chap 10.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap10.2

- Mệt quáaaa
Nó đổ ầm xuống chiếc giường thân thương dù có mỗi cái chiếu chả êm ái gì nhưng nó quen rồi . Nó nhớ ra cái phong bì chị đưa tiền lương nó lật ng lại rút phong bì ra xem nó đc bnhiu và @@!!!
- Nhiều .... T... i...ền.... qu...á
Nó ko tin vào mắt mình khi trong phong bì của nó là 7 tờ polime xanh cùng một mệnh giá là 500k và một tờ 200k nữa . Nó đc tới 3,7 triệu @@!!! Một con số nó ko dám mơ tới nữa . Số tiền này quá lớn , ngay cả bố mẹ nó làm ở quê một tháng cũng ko đủ nổi 2 tr chưa nói tới số tiền này . Nó lấy tiền ở cái túi quần ra xem còn được 300k nữa cộng với chỗ này nó vừa có 4 triệu .
Mắt nó long lanh vì hạnh phúc với số tiền trong tay . Nó chợt nghĩ ko bit sao nó đc nhiu vậy mai nó sẽ hỏi chị xem sao còn bjo nó đi tắm đã vì hôi quá rồi còn ăn mì nữa nó đói quá rồi .
Sáng hôm sau nó tự thưởng cho mình bữa sáng là xôi ruốc 5k . Lâu lắm mới đc ăn sao ngon vậy ko biết , thêm cốc trà đâ nữa nó đủ no tới trưa rồi mới lên lớp học .
- Đi ăn ko ông ? Thằng tú rủ khi vào lớp
- Ko , ăn rồi .
- Uk thế thôi tôi đi .
- M nghe tin gì chưa ? PA quay sang hỏi
- Tin gì ?
- Từ mai đc nghỉ học tới hết tuần đấy .
- Ơ mới thứ tư mà sao nghỉ ? Nó ngạc nhiên
- Nhà trường tổ chức gì đó tớ ko rõ , M về quê ko ?
- Để xem đã còn làm nữa mà .
Nó nghe đc tin đc nghỉ mấy ngày liền thì vui vui , phương anh nhắc nó nhớ bố mẹ nó quá . Có lẽ nó sẽ về quê thăm nhà thôi nhớ quá rồi
- Chị ơi . Nó tới quán thấy chị thì kéo ngay chị ra chỗ vắng
- Sao vậy nhok , tự nhiên kéo chị thế ?
- Tiền lương em sao nhiều thế ? Nó nhìn chị bằng ánh mắt dò xét
- Nhiu gì mà nhiu , đáng công em mà . Này nhé em vất vả từ chiều tới đêm rồi từ 9h em làm một mình đông như thế . Chưa kể em còn thổi sáo hay làm khách thích nữa .
- Nhưng vẫn nhiều hì
- Thế ko lấy hả thế giả chị đi hihi . Nhìn cười kìa . Chị trêu nó chìa tay đòi tiền
- Eo chị ngủ chưa .
- Là sao nhok , sao bảo chị ngủ ?
- Haha thì chưa ngủ sao chị đã mơ haha
- Này thì mơ này dám xỉ chị cả chị hứ
Nó đau điếng hồn đang cười thì bị mấy cái nhéo vào hông đau khủng khiếp
- À chị này , mai tới thứ sáu cho em nghỉ nhé em muốn về quê thăm nhà quá
- Ơ thế nhok ko đi học à
- Em đc nghỉ từ mai rồi hì
- Vậy hả , hết thứ sáu lên hả nhok ?
- Vâng .
- Uk thế về quê vui nhé nhớ mang quà cho chị hihi
- Vâng hehe
Nó sướng như điên khi chị cho nó nghỉ ba hôm . Cả ngày làm việc nó cứ cười như thằng dở dù bị hà và mai thắc mắc rồi trêu . Tối nay lan anh cũng ra lại quán và còn cùng cả ba cô nàng xinh đẹp kia nữa . Cũng chẳng thèm ngó ngàng gì tới nó cả như lần lâu vậy nó cũng quên rồi . Bjo với nó họ chỉ còn là những ng bạn từng quen ko hơn .
- Nhok ko lên thổi sáo à ? Có mấy khách bảo kìa nhok . Chị vỗ ng nó làm nó giật mình
- À vâng .
Nó do mải suy nghĩ khi bất ngờ gặp lại ba nàng kia quá lên ko nhớ ra việc thổi sáo cho khách nghe . Bjo cái máy tính kết lối loa mở quán nghe do nó phụ trách bật nhạc lên cứ thổi bài nào là nó bật nhạc bài đó để thổi cho thêm hay hơn khi có nhạc nhẹ đệm cùng tiếng sáo của nó . Một kiểu ăn gian đc khách hàng cổ vũ ấy mà ^^ .
Nó nghĩ mai về quê gặp lại bố mẹ lên nó vui lắm bật ngay nhạc bài huyền thoại mẹ để thổi sáo . Trong đầu nó khi thổi hiện lên những hình ảnh của bố mẹ đang làm đồng vất vả , hay những lúc nó nấu cơm đợi bố mẹ về . Sao mà nhớ quá ko biết ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net