Chap 112

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi sự nằm ngoài suy đoán, tất cả đều trợn trừng mắt nhìn chằm chằm đối phương, sự hận thù ngút trời gần như sắp sửa đốt cháy toàn bộ căn nhà nhỏ. Tiếng khóc ai oán của bà Kim vang lên thống thiết, tiếc thương cho chính số phận đau đớn của người con gái yểu mệnh.

Gần năm năm trời, gia đình họ phải chung sống với hung thủ gϊếŧ chết, phanh thây chính con gái mình, coi cô ta là con, bênh vực, yêu thương hơn cả chị gái. Sai rồi, sai thật rồi. Mọi thứ chấm hết rồi!

Gương mặt đê tiện của Tzuyu vẫn còn vênh váo. Cô ta đưa tay quệt ngang nước mắt, hít sâu một hơi nói:

- Hừ! Lấy đâu ra bằng chứng để gán tội cho tôi. Ừ thì tôi phẫu thuật thẩm mỹ thành Ha Yoon đấy, nhưng các người dựa vào đâu mà gán cho tôi tội gϊếŧ người. Dựa vào con khốn Jihyo này hả?

Bốp! Bốp! Bốp!

Tzuyu vừa dứt lời, trên mặt lập tức lĩnh trọn ba cú bạt tai trời giáng từ phía Jisoo. Do Hyun cùng vợ thấy con gái bị đánh toan chạy tới bênh vực liền bị Jung Woo và Utan xông lên cản lại.

- Á! Mày dám tát tao!

Tzuyu thực sự đã nổi điên, vùng lên tóm lấy tóc dài Jisoo kéo thật mạnh. Jisoo bị kéo đau, da đầu gần như sắp đứt, nhưng vẫn kịp thời co chân thụi vào bụng Tzuyu thật mạnh. Cô ta bị đau, nhất thời buông tóc Jisoo ra, nằm lăn lộn ôm bụng kêu gào.

- Đến giờ này cô vẫn chưa chịu cúi đầu nhận tội? Cô nghĩ chúng tôi ngu xuẩn tới mức không có bằng chứng đã vội kết tội bừa sao? Các người giấu hài cốt của em gái tôi ở đâu?

Jisoo nghiến chặt hàm răng, dùng đầu gót chân dẫm mạnh lên tay Tzuyu, trừng mắt chất vấn. Khuôn mặt méo mó của Tzuyu văng đầy nước mắt, rêи ɾỉ xin tha.

Bà Lee hoàn toàn suy sụp, ngồi phịch xuống đất, đôi mắt ngây dại đục mờ nhìn chằm chằm vào con gái cưng của mình. Bà ta đâu thể ngờ, chính vì sự nuông chiều con gái tới mức thái quá lại vô tình khiến cuộc đời Tzuyu tan nát, ảnh hưởng cả tới một đại gia đình đáng thương khác. Nhìn sang bà Kim đang ôm ảnh Ha Yoon trong lòng, khóc đến tê tâm phế liệt, nhân tính của bà ta lúc này mới dần trỗi dậy.

Bà bò tới bên cạnh chồng mình, lắc đầu khẩn khoản:

- Chúng ta sai rồi, ông nó à! Hãy cúi đầu nhận tội đi!

Bíp... bíp...

Ngoài đường lớn, tiếng còi xe cảnh sát thay nhau hú vang trời. Utan đã gọi báo bên cục cảnh sát từ trước, thông báo về vụ gϊếŧ người thế mạng man rợ đã xảy ra cách đây gần năm năm. Dưới sự chỉ đạo của Taehyung, toàn bộ vụ thảm án đều được lật lại ngay trong đêm. Trường học cấp ba, phòng ký túc xá nơi Ha Yoon ở mặc dù đã được bôi thêm một lớp sơn mới nhưng vẫn bị phong tỏa hiện trường. Hai gã thầy giáo độc ác cũng nhanh chóng được áp giải về đồn lấy lời khai. Hồ sơ học tập của Tzuyu cùng Ha Yoon đều thu thập đầy đủ, đem về trụ sở cảnh sát nghiên cứu.

Dưới ánh đèn chớp nháy của vài chục nhà báo đến từ các tòa soạn lớn nhỏ, vợ chồng Do Hyun cùng Tzuyu hai tay bị còng, chịu sự áp giải của cảnh sát hình sự lên xe chuyên dụng ngồi. Jihyo vô tình trở thành đồng phạm, nhưng vì đã có công hỗ trợ truy bắt hung thủ nên hình phạt sẽ được xem xét khoan hồng.

Theo lời khai của Tzuyu, thuộc hạ Do Hyun đã đem các phần thi thể Ha Yoon ném xuống giữa biển lớn. Việc tìm kiếm sẽ cực kì khó khăn, nhất là khi thời gian đã trải qua gần năm năm, tỉ lệ thành công gần như là con số không tròn trĩnh.

Con cáo già Do Hyun ranh ma là thế, ngỡ tưởng mọi bằng chứng đều đã được hủy bỏ vĩnh viễn. Nhưng ông ta không thể ngờ, sau khi Jisoo nói với Taehyung những suy đoán của mình về vụ án, anh đã ngấm ngầm cho người liên lạc với toàn bộ lãnh đạo ngân hàng tại các trụ sở chính. Từ việc trích xuất số tiền đầu ra của Đỗ Do Hyun trong năm năm qua, Taehyung phát hiện toàn bộ số tiền chuyển đi đều được gửi vào cùng một tài khoản lạ.

Jung Woo sử dụng tài lẻ, xâm nhập mã hóa toàn bộ thông tin liên lạc của ông ta, dễ dàng điều tra số máy Đỗ Do Hyun thường xuyên gọi tới lại trùng với mã vùng của quê nhà Jisoo.

Những điều này càng thêm khẳng định chắc chắn hơn vào phán đoán của Taehyung. Điều khiến anh cảm thấy nực cười nhất, đó là khi Taehyung chở Jisoo tới nghĩa trang, nơi đặt mộ của Tzuyu đã bám đầy bụi và mạng nhện, cáu bẩn, lạc lõng giữa hàng ngàn ngôi mộ sạch sẽ khác. Là cha mẹ mà lại để mộ phần của con gái cưng cáu bẩn thế này ư, thật đáng nghi ngờ!

Tung tích về nữ giúp việc chết oan cũng mau chóng được tìm ra. Cô tên Tương Thúy, vốn dĩ là một người câm, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chỉ còn duy nhất một cậu em mười tuổi sống tạm tại khu ổ chuột. Tương Thúy vừa mới đặt chân tới Đỗ gia làm việc chưa đầy một tháng. Khi cô bị hại chết, Đỗ Do Hyun kiếm cớ muốn để con gái lúc chết cũng xinh đẹp nhất, đề nghị cảnh sát không tiến hành xét nghiệm thi thể, vội vàng đưa xác đi chôn cất.

Taehyung lạnh lùng rút điện thoại, nhàn nhạt nêu ra yêu cầu với đội trưởng đội hình sự Trịnh Sâm:

- Tiến hành khai quật mộ của Tzuyu. Tôi dám khẳng định bên trong quan tài là hài cốt của người khác!

Dưới cơn mưa tầm tã như trút nước, cảnh sát tiến hành gấp rút đào mộ. Phóng viên, nhà báo đứng bu kín xung quanh, liên tục quay phim, chụp hình. Vụ án chấn động cả nước, không ngờ hung thủ đứng sau thao túng lại chính là Chogia tiếng tăm trong giới thương trường.

Khi mộ phần được khai quật, bên trong quan tài là bộ xương trắng lâu năm, được phòng pháp chứng đem về xét nghiệm gen. Kết quả so ra trùng khớp với mẫu gen lấy từ em trai, xác định quan hệ huyết thống chuẩn xác tới 100%.

Đỗ gia phá sản, toàn bộ danh tiếng lâu năm gây dựng nhanh chóng bị hủy hoại trầm trọng chỉ sau một đêm. Vì Ha Yoon chết oan tức tưởi, không thể tìm được các phần thi thể bị ném dưới biển sâu nên gia đình Jisoo chỉ có thể dựng đám tang, tổ chức lễ viếng, coi như an ủi phần nào vong linh an nghỉ.

Suốt ba đêm ròng rã, Taehyung đều ở bên cạnh Jisoo, không rời khỏi cô nửa bước. Toàn bộ chi phí tổ chức mai táng, anh đều đứng ra chuẩn bị và giải quyết ổn thỏa. Nhìn người con gái nhỏ bé của mình đã gầy hẳn đi, khuôn mặt bơ phờ với quầng thâm tím xanh, trái tim anh không khỏi đau xót.

Anh ngồi yên lặng bên cạnh Jisoo, ôm cô vào lòng, lại dịu dàng xoa lên mái tóc rối bù, nghẹn ngào an ủi:

- Có lẽ, Ha Yoon đang sống rất tốt trên thiên đàng. Trách nhiệm của em là phải thật hạnh phúc. Có như vậy, Ha Yoon mới cảm thấy an ủi phần nào!

Jisoo cắn chặt môi, bờ vai nhỏ nhẹ nhàng run lên. Cô vòng tay ôm choàng lấy cổ anh, gục đầu vào lòng Taehyung khóc rưng rức. Những tội ác mà đám người kia đã gây ra, chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt trước pháp luật. Nhưng tại đất nước của họ, tội phạm dù có gϊếŧ bao mạng người đi chăng nữa, mức án phải chịu cao nhất chỉ là tù chung thân. Gia đình Jisoo thừa hiểu điều này, cay đắng đến rơi nước mắt.

Giữa đêm đen tối sâu thăm thẳm, Taehyung lặng lẽ ôm chặt Jisoo, bàn tay choàng qua vai cô dịu dàng vỗ nhẹ, ngân nga ngâm một vài điệu nhạc không lời, ru cô an tâm ngủ say. Chỉ đến khi hơi thở đều đều của cô tỏa ra, Taehyung mới tạm an tâm phần nào.

Anh bế Jisoo đi vào trong nhà, đắp chăn ấm cho cô, lại âu yếm cúi đầu hôn lên vầng trán trắng nõn. Ngắm cô hồi lâu, Taehyung mới nhẹ nhàng xoay nắm cửa, rón rén bước ra bên ngoài.

Utan đang tựa lưng vào thành xe hút thuốc, trông thấy Taehyung đi ra liền vội vàng ném xuống đất, co chân dập lửa.

- Cô ấy ngủ rồi sao, Thượng tướng?

Taehyung ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao rộng, những hạt mưa lất phất vẫn còn rơi ướt trên đôi mắt anh. Mấy hôm nay, bầu trời đổ mưa vần vũ, chẳng khác chi như đang thương xót cho số phận thê thảm, tốt bụng mà yểu mệnh của Ha Yoon. Anh biết, Jisoo không cam tâm để em gái mình chịu thiệt thòi như vậy. Nội tâm cô hẳn đang phải đấu tranh hết sức căng thẳng và đau đớn. Anh thương người con gái anh yêu biết nhường nào!

Taehyung thở sâu một hơi, lạnh nhạt lên tiếng hỏi:

- Đã có thời gian áp giải phạm nhân về cục cảnh sát thành phố chưa?

Utan vội vàng gật đầu đáp:

- Bốn giờ sáng ngày mai, đội hình sự chỉ huy sẽ áp giải Cho gia về cục.

Cạch... cạch...

Những ngón tay thon thả của Taehyung liên tục gõ nhịp nhàng lên thành kính xe. Trong đêm đen ngập tràn mùi tang thương chết chóc, giọng nói của anh cũng đã trở nên khàn đục, mang theo chút u ám xen lẫn tàn nhẫn:

- Cả cuộc đời này, tôi đã gián tiếp đẩy Jisoo vào số phận cùng kiệt. Tôi luôn nói cần cô ấy, nhưng chính bản thân tôi lại chưa thực hiện được điều đó. Có lẽ, thứ Taehyung này làm được duy nhất cho Jisoo là tiếp tục trở thành loại người độc ác!

Ngừng một chút, anh bình tĩnh bổ sung thêm:

- Làm người ác thêm một lần nữa, đâu có gì sai trái, phải không?

Utan chưa hiểu những gì Taehyung đang nói, ngạc nhiên đứng thẳng lưng, chờ đợi câu trả lời.

Taehyung khẽ cười, mở cửa xe ngồi vào ghế lái, khuôn mặt tuấn mỹ trĩu nặng suy tư nhanh chóng lấy lại vẻ tàn độc thường ngày. Anh phóng xe đi thẳng, bóng lưng cao lãnh lập tức mất hút vào trong bóng đêm lạnh lẽo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net