Chap 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa ngày ở công viên đi dạo, phong cảnh tuyệt đẹp giúp cho mối quan hệ của Taehyung và Jisoo dần dần trở nên hòa hợp hơn một chút.

Buổi chiều, Taehyung dọn dẹp mọi thứ rồi đưa hai mẹ con đi về phía bãi đỗ xe. Anh nói với Jisoo:

"Lát nữa anh đi mua cà phê, em muốn uống gì không?"

"Gì cũng được, anh chọn một thứ đi."

"Anh không biết em thích gì..." Taehyung ngập ngừng.

"Trà xanh."

Jisoo nói nửa đùa nửa thật khiến Taehyung khó xử, thấy khuôn mặt anh hơi sượng, cô bật cười:

"Thật sự muốn uống trà xanh mà, anh mua một ly trà xanh latte nhé?"

"Ừ."

Taehyung gật đầu rồi thu dọn đồ bỏ vào cốp xe, làm xong hết thảy, anh đi về phía bên kia đường để mua cà phê. Jisoo ở bên này đứng bên cạnh xe nói chuyện với con trai và chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, Taehyung đã bước ra khỏi quán cà phê với một cái túi trên tay. Người qua đường không ngừng liếc nhìn anh vì dáng người của anh thật sự rất cao, nổi bần bật giữa đám đông.

Từ vị trí của Kim Taehyung, anh nhìn thấy vợ con mình đang cười đùa vui vẻ. Anh nheo mắt quan sát, thấy được một bóng người đang lặng lẽ tiếp cận họ. Anh cầm điện thoại lên gọi cho Jisoo, sau đó nói:

"Vào xe ngay!"

Giọng của anh vừa vang lên, Jisoo lập tức ý thức được có chuyện gì đó nguy hiểm. Cô lập tức dùng chìa khóa xe của anh đưa cho mở cửa, đẩy con trai vào trong rồi đóng sầm cửa xe lại

Rầm.

"A!" Jisoo theo bản năng hét lên khi có người đập vào kính xe, cô sợ hãi bò ra vị trí giữa xe, ôm chặt lấy con trai.

Bên ngoài có một đám người dùng gậy sắt liên tục đập mạnh vào cửa kính, tiếng hét của Jisoo khiến sắc mặt Taehyung trở nên vô cùng đáng sợ. Anh mặc kệ đèn đỏ, tức tối ném luôn mấy ly nước trong tay rồi băng thẳng qua đường như một kẻ điên.

Tiếng kèn xe vang lên ầm ĩ, anh chỉ có thể hét vào trong điện thoại:

"Dưới bảng điều khiến có súng!"

Anh nhấn nút gọi khẩn cấp cho Gong Yoo, vội vã ra lệnh:

"Qua chỗ tôi ngay lập tức!"

Lúc anh vào công viên thật sự không mang theo vệ sĩ, bởi vì đi ngắm hoa cùng vợ con, nhưng không có nghĩa gần nơi này thiếu người. Từ ngày thống nhất khu vực phía Bắc vẫn để lọt lưới vài con chuột nhắt, hiện tại dám tìm đến vợ con anh, thật sự là chán sống.

Sắc mặt Taehyung lạnh lùng, anh chỉ dùng mười giây đã hoàn thành khoảng cách chạy nước rút một trăm mét, nhưng cũng trong mười giây này, bọn người kia đập vỡ được cửa kính, đang thò tay vào trong muốn mở cửa.

Jisoo đã sợ mất mặt, cô dùng sức đạp về phía cánh tay đang cố mở cửa kia, sau đó bò lên ghế trên tìm cây súng mà Taehyung nói. Cô luống cuống lục tung mọi thứ, quả thật tìm được một khẩu súng ngắn, nhưng cô không biết cách dùng. Nhớ lại lúc trước ở trong khách sạn Taehyung đã mở khóa chốt như thế nào, cô loay hoay sờ khắp nơi.

Đám người kia liên tục la hét, chồm người vào trong xe và dùng gậy sắt điên cuồng đập chiếc xe. Kim Eun Woo co người lại không dám nhúc nhích chút nào.

Rầm.

Chiếc xe bị một đám người đạp lung lay, Jisoo vừa mới mở được chốt thì bên cạnh truyền ra tiếng va chạm cực lớn. Một bóng người đập mạnh vào kính chắn gió ở phía trước xe, qua lớp kính, cô nhìn thấy Taehyung với áo sơ mi xộc xệch đang dùng tay đè đầu người đàn ông kia.

Đám người buông bỏ Jisoo, một tên hét lên:

"Mày chết đi!"

Tranh chấp địa bàn vẫn luôn diễn ra trong bóng tối, nhưng bây giờ đám người thua cuộc này đã đi đến đường cùng, không lúc nào được yên ổn. Bọn chúng chỉ muốn trả thù, sau đó vào tù!

Jisoo tận mắt nhìn Taehyung tay không tấc sắt đánh nhau với đám người mà run lên bần bật, bọn chúng có gần mười người!

Một tên xông tới trước nhất dùng gậy sắt vung ngang qua, bị Taehyung dùng hai tay túm lấy cổ tay, kết hợp với động tác gạt chân, anh ném người đàn ông kia sang một bên, sau đó ngồi xuống, xoay người, bẻ mạnh cổ tay hắn ta và cướp lấy vũ khí.

Một loạt động tác nước chảy mây trôi, anh lăn ra sau một vòng rồi vung gậy sắt trong tay về phía chân của kẻ kế tiếp đến gần mình.

Rắc.

Người đàn ông hét thảm một tiếng mà ngã nhào xuống, Taehyung không hề dừng lại, vừa đánh vừa lui. Anh dù sao thể lực có hạn, trực tiếp đối đầu với bọn người này là ngu xuẩn.

Xung quanh có tiếng mọi người hô hoán ầm ĩ, tất cả đều không hẹn mà quay đầu bỏ chạy.

Jisoo nhìn Taehyung ngày càng xa, nỗi sợ trong lòng dường như biến mất. Cô nhìn về phía con trai:

"Con nằm yên đó!"

"Dừng lại! Các người không dừng lại tôi sẽ bắn!"

Tiếng la của cô khiến bọn côn đồ thoáng dừng tay, khi thấy hai tay đang cầm súng của cô run bần bật, chúng tiếp tục hành động tấn công của mình.

Jisoo không muốn gϊếŧ người, cô cũng không có kinh nghiệm bắn súng, nhưng mà một đám đông tụ lại như thế, cô tự tin mình có thể bắn trúng một tên! Cô cắn răng, chĩa súng xuống và bóp cò.

Đoàng.

Âm thanh quá to khiến hai lỗ tai Jisoo như mất đi thính lực trong chốc lát, sau đó, một tiếng hét thảm thiết lọt vào tai cô. Phát bắn kia đâm thủng đùi của một gã đàn ông mặt sẹo.

Jisoo lần nữa giơ súng lên, run rẩy hét:

"Tiếp theo tôi sẽ không bắn trật đâu, sẽ là đầu của các người!" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net