VI ( Chương 126-150 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 126: Quét ngang

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Gió ngừng, mưa tạnh, Cơ Hạo cưỡi trên lưng một con Hỏa Kỳ Lân, lạnh lùng nhìn Lãnh Khê cốc ngoài mấy chục dặm.

Ngắn ngủn vài ngày thời gian, chiến cuộc Lãnh Khê cốc cũng chưa xảy ra biến hóa lớn. Kẻ địch rất cường hãn, nhưng lực lượng phòng ngự của Lãnh Khê cốc cũng thật sự không kém, đám sơn tinh thủy quái Cơ Hạo triệu hồi chiến lực mạnh mẽ, thật sự là ra ngoài kẻ dự kiến.

Từ xa nhìn lại, mười mấy Đại Vu Hắc Thủy Huyền Xà bộ đang dựng tế đàn, không biết từ nơi nào bắt tới một đám tù binh, đang dùng huyết tế thuật thu hoạch vu lực khổng lồ, rót toàn bộ vào trong cơ thể một con Độc Giác Huyền Xà, dùng con huyền xà này làm chủ lực công thành.

Được vu lực thêm vào, con Độc Giác Huyền Xà này đã tạm thời hóa giao, trên đầu nó sinh ra hai sừng, bụng mọc ra bốn bướu thịt, đầu rắn cũng dần dần hướng đầu rồng chuyển hóa. Lúc nó hành tẩu có phong vân làm bạn, thân thể uốn éo sẽ là mảng lớn hàn băng mang theo tiếng rít bay xuống.

Cơ Báo đứng ở trên lưng cự nha mình khế ước, cầm thanh tang trường mâu, không ngừng điểm ra mảng lớn ánh lửa, đối chọi với hàn băng Độc Giác Huyền Xà phun ra.

Băng và hỏa ở không trung kịch liệt va chạm, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, hồng quang, lam khí không ngừng lóe lên, dòng khí tỏa ra chấn động khiến thân hình Độc Giác Huyền Xà và Cơ Báo không ngừng loạng choạng.

Đột nhiên, trong lòng đất một vu tế Hắc Thủy Huyền Xà bộ đang chủ trì hiến tế thét dài một tiếng, hắn dùng một đao chặt tay trái mình, toàn bộ bàn tay hóa thành một đạo huyết quang nhập vào thân thể Độc Giác Huyền Xà. Thân thể Độc Giác Huyền Xà chợt rụt lại đến hai mươi mấy trượng, bốn cái bướu thịt dưới bụng chợt vỡ ra, thò ra bốn cái long trảo ba ngón sắc bén.

Một tiếng long ngâm truyền đến, Độc Giác Huyền Xà há mồm phun ra một đạo sóng nước âm hàn thấu xương, hung hăng hướng Cơ Báo phóng đi.

Cơ Báo thét dài, trường mâu trong tay hung hăng đâm vào trên gợn nước, gợn nước vốn một đòn có thể đánh nát lại triền triền miên miên, không ngừng theo thanh tang trường mâu hướng Cơ Báo đè ép tới. Chỉ thời gian ngắn ngủn mấy nhịp thở, Cơ Báo đã bị gợn nước màu lam đen hắt lên người.

Giật mình, Cơ Báo và cả Hỏa Nha đang ngồi cắm đầu về phía mặt đất, cả người hắn che phiến băng thật dày, thân thể kịch liệt run run, từng mảng lớn da bị nhiệt độ thấp đáng sợ đông nứt, bong ra, lộ ra cơ thịt máu chảy đầm đìa phía dưới.

Độc Giác Huyền Xà đắc ý rống dài một tiếng, từ trên cao lao xuống, một trảo hung hăng chụp vào thân thể Cơ Báo.

Vang 'Thùng thùng' hai tiếng, hai thạch quái to lớn từ trong lòng đất lao lên, vung nắm tay thật lớn đập về phía thân thể Độc Giác Huyền Xà, lại bị cái đuôi Độc Giác Huyền Xà hung hăng kéo, hai thạch quái toàn thân dày đặc vết nứt nhất thời nện nặng nề xuống đất.

Hai thạch quái này đều là bằng hữu lão thạch triệu đến, trên người bọn họ dày đặc vết nứt, hiển nhiên mấy ngày nay bọn họ cũng đã trải qua sinh tử khảo nghiệm.

Cơ Hạo nhìn con Độc Giác Huyền Xà kia đắc ý tàn sát bừa bãi, chậm rãi giơ tay phải, sau đó hướng đại xà đó hung hăng chỉ, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Tiến công!"

Đứng ở phía sau Cơ Hạo, một dung nham cự nhân cao mười trượng, toàn thân vờn quanh liệt hỏa, nham thạch nóng chảy kéo trường cung. Trường cung dài khoảng năm trượng, thuần kim loại rèn thành phát ra tiếng gầm rú 'Ong ong', sau đó một mũi tên to bằng hông người bình thường kéo theo một ánh lửa chói mắt bắn nhanh ra.

Dung nham cự nhân này, là phó thống lĩnh đệ nhất quân Chúc Dung thần quân dưới trướng Chúc Dung Đồng Cung, tồn tại cấp Vu Vương đỉnh phong.

Cơ Hạo cũng không biết Vu Vương đỉnh phong ở Nam Hoang rốt cuộc ý nghĩa thế nào. Dù sao mũi tên cây cung khổng lồ bắn ra chỉ là chợt lóe đã tới trước thân con Độc Giác Huyền Xà nọ đánh bại Cơ Báo, trong nháy mắt tiếp theo cả con Độc Giác Huyền Xà đã không thấy tăm hơi.

Triệt để bốc hơi, một chút thịt vụn cũng không lưu lại.

Mũi tên khổng lồ thế đi không giảm chút nào vô thanh vô tức lướt qua hư không, bắn ra ba ngàn dặm, sau đó một ngọn núi lớn cao ngất trong mây cũng vô thanh vô tức hóa thành hư ảo, mũi tên khổng lồ đó lúc này mới nặng nề rơi xuống đất, ở trong núi rừng mênh mông bắn ra một cái hố to sâu trăm dặm.

"Tiến công!" Dung nham cự nhân đem trường cung đeo ở trên lưng, rút ra một cây dung nham cự phủ lớn đến dọa người, ồm ồm rít gào lên.

"Tiến công!" Cả thảy năm vạn chiến sĩ Chúc Dung thần quân từ trong núi rừng chạy ra, bọn họ hoặc là cưỡi rồng lửa, hoặc là đứng ở trên chiến xa bốn bánh do độc giác hỏa mã kéo, đại quân hóa thành một dòng lũ thiêu đốt, mang theo ánh lửa ngập trời hướng kẻ địch ngoài Lãnh Khê cốc lao tới.

Dung nham cự nhân sải bước dài, lao vào trong đại quân Hắc Thủy Huyền Xà bộ đầu tiên.

Hắn chỉ vung rìu một lần, quân đội Hắc Thủy Huyền Xà bộ liền biến mất. Từ các Độc Giác Huyền Xà cấp Đại Vu, lại đến các vu tế cùng chiến sĩ cấp Đại Vu, cùng với toàn bộ chiến sĩ bình thường của Hắc Thủy Huyền Xà bộ, toàn bộ đều hoàn toàn biến mất ở trong một mảng lửa.

Mấy con Ban Văn Thủy Mãng trầm thấp kêu to, thất kinh vặn vẹo thân hình cực lớn hướng núi rừng xa xa chạy trốn, nhưng chúng nó vừa mới nâng lên nửa người trên, mấy cái đầu rồng cực lớn đã từ không trung buông xuống, hướng về phía chúng nó nhẹ nhàng phun một ngụm lửa.

Lửa nóng cuồn cuộn thổi quét núi rừng, mấy con Ban Văn Thủy Mãng dài mười mấy dặm từ đầu đến đuôi bốc cháy, vảy cùng da rắn thật dày bị nháy mắt đốt thành tro tàn, thủy mãng to như vậy rất nhanh đã bị nướng thành xâu thịt thật lớn thơm nồng xộc vào mũi.

"Chạy!" Các Đại Vu thủy quy, thủy mãng hai bộ tộc còn lại tuyệt vọng tru lên.

Bộ tộc lăn lộn ở Nam Hoang, không có khả năng không biết Chúc Dung thần quân khủng bố, đó là kẻ thống trị bao trùm phía trên tất cả lực lượng của Nam Hoang, là nắm giữ lực lượng tuyệt đối của Nam Hoang. Nhưng Chúc Dung thần quân, loại tồn tại cấp độ này, dựa theo minh ước cổ xưa, bọn họ không nên nhúng tay tranh chấp của bộ tộc bình thường!

"Hắc Thủy Thu chết tiệt, đây là ngươi nói, bọn hắn tuyệt đối không có viện binh sao?" Mấy trưởng lão Thủy Quy bộ tuyệt vọng gào thét: "Thế này là bọn hắn tuyệt đối không có viện binh? Chúc Dung thần quân! Chúng ta rốt cuộc đã trêu chọc tồn tại thế nào?"

Còn chưa dứt lời, mấy chục chiếc chiến xa bốn bánh bay vút trên không gào thét lao tới, thần quân chiến sĩ đứng ở trên chiến xa giơ giáo, thoải mái quét ngang một cái, mấy cái đầu tóc trắng xoá liền bay lên cao cao, sau đó thân thể cùng đầu bọn họ liền ở trong một mảng ánh lửa hóa thành khói mỏng tiêu tán.

Sau đó nữa, thì không còn gì.

Ba bộ tộc liên hợp tạo thành đại quân đánh lén, hoàn toàn không còn nữa.

Đối mặt năm vạn Chúc Dung thần quân tinh nhuệ, quân đội ba bộ tộc giống như một bông tuyết nhỏ dưới mặt trời chói chang, ở sau ngắn ngủn một hơi thở đã tan thành mây khói, thậm chí ngay cả thi thể cũng không lưu lại một cái.

Chúc Dung thần quân mỗi một đòn đều chất chứa hỏa diễm công kích đáng sợ, từ thi thể đến áo giáp, thậm chí toàn bộ binh khí, đều bị nhiệt độ cao đáng sợ hoá khí, không có bất cứ thứ gì có thể tồn lưu lại.

Nhưng các chiến sĩ Chúc Dung thần quân này khống chế đối với lực lượng gần như hoàn mỹ, công kích cuồng dã tiêu diệt hết kẻ địch, nhưng hoa cỏ ngoài Lãnh Khê cốc chưa bị lan đến quá nhiều.

Cưỡi Hỏa Kỳ Lân, rất nhanh đi tới cửa Lãnh Khê cốc, Cơ Hạo lớn tiếng hô lên:

"A ba, a công, mọi người còn có thể động đậy không? Chúng ta cần đi phá huỷ tổ miếu của Hắc Thủy Huyền Xà bộ!"

"Chúng ta cần đi đánh xà tổ tông kia của Hắc Thủy Huyền Xà bộ, mọi người muốn đi cùng không?"

-----o0o-----

Chương 127: Chử hải


Chương 127: Chử hải

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

"Hạo, làm tốt lắm!" Cùng cưỡi ở trên lưng một con rồng lửa, Cơ Hạ dùng sức cho Cơ Hạo một quyền.

Cơ Hạo cười 'ha ha', giơ nắm tay, cùng nắm tay của Cơ Hạ dùng sức va chạm hai cái. Hắn cũng cảm thấy quả thật là làm rất đẹp, liên quân tinh nhuệ của ba bộ tộc tan thành mây khói, nhất là Hắc Thủy Thu loại lão quái vật đó đều bị chém giết, đây là một hồi đại thắng.

Càng quan trọng hơn là, Chúc Dung thần quân đang cuồn cuộn đi hang ổ của Hắc Thủy Huyền Xà bộ!

Đây mới là quan trọng nhất!

Cơ Báo so với Cơ Hạ ổn trọng hơn nhiều, hắn nuốt mấy viên vu dược chữa thương, cẩn thận hướng Cơ Hạo hỏi thăm gặp gỡ của gã lần này.

Cơ Hạo đem chuyến đi này của mình lần lượt nói rõ, trừ ba thanh niên áo trắng nửa đường chặn giết mình, chuyện khác hắn đều không hề giữ lại nói ra. Về phần ba thanh niên áo trắng, trong lòng Cơ Hạo còn rất nghi ngờ, bọn họ tựa như không phải tộc nhân Nam Hoang, cho nên Cơ Hạo giấu chuyện này.

Chúc Dung thần quân tốc độ hành quân cực nhanh, có thống lĩnh cấp Vu Vương thúc dục vu pháp, tốc độ của bọn họ gấp chục lần Nha Công bay lượn trên không. Ngắn ngủn non nửa ngày sau, quân đội khổng lồ vắt ngang qua lãnh địa Hỏa Nha bộ, xâm nhập địa bàn Hắc Thủy Huyền Xà bộ.

Từ trên cao nhìn xuống, trong địa bàn Hắc Thủy Huyền Xà bộ khống chế nhiều hồ nước, sông, càng có vô số thác nước, hồ sâu, diện tích thuỷ vực chiếm trên ba phần tổng diện tích. Hơn nữa nơi này hung thú chủng loại khác ít, đập vào mắt có thể đạt tới, tất cả đều là các loại rắn to nhỏ.

Trong rừng rậm, đại mãng đi qua, thân rắn dài vung vẩy, vô số loại rắn độc màu sắc rực rỡ quay quanh ở trên cành cây, thè lưỡi rắn phát ra tiếng 'Tê tê'.

Hơi nước nồng đậm xen lẫn chướng khí tràn ngập chung quanh, so sánh với lãnh địa Hỏa Nha bộ non xanh nước biếc, địa bàn Hắc Thủy Huyền Xà bộ nhão nhoét hỗn độn, giống như một nồi cháo loãng đục ngầu, khắp nơi đều tràn ngập sự ẩm ướt làm người ta hít thở không thoải mái.

Tiếng trống trận trầm thấp từ xa xa truyền đến, một mũi quân đội Hắc Thủy Huyền Xà bộ quy mô rất lớn đang hướng về biên cảnh hai tộc lên đường.

Ba con rồng lửa cõng mấy chục chiến sĩ Chúc Dung thần quân lao vút đi. Rồng lửa cảnh giới Đại Vu đỉnh phong há mồm, từ trên cao phun ra Viêm Long Thổ Tức (hơi thở rồng lửa) hủy diệt tất cả. Ngọn lửa màu đỏ quay cuồng bao trùm mặt đất phạm vi vài dặm, gần vạn tinh nhuệ Hắc Thủy Huyền Xà bộ đồng thời táng thân biển lửa.

Trong hơn một vạn đại quân, hai vị Đại Vu cứng rắn chống đỡ lửa ngập trời do rồng lửa phun ra nhảy lên, vung trường kiếm hướng chiến sĩ Chúc Dung thần quân phát động tiến công.

Nhưng kiếm khí của bọn họ còn chưa bắn ra, chiến sĩ Chúc Dung thần quân đứng ở trên lưng rồng lửa đã kéo trường cung. Mũi tên phá giáp rèn luyện kỹ càng, mang theo phù văn cường đại gào thét mà tới, đem hai vị Đại Vu bắn hóa thành tro bụi.

Đại quân cuồn cuộn xâm nhập lãnh địa Hắc Thủy Huyền Xà bộ, nơi đi qua mấy trăm thôn xóm to nhỏ của Hắc Thủy Huyền Xà bộ đều bị đốt cháy không còn gì.

Nhìn các thôn xóm bị khói lửa bao phủ, Cơ Hạo không khỏi hỏi: "Nam Hoang là lãnh địa của Hỏa Thần, vì sao còn có thể có các bộ tộc thân cận với nước xuất hiện? Hắc Thủy Huyền Xà bộ, bọn họ sao có thể xuất hiện ở Nam Hoang?"

Vô số năm qua, Hắc Thủy Huyền Xà bộ và Hỏa Nha bộ dây dưa không ngớt, hai bên nhiều thế hệ ác chiến, hy sinh vô số chiến sĩ tinh anh. Rất nhiều trưởng bối của Cơ Hạo đều bỏ mình ở trong chiến tranh cùng Hắc Thủy Huyền Xà bộ.

Nhưng Nam Hoang là lãnh địa của Chúc Dung thần quốc, là địa bàn của Hỏa Thần.

Chúc Dung thần quân chỉ cần phái ra một mũi quân đội, liền đủ để diệt Hắc Thủy Huyền Xà bộ, bộ tộc như vậy sao có thể ở Nam Hoang sinh tồn nhiều năm như vậy?

Dung nham cự nhân cấp Vu Vương đỉnh phong kia ho khan một tiếng, ồm ồm mở miệng: "Bọn hắn ở nơi này, có đạo lý bọn họ ở nơi này. Đó là ước định thái cổ đặt ra, tuy bọn hắn đều là con dân của Thủy Thần Cộng Công thị, nhưng bọn hắn cũng có quyền lực ở nơi này sinh sản sinh lợi."

Thái cổ ước định?

Con dân Thủy Thần Cộng Công thị, sinh sống ở trên lãnh địa của Hỏa Thần Chúc Dung thị. Cơ Hạo đem lời nói của dung nham cự nhân ghi tạc trong lòng, sau đó hắn lại hỏi: "Như vậy, lãnh địa Thủy Thần Cộng Công thị ở nơi nào?"

Dung nham cự nhân quay đầu nhìn về phía bắc, giọng ù ù nói: "Chỗ cực sâu của bắc hoang, Bắc Minh đại dương chính là hang ổ của Cộng Công thị. Thuỷ quân Cộng Công thị, những kẻ làm người ta chán ghét đó, sớm hay muộn có một ngày, ta phải đem đầu mấy tên khốn kiếp đó chặt xuống."

Tựa như là vấn đề của Cơ Hạo đã dẫn lên hứng thú nói chuyện phiếm của dung nham cự nhân, hắn lại chỉ phía đông nói: "Đông Hoang, là địa bàn của Mộc Thần Thanh Đế, nhưng Thanh Đế một thế hệ trước chết trận, thái tử của Thanh Đế phần nhiều ngã xuống, hiện nay Đông Hoang rất loạn. Mẫu thân của Man Man tiểu chủ nhân, chính là a tỷ của Thanh Đế một thế hệ trước."

Sau đó dung nham cự nhân chỉ về phía tây, lớn tiếng nói: "Tây phương cằn cỗi, rất khốn cùng, Kim Thần Bạch Đế nhất mạch cũng nhiều năm không có tin tức, không biết hiện tại bộ dáng thế nào. Cây rìu lớn này của ta, chính là thần phủ năm đó tông sư của Bạch Đế nhất mạch tự tay rèn!"

Lắc đầu, dung nham cự nhân làm tổng kết cuối cùng cho lời nói của mình: "Thanh Đế, Bạch Đế đều là người tốt, chỉ Cộng Công thị nhất mạch, đều là một đám khốn kiếp. Cơ Hạo tiểu huynh đệ, về sau đụng tới bọn nanh vuốt của Cộng Công thị, nhất định phải cẩn thận, gặp mặt tốt nhất một đao đánh chết bọn hắn, đừng cho bọn hắn cơ hội nói chuyện."

Cơ Hạo ngạc nhiên nhìn dung nham cự nhân, lời này nói thật sự đủ thẳng thắn.

Xem ra giữa Chúc Dung thị và Cộng Công thị quả thực có mâu thuẫn lớn, nhưng Chúc Dung thần quốc còn có thể dễ dàng tha thứ bọn Hắc Thủy Huyền Xà bộ tụ cư Nam Hoang, cái gọi là thượng cổ ước định này, rốt cuộc là cái quái gì?

Đại quân cuồn cuộn lao về phía trước, qua hơn một canh giờ nữa, phía trước đột nhiên một mảng đại thủy chiếu vào mi mắt.

Một mảng đại thủy trắng xoá, dính giống như cháo gạo, vô biên vô hạn không nhìn thấy bến bờ. Cơ Hạo đứng trên lưng rồng lửa, cách mặt đất trên trăm dặm, Kim Ô thần mâu càng khiến thị lực của hắn trở nên cực kỳ cường hãn, nhưng hắn vẫn không nhìn thấy giới hạn của một mảng đại thủy này.

Nơi này chính là hang ổ 'Hắc Long đàm' của Hắc Thủy Huyền Xà bộ, vô số năm qua, các tổ tông Hỏa Nha bộ từng mấy chục lần dẫn đại quân tấn công đến cạnh Hắc Long đàm, nhưng cuối cùng đều không thể công phá Hắc Long đàm nơi hiểm yếu, đại quân chỉ có thể suy sụp bại lui.

Nhưng hôm nay, Hắc Long đàm lại gặp phải tai ương ngập đầu.

Chúc Dung Đồng Cung ngồi xổm lẻ loi một mình bên Hắc Long đàm, một cái đỉnh nhỏ toàn thân đỏ đậm lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, trong cái đỉnh nhỏ một đỉnh nước trắng xoá bị thiêu đốt sôi trào nổi bọt, toàn bộ nước của Hắc Long đàm cũng giống như nước trong đỉnh nhỏ, 'Ào ào' sóng nhiệt, phun bọt nước.

Toàn bộ Hắc Long đàm đều đang sôi trào, vô số thể cá chết nổi ở trên mặt nước, cách Hắc Long đàm còn mấy trăm dặm, cũng đã có thể ngửi được một mùi cá tanh nồng.

Trên mấy trăm hòn đảo lớn nhỏ trong Hắc Long đàm, vô số tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ khàn giọng hò hét, bị hơi nước sôi trào thiếu chút nữa đem bọn hắn chưng chín.

Một con vượn khổng lồ cao trăm trượng, toàn thân lông bạc, xung quanh thân hình không ngừng có mây nước quay cuồng đứng ở trên mặt nước Hắc Long đàm, khàn giọng hướng tới Chúc Dung Đồng Cung rít gào: "Chúc Dung thái tử, ngươi muốn trái với minh ước tổ tiên các ngươi ký kết với chúng ta sao?"

Ở phía sau con thủy viên (vượn nước), một con cự giao màu đen dài nghìn trượng phẫn nộ phun ra mảng lớn hàn khí, dốc hết toàn lực muốn đem nhiệt độ của Hắc Long đàm hạ xuống, nhưng đối mặt thủ đoạn khó lường của Chúc Dung Đồng Cung, toàn bộ cố gắng của hắn đều thất bại hết.

Cơ Hạo sau khi chạy tới, Chúc Dung Đồng Cung rốt cuộc mở miệng:

"Minh ước loại vật này, năm đó có thể ký kết, hiện tại cũng có thể xé bỏ. Các ngươi nói, có phải đạo lý này hay không?"

-----o0o-----

Chương 128: Đánh cuộc


Chương 128: Đánh cuộc

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Thủy viên trầm mặc một lúc lâu, quay đầu nhìn nhìn trong mấy trăm hòn đảo trên Hắc Long đàm, các tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ kia khóc lóc giãy dụa, đột nhiên há mồm, phun ra một lá cờ lớn đen sì.

Trên lá cờ lớn phun ra hắc quang có chín ngôi sao lớn tỏa sáng rạng rỡ, mỗi một ngôi sao lớn đều bị một mảng mây nước mờ mịt bao lấy. Thủy viên hét to một tiếng, hai tay nắm chặt cột cờ cao trăm trượng dùng sức vung lên, nhất thời trên bầu trời một đám mây đen bay tới, từng mảng lớn huyền băng màu đen giống như thiên hà cuốn ngược, 'Rầm rầm' từ bầu trời rơi vào Hắc Long đàm.

Nhiệt độ không khí xung quanh chợt giảm xuống, gió lạnh bỗng nổi lên, sương mù màu đen thổi quét bốn phía, nơi đi qua nham thạch núi rừng đều bị huyền băng đóng băng.

Hắc Long đàm sôi trào lăn lộn đột nhiên bình tĩnh trở lại, hàn khí nồng đậm lan tràn ở trong Hắc Long đàm, nhiều chỗ đầm nước cũng kết phiến băng mỏng manh. Các tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ bị nước sôi thiếu chút nữa hấp chín hồi phục tinh thần, một đám vung binh khí, đứng ở trên bờ cát ven đảo lại càn rỡ kêu gào lên.

"Huyền Minh Khống Thủy Kỳ!" Chúc Dung Đồng Cung đứng dậy, híp mắt cười nhìn lá cờ lớn màu đen trong tay thủy viên: "Xem ra, khôi phục không tệ?"

Thủy viên thận trọng nhìn Chúc Dung Đồng Cung: "Đúng, Huyền Minh Khống Thủy Kỳ. Năm đó chủ ta Cộng Công thị cùng Hỏa Thần Chúc Dung thị đời trước bàn bạc, cho mượn Huyền Minh Thủy Nhãn của Nam Hoang ngươi để một tộc Thủy Viên ta ở lại, muốn mượn tiên thiên huyền minh khí trong Huyền Minh Thủy Nhãn chữa trị Huyền Minh Khống Thủy Kỳ."

Dừng một chút, thủy viên chỉ vào lá cờ lớn trong tay nói: "Đây chỉ là một trong bốn mươi chín lá cờ phụ thuộc, lá cờ chính nọ vẫn còn khiếm khuyết một ít công phu, còn bị ngâm ở chỗ cực sâu của thủy nhãn. Nhưng chỉ một lá cờ phụ này, cũng có thể hiệu lệnh vô tận huyền minh khí trong trời đất, có vô tận diệu dụng."

Cơ Hạo ngồi trên lưng rồng lửa, ngơ ngác nhìn lá Huyền Minh Khống Thủy Kỳ hơi nước quanh quẩn, uy năng vô cùng kia, lẳng lặng cảm thụ được vô thượng huyền cơ chất chứa trong đó. Hắn ở trong đầu thi triển Khai Thiên Nhất Kích hư ảnh truyền thụ từng lần một, trong tầm nhìn của hắn, có thể nhìn thấy trong Huyền Minh Khống Thủy Kỳ chồng chất thiên địa đạo tắc gần như vô cùng vô tận.

Huyền minh khí đại đạo pháp tắc thuộc loại thủy, thuộc loại chí âm chí nhu trong thủy.

Từng luồng, từng dải, như tơ như luồng, quấn quanh xoay quanh, như thái cực tương sinh tương diệt, như thủy triều sông lớn kéo dài không dứt; loại lực lượng này mềm dẻo đến cực điểm, âm hàn đến cực hạn, đả thương người trong vô hình, giống như người yêu hôn nồng nhiệt, trong lơ đãng đau thấu linh hồn người ta, đem trái tim thương tổn đến tuyệt đỉnh.

Tử phủ kim đan cấp tốc xoay tròn, hào quang của kim đan càng thêm sáng ngời, Cơ Hạo rõ ràng phát hiện, độ phù hợp của mình và thủy thuộc nguyên lực lại tăng lên một mảng lớn. Hiện tại nếu hắn thi triển Tiên Thiên Linh Thủy Độn, tốc độ ít nhất sẽ là gấp trước kia hơn ba lần.

Tìm hiểu Huyền Minh Khống Thủy Kỳ một phen, sau khi Cơ Hạo phát hiện mình đã không thể nhìn thấu pháp tắc cấp cao trong đó, hắn liền đảo mắt nhìn về phía cái đỉnh nhỏ ba chân lơ lửng ở đỉnh đầu Chúc Dung Đồng Cung. Cái đỉnh này đạo tắc tràn đầy tương tự, hơn nữa là hỏa chi đạo tắc thuần túy nhất.

Thoáng tìm hiểu một phen, Cơ Hạo lý giải đối với hỏa diễm, nắm giữ đối với hỏa nguyên lực lượng cũng tăng lên một đoạn. Thậm chí một bộ phận mạch lạc thuộc về Kim Ô lực kia trong cơ thể hắn cũng sáng ngời hơn rất nhiều.

Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn không ngừng hướng thân thể Cơ Hạo rót vào, trong tiếng 'Vù vù', trên người Cơ Hạo có mảng lớn ánh lửa sáng ngời phun trào ra. Vu lực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net