Chap 33.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 33.1


- Ơ ko , cháu thấy thì trả chú thôi ko ai nhặt được thì chú mất . Cháu vào với bạn đây ạ , cháu chào cô chú . Nó xua tay rồi hơi cúi người lễ phép chào đôi vk ck ấy rồi đi vào trong luôn

- Hihi anh tốt quá , như người khác thì họ lấy luôn rồi . Trang cười tươi nhìn nó

- Thế là em em trả ko ? Nó cười cười hỏi

- Em có , đấy là mình thôi chứ sao ai cũng thế đâu anh

- Uk , ăn xong chưa em

- Dạ xong rồi anh

Nó đi ra trả tiền luôn ko cho trang cơ hội trả nữa . Đâu thể cái gì cũng để em ấy trả chứ .

- Hôm nay đi chơi cho vui đi anh mai thứ hai em phải đi học rồi . Trang nói khi ra xe

- Uk cũng được , thế em thích đi đâu ? Nó mỉm cười gật đầu

- Đi xem phim nha hihi

- Ok , cô nương dẫn đường đi tại hạ xin tháp tùng

- Hihi ngoan , thế mới yêu . Trang bất ngờ hôn nó rất nhanh nhưng nó đủ cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô bé

Vậy là nó đưa trang đi xem phim như ý thích của cô bé . Xem xong thì trang lôi nó đi mua sắm , nó tuyệt đối ko cho trang mua một cái gì cho nó cả . Trang mấy lần lén mua quần áo cho nó bị nó bắt trả lại bằng được . Nó đã ko thích thì đừng làm nó cáu . Trang hiu điều đó lên cũng ko dám làm thế nữa . Cuối cùng cả hai về nhà đi chợ nấu ăn xong nghỉ trưa . Trang bjo quen rồi đòi nằm ôm nó mới ngủ nó cũng đành chịu . Hình như con gái mà quen ngủ cùng con trai thì họ nghiện luôn hay sao ấy dù nó và cô bé ko làm gì cả chỉ ngủ rất trong sáng . Nó bệnh lên nó ko muốn làm cái gì cả dù nó biết nếu nó muốn làm chuyện đó có khi trang cũng cho .

Tối đến trang ngồi học bài , nó mở điện thoại gọi cho thằng Tú hẹn gặp ở một quán cafe gần gần cầu mai động .

- Cuối cùng cũng gặp được ông sao ông ....

- Ngồi đi đã . Nó ngắt lời thằng tú vừa tới đã sồn sồn như đàn bà

- Ông có bảo ai ko đấy ? Nó hỏi

- Tôi đã hứa ko bảo mấy ng kia là ko bảo ông ko thấy mỗi tôi à mà hỏi

- Ờ , thế trên lớp sao rồi ?

- Tôi vẫn nhờ bọn bạn hàng ngày học hộ ông kiểm tra thì làm ông yên tâm . Thế bệnh tình ông sao rồi ? Sao ko gặp mn đi , bố mẹ ông lên đây rồi ông biết chưa ?

- Uk biết rồi

- Thế bjo ông đang ở đâu ?

- Ông biết lz , muốn gặp ông nc cho vui tí ông đừng hỏi mãi những chuyện đấy ko tôi về đây

- Ấy nóng thế , ko nói thì ko nói anh M bớt giận em biết lỗi rồi hehe

- Uống rượu ko ? Nó nói

- Ok mà ông uống đc ko ?

- Khỏi lo , cứ uống đi tôi đang buồn

- Uk đi , ông đi gì ra đây ?

- Xe ôm .

- Tốt , đi tôi đèo .

Nó được thằng Tú chở tới một quán rượu thịt chó cũng gần đấy .

- Uống rượu thịt chó là món tủ ae mình nhỉ hehe . Thằng tú chạm chén rượu với nó nhe răng cười nhìn mấy món thịt chó ngon lành trên bàn

- Uk uống đi . Nó cười gật đầu

Đt thằng tú có bạn nó gọi

- Ông chờ tôi tí nhé , tôi đón đứa bạn bên lò đúc sang đây uống cho vui . Thằng bạn tôi cũng vừa thất tình muốn uống rượu . Thằng tú nói

- Uk cũng được đi lâu ko ?

- 15 phút sẽ có mặt

- Uk

Thằng tú cầm chìa khoá xe lên chạy ra ngoài phóng đi . Còn một mình nó vừa ăn vừa nhâm nhin một mình . Đúng là buồn thì muốn uống rượu , mà đã uống thì ... sẽ càng buồn hơn thật . Nó rất nhớ Na , nhớ LA nhớ chị nhớ tất cả , nhớ cả bố mẹ nó . Nó thì đang ngồi đây uống rượu còn mn thì đang lo lắng tìm nó , nó khốn nạn thật hazzzz .........

- Mày còn nhớ tao chứ . Một khuôn mặt quen quen bỗng xuất hiện trước mặt nó

Nó ngẩng lên nhìn thì giật mình khi kẻ trước nó chính là thằng chó đã cướp ng iu của thằng Tú . Ko chỉ có nó mà còn ba thằng nữa cạnh nó đang nhìn nó . Cái đầu của thằng chó còn quấn băng do vết tích hôm bị bọn nó đánh trong quán hát cánh tay phải cũng quấn kín gạt treo ngang ngực như gãy tay . Nó sợ hãi trong lòng ko nói nổi một câu , chén rượu đang cầm lay động , sao thằng tú bảo nó ko thể ra viện nổi sau một hai tháng ?? Nó sợ hãi trấn kinh

- Đi uống rượu giải đen ko ngờ gặp được mày , đm mày , ra ngoài này , chúng mày lôi nó ra . Thằng chó ấy nói còn nó thì ko biết phải làm sao . Một mình nó thì bốn đứa này giết chứ sống sao được , thằng Tú đón bạn chưa về nữa . Cổ họng nó đắng ngắt lại

- Đi ra đây . Hai thằng hai bên nó túm hai tay nó kéo dậy

Nó biết , bị lôi ra ngoài đường thì bị chúng nó đánh cho ko còn hình người nữa rồi , nhưng nó cũng chưa biết tính sao cả . Dù sao cũng chết liều thôi

- Bốp

Vừa bị lôi ra cửa quán như tù nhân nó bất ngờ đạp vào lưng thăng thằng chó Phong đang đi trước làm thằng đấy ngã dúi về trước . Nó vùng nhanh khỏi hai thằng hai bên đang bất ngờ rồi .... chạy . Chạy chứ còn làm gì nữa , đó là con đường duy nhất của nó để thoát bjo . Tiếng bọn thằng phong hô hoán đuổi phía sau nó gấp gáp còn nó thục mạng mà chạy . Bình thường nó chạy chỉ tí là mệt ko thở nổi vậy mà hôm nay nó chạy như ko biết mệt . Mà bọn chó phía sau cũng thế đuổi tới cùng , nó chẳng biết đâu với đâu cứ rẽ vào ngõ cắm cổ chạy chỉ mong thoát khỏi bốn thằng phía sau . Người đi đường nhìn cũng chả giúp gì cho nó cả

Và ông trời như muốn giết nó vậy , khi đang chạy trong một cái ngõ lạ nó bất ngờ phát bệnh , hai mắt tối sầm lại nó ko còn nhìn thấy gì nữa . Nó lại rất mệt hai chân muốn khiyj xuống , cái đầu nó đau muốn nổ tung ra làm nó ngã vật xuống đất ôm đầu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net