CHAP 6.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap6.2

- Này . Nó đang làm việc thì con bé đi ra đưa nó cây sáo của nó . Phía sau con bé là chị đang lườm lườm nhìn nó vì vụ khi nãy
- Ờ . Nó nhận lấy cây sáo của mình
Con bé đi luôn ra về , đúng cái tính cách lạnh lùng hàng ngày của con bé . Nó quen rồi lên kệ quay sang thấy chị đang khoanh tay nhìn nó ánh mắt toé lửa làm nó cười chừ
- Nhìn em " trìu mến " thế chị hehe
- Ở đó mà mến hứ , nhok có kể cho chị ko hảaaaaa
Chị hét lên làm ko chỉ nó mà cả quán khách cũng giật mình nhìn về chị và nó
- Úi núo lửa trào , em đi bê đồ cho khách đã . Nó chuồn luôn ngu gì đứng lại kệ bà chị đang bốc hơi đầy đầu
- M làm gì mà chị quỳnh giận thế hihi . Mai và hà đang tó mò nhìn nó hỏi
- Kệ ko có gì . Nó cười chừ rồi lo làm việc .
Chiều quán bắt đầu đông , khi rảnh chút nó vào quầy ngồi trước máy vi tính mở các video thổi sáo những bài hay , nó muốn học cho biết nhiu hơn để thổi . Nó đã thích bài nào là nghe đi nghe lại cho quen thuộc giai điệu và cố học lời bài hát để thổi . Những lúc vậy nó đc mai và hà trông quán hộ cho , còn chị thì cứ lườm lườm nó tỏ ra dỗi y trẻ con
- Thôi mà dỗi gì em nữa hì . Nó chủ động ra dỗ chị chứ nhìn mặt chị có khi khách chạy hết quá cứ xị ra nhìn ... đáng iu thế ^^
- Ko thèm nc với nhok hứ . Chị dỗi quay mặt đi
- Hehe ko nc với em thật ko em bit đây còn tính .
- Nhok tính gì ?? Bit ngay chị tò mò mà
- Thì chị thế ghét em thì em ko dám gần chị nc nữa vậy hazz . Nó vờ thở dài
- Ai ghét nhok đâu ng ta đang tức thôi hic
- Thôi có gì mà tức chứ , ra kìa ng quen chị kìa . Nó cười hất mặt ra cái bàn quen thuộc khi con bé Hằng lạnh lùng vừa vào ngồi .
- Xí ta tính sổ nhok sau . Chị thấy vậy nhéo nó một cái rồi đi ra chỗ con bé kia . Nó cười mà xoa chỗ nhéo thôi
Con bé hằng đẹp chả kém chị hay lan anh , nhóm đấy toàn ng đẹp thật . Hằng có mái tóc nhuộm sẽ màu trắng , đỏ và đen rất ấn tượng nhưng lại hợp với phong cách bốc lửa của con bé . Hôm nay nó mặc quần jean bạc , áo phông trắng khoác thêm cái áo bò bạc ngắn chưa tới eo kiểu như mốt ấy hic nó chả hiu n nhìn con bé rất đẹp . Nó mang nc ra cho con bé
- Chị dùng gì ? Nó hỏi
- Như cũ .
- Ko nhớ .
- Capuchino , ngố .
- Ngố gì mới một lần ai ngố .nó nhăn mặt hơi bị ghét ai gọi nó ngố . Chắc lại chị nói nó thế cho bọn này bit chứ ai . Nhìn chị cười khúc khích là nó hiu liền à
Mà cũng lạ hôm nay nó thấy con bé ... mỉm cười thú vị khi nó nhăn mặt vì bị gọi ngố . Mọi ngày con bé hệt lan anh im lìm như tảng băng thế mà nay mỉm cười lạ thật . Hôm nay chỉ mình con bé này tới thôi ko thấy hai đứa hạnh và yến đâu .
Nó đi vào đợi lấy đồ ra cho con bé , thấy con bé đang cười nói gì đó với chị cả hai có vẻ vui lắm thì phải .
- Nhok lên thổi sáo đi nhok . Chị cười nhìn nó
- Đang đông mà chị
- Có hà với mai rồi , mới lại đông thế nhok thổi mới thu hú đc mọi ng tới chứ hihi họ thích nhok thổi mà .
- Vâng .
Nó đi ra sau quầy lấy thanh sáo của nó rồi ra phía trước ngồi trên cái ghế chỗ hôm qua nó ngồi thổi .
Tiếng sáo của nó cất lên , mọi ng nghe thấy thì nhìn về phía nó im lặng để nghe . Nó nhắm mắt lại để thổi cho cảm xúc hơn với lại nó quen như vậy chứ ko bjo nó mở mắt ra cả .
Cũng ko hồi hộp như hôm qua nữa vì những tiếng vỗ tay khen ngợi sau khi nó thổi xong . Nó mỉm cười cúi ng chào mn trước khi bước xuống . Chị cười tươi vỗ tay nhìn nó đầy tự hào , ngay cả con bé hằng lạnh lùng kia cũng nhìn nó khẽ mỉm cười dù nó rất nhanh trc khi lại trở lại khuôn mặt như bình thường . Cũng lạ là nghe xong con bé chào chị rồi đứng dậy xách túi đi về luôn chắc có việc gì đó .
Nó lại tất bật lo chạy nước cho khách , niềm vui luôn hiện trên nụ cười duyên của nó khi tới bàn nào cũng đc khách khen ngợi vì bài sáo nó thổi . Tới bàn của một cặp đôi nhìn có vẻ rất sang trọng giàu có chạc tuổi 50 thì điều bất ngờ nhỏ nhỏ đầu tiên đến với nó
- Dạ nước của chú đây . Nó thêm cốc nước lọc đá có lát chanh do chú ấy gọi thêm
- Cảm ơn chú bé . Cháu thổi sáo hay lắm rất có hồn thể hiện đc giai điệu bài hát . Cháu tập lâu chưa ? Chú ấy hỏi
- Dạ cháu tập từ lớp 5 chú ạ . Nó vui vẻ trả lời
- Thảo nào cháu thổi đc vậy , cố gắng sẽ thành tài đó cháu . Cô bên cạnh chú ấy mỉm cười khen nó
- Dạ cháu thổi cho vui thôi ạ
- Cháu bnhiu tuổi rồi ? Chú trai hỏi nó
- Dạ cháu 18 .
- Cháu đang là sinh viên hả ?
- Vâng , cháu năm đầu chú ạ
- Cháu đi làm thế này chắc có lý do gì phải ko .
- Dạ nhà cháu nghèo cháu muốn giúp bố mẹ lên xin làm ở đây ạ
- Đây , chú tặng cho cháu với hi vọng mỗi lần chú tới đc nghe cháu thổi sáo tiếp nhé . Đây cũng coi như chú giúp cháu thêm ít tiền , cố học cho tốt cháu nhé . Chú ấy đưa cho nó tờ 500k để vào tay nó làm nó bất ngờ
- Ơ cháu ko nhận đâu ạ . Nó hơi hoảng vội từ chối ngay ko dám nhận số tiền lớn đến vậy
- Cháu cứ cầm đi ko phải ngại , coi như chú đặt bé mỗi lần tới cháu lên thổi nhé . Cầm lấy đi . Chú ấy nắm chặt tay nó , nó ko thể buông ra đc tay chú ấy khoẻ quá , nó hoang mang chưa bit làm sao thì chị tới cạnh nó cười tươi
- Nhok nhận đi , cảm ơn cô chú đã thương em cháu ạ . Em cảm ơn cô chú đi và nhớ mỗi lần cô chú tới thì lên thổi cho cô chú nghe nhé .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net