CHAP 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap 28

Dọn dẹp cái phòng của nó xong cũng hơn 10h đêm rồi

- Chị lun tốt với anh . Nó bjo mới nhìn chỗ tiền chị để lại cho nó

- Anh cũng đã rất vất vả mà , à anh này anh chưa có thuốc uống phải ko ? Hằng hỏi nó

- Ừ anh ko lấy , mà mai em về nhà chị vào phòng LA dưới gầm tủ quần áo anh dấu tờ xét nghiệm khối u dưới đấy em mang về đây cho anh nhé

- Vâng , anh dấu kĩ vậy thì ai bit đc chứ

- Đề phòng thôi mà . Này , tí đi ngủ lấy quần áo cộc anh mà mặc định ngủ với cái bộ bó sát này à . Nó đưa cho hằng quần áo cộ của nó

- Anh cũng tâm lý ghê nhỉ hihi

Hằng cầm đi vào nhà tắm thay luôn cho thoải mái . Chiếc quần đùi và áo cộc nhìn Hằng lạ hẳn đi . Trắng lại xinh nữa

- Đẹp ko anh hihi . Hằng quay một vòng hỏi nó

- Đẹp , em xinh rồi mặc gì chả đẹp chứ . Mà vừa tối anh xin lỗi chuyện chạm vào em nhé anh ko cố ý đâu

- Hứ cố tình làm để em sợ chứ gì , còn lâu nhá em quá hiu anh mà

- Ừ vậy tốt . Nó mệt mỏi nằm gác tay lên trán

Hằng ra tắt đèn điện đi căn phòng tối đen rồi đóng cửa lên ôm nó

- Nếu bjo anh muốn em cũng cho anh mà . Em yêu anh nhiều lắm

Nó ko trả lời , gối tay cho hằng rồi ôm em ấy vào lòng . Mùi thơm từ cơ thể hằng làm nó thật thoải mái . Số nó quá may mắn khi luôn có những cô gái xinh đẹp bên nó

- Anh bjo bệnh như vậy anh ko muốn thêm ai khổ nữa em hiu ko đừng bjo nói vậy nữa . Dù anh nói thật anh đã quen với việc quan hệ với Na và LA hàng đêm thì bjo anh cũng rất mun với em . Nhưng anh ko thể , vì thế khi bên anh em chỉ cần ôm anh thế này là đc rồi cho anh ko cảm thấy cô đơn . Anh cũng yêu em

- Vâng em hiu , anh cũng đừng bi quan nhé chúng ta từ từ nghĩ cách chữa cho anh . Em nghe nói ko mổ cũng đc vẫn uống thuốc cho tan khối u mà anh .

- Bác sỹ nói nếu ko mổ thì anh sẽ mù là chắc chắn . Mà u lành thì chết đc đâu mà lo

- Đừng có nói vậy anh , bệnh đấy cũng rất nguy hiểm đấy phải chữa . Mai em đưa anh đi mua thuốc uống

- Ko cần , tốn kém ra .

- Tốn cũng phải mua em ko nói nhiều đâu . Hằng kiên quyết

- Ừ sao cũng đc , anh mệt quá rồi mình ngủ đi em .

- Vâng anh ngủ ngon ạ

- Ừ em cũng vậy .

Mệt mỏi làm nó ngủ cho nhanh hơn và rất say . Ko còn ai bên nó nữa thì bjo vẫn có hằng , nếu ko có hằng nó sẽ buồn chết mất . Lòng nó tự nhủ cảm ơn em đã bên nó lúc này .

Sáng hôm sau cả hai dậy sớm , hằng ra mua đồ cho cả hai ăn sáng rồi lên trường học . Chiếc xe của LA vẫn ở phòng nó lên lúc sáng nó bảo Hằng lấy xe ấy về đi học trưa qua nhà LA thì trả luôn cho em ấy nó ko mun nhìn thấy xe đó . Nó lấy xe của hằng đi học

Lên lớp thì LA cùng PA ko thèm nhìn nó lấy một lần . Nó hiu nó đáng bị như vậy lên tự động ngồi cùng thằng Tú ở dãy bên kia tránh họ ra

- Bọn ông lại có chuyện gì hả M ? Thằng tú hỏi

- Chả sao cả , chấm hết rồi .

- Gì ? Là sao nói đi

- Là tôi và tất cả họ hết rồi ông điếc à . Đừng làm phiền tôi nữa . Nó bực tức quát to lên ngay trong giờ học làm cả giáo viên cũng nhìn nó

Sau vài câu xin lỗi giáo viên thì cũng xong nó nằm luôn ko còn tâm trạng học nữa . Thằng tú thì sợ nó luôn ko dám hỏi gì thêm nữa . Tan học nó đi về phòng thì thấy Na đã ở trong phòng ngồi chờ nó . Na cũng còn chìa khoá lúc trc của hai đứa lên vào đc . Thấy nó về em ấy đứng dậy lau nc mắt nhìn nó buồn tủi

- Cô còn về đây làm gì , hôm qua tôi nói rõ rồi cơ mà . Nó cố gắng lạnh lùng nhất có thể

- Hức ck hok phải ng như thế , ck nói hok phải đi vk sẽ tha thứ cho ck hức . Na cầm tay nó nói trong nc mắt

Lòng nó quặn lại vì đau khi em như vậy

- Cô bị thần kinh hả , tôi chán cô lắm rồi cô ... cút đi tôi ko mun nhìn thấy cô đâu

- Tại sao ck lại chán ghét vk vậy tại sao huhu ... vk có làm gì sai thì ck cứ mắng chửi vk nhưng đừng có đuổi vk mà huhu

- Cô điên mẹ rồi đấy , sao mặt cô dày vậy ko bit xấu hổ à đuổi còn ko đi . Hay cô muốn ngủ cùng tôi nữa , muốn thì cởi quần áo ra tôi cho cô lần cuối . Nó châm thuốc hút rồi nhếch miệng cười

- Chát

- Đồ khốn nạn .

Nó bị PA từ sau đi lên tát nó rồi chửi . Cái tát thứ hai nó nhận từ các em , những ng nó yêu . Nó nhìn LA và PA đang đứng cạnh Na

- Na , cậu ko phải vì cái loại ng này mà hạ bản thân như vậy . Chúng ta đi thôi . PA nói

- Tôi muốn hôm nay nc với anh một lần nữa để anh có cơ hội giải thích vậy mà nghe đc những lời đốn mạt anh nói với Na . Từ bjo tôi thề ko bjo mun nhìn cái mặt anh nữa . LA căm hận nhìn nó

Hai ng họ đưa Na đi luôn . Họ đi khỏi phòng điếu thuốc trên mồm nó cũng rơi xuống . Cả ng nó run lên rồi nó lại khóc . Nó đau lòng lắm

- Cứ khóc đi anh có em đây rồi . Khổ cho anh quá

Hằng ôm nó từ sau vòng tay lên ngực nó dựa vào cái lưng gầy của nó và cô ấy cũng lặng lẽ khóc theo nó

Rất lâu sau cả hai đi rửa mặt rồi cùng nấu ăn vì hằng mua đồ về

- Em thấy hết rồi từ bjo vậy ? Nó hỏi

- Từ khi anh nc vs na em cùng LA và PA đã đứng ngoài cửa rồi

- Ừ , hôm nay em về sớm à mà đã sang đây

- Vâng em điểm danh xong hơn 10h thì về trả xe cho chị rồi sang nhà chị lấy tờ xét nghiệm cho anh em để trong túi xách đấy anh cất đi . Em cũng về nhà mang vài bộ quần áo sang đây nữa

- Vài bộ á anh nghĩ em mang vài chục bộ thì có . Nó cười nhìn hai cái túi du lịch to đùng của Hằng

- Hihi em mang chưa đc một nửa quần áo của em đâu .

- Em mang hết chắc ko có chỗ treo nhỉ haha

- Hihi thì mua thêm tủ lo gì

- À mà em ở cùng anh thế này mấy ng kia bit đc thì em bị họ ghét đấy

- Kệ họ em ko sợ , ko để họ bit cũng có sao đâu hihi

- Ừ thôi nấu đi em anh đói rồi .

- Vâng , à em mua thuốc uống cho anh trong túi đấy . Mỗi ngày anh uônhs một liều thôi nó sẽ giúp anh kìm hãm khối u phát triển và hạn chế những lúc anh bị chóng mặt mờ mắt

- Vậy à , em mua hết bnhiu ?

- Anh hỏi lz ?

- Anh trả .

- Thôi trả gì anh hâm à , anh giữ tiền mà lo việc của anh đi . Hằng lườm nó

- Hazz em khổ vậy đáng ko

- Lại hỏi thế , đáng đc chưa . Anh ko đc nói thế nữa

- Hì ờ bit rồi , em giống vk anh quá rồi đấy haha

- Hihi thế anh cưới em đi em bảo bố mẹ cho cưới luôn hihi . Hằng cười tít mắt

- Em đùa à đang học bố mẹ em cho cưới à , mà nhà anh nghèo sao xứng vs em

- Chuyện đấy anh ko cần lo . Em đã quyết thì bố mẹ em luôn bit sự chọn lựa của em ko bjo sai . Nhà anh nghèo nhưng sau này anh chắc gì sẽ nghèo ngố hihi

- Sau này à , anh có sau này sao

- Hic em xin lỗi anh đừng nghĩ nữa sẽ khỏi bệnh mà . Hằng ôm nó nói

- Hazz thôi em nấu cơm đi

Nó để em nấu cơm còn nó lấy tờ xét nghiệm mang cất đi . Buồn , nó lại mang sáo ra thổi cho buồn hơn .

- Anh có định nói chuyện anh bị bệnh cho bố mẹ bit ko ? Hằng hỏi trong lúc ăn

- Anh định ko nói , nói thì bố mẹ sẽ lo lắm lại lên đây ngay cho xem . Mà nói thì làm khổ bố mẹ chạy vạy vay mượn tiền chữa cho anh . Anh ko mun vậy

- Hôm nay em có hổ bác sỹ về bệnh của anh , bác sỹ nói tỉ lệ ca mổ 20% cũng ko phải ít đâu nhiu ng đã khỏi dù tỉ lệ còn ít hơn ấy anh ạ

- Và cũng nhiu ng chết lúc mổ dù tỉ lệ cao hơn phải ko . Nó mỉm cười nhìn em

- Thôi mà anh , nếu ko mổ anh sẽ mù đó . Cả đời anh sẽ sống vậy thì bố mẹ rồi em sẽ còn khổ hơn anh hiu ko

Nó nghe em nói mà mặn đắng miệng , nó bit nếu nó mù thì bố mẹ nó sẽ là ng khổ nhất khi nuôi nó . Lớn rồi mà bị mù ko ai khổ bằng bố mẹ nó cả

- Mai học xong chiều anh về quê , nghỉ thứ bảy chủ nhật . Nó nói sau một lúc im lặng

- Em về nữa , anh định nói cho bố mẹ bit ạ ?

- Chắc là ko .

- Vâng thế mai ăn cơm xong mình về anh nhé

- Ừ .

Ăn cơm xong nó đc hằng lấy thuốc cho uống rồi cả hai nằm ôm nhau nc . Mệt làm cả hai ngủ lúc nào ko biết nữa

Tối đến nó cùng hằng đi chợ về nấu ăn xong tắm rửa . Nó thì quần ngố cởi trần cho mát ngồi hút thuốc . Hằng thì sooc ngắn áo cộc , sao con gái cứ thích mặc thế nhỉ .

Và nó bất ngờ ngỡ ngàng trong khi hằng đang nấu ăn thì chị xuất hiện ở cửa .

- Chị vào đc ko nhok , hằng ở đây à em thảo nào mấy đứa ko gọi em đc . Chị cười cười như bt nói

- Thì chị vào rồi còn hỏi lz nữa . Nó mỉm cười nhìn chị

- Hihi kệ chị quen rồi . Chị ngồi cạnh nó trên giường

- Sao chị tới đây ? Nó hỏi

- Chị thích thì tới thôi hihi

- Hôm qua có ng kêu em ko cần làm nữa tưởng cũng ko mun thấy mặt em cơ mà .

- Hihi chị nhớ anh chứ sao chị nhỉ . Hằng cười nói

- Em ko còn là thằng nhok ngây ngô trc đây chị vẫn yêu em à . Em hơi ngạc nhiên khi chị ở đây đấy . Nó vừa đốt thuốc vừa cười

- Thế sao hằng ở đây ? Chị hỏi hằng

- Ơ em ... thì em mun thì ở thôi . Hằng bí ko có lý do nói bừa

- Chị đâu có ngốc chứ . Nói thật lúc tới đây chị chỉ nghĩ sẽ thăm nhok lần cuối thôi nhưng nhìn hằng ở đây chị nghĩ khác rồi . Em ở luôn với M phải ko hằng ?

- Em tới ăn cùng thôi . Hằng chối

- Ăn cùng sao quần áo em phơi ngoài kia . Trong tủ chắc chắn có chị ko cần xem cũng bit . Mà theo chị hiu về em thì em cực kỳ ghét lũ con trai lăng nhăng . Thế mà nhok M như vậy em lại ở cùng , nói lý do khác đi nào nhok . Chị bjo nghi ngờ chuyện hôm qua của em với cái trang ko phải thật đúng ko ? Chị nghiêm nghị nhìn nó và hằng nói như thám tử vậy làm nó và hằng nhìn nhau đơ ra . Chị bt như trẻ con thế mà thông minh quá , nhìn rồi suy luận ra đã đoán đc vấn đề rồi

- Em chả có gì để nói cả , chị nghĩ sao thì nghĩ . Nó lắc đầu quay đi

- Chả lẽ chị mà nhok cũng ko nói đc nhok đang dấu chuyện gì à . Nhok có coi chị là chị như nhok nói ko đấy

- Thế chị đâu coi em là em chị . Nó trừng mắt nhìn chị

- Ừ chị yêu nhok , nhưng chị sẽ để tc đó dần thành tc chị em như nhok muốn .

- Tuỳ chị

- Hằng , em đã bit gì rồi mới ở đây với M phải ko . Nói chị biết đi

- Em có bit gì đâu mà nói . Hằng dùng vẻ mặt lạnh lùng hàng ngày

- Em với M ko nói thì chị gọi bảo mấy đứa kia là bọn em đóng kịch . Tìm trang hỏi bit thôi

- Chị khỏi doạ đi , mun cứ việc . Nó nhếch môi cười đểu

- Ơ .... thôi mà chị xin lỗi , chị hiu nhok là con ng thế nào ko bjo là ng như tối qua . Nói cho chị bit đi mà nhok . Chị doạ ko đc chuyển sang bám vào nó năn nỉ

- Chị giống hệt mấy ng kia cứng đầu dai như đỉa vậy . Em thế nào ko cần chị phải hiu chị về đi . Nó bực mình lên quát to

- Chị ko về .

- Tuỳ

Nó đi sang phòng anh thanh chị hoa ngồi chơi kệ chị ngồi đó khóc . Nó ko mun thấy chị như vậy nhưng nó ko thể nói ra .

- Ăn cơm chưa em ngồi ăn với anh chị lun đi . Anh chị mời nó

- Thôi anh chị cứ ăn đi em ngồi chơi tí về ăn sau hằng đang nấu rồi ạ . Cho em ngồi chút là đc rồi ạ

- M này chị ko lên tò mò cuộc sống riêng của em nhưng hình như em khác trc phải ko . Chị hoa hỏi

- Em vẫn vậy thôi . Nó buồn bã

- Chuyện tối qua của bọn em chị cũng nghe hết rồi chị ko tin em như vậy đâu . Em có lý do gì phải ko M

- Em ko nói đc chị đừng hỏi . Anh chị ăn cơm đi em về đây , hôm nào ae mình uống nhé anh , em bjo thèm rượu hì

- Haha ok lúc nào cũng đc

- Vâng em về đây ạ

- M này . Chị hoa gọi khi nó ra cửa

- Dù có thế nào em cũng đừng bjo quên bọn chị nhé . Em như ng em các chị ở đây đấy

- Vâng em nhớ mà hì thôi em về ạ

Nó vui hơn chút khi vẫn còn anh chị tin tưởng và yêu quý nó . Trở lại phòng chị quỳnh vẫn đang thút thít khóc hằng ngồi cạnh dỗ

- Em nấu cho xong đi rồi ăn cơm , chị đừng khóc nữa em xin lỗi . Em quý chị lắm ko bjo em quên cũng như ko mun chị buồn hay khóc vì em đâu . Nín đi

Nó ôm chị vào lòng buồn bã nói , chị gục mặt vào ngực nó khóc to như chưa bjo đc khóc xong còn đánh nó nữa

- Huhu nhok ác lắm có bit ko huhu ... nhok ác lắm ....

- Ừ

-.........

Nó để cho chị đánh mắng nó tới khi chán thì thôi rồi chị buông nó ra đi vào nhà tắm rửa mặt

- Khóc sướng ko , ướt hết áo em rồi . Nó cười đùa trêu chị

- Nhok có mặc áo đâu kêu ướt hết chứ . Chị bĩu mỗi nhưng nụ cười đã trở lại

- Thì ướt ng em hehe

- Ghét nhok rồi . Chị dỗi quay đi như con nít

- Ờ thế về đi

- Ko về lz đc chị hứ

- Haha ko về thì ăn cơm đê em đói quá rồi

- Hi chị ăn nữa , đói hoa mắt rùi , hằng nấu ngon quá

- Tưởng dỗi mà haha

- Xí chị nc vs hằng chứ vs nhok đâu .

Hằng cứ khúc khích cười nhìn nó và chị trêu nhau . Bữa cơm dọn ra , hằng nấu toàn món ngon , có lẽ vì lo nó bệnh lên bjo em ấy ko nấu như bt chút nào

- Em nghĩ anh nói cho chị bit bệnh của anh cũng đc anh ạ . Ko cần dấu chị đâu chị sẽ ko nói gì cho mn bit đâu . Hằng tự nhiên nói trong lúc bắt đầu ăn

- Cái gì ? Nhok bị bệnh gì ? Chị giật mình buông rơi miếng thịt vừa gắp nhìn nó

- Em ko bit giữ mồm à hừ . Nó thở dài nhìn hằng trách

- Nhok nói đi nhok bị làm sao đừng dấu chị nữa . Chị dục nó ko bình tĩnh nữa

- Anh nói đi , chị thừa khả năng giúp đc anh chuyện tiền phẫu thuật mà . Hằng nói

- Phẫu thuật gì ? Rốt cuộc nhok làm sao nói nhanh đi

- Em .... sắp mù rồi chị ạ . Cũng có thể chết . Nó nhìn chị khẽ cười , nụ cười chua chát

Chị trợn mắt tái mặt lại rồi nó chậm rãi vừa ăn vừa kể cho chị nghe bệnh tình nó

Chị ko ăn một tí gì vừa nghe vừa khóc nhìn nó ánh mắt thương hại bit bao

- Hức vì thế mà nhok lừa mn à nhok ngố hức hức ngố vậy sao bảo chị từ đầu mà dấu lz hức . Chị ôm nó mà khóc

- Em ko mun chị lo vì em bit sẽ thế này mà . Nó vui hơn đc chút khi chị cũng bit

Bữa ăn gián đoạn vì nó phải dỗ chị lần nữa . Chị thương nó khóc nhiều lắm . Trách nó cũng nhiều nữa

- Chị sẽ tìm cách chữa cho nhok khỏi bệnh nhok ko đc bi quan đâu đấy .

- Hì chữa sao đc mà chữa , mổ thì chết thà sống nốt quãng đời còn lại trong mù loà cũng đc . Nhưng mù rồi lại làm khổ bố mẹ lên thà chết vẫn hơn . Nó cười chán

- Ko đc nói thế , nhok sẽ khỏi mà . Chị bịt miệng nó

- Hazzz thôi ăn đi , mà em cấm chị nói cho mn bit . Cả em nữa hằng , ko đc anh cho phép đã láu táu hừ

- Em nghĩ cho anh thôi mà . Hằng phụng phịu xị mặt ra

- Nghĩ cái gì anh ghét nhất ko nghe lời . Lần sau còn thế anh đuổi em đi đấy bit chưa

- Dạ em ko dám nữa hic

- Thôi nhok đừng mắng hằng nữa , chị hứa ko nói cho bất kì ai đâu . Nhok phải cho chị tới đây hàng ngày đấy nhé

- Thì em cấm chị đâu

- Ừ hi , mà khổ thân nhok quá bị mấy đứa giận oan còn bị LA đánh nữa . Bọn nó hận nhok lắm đấy

- Em bit hazz , sao cũng đc với dm bjo họ tránh xa càng tốt . Mà chị với hằng đi nốt còn tốt hơn . Nó cười nói

Chị với hằng lại mắng nó kêu đuổi cũng ko đi làm nó bun cười mãi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net