CHAP 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap1.1

- Em biết rồi . Nó nói ngắn gọn sau khi ông anh nó tuôn một tràng dặn dò
- Ờ thế thôi tao về đây sắp tới giờ học rồi , có gì mày gọi cho tao rồi tao sang nhé
Cho tao số đt đi
- Em ko có .
- Ơ .... Hazz thế đây số tao đây , nếu có gì thì sang nhờ cô chủ gọi cho tao bit chưa . Anh tiến thở dài nhưng bit hoàn cảnh nhà nó lên ko nói gì cả chỉ ghi số ra giấy cho nó
- Vâng .
Sau khi anh Tiến phi xe về , nó bắt đầu nhìn căn phòng xem sẽ làm gì nhỉ ? Ah phải rồi phải quét dọn lau sàn nhà , đá hoa cho sạch mới mát tính nó ưa sạch rồi dù nghèo cũng phải sạch sẽ .
- Ra chợ đã . Nó nhẩm miệng
Nó ra chợ mua chiếu , chổi trước để về quét dọn lau nhà sạch sẽ . Rồi ra chợ mơ cái bếp ga nhỏ với hai bình ga do chị bán bảo ko có nó thì ko bật đc lửa hic @@!! Rồi thau chậu bát đũa với cái nồi nhỏ nhỏ . Tốn mẹ mất mấy trăm ngàn nó xót đứt ruột ra nhưng đánh phải dùng thôi vì phải ở lâu mà .

Nói chung mọi thứ tới trưa cũng xong hết theo ý nó sắp xếp . Cái bụng bắt đầu đói nó nhìn cái đồng hồ cũ mới biết đã gần 12h rồi . Lại ra chợ mua hẳn một thùng mì tôm với mong muốn ăn được qua nửa tháng . Nó biết phận nó nghèo lên chỉ dám ăn mì thôi , nó xót tiền bố mẹ nó làm ruộng vất vả kiếm cho nó . Nó ko muốn tiêu gì càng tiết kiệm được bnhiu càng tốt .
Ăn xong nó ra cửa phòng vươn vai , căn phòng của nó ở ngoài cùng còn ba căn kia phía trong . Theo lời cô chủ nói thì cả ba căn đều là các cặp vk ck thuê để ở đi làm . Nó cũng ko quan tâm nhiều vì tính nó xưa nay có bao giờ có bạn đâu và cũng vì nó luôn lầm lì ít nói lạnh lùng nữa .
Đóng cửa lại nó lên giường ngủ một giấc theo thói quen từ ở nhà cứ ăn xong là ngủ trưa cho đỡ mệt . Tỉnh lại trời đã gần tối , nó ko hiểu sao lại ngủ say như vậy nữa . Dậy lấy bộ đồ quần đùi áo cộc ra vào phòng tắm cho mát rồi ra cửa hóng mát khi giặt dũ xong.
- Em mới tới trọ hả ?
Một anh phòng cạnh nó cười hỏi nó
- Vâng . Nó gật đầu
Anh ấy cầm cái điếu cày hút xong đi sang cạnh nó nói chuyện
- Anh là Thành sinh năm 87 , anh với vợ ở đây được hai năm rồi . Anh quê Hưng yên , em ở đâu ?
- Ở Bắc Ninh anh .
- Ah thế cũng ko xa , chắc em sinh viên mới hả nhìn non choẹt mà phải ko haha
- Vâng .
- Anh ơi ra chợ mua em đồ về nấu đi em tắm . Chắc vợ anh ấy trong phòng gọi ra
- Anh đi ngay , thôi anh ra chợ đã tối sang anh chơi nhé .
- Vâng .
Anh Tiến có vẻ hiền nó cũng thấy quý quý nhưng tính nó thế rồi ít nói .
Nó sau khi làm gói mì tôm xong thì thấy hứng hứng đi dạo liền khoá cửa phòng vào đi chơi cho biết phố phường gần chỗ nó . Nó đi ra tận ngoài con phố MK đông đúc nhộn nhịp người xe qua lại . Đúng là thành phố , khác xa quê nó , cứ ầm ầm chả yên bình gì cả , nó chưa quen . Nó đi rất xa rất lâu cứ ven vỉa hè mà đi như thể dục và gọi là khám phá hà nội xem nó ra làm sao . @@!!!!
Đi tới hơn 9h tối nó mới trở về phòng , tự nhiên nhớ nhà quá . Nó lại rơi giọt nước mắt khi nghĩ về bố mẹ nó . Nó muốn nghe giọng hai người biết bao nhưng ko thể do nó ko có điện thoại như những người khác . Thôi thì ngủ vậy , nó luôn vậy khi buồn nó sẽ ngủ để quên đi nỗi buồn .
Sáng hôm sau nó ra trường tìm nơi nộp học phí rồi ra tìm lớp . Xong lại về ko có gì đặc biệt cả . Nó ko vềngay phòng trọ mà cứ đi bộ dọc con phố nó ở tìm việc làm . Điều mà đã tính đêm qua trước khi ngủ , nó muốn giúp bố mẹ nó chuyện nó ăn học ở đây .
Nó hỏi những quán cafe những nơi quán ăn như khi ở quê anh tiến chỉ nó thế . Anh ấy bảo sinh viên thì chỉ có thể xin những quán vậy làm thêm thôi . Lên nó nghe mà cứ vào những nơi ấy hỏi xem có cần ngườu làm thêm ko nhưng nó nhận được chỉ là cái lắc đầu của họ . Đã trưa nó mệt và đói nưa mà chưa xin được việc để làm , nó buồn . Nó khát nước và cũng mỏi chân lên nó ngồi một quán nước ven đường của một ông lão để uống cốc trà đá cho khỏi khát và đói và cũng nghỉ chân vì mỏi nữa . Nó ko ngờ muốn xin một công việc làm thêm cũng khó quá như vậy , nó lại buồn nhưng nó sẽ ko bjo bỏ cuộc vì nó thương bố mẹ nó ở quê vất vả . Nó uống sạch cốc nước sau một lúc ngồi nghỉ rồi lại tiếp tục lên đường rẽ sang con phố bên cạnh để xin việc . Nhưng dù nó chịu đói cả buổi chiều lang thang với đôi chân dã dời cũng ko thể mang cho nó một công việc nào cả . Nó buồn lê đôi chân về phòng khi đồng hồ đã 7h tối . Một ngày mệt mỏi theo đúng nghĩa đen kết thúc khi nó tắm rửa rồi ăn một gói mì và lên giường nằm nghĩ rất nhiu cho tới khi nó ngủ lúc nào ko hay .
Sáng hôm sau nó dậy khi trời bắt đầu sáng , cũng thói quen ở quê rồi lên nó ko bao giờ ngủ hơn được . Cứ nằm vậy tới khi dậy vscn rồi mặc quần áo tới lớp học buổi đầu tiên trong cuộc đời sinh viên của nó .
Lớp nó rất đông gần 90 mạng chứ ít gì . Nó ngồi tận sau cùng của lớp , cũng như tính cách nó trầm lặng , ko thích nói chuyện làm quen như những ng khác đang làm .
- Chào ông tôi ngồi với nhé . Vừa nói vừa ngồi mẹ rồi còn hỏi gì nữa .
Một cậu bạn trong lớp nó nhìn cũng khá đẹp trai , đầu vuốt keo như chôm chôm hình như có nc hoa thì phải . Đúng phong cách nó ghét của bọn nhà giàu rồi
- Ừ . Nó chỉ nói ngắn gọn rồi lại chống cằm nhìn lên


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net