CHAP 6.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap6.1

Cả đoạn đường về nó suy nghĩ ghê lắm . Nghĩ nhiu về hôm nay chuyện với hai cô gái ngồi cạnh . Tạm biệt PA nó đi về phòng trọ , nó rửa mặt thay quần áo cộc cho mát rồi ngồi đợi nc sôi để ăn mì tôm . Bỗng phía cửa phòng nó hiện ra ng con gái đẹp nhưng lạnh lùng kia
- Nhìn gì nữa ko ra xách hộ tôi ah . Cô ấy nói mặt hơi xị ra
Nó vội chạy ra xách hộ cô ấy mấy túi đồ ăn mà cô ấy cầm xong cô ấy dựng chân chống con xe tay ga đỏ đỏ xuống .
- Vào thôi đứng nhìn gì nữa . Nói xong cô ấy cầm lại túi đồ đi thẳng vào phòng nó
- Ơ sao ... sao bạn bit chỗ mình ?? Nó ấp úng hỏi
- Nấu đi này ko đói ah .
Rồi cô ấy ko nói gì nữa chỉ lo làm đồ nấu ăn . Nó thì sợ cô ấy như sợ cọp chả dám hỏi gì chỉ bit phụ cô ấy nấu rồi lên giường ngồi nhìn thôi
Nó thạt sự ko thể tin vào mắt mình nữa , một tiểu thư sang trọng xinh đẹp đầy kiêu sa lại đang nấu ăn cho nó sao @@. Nhìn cô ấy thật ko khác gì PA hôm qua , rất thành thạo đảm đang trong bếp núc . Khuôn mặt đầy biểu cảm khi nấu và nếm gia vị . Nó ko nghĩ nó đc nhìn cô ấy như lúc này . Đã đẹp nay lại thêm đáng yêu . Hình như nó thấy xao xuyến vù cô ấy .
- Xong rồi nek phụ tôi dọn ra đi tôi rửa mặt . Cô ấy nói nó mới thấy những giọt mồ hôi bết cả tóc mái trên trán cô ấy
- Uk . Nó nói rồi xuống giường dọn đồ ăn ra bát mang lên mâm để trên giường đợi cô ấy ra
Một lát sau lan bước ra ngồi trên giường đối diện với nó
- Nhìn gì nữa ăn đi . Cô ấy nói
- Ah uk ăn thôi . Nó vội vàng cầm báy ăn luôn như sợ bị mắng nữa
- M sợ tôi vậy ah hi . Bỗng cô ấy bật cười nhẹ . Nụ cườu khiến nó mê mẩn vì chưa có ai có nụ cười đẹp vậy . Cũng vì cô ấy xinh quá mà
- Chị quỳnh gọi ngố ko sai hihi ăn đi nek , đừng sợ tôi thế . Lan gắp cho nó thức ăn miệng vẫn cười vui lắm thì phải
- Lan anh này . Nó thu hết can đảm cố nói chuyện với cô ấy tự nhiên nhất có thể
- Sao vậy ?
- Tại sao bạn lại ... làm thế này ? Ý nó mun hỏi sao cô ấy lại nấu ăn cho nó
- Ko tại sao cả thôi ăn đi
- Hôm nay cậu lạ thật đấy Lan anh .
- Tôi vẫn thế có gì lạ đâu
- Hnay cậu nói nhiu hơn bt , bt có bjo nói câu nào đâu . Hnay lại tới nấu ăn nữa . Mình ko hiu
- M xưa nay cũng ít nói mà ko phải hả . Ăn đi nek nguội đồ ăn bjo . Vừa nói cô ấy lại vừa gắp thức ăn cho nó
Nó ko hỏi gì nữa chỉ ngồi vừa ăn vừa nhìn ng con gái trước mặt , một ng con gái lạ lùng đầy xinh đẹp và bí ẩn . Nó cảm giác vẻ ngoài lạnh lùng bình thường của cô ấy ko phải con ng thật trong cô ấy nhưng tại sao thì nó ko thể biết . Mà nó cũng ko dám hỏi vì nó thật sự sợ , sợ cái ánh mắt lạnh lùng và cái lườm ghê gớm từ đôi mắt tuyệt đẹp kia .
Cả bữa ăn nó chả dám nhìn cô gái trc mặt mà chỉ thỉnh thoảng liếc trộm , ng gì đâu đẹp vậy nhưng ... ghê quá hic . Mái tóc nâu đỏ được cô nàng cột đuôi gà cho thoáng lộ chiếc cổ gáy trắng nõn đầy ... ma mị với nó . Một thằng nhà quê chưa bjo đc tiếp xúc với gái đẹp bjo
Ăn xong nó cũng chỉ ngồi trên giường ko phải động chạm việc gì cả do cô nàng tự dọn dẹp rửa chén bát hết
Ng gì mà đản đang như .. mẹ nó thế ko biết , nó tuy ghét cái mặt lạnh lùng nhưng vẫn phải thầm thích cái nội trợ đảm đang đó .
- Ra quán luôn ko ? Cô ấy dọn dẹp xong đi ra hỏi nó
- Ờ nghỉ chút đang no .
- Uk .
- Sao khác chị quá vậy ? Nó lấy hết can đảm hỏi
- ...... Cô ấy ko nói gì khuôn mặt hơi cúi xuống , ánh mắt bỗng buồn não lòng . Nó ko hiu vì sao cô ấy lại như vậy
Cả hai lại im lặng ko nói câu gì nữa , mỗi ng một suy nghĩ một ko gian riêng .
- Đi làm đây , về hay ra quán vậy ? Nó hỏi con bé khi thấy đã tới giờ ra quán
- Biết đi xe máy ko ? Con bé nhìn nó hỏi
- Biết . Nhà nó nghèo ko có xe nhưng nó cũng đc ông anh nhà bác dạy cho năm lớp 12 vừa rồi cho biết
- Lai tôi . Con bé nói rồi xách túi đi ra ngoài cửa trước
Nó cầm cây sáo của nó đi ra khoá cửa lại rồi đưa con bé cầm hộ cây sáo . Nó đi xe ga cũng là lạ nhưng cũng ổn , con bé ngồi sau hơi cách nó một khoảng nhỏ đủ cho cả hai ko có chút nào chạm vào nhau .
Mùi hương từ con bé ngồi sau làm nó ấn tượng , có lẽ cả đời nó sẽ ko bjo quên đc cái mùi đặc trưng này . Cả nó và con bé im lặng ko ai nói với ai câu nào cả quãng đường ra quán .
Tới nơi anh quang thấy con bé ngồi sau nó tỏ ra hơi bất ngờ rồi chạy lại dong hộ xe con bé vào chỗ để .
Con bé ko nói lời nào đi thẳng vào trong , nó cũng lặng lẽ đi vào theo phía sau như ng vệ sỹ của con bé vậy hic
- A nhok , sao đi cùng bé Lan anh thế hihi . Chị đang ở quầy thu ngân thấy nó và con bé vào thì cười toe toét hỏi
Con bé ko nói gì đi thẳng vào phòng làm việc của chị bỏ chị và nó ở ngoài .
- Trả lời chị coi nhok ? Chị tỏ ra tò mò lắm rồi
- Ko có gì . Nó cười cười rồi chuồn luôn vờ lấy rẻ lau đi lau bàn tránh chị hỏi vì nó ko mun bị chị hiu nhầm dù chuyện gì đang xảy ra ngay cả nó còn ko rõ
Chị cứ lẽo đẽo theo ôm tay nó hết năn nỉ rồi hăm doạ các kiểu rồi dở cả bài vờ khóc nó cũng ko hé một lời . Cuối cùng ko dụ đc nó chị dỗi bỏ vào trong phòng chắc lại mun hỏi con bé đây mà . Nó bit chắc đố chị làm con bé nói được , nhìn mặt con bé đã ngán rồi chưa kể cái ánh nhìn lạnh nổi da gà ấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net