết sẹo lớn ở mắt trái mặc giáp phục đứng trước mặt các binh lính hét lớn.

- Tập trung vào và hô to lên cho ta, binh sĩ của vương quốc Crystal Heart mà không hô to lên nổi sao, yếu ớt quá vậy hả.

- Cậu bên kia thẳng lưng lên, còn cậu kia giữ vũ khí chắc vào...

- Còn cậu này, cầm kiếm phải chắc và vung thật mạnh vào chứ không phải là vung nhẹ như thế.

Người đàn ông đó không ngừng quát tháo các binh sĩ, nhưng không vì vậy mà họ lại căm ghét ông ta mà còn hưởng ứng nhiệt liệt với tinh thần dâng cao, tất cả bọn họ vừa vung kiếm vừa hét lên "Hây ya!!!". Rồi sau đó họ liền hét lớn lên - vì vương quốc, vì người dân, vì đức vua đáng kính của chúng ta. - Bỗng nhiên ở trong đống rơm phía sau xuất hiện 1 bóng người cầm kiếm nhảy ra vung kiếm chém vào người đàn ông đó, những người lính kia không hoảng hốt mà chỉ nhìn thân ảnh đó với khuôn mặt cứ như đã quá quen với chuyện này.

- Ông già, đỡ này!!!

Người đàn ông đó không cần quay lại, chỉ dùng thanh kiếm đang cầm trong tay đỡ lấy dòn tấn công rồi sau đó trả đòn bằng một đòn đâm bằng vỏ kiếm vào bụng kẻ đó. Khi kẻ to gan đó đang đau vì cơn đau ở bụng thì 1 nắm đấm lao thẳng vào mặt, kết quả là kẻ đó liền văng vào đống rơm ở phía sau nơi mà kẻ đó nhảy ra phục kích. Những người lính kia bắt đầu bàn tán:

- Ai dà, cú này chắc đau đây...

- Lo gì, thằng nhóc đó lần nào mà chẳng bị ăn đòn.

- Chung độ đi, đã bảo là cậu ta không bao giờ chạm vào được 1 cọng tóc của tướng quân đâu.

- Có cần phải nặng tay vậy không, dù gì cũng là con ruột mà.

Rất nhiều người bàn tán sôi nổi về việc đó, thì ra người đàn ông đó chính là tướng quân mạnh nhất của vương quốc Crystal Heart, tướng quân Ray Striker.Còn người bị đánh gục kia chỉ là 1 cậu bé tầm 11-12 tuổi, không những thế cậu bé đó chính là con trai của tướng quân Ray-Ragna Striker. Cậu bé có 1 mái tóc khá rối với 1 cái đuôi tóc dài, thân hình khá là săn chắc có lẽ do được người cha "huấn luyện" theo 1 cách nào đó với vài vết sẹo trên cánh tay do bị thương khi tập luyện hoặc đột kích cha mình, đôi mắt màu xanh lá như là màu của thảo nguyên xanh ngắt và cậu mặc một bộ trang phục giống như 1 hiệp sĩ tập sự vậy.

- Ha ha ha, ta đã bảo rồi, còn lâu ngươi mới chạm được vào ta đấy, mà vẫn chưa gọi ta tiếng cha đàng hoàng sao hả, Ragna, lần này là thất bại thứ 99 của ngươi rồi đó ha ha ha.

Ngài Ray vừa cất tiếng cười sảng khoái vừa nói với Ragna, sau đó ông ấy lại gần đỡ cậu nhóc này dậy. Ragna lúc này khá là không hài lòng vì mình lại có thêm 1 thất bại nữa, cậu liền nói:

- Tôi đã nói rồi, tôi không chịu thua đâu từ việc đánh bại ông cho tới nói câu "cha" với ông, hiểu chưa lão già.

Tất cả quân lính ở đó nghe xong ai nấy đều xanh mặt vì sự cứng đầu của Ragna, còn ngài Ray thì chỉ mỉm cười và sau đó là 1 cú cốc đầu đầy "tình thương" của ông ấy giáng xuống.

- Ái da, đau đó ông già, sao lúc nào ông cũng đánh vào đầu tôi vậy chứ. – Ragna ôm đầu hét lên.

- Tất cả là vì tốt cho ngươi thôi, hiểu chưa Ragna. – Nói xong ông lại gần cậu con trai mình và nói:

- Vậy ngươi dám đấu 1 trận tiếp không Ragna, lần này không đánh lén mà dùng hết sức đấy. – Ngài Ray vừa đưa ra 1 lời thách đấu trước mặt tất cả quân sĩ hiện đang có mặt ở trại huấn luyện, các quân sĩ bắt đầu ồn ào khi nghe tướng quân đưa ra lời thách đấu đó với con trai mình. Một người lại gần Ragna vỗ vai cậu rồi nói:

- Cậu Ragna này, thật lòng không một người nào trong tất cả những người lính đang có mặt ở đây nghĩ là...ừ thì nói sao cho dễ nghe nhỉ, có lẽ cậu không có thể thắng được cha cậu lần này đâu.

- Tôi thấy đúng rồi đó cậu Ragna, tôi khuyên cậu nên từ chối lời thách đấu của tướng quân đi thì hơn. – Một người lính khác cố gắng khuyên ngăn.

Nghe hai người lính đó nói như vậy cậu cảm thấy rất khó chịu, cậu đứng dậy rồi tuyên bố:

- Tôi sẽ chấp nhận lời thách đấu của ông, ông già ạ.Tôi dù gì cũng là 1 hiệp sĩ và cũng là 1 người đàn ông của gia đình Striker.

- Ô hô, đàn ông cơ đấy dù rằng ngươi chỉ mới chuẩn bị sang tuổi 12 thôi mà, chưa kể hiện tại vẫn còn đang là 1 hiệp sĩ tập sự chứ đã chính thức đâu nhỉ ha ha ha. – Cha cậu nói những từ khiêu khích Ragna vừa cười lớn làm cậu không tài nào mà giữ được bình tĩnh, cậu chạy thẳng đến vòng đấu tập thường được dùng để các binh sĩ tập luyện thực chiến với nhau rồi hét lớn với cha cậu.

- ÔNG GIÀ, TÔI KHÔNG PHẢI LÀ 1 ĐỨA CON NÍT. ÔNG MAU LÊN ĐÂY BẮT ĐẦU TRẬN ĐẤU ĐI VÌ TÔI CHẮC CHẮN SẼ ĐÁNH BẠI ÔNG CHO XEM.

- Ai chà, có vẻ ngươi muốn bị đánh gục sớm đây. – Nói xong ông nhảy lên vòng đấu, tất cả binh sĩ đều tập trung xung quanh để xem cậu con trai của tướng quân sẽ bị hạ gục như thế nào đây. Ngài Ray quan sát xung quanh rồi hỏi con trai:

- Thế ngươi muốn dùng vũ khí gì nào, cứ việc nói ra đi?

- Tôi sẽ dùng thanh kiếm này để cho ông biết tay, ông già ạ. – Cậu vừa nói vừa đưa thanh kiếm ra, đó là 1 thanh kiếm cỡ trung thường được các binh sĩ sử dụng và mang theo bên mình, có vẻ cậu định dùng kiếm thật để đánh với cha mình đây. Cậu tập trung nhìn cha mình xem ông sẽ lấy vũ khí gì thì thấy ông ấy chọn thanh trọng kiếm, ông dùng 1 tay cầm thanh trọng kiếm rồi vung xung quanh cơ thể tạo ra từng cơn gió mạnh rít gào làm tất cả các binh sĩ xung quanh chứng kiến phải lùi lại vài bước vì áp lực.

- Được rồi, ta chọn cái này. Cẩn thận nhé, ta sẽ không nương tay đâu. – Cha của Ragna cảnh báo trước cho con trai mình, thấy cả 2 cha con đều dùng vũ khí thật khiến một số quân lính cảm thấy sợ hãi, một người lính liền nói với tướng quân Ray.

- Tướng quân à, có...có nhất thiết phải dùng đến vũ khí thật để đánh không vậy, dù sao thì...cậu Ragna vẫn còn nhỏ nên...

- Không sao đâu, các ngươi nên gọi thầy thuốc quân y với tu sĩ hồi phục đi vì có thể sẽ có người bị thương nặng đấy, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng đâu, ha ha ha.

Khi nghe vậy thì tất cả binh linh đều căng thẳng, dường như trước mặt họ không phải là trận đấu tập bình thường của cha con tướng quân mà là 1 trận quyết đấu sống chết vậy, một vài người vội chạy đi gọi thầy thuốc và tu sĩ tới. – À nhớ dựng hàng rào bảo vệ nhé, ta sợ lại không kiềm sức được thì mệt lắm đấy. – Ngài Ray nói như là 1 lời cảnh cáo với binh lính, nghe xong họ vội vàng dựng rào chắn bảo vệ lên.

- Được rồi, bắt đầu ra đòn đi Ragna!!! – Vừa dứt lời thì Ragna đã cầm kiếm lao tới thật nhanh, có vẻ cậu muốn đánh nhanh thắng nhanh nên vừa lao tới thì dùng kiếm nhằm vào chân cha mình mà chém.

Không bận tâm đến đòn tấn công của cậu con trai, ông huy cây trọng kiếm nhẹ nhàng đỡ đòn tấn công. Kế đến ông cắm thanh trọng kiếm xuống sàn đấu làm điểm tựa rồi nhảy lên tung 1 cú đá nhằm vào đầu cậu ấy, Ragna nhanh chóng cúi đầu xuống thì ngay lập tức cha cậu thuận đà gồng cứng cơ bắp lại rồi vung mạnh lưỡi kiếm đang kẹt trong sàn đấu lên nhằm vào cậu. Nếu cậu trúng phải đòn này chắc chắn sẽ chết còn nếu may mắn thì sẽ bị thương nặng, thấy tình hình nguy cấp các binh sĩ chỉ dám nhắm mắt lại thì bỗng thanh kiếm đang cầm trong tay của Ragna liền sáng lên và cản lại đòn tấn công đó.

- Ồ...ồ...ồ!!! – Một loạt tiếng hô vang lên, tất cả đều ngạc nhiên về điều mà cậu ấy vừa làm, họ không thể nào ngờ cậu bé ấy mới 11-12 tuổi thôi mà đã thành thục được kỹ thuật đó.

- Chà chà, đã sử dụng Aura Booster (Hào quang tăng cường) rồi à, may mà ngươi nhanh tay sử dụng kỹ thuật ấy đấy chứ không thì ngươi cùng thanh kiếm đó đều bị ta chém gãy rồi. – Ngài Ray như đang khen con trai của mình mặc dù ông lại tiếp tục tấn công, Ragna chỉ biết chống đỡ toàn bộ công kích từ cha mình bỗng nhiên cha cậu lùi ra xa cậu, rồi ông dùng cả 2 tay cầm lấy thanh trọng kiếm và hét lớn:

- Heavy Sword Art (Trọng kiếm kỹ): Ground Shock Waves (Sóng xung kích mặt đất).

Vừa hét xong ông liền vung mạnh thanh kiếm chém xuống sàn đấu tạo thành 1 luồng sóng năng lượng lao thẳng về phía con trai mình, Ragna mau chóng né sang 1 bên để tránh sóng năng lượng đó và khi nó va chạm vào rào chắn bảo vệ thì "Bùm", một tiếng nổ chói tai vang lên kèm theo là 1 góc của rào chắn bị vỡ nát. Tất cả binh lính đều xanh mặt, nếu lúc nãy mà không nghe tướng quân dựng rào chắn lên thì chắc chắn sẽ có thương vong, một số binh linh nói chuyện với nhau:

- Cái này đâu phải...là đấu tập đâu chứ, nó giống như giết nhau ấy...

- Thật sự tướng quân huấn luyện con trai bằng cách này sao...

Ragna có vẻ không ngạc nhiên hay sợ hãi gì cả, cậu cầm chắc thanh kiếm rồi lao thẳng tới cha cậu vì biết khi sử dụng kỹ năng đó xong thì vũ khí của cha cậu thường bị kẹt lại dưới đất và dùng kỹ năng của mình tấn công.

- Sword Art (Kiếm kỹ): Quick Slash (Tốc Trảm) – Cậu liền vung thanh kiếm chém liên tiếp với tốc độ chóng mặt vào người của cha cậu, nhưng có vẻ tất cả nhát chém đều không thể chạm vào được cơ thể của ông mà chỉ nghe thấy những âm thanh "keng keng" như va chạm vào một vật gì đó rất cứng. Quan sát kỹ thì thấy trên áo giáp trên người của cha cậu có hình dáng rất khác, bộ giáp mặc đơn giản lúc đầu giờ đã thay đổi thành 1 bộ trọng giáp với đầu sư tử ở 2 bên vai và ngực phát ra ánh sáng vàng kim.

- Coi bộ có người quên mất là ta luôn luôn đề phòng những trường hợp tấn công ta sau khi dùng kiếm kỹ à. – Ông giải thích với con trai mình, còn binh lính thì bắt đầu ồn ào lên khi thấy bộ giáp đó.

- Là kỹ năng "Blessing of Golden Leo" (Lời chúc phúc của hoàng kim mãnh sư), kỹ năng phòng vệ cực mạnh của tướng quân Ray có thể chống được cả cú húc của 1 con Mãnh Long đó.

- Không ngờ hôm nay lại được thấy tận mắt, tướng quân thật không hổ danh là người mạnh nhất của vương quốc chuyên về kiếm kỹ và Aura phòng vệ.

Ragna không có vẻ gì là ngạc nhiên cả vì những lúc cha cậu được nghỉ phép thì ông cũng hay dùng kỹ năng đó để mà đấu tập như thế, cậu tránh ra xa sau khi tấn công bất thành rồi quan sát xem cha cậu sẽ làm gì tiếp – Nếu mình đoán không nhầm thì ông ta sẽ sử dụng Pursuit Attack (Truy kích tấn công) để lao thẳng vào mình, nếu đúng vậy thì... - Lúc cậu còn đang suy nghĩ thì cha cậu đã lao tới gần người cậu rồi, cậu vội vàng thu kiếm lại để chống đỡ thì...

- Nhận lấy chiêu này vì đã phân tâm đi Ragna, Heavy Sword Art (Trọng kiếm kỹ): Stun and broken Smash (Cú đập phá vỡ và làm choáng)!!!

"Bang"...Một tiếng nổ vang lên kèm theo tiếng vỡ "xoảng" phát ra từ thanh kiếm đang cầm trên tay của Ragna, đòn tấn công vừa rồi của cha cậu không những phá vỡ vũ khí đã được cường hóa bằng aura của cậu mà còn tạo ra 1 chùm ánh sáng làm đầu cậu choáng váng. Chưa kịp định thần thì bụng của cậu lại phải nhận tiếp 1 cú đấm làm cậu từ từ bất tỉnh và gục xuống sàn đấu, có vẻ trận đấu đã kết thúc với chiến thắng lại thuộc về tướng quân Ray.

- Được rồi, mau cho thầy thuốc và tu sĩ hồi sức lên chăm sóc con trai ta đi. – Ông ra lệnh rồi đi xuống sàn đấu, thầy thuốc và tu sĩ hồi sức vội vã chạy lên để kiểm tra xem cậu có bị thương nặng hay không. Còn các binh lính thì bàn tán về trận đấu, người thì bảo là tướng quân ra tay như vậy thì chẳng phải là quá tàn nhẫn sao, người thì lại bảo là tướng quân đã nương tay lắm rồi và có rất nhiều ý kiến khác nhau về trận đấu. Còn về ngài Ray thì ông vào trong nhà và đi thẳng đến phòng thuốc, vừa vào phòng thì ông nói với thầy thuốc phụ trách ở đây:

- Lấy cho ta thuốc trị máu bầm nhé, với cả gọi thêm một tu sĩ đến phục hồi cho ta.

- Thưa tướng quân, ngài chẳng phải đã gọi 2 người ra để chăm sóc con trai ngài rồi sao? – Thầy thuốc phụ trách thấy lạ liền hỏi thì ngài Ray liền vén áo lên để lộ ra 1 vết bầm lớn ở bên hông của ông, ra là để có thể lao tới gần con trai mình nhanh như vậy ông đã xóa bỏ aura phòng vệ đã sử dụng lên người rồi dùng kỹ năng Speed pressed (Tốc độ áp sát) nên trước khi ông phá vỡ thanh kiếm và làm choáng con trai mình thì theo bản năng cậu đã nhanh chóng sử dụng kỹ năng Counter kick (Cú đá phản kích) đá mạnh vào hông của ông. Sự việc sảy ra không một ai biết được vì lúc đó tiếng nổ do kỹ năng của ông tạo ra khiến các binh lính ai nấy cũng đều nhắm mắt che tai lại nên bọn họ cứ nghĩ rằng tướng quân là người thắng chứ không hề biết thực ra đó là một trận hòa.

- Ha ha ha, làm tốt lắm con trai, không ngờ trong tình huống vậy mà vẫn có thể phản kích được ta. – Ông rất hào hứng vì sự tiến bộ này của con mình nhưng ông không muốn cho biết vội, ông muốn con mình phải cố gắng nhiều hơn nữa. Sau khi điều trị xong ông căn dặn với những thầy thuốc và tu sĩ đang có mặt ở trong phòng thuốc là không được kể cho bất cứ ai rồi đi ra ngoài sân tập, có vẻ con trai ông đã tỉnh lại.

- Sao nào Ragna, vậy là tròn 100 lần thất bại rồi nhỉ. – Ông lại bắt đầu chế giễu cậu ấy, Ragna lúc này khuôn mặt trông rất buồn bực vì lại thua cha mình tiếp, đã thế lại còn bị ông chế giễu nữa thì cậu đứng dậy rồi lại lấy 1 thanh kiếm khác và nói:

- Vậy đánh tiếp đi, tôi không tin là tôi không thể nào mà đánh bại được ông.

- Ồ... vậy sao, đã có thất bại thứ 100 rồi vậy mà lại muốn có thêm nữa sao. Bình thường là bị thua ở nhà thì không sao, nhưng mà nếu lại thua liên tiếp ở trước mặt mọi người thì...chậc chậc chậc – Ông tặc lưỡi lắc đầu, còn cậu thì ngượng đỏ cả mặt lên rồi nắm chắc thanh kiếm.

Hai cha con có vẻ lại sắp đánh nhau nữa thì bỗng nhiên có tiếng cười rất sảng khoái vang lên, quân lính quay lại nhìn thì bỗng nhiên tách ra làm 2 hàng để lại khoảng trống ở giữa và hô lên - Hoàng đế Sein Braveheart vạn tuế. - Thì ra là vị hoàng đế của vương quốc Crystal Heart ghé thăm trại huấn luyện này, hoàng đế Sein có ngoại hình rất cao lớn, nhìn khuôn mặt rất tuấn tú khác xa hoàn toàn tướng quân Ray, mái tóc màu vàng kim như ánh sáng mặt trời, đôi mắt xanh biếc như bầu trời xanh. Bất kỳ ai nhìn vào cũng đều nghĩ vị hoàng đế này chắc chắn sức trói gà không chặt nhưng đó là sai lầm to, hoàng đế Sein là 1 chiến binh thực thụ và không ít lần ngài ấy đích thân viễn chinh trong những trận đánh với sơn tặc hay những quái thú hung tợn tấn công người dân.

- Hai cha con cậu vẫn năng động nhỉ, Ray, thật tốt khi thấy điều đó. -Hoàng đế Sein mở lời, ông nhìn chằm chằm vào Ragna với đôi mắt hứng thú rồi xoa đầu cậu.

- Có vẻ cháu lại gây thêm rắc rối cho cha của mình rồi nhỉ,lại còn chưa chịu nói tiếng "cha" cho tử tế sao. – Hoàng đế Sein nói nhỏ nhẹ với cậu, sau đó ông quay lại nhìn cha cậu và tiếp tục nói chuyện:

- Thật sự Ragna cũng có tiềm năng đấy chứ Ray, nếu như cậu nhóc này bỏ được cái tính bướng bỉnh với hay gây rắc rối thì có lẽ thành tựu cũng sẽ không thua gì cậu đâu.

Tất cả binh lính lẫn cận vệ của hoàng đế trong đầu đều xuất hiện cùng một ý nghĩ "Không thể nào bỏ được đâu, nếu được thì đã không gây ra nhiều rắc rối rồi" rồi tất cả đều lắc đầu thờ dài ngán ngẩm.

- Cũng đã gần 5 năm sự việc đó rồi nhỉ, cậu vẫn...còn giận tôi chứ Ray – Trông hoàng đế rất buồn khi nói tới việc đó. – Nếu không phải tôi đề nghị con trai cậu vào đoàn mạo hiểm thì...đã không sảy ra điều đáng tiếc đó.

- Tôi không trách cậu được, đó không phải là lỗi của cậu...chỉ có thể trách...Kain không may thôi. – Cha cậu đang cười tươi thì cũng trở nên buồn bã, tất cả mọi người khi nghe đến tên Kain thì ai nấy cũng buồn, có người còn lén khóc nữa, bầu không khí vui vẻ giờ đây đã bị thay thế bằng một bầu không khí đau buồn.

Kain mà cha Ragna nhắc đến chính là người anh trai đã mất của cậu ấy, nếu anh ấy còn sống chắc chắn bây giờ cũng là 1 hiệp sĩ danh tiếng rồi, Kain lớn hơn Ragna 10 tuổi và anh trai cậu đã mất tích trong 1 nhiệm vụ cách đây 5 năm trước. Ragna chỉ nhớ lúc đó anh trai cậu trước khi đi đã hứa khi về sẽ dạy cậu kiếm thuật, và 1 năm sau chuyến đi thì đoàn mạo hiểm chỉ còn 1 người duy nhất trở về với vết thương chí mạng và điều cuối cùng anh ta nói chỉ có 1 chữ "Nec...Necropo...o...lis". Sau sự việc đó đã khiến cả các đại thần trong triều trở nên hỗn loạn, và qua nhiều lần tranh luận và phái người tìm hiểu thì không có thông tin gì nữa thì mọi việc mới lắng xuống. Trong khoảng thời gian đó mẹ cậu khóc ngày đêm vì nhớ anh trai cậu, còn cha cậu thì như không còn sức sống gì cả và cho đến 1 ngày ông quyết định sẽ huấn luyện cậu gay gắt hơn và mạnh bạo hơn, đến nỗi cậu tưởng mình đã chết nếu không có mẹ cậu ở cạnh chăm sóc. Nhớ lại những chuyện đó khiến Ragna không vui, cậu liền nói:

- Xin lỗi đức vua, con còn có việc phải đi nên không tiện ở lại, xin phép con đi ạ. - Ragna quay lại nhìn cha của cậu và nói với cảm giác buồn:

- Tôi đi nhé, ông già...

Nói xong thì cậu liền chạy đi khỏi trại huấn luyện. Lao đi trong vô thức. cậu chạy một mạch thẳng đến ngọn đồi mà ngày trước anh trai cậu dẫn cậu đến chơi và dạy vài đường kiếm cơ bản. Tới nơi thì cậu nằm ngửa xuống nhìn lên bầu trời xanh ngắm nhìn từng đám mây trôi. Vừa nhìn vừa nghĩ ngợi thì bỗng nhiên nghe thấy 1 tiếng hét phát ra từ phía đồng cỏ gần khu rừng.

- Á ~, ai giúp...tôi với...

Nghe thấy giọng nói của 1 cô bé, Ragna nhanh chóng bật dậy và cầm lấy thanh kiếm rồi chạy thật nhanh đến hướng phát ra tiếng hét. Khi đến nơi thì cậu thấy 1 cô bé có vẻ chừng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net