Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 30 


- Cả hai .

- Anh ko sợ gặp mấy ng kia họ lại nói gì đó à anh ?

- Ko , em với chị vào lo họ anh với trang ngồi uống nc như khách bt vậy là đủ .

- Uk cũng đc , nhok đi cho khuây khoả chứ ở nhà mãi cũng buồn . Mà nhok đi đc ko để hằng hay chị lai nhé

- Ukm chị lai em cũng đc . Hằng thay quần áo đi định chơi toàn sooc cộc đi à

- Vâng đợi em tí

Ba chiếc xe nối nhau chậm chậm tới quán cafe của chị . Nó cũng ko hiu vì sao nó lại mun tới đó nữa . Có lẽ nó muốn đc nhìn , ừ nhìn một cái gì đã qua .....

- Ơ M , sao đang làm lại nghỉ thế em , hôm nay đi làm lại hả ? Anh Q trông xe thấy nó hỏi ngay

- Ko em tới chơi thôi . Nó mỉm cười

- Mấy đứa em chị trong đó ko Q ? Chị quỳnh hỏi

- Dạ có chị ạ , họ ngồi bàn mọi hôm kia thôi . Anh Q chỉ vào trong

Nó nhìn qua lớp gương thấy cái bàn quen thuộc có LA , Yến , Hạnh và PA đang ngồi . Hình như họ chưa thấy nó tới

- Chị với Hằng vào với họ đi , em đi cùng trang .

- Nếu bọn nó có ra nói gì nhok cố chịu nhé hazz .. Chị nói xong thở dài đi vào . Hằng cũng vậy

- Sợ ko em . Nó trêu Trang

- Ko , anh lo các chị ấy lz em à . Tr tươi cười ôm tay nó

- Họ ko đến nỗi thế n chắc lát họ sẽ ra nói gì đó với chúng ta .

- Em thì ko sao cả chỉ thương anh thôi

- Thôi vào đi ..

Nó đút tay túi quần đi ung dung vào , trang khoác tay nó như các cặp tình nhân khác đi bên cạnh .

- M , sao nghỉ làm mà ko bảo bọn mình vậy ? Mai với hà thấy nó tới thì đi lại nc

- Tại hơi bất ngờ lên mình ko kịp báo xin lỗi nhé .

Nó cười chưa được mấy giây thì hết vui luôn khi mà từ chiếc bàn quen thuộc trên kia là những ánh mắt , những cái nhìn và cả những cái nhếch môi đầy khinh bỉ dành cho nó . Của những ai thì nó dù ko nhìn đc nữa cũng biết những ai đang căm hận nó . Nó vờ như ko thấy họ nói vài câu với hà và mai rồi nó cùng trang ngồi vào chiếc bàn .... ngay cạnh bàn họ do quán chỉ còn mỗi bàn đó khách mới ra còn lại thì hết chỗ . Số đen quá mức , dù nó muốn nhìn lại những ng con gái đó cũng đâu cần ngồi cạnh bàn vậy đâu . Ko còn cách nào khác nó với trang đành ngồi quay lưng lại với họ vậy

- Anh chưa chán em trang ngây thơ này à , sao bảo chơi nhiều nhanh chán .

Nó chưa ngồi ấm chỗ thì Hạnh đi sang dựa tay vào vai nó cười cười nói giọng đầy mỉa mai nó

- Em muốn thế chỗ trang à . Nó cũng đã quen với cách nói đểu lại rồi lên chỉ cười nhạt nói rồi rút thuốc ra châm hút

- Em đâu có ngu như bé trang của anh đâu . Nhìn anh bjo ko còn là ng nhà quê rồi nhỉ , sành điệu đấy

- Hazz , cũng chỉ là quần áo thôi , con ng ra sao mới qtrong em ạ .

- Hạnh về đây . Chị quỳnh gọi rồi ra lôi hạnh về lại chỗ

Nó biết mấy cô nàng còn muốn sang chửi " văn hoá " nó nhưng bị chị quỳnh và Hằng giữ lại lên nén nhịn chứ mắt họ đủ nói lên họ tức ra sao . Nhất là LA , chắc cô ấy còn muốn giết nó nữa chả đùa

- Anh , em thấy hay mình về thôi . Trang nói thầm

- Thôi tới rồi cứ ngồi đi em , sẽ ko còn cơ hội cho anh trở lại đây nữa . Nó buồn bã cúi mặt xuống nói

- Là sao hả anh ?

- Ko có gì cả . Để anh yên lặng đi bé

- Vâng .

Nó lặng người đi trầm ngâm một mình , khi ở phòng nó rất muốn đc gặp họ và bjo đã đạt được ước nguyện đó . Nó vẫn ko hiu vì sao nó chưa vơi buồn nữa .

- Tú này , trước ông nói có thể thuê người học hộ đc phải ko ? Thuê cho tôi một ng đi có thể một hai tuần hoặc lâu hơn . Nó nhắn tin

- Ông đi đâu à mà phải thuê ? Chuyện gì đấy ? Thằng tú gửi lại luôn

- Có chuyện đi xa , giá cả thế nào vậy ?

- Thuê cho ai chứ ông thì cần gì thuê , tôi rủ bọn bạn đếm thế chỗ ông điểm danh rồi phắn là đc thôi ko phải thuê gì cả .

- Uk vậy cũng đc cảm ơn ông . Có kiểm tra gì thì hộ tôi nhé

- Uk mà ko nói tôi biết ông có chuyện gì đc à ?

- Lúc cần thì tôi nói , mà đừng cho ai bit tôi đi xa nhé nhất là LA với PA

- Tôi có lắm mồm đâu mà nói ông ko cần dặn tôi nói ko biết là đc chứ gì

- Uk cảm ơn nhé . Hẹn gặp lại sau

- Ơ ê ê M ông đi luôn à ? Sao gì gấp thế ?

- Uk , thế nhé .

Nó tắt điện thoại đi đút lại vào túi

- Chị . Nó quay lại nhìn chị vẫy tay

- Sao vậy nhok ? Chị đi lại hỏi nhỏ

- Lát gọi xe cho trang về hộ em nhé . Em có việc đi đây đã

- Trang , tí em về sau nhé anh có việc phải đi .

- Ơ anh đi đâu ? Chị và trang cùng tò mò

- À chị lát đưa chìa khoá phòng em cho hằng này bảo đêm em ko về phòng đâu cô ấy ngủ nhà đi nhé

Nó nói thầm với chị đưa chị chìa khoá phòng nó

Nó dụi điếu thuốc đi sau khi cố rít một hơi dài rồi đi luôn ra cửa quán . Nó bắt một ông xe ôm về phòng . Nó đã tìm được những bộ quần áo cũ của nó dưới ngăn tủ trước kia xếp dưới đó trong giấy bóng may chưa vất đi

Nó thay ra tất cả quần áo trên người và mặc lại những bộ quần áo của nó . Nó đút hết quần áo cũ vào cái balo của nó rồi đi con quai hậu quen thuộc đã lâu ko đi . Trong gương bjo nó lại là thằng M ngày xưa - một thằng nhà quê chính gốc . Ko còn thằng M như mấy ngày qua nữa rồi . Nó như nhẹ nhõm thoải mái hơn khi trở về là nó .

Nó đút cây sáo vào balo luôn rồi khoác lên vai ra bập khoá cửa lại . Nó đã quyết định rồi , nó phải xa nơi này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net