XLIX ( Chương 1201-1225 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1201: Nội gian

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Ở trong thức hải của Đế Thuấn, thế mà lại là một bộ hồng hoang tinh thần đồ.

Vô số tinh tú to nhỏ lơ lửng ở bốn phương tám hướng, trong hư không màu tím nhạt, vô số tinh tú phóng ra ánh sao lạnh lẽo dữ dội. Tinh tú theo quỹ tích khó lường tự vận chuyển, hủy diệt đạo đài có thể mơ hồ nghe được bốn phía truyền đến tiếng ầm ầm trầm thấp.

"Thuấn!" Hủy diệt đạo đài vận đủ pháp lực, phát ra một tiếng kêu cao vút.

Một đợt linh hồn dao động mạnh mẽ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, làn sóng màu đen nhạt hướng bốn phía khuếch tán, không ngừng chạm đến tinh tú lớn nhỏ trong vũ trụ, thanh âm hủy diệt đạo đài phát ra dần dần tan biến ảm đạm, mất đi ở trong vũ trụ mênh mông.

Một bộ tinh không đồ này tự ẩn chứa vô thượng huyền bí, có lực lượng giam cầm cực kỳ cường đại, hủy diệt đạo đài dùng hết toàn lực phát ra linh hồn rít gào, chưa thể truyền ra bao xa đã bị tinh không đồ hóa giải.

"Ngươi, đến đây? Ngươi, thế mà dám tới nơi này?" Một thanh âm thâm trầm khàn khàn từ bốn phương tám hướng ập tới, một cái bóng mông lung xuất hiện trước mặt hủy diệt đạo đài: "Nơi này là linh hồn chi hải, ở nơi đây, tộc ta là vô địch, ngươi sao dám tiến tới nơi này chịu chết?"

"Ảnh tôn?" Hủy diệt đạo đài hừ lạnh một tiếng: "Đế Thuấn ở đâu?"

"Ngươi không tìm được hắn!" Bóng người Ảnh tôn vặn vẹo, khi thì hóa thành hình rồng, khi thì hóa thành hình phượng, hắn lại càng thỉnh thoảng biến ảo thành tranh hoa điểu trùng ngư các loại hình ảnh, khí tức trên người cũng thay đổi trong nháy mắt, làm hủy diệt đạo đài không thể nắm bắt.

"Ngươi không tìm được hắn, ta đang nghĩ cách hoàn toàn phá hủy sự chống cự của hắn, sau đó nuốt linh hồn hắn." Ảnh tôn cười 'khì khì': "Ta có lòng tin, thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về ta. Cho nên, hoặc ngươi đáp ứng điều kiện của ta, dùng mười linh hồn ngon lành cường đại tương tự với hắn để trao đổi hoặc là để ta thoải mái nuốt gọn hắn."

Hủy diệt đạo đài hừ lạnh một tiếng, hai tay hắn kết ấn cất tiếng thét dài, đỉnh đầu hắn dần dần hiện lên một vầng mặt trời màu đen, một khí tức khủng bố cắn nuốt tất cả, hủy diệt tất cả hướng bốn phía cấp tốc khuếch tán.

Mặt trời màu đen hóa thành một cái hố đen cấp tốc xoay tròn, bên trong có vô số khí tức tối tăm ngưng tụ thành bén nhọn như răng cá mập nhô lên điên cuồng va chạm ma sát, không ngừng phát ra tiếng vang bén nhọn khó nghe.

Một lực lượng khổng lồ đánh về phía Ảnh tôn, hủy diệt đạo đài lớn tiếng quát: "Muốn nuốt Đế Thuấn? Để ta nuốt ngươi trước đi!"

Ảnh tôn quả thực bị Cơ Hạo đánh trở tay không kịp, hắn xâm nhập thân thể Đế Thuấn, xâm nhập thức hải của y, từ trong đó chiếm được không ít ký ức về nhân tộc. Trong các loại vu pháp vu chú nhân tộc tu luyện, không có lực lượng cắn nuốt cùng hủy diệt quỷ dị như hủy diệt đạo đài của Cơ Hạo.

Ảnh tôn nằm mơ cũng không thể ngờ được, hủy diệt đạo đài của Cơ Hạo đến từ một đại thế giới mạnh mẽ, một trong mười hai loại pháp tắc cực mạnh Tam Nhật Cửu Nguyệt cường đại nhất thuộc về đại thế giới đó.

Chợt nghe một tiếng kêu quái dị, non nửa thân thể của Ảnh tôn đột nhiên nứt ra khỏi bản thể hắn, hóa thành một cái u ảnh kích màu đen bay về phía hố đen do mặt trời màu đen biến thành. Theo tiếng rú thảm chói tai thê lương, u ảnh này bị hủy diệt đạo đài cắn nuốt, hủy diệt pháp tắc bắt đầu cấp tốc hủy diệt bản ngã ý thức thuộc về Ảnh tôn trong đó, bắt đầu cắn nuốt trong đó linh hồn bổn nguyên lực, cuồn cuộn không ngừng vận chuyển cho hủy diệt đạo đài.

Hủy diệt đạo đài ban đầu mông lung như sương mù chợt trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, ngũ quan trở nên rõ ràng có thể phân biệt, thân thể trở nên đẫy đà, thoạt nhìn không có gì khác với một thân thể máu thịt thật sự.

"Đại bổ vật!" Hủy diệt đạo đài mặt mang tà quang nhìn về phía Ảnh tôn thất kinh: "Ha ha, ngươi muốn cắn nuốt linh hồn Đế Thuấn? Hay là mời ngươi thành toàn ta trước đi. "

Thái Cực Thần Phong hóa thành một đen một trắng hai luồng kiếm khí gào thét lao ra, kiếm quang hai màu đen trắng như mưa, nháy mắt bao vây Ảnh tôn không kịp trở tay. Vô số kiếm quang ùn ùn rải xuống, vòng quanh Ảnh tôn chém lung tung một trận.

Đổi thành binh khí bình thường, căn bản không thể làm gì được Ảnh tôn hư vô mờ mịt, vô hình vô chất, nhưng Thái Cực Thần Phong chính là tiên thiên chí bảo Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân cùng vị tồn tại khủng bố nào đó chưa biết tên liên thủ luyện chế, có được uy lực vô cùng. Ảnh tôn khàn giọng rống giận, thân thể chợt biến ảo vô số, hóa thành các làn gió màu đen muốn bỏ chạy.

Kiếm quang Thái Cực Thần Phong hạ xuống, thân thể Ảnh tôn bị xé thành mảnh vụn, có đem gần một nửa thân thể hóa thành cột sáng màu đen, bị lỗ đen cấp tốc xoay tròn ở đỉnh đầu hủy diệt đạo đài một ngụm nuốt trôi.

Hủy diệt đạo đài phát ra tiếng kêu vui vẻ cao vút như mây, thân thể hắn trở nên càng thêm ngưng thực, thân thể máu thịt ban đầu mơ hồ phát ra ánh sáng loang loáng như thủy tinh. Trong đôi mắt hắn lóe ra thần quang màu đen, thần quang ngưng thực như thực chất, từ trong mắt hắn phun ra có thể xa mấy chục dặm.

"Ảnh tôn, ngươi cũng chỉ có thế thôi!" Hủy diệt đạo đài khàn cả giọng thét dài, hai tay hắn kết ấn, xa xa hướng một nửa thân thể Ảnh tôn chạy ra kiếm quang bao vây kia nhấn một cái: "Ám Nhật Băng Phôi Âm...!"

Ám Nhật Băng Phôi Âm, đây là thần thuật bí truyền của Ám Nhật nhất mạch, lực sát thương to lớn tạm không bàn tới, am hiểu nhất ở trong vô hình làm bị thương nặng linh hồn người khác. Hủy diệt đạo đài dùng Ám Nhật Băng Phôi Âm đối phó Ảnh tôn, chính là tìm đúng chỗ yếu hại của hắn, chuyên môn từ chỗ yếu hại của hắn xuống tay độc ác.

Mảng lớn khí đen ầm ầm sụp đổ, hóa thành sương mù đen tự do trôi loạn ra chung quanh.

Lỗ đen ở đỉnh đầu lại đem sương mù đen tự do nuốt hết, khí tức trên người hủy diệt đạo đài tản mát ra lại càng thêm sắc bén, tà ác.

"Ảnh tôn, chạy đi đâu? Cút trở về cho ta!"

Hai tay hủy diệt đạo đài kết ấn, đang muốn phát động công kích càng thêm sắc bén, xa xa truyền đến một tiếng thét dài thê lương: "Nghiêu Hầu Cơ Hạo, đừng tưởng bản tôn không có biện pháp làm gì ngươi! Chín thành thực lực của bản tôn đều ở nơi này trấn áp linh hồn Đế Thuấn, chỉ có không đủ một thành lực lượng đấu với ngươi. Ngươi còn dám cắn nuốt một chút bổn nguyên lực lượng nào của bản tôn, bản tôn bất chấp nửa cái mạng, cũng phải hủy Đế Thuấn!"

Tinh tú bốn phương tám hướng nhoáng lên một trận, vô số tinh tú hướng hai bên dời đi, ở chỗ trung tâm của vô số tinh tú lộ ra một mảng ánh sáng mạnh hai màu vàng tím vờn quanh. Trong khí vàng tím nồng đậm, Đế Thuấn vẻ mặt tiều tụy ngồi xếp bằng ở chính giữa quầng sáng, mặt mang sự lo âu hướng hủy diệt đạo đài nhìn tới.

"Cơ Hạo, không cần để ý tới bất cứ lời nào của tà ma này. Ta có vô lượng công đức của nhân tộc hộ thể, hắn trong thời gian ngắn không tổn hại được căn bản của ta, ngươi không cần lo cho ta."

"Ngươi đã tổn hại một thành nguyên khí của hắn, hắn càng không có cách nào làm gì ta. Ngươi phải làm, là tra rõ nội gian ở Bồ Phản. Đây là một tia ký ức của ta, ngươi cầm đi liền có thể hiểu tiền căn hậu quả của sự tình."

Một luồng tử khí mang theo tiếng kêu chói tai hướng hủy diệt đạo đài bên này bay qua. Ngoài quầng sáng chỗ Đế Thuấn đột nhiên có vô số khí đen phóng lên. Khí đen hội tụ cùng một chỗ, hóa thành một vị ma thần màu đen chín đầu ba mươi sáu cánh tay, toàn thân đeo chuỗi ngọc bảo châu lớn tiếng gào rống, xa xa một cánh tay hung hăng hướng tử khí chộp tới.

Thân thể vị ma thần này to lớn vô cùng, quầng sáng chỗ Đế Thuấn theo hủy diệt đạo đài thấy ước chừng có phạm vi ngàn dặm, lại bị một bàn tay của ma thần này nhẹ nhàng nâng ở trong tay ——ma thần này ít nhất trên dưới mười vạn dặm!

Thét dài một tiếng, hủy diệt đạo đài đem luồng tử khí đó chộp vào trong tay, Thái Cực Thần Phong hóa thành hai luồng sáng bảo vệ toàn thân, dậm chân một cái rời khỏi thức hải của Đế Thuấn.

Trong đại điện thảo luận chính sự, trên ngón tay Cơ Hạo xuất hiện một luồng tử khí dài khoảng một thước. Hắn bóp nát tử khí, lượng lớn mảnh vỡ ký ức ập tới.

"Bồ Phản, có nội gian?" Cơ Hạo nhìn về phía Đế Thuấn.

"Ngươi biết rồi, lại có thể như thế nào?" Trên mặt Đế Thuấn khí đen đại thịnh, trong mắt càng là thần quang năm màu cấp tốc quay cuồng như thủy triều.

-----o0o-----

Chương 1202: Song tòa đánh bất ngờ


Chương 1202: Song tòa đánh bất ngờ

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Tuy còn chưa có khái niệm 'Đế đô', nhưng không hề nghi ngờ, Bồ Phản là trung tâm quyền lực mấu chốt nhất trung tâm nhất của liên minh bộ lạc nhân tộc.

Từ Thánh hoàng Phục Hy trở đi, mỗi thế hệ tiên hiền, đại năng nhân tộc đều dùng hết thủ đoạn, ở Bồ Phản thêm vào các tầng phòng ngự cấm chế. Không đề cập tới Bồ Phản phòng thành đại trận uy lực cường đại, chỗ ở của Đế Thuấn càng bị vô số tầng cấm chế bao bọc.

Điểm mấu chốt nhất ở chỗ, chỗ ở của Đế Thuấn, đại điện thảo luận chính sự nhân tộc, cùng với một khu vực lớn xung quanh, ít nhất có ba mươi sáu món 'hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo' các đời Nhân Hoàng truyền thừa xuống trấn áp, có thể trấn tất cả tai hoạ, yêu quái quỷ quái.

Cái gọi là hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo, là tiên hiền đại năng nhân tộc dẫn dắt nhân tộc lập nghiệp khi gian khổ, quật khởi ở hồng hoang đại địa, tranh với trời, đấu với đất, đuổi mãnh thú, chém quỷ quái, lấy tinh huyết bản thân cùng tích góp vô lượng công đức, cuối cùng rèn thành hậu thiên linh bảo. Như Hiên Viên kiếm của đế Hiên Viên, chính là đỉnh cấp hậu thiên nhân đạo công đức linh bảo.

Huyền hoàng công đức vạn tà lui tránh, Vực Ngoại Thiên Ma cho dù lợi hại, cũng khó xâm nhập lĩnh vực nhân đạo công đức linh bảo che chở.

Đế Thuấn tọa trấn Bồ Phản, hắn căn bản không có khả năng bị ngoại ma xâm nhập thân thể, căn bản không có khả năng bị Ảnh tôn vây ở trong thức hải.

Tử khí đầu ngón tay Cơ Hạo dần dần tiêu tán, tình cảnh Đế Thuấn mấy ngày trước thấy không sót gì —— Đế Thuấn lo lắng đại sự trị thủy liên tục bận rộn rất nhiều ngày, ngày đó thật không dễ gì đem công việc tích góp trên tay xử trí hết, quay về chỗ ở, có người hầu đưa lên một bát nước trà.

Đế Thuấn bưng trà lên giải khát, còn chưa chờ cấm chế quanh chỗ ở của Đế Thuấn phát động, Ảnh tôn đã từ trong nước trà gào thét lao ra, nháy mắt xâm nhập mi tâm Đế Thuấn, hướng thẳng đến linh hồn Đế Thuấn.

Làm đương đại Nhân Hoàng, trên người Đế Thuấn có ngọc câu, dây ngọc, ngọc bài, vòng ngọc, khố ngọc, ngọc bích sáu món vu bảo hộ thể, sáu món vu bảo có thể chấn nhiếp tai hoạ, đối với các loại vu chú ác độc có lực phòng ngự rất mạnh.

Lúc Ảnh tôn đánh bất ngờ, sáu món hộ thể vu bảo trên người Đế Thuấn vừa mới phát động, trong tay Ảnh tôn liền có sáu miếng vu phù bay ra, vừa vặn chặn thần quang sáu món hộ thể vu bảo phát ra. Chính là thời gian ngăn chặn đó, Ảnh tôn đã lao vào trong cơ thể Đế Thuấn.

Chỉ có số rất ít trọng thần nhân tộc biết được, trong thức hải của Đế Thuấn có một quyển 'Thương Sinh Xã Tắc Đồ' bảo vệ linh hồn.

Quyển Thương Sinh Xã Tắc Đồ này chính là vật trời sinh, trải qua Phục Hy Thánh hoàng và các đời Nhân Hoàng kế tiếp không ngừng tế luyện, bảo vật này đã mơ hồ nối liền với khí vận toàn bộ nhân tộc. Có Thương Sinh Xã Tắc Đồ bảo vệ linh hồn, linh hồn Đế Thuấn lúc nào cũng được khí vận nhân tộc thêm vào, linh hồn hắn sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, ngoại tà khó có thể xâm hại Đế Thuấn chút nào nữa.

Nhưng Ảnh tôn sau khi xâm nhập thức hải Đế Thuấn, lập tức phóng ra một viên bảo châu dùng vô lượng oán khí nhân tộc và huyết khí dơ bẩn luyện chế thành. Viên bảo châu hai màu xám tím dây dưa đó dơ bẩn đến cực điểm, phát ra ô quang mênh mông làm hào quang của 'Thương Sinh Xã Tắc Đồ' ảm đạm, không cách nào che chở linh hồn Đế Thuấn nữa.

Bởi vậy Ảnh tôn quấn lên linh hồn Đế Thuấn. Bản thân Vực Ngoại Thiên Ma chính là tồn tại khủng bố cắn nuốt linh hồn ngoại tộc mà sinh, linh hồn Đế Thuấn tất nhiên cường đại, củng cố, lại giống như Đại Vu khác của nhân tộc không tu nguyên thần, không hiểu bất cứ nguyên thần bí pháp nào, vừa giao thủ với đã Ảnh tôn đã rơi xuống hạ phong.

May mắn Đế Thuấn những năm qua thống trị nhân tộc, tích góp lượng công đức khổng lồ, dựa vào ánh sáng công đức hộ thể, Đế Thuấn tuy không địch lại Ảnh tôn, nhưng Ảnh tôn cũng không sao cắn nuốt linh hồn Đế Thuấn, chỉ có thể không ngừng dùng pháp môn nào đó tà ác đến cực điểm ô nhiễm, tiêu hao công đức bảo quang của Đế Thuấn, dùng hết sức để đối phó Đế Thuấn.

Ảnh tôn ù ù cạc cạc hiện thân Bồ Phản, càng trực tiếp xuất hiện tại chỗ ở của Đế Thuấn, ngọc phù trong tay hắn vừa lúc có thể khắc chế sáu món hộ thể vu bảo của Đế Thuấn, viên bảo châu dơ bẩn đến cực điểm kia càng có thể ô nhiễm Thương Sinh Xã Tắc Đồ.

Tất cả thủ đoạn đều vừa lúc khắc chế Đế Thuấn, lấy khả năng của đường đường Đế Thuấn, lại bị Ảnh tôn tính kế không sức đánh trả!

Trừ cao tầng nhân tộc Bồ Phản xuất hiện nội gian, căn bản không thể giải thích loại chuyện không thể tưởng tượng này. Nhất là Ảnh tôn tế ra viên bảo châu dơ bẩn vô cùng, thậm chí làm Thương Sinh Xã Tắc Đồ cũng không có sức phản kháng kia, càng cần thu thập lượng oán khí khổng lồ của con dân nhân tộc trước khi chết cùng máu dơ bẩn trong thi thể sau khi chết mới có thể luyện chế mà thành.

Trước đó không bỏ ra sức lực cực lớn, không hao phí lượng sức người, sức của khổng lồ, người thường căn bản không có khả năng luyện chế ra bảo bối ác độc như vậy, cường đại như vậy.

Mà công hiệu duy nhất của viên bảo châu này chính là nhằm vào Thương Sinh Xã Tắc Đồ!

Khắp thiên hạ người biết Thương Sinh Xã Tắc Đồ tồn tại, cộng lại cũng chưa tới trăm người. Có thể có châm chích tính kế Đế Thuấn như thế, nếu không có nội gian, sao có khả năng? Hơn nữa nội gian này thân phận cực cao, mưu đồ của hắn càng khó lường.

"Ngươi biết Bồ Phản có nội gian, lại có thể thế nào?" Đế Thuấn ngồi trước mặt Cơ Hạo, vẻ mặt âm độc nhìn Cơ Hạo. Hắn cười quái dị 'khà khà', trong tiếng cười tràn đầy ý trào phúng: "Ở Bồ Phản, ngươi có thể làm như thế nào? Hạ lệnh bắt cao tầng nhân tộc, nghiêm hình tra hỏi lần lượt?"

Đế Thuấn lắc lắc đầu, quái thanh quái khí nói: "Ngươi không có quyền lực này! Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ngươi dám có bất cứ động tác nào, bản tôn đều có thể hạ lệnh bắt ngươi... Sau đó chậm rãi xử lý ngươi!"

Không đợi mở miệng, Đế Thuấn lại cười nói: "Ta là Nhân Hoàng! Ngươi là thần tử!"

Chậm rãi đứng dậy, trong mắt Đế Thuấn lóe ra u quang năm màu, hai tay hắn dùng sức vỗ ngực, nhìn Cơ Hạo lớn tiếng quát: "Ngươi dựa vào cái gì, đấu với ta?"

Cơ Hạo nghiến răng, nhìn chằm chằm Đế Thuấn.

Đúng vậy, đấu với gã như thế nào? Linh hồn Đế Thuấn đã rơi vào trong tay Ảnh tôn, Cơ Hạo nếu không để ý tất cả buông tay mà làm công kích Ảnh tôn, chiến trường lại ở trong thức hải Đế Thuấn, không cẩn thận sẽ có thể khiến Đế Thuấn bị thương nặng.

Không đối phó Ảnh tôn, hắn lại chiếm cứ thể xác Đế Thuấn, bất cứ một mệnh lệnh nào của hắn cũng là Nhân Hoàng chỉ dụ, hắn tùy tiện hạ mấy mệnh lệnh lung tung, Cơ Hạo cũng chỉ có nước mang theo đám người Man Man bỏ trốn mất dạng. Càng không cần nói còn có tên nội gian thân phận chưa rõ kia phối hợp, một cái vô ý Cơ Hạo bị chụp lên một đống tiếng xấu, hắn sẽ thành tử địch của nhân tộc.

"Thật ra, ta rất tò mò, ngươi là giết chết Hà tôn cùng Ngọc tôn như thế nào." Ảnh tôn nheo mắt nhìn Cơ Hạo, chậm rãi nói: "Bọn họ tuy không bằng bản tôn, nhưng cũng không nên chết ở trên tay ngươi."

Tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, hai người hầu mặc trường bào màu đen từ sau đại điện đi ra. Bọn họ tới phía sau Đế Thuấn, thấp giọng nói: "Thuấn, Tự Văn Mệnh đại nhân truyền thư về, tin tức rất khẩn cấp."

Cơ Hạo ngẩng phắt đầu lên, Tự Văn Mệnh truyền về thư khẩn? Khẳng định là về việc trị thủy, loại tình báo mấu chốt này, có thể nào rơi vào trong tay Đế Thuấn?

" Ảnh tôn..." Cơ Hạo khàn giọng quát khẽ, tay phải như điện hướng ống thư làm từ đá đen trong tay một tên người hầu chộp lấy.

Cơ Hạo động tác cực nhanh, thân hình chợt lóe đã tới trước mặt hai gã người hầu.

Hai người hầu đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt bọn hắn thần quang năm màu đại thịnh, hai bóng người năm màu sặc sỡ chợt từ trong cơ thể bọn họ lao ra, nhanh như tia chớp vồ về phía Cơ Hạo.

"Hì hì, là của ta!"

"Nói bậy, ai cướp được, thì của người đó!"

Hai bóng người cùng cất tiếng cười khẽ, tà lực khủng bố giống như sóng thần đập vào mặt. Trước mặt Cơ Hạo ảo giác thay nhau nổi lên, vô số đại mỹ nhân trần truồng cười khẽ hướng hắn lao lên.

"Ta là Sắc tôn, nhất định phải nhớ ta."

"Còn có ta, ta là Dục tôn, sau khi ta nuốt linh hồn của ngươi, ngươi ta sẽ là một thể."

-----o0o-----

Chương 1203: Đỉnh luyện Thiên Ma


Chương 1203: Đỉnh luyện Thiên Ma

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Sắc, dục, đều là ngoại vật, lấy ngoại vật biến ảo động lòng người, làm loạn lòng người, dẫn động âm hỏa trong cơ thể, đốt cháy nguyên thần, phá hủy nguyên linh sau đó tận tình cắn nuốt, đây chính là trò hay Sắc tôn, Dục tôn sở trường.

Bọn họ đối phó là Cơ Hạo, cho nên xuất hiện trước mặt Cơ Hạo, là bản năng mãnh liệt nhất nam tính nhân tộc trưởng thành che dấu đáy lòng.

Quyền lực, tài phú, nữ nhân, quyền lực chí cao, tài phú vô tận, nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tất cả đều như thủy triều hướng Cơ Hạo ập tới, giống như sóng thần mang theo bọt nước màu trắng đem hắn gắt gao bọc lại bên trong.

Ảnh tôn khàn giọng cười điên cuồng, cười đến ngửa trước ngã sau, cười đến dưới làn da lộ ra vô số hoa văn năm màu.

Hắn chỉ vào Cơ Hạo bị u quang năm màu bao vây lớn tiếng cười nói: "Ngươi cho rằng các ngươi tru sát Ngọc tôn, Hà tôn, chúng ta sẽ không tìm thấy thế giới các ngươi sao? Các ngươi đã đánh giá sai tâm linh cảm ứng của bản tộc, cùng lúc các ngươi tru sát bọn họ, vị trí thế giới này của các ngươi đã khắc ở trong lòng chúng ta."

"Chúng ta đã biết Ngọc tôn và Hà tôn đều ngã xuống ở nơi này, chúng ta sao có khả năng không làm bất cứ sự phòng bị nào?"

"Tiến vào Bồ Phản, không chỉ là ta, càng có tộc nhân khác cường đại như ta! Chỉ là rất may mắn, ta chiếm được cơ hội xâm chiếm thủ lĩnh của các ngươi... Chẳng qua, Sắc tôn, Dục tôn, các ngươi tựa như cũng tìm được con mồi không tệ!"

'Bốp bốp' hai tiếng, hai tên người hầu vừa nãy làn da vỡ ra, máu thịt, gân cốt, nội tạng các thứ dưới làn da bọn họ, tất cả đều đã bị Sắc tôn, Dục tôn cắn nuốt hết, bọn họ chỉ còn lại có hai túi da hình người trống rỗng khô quắt, rất nhanh túi da đã vỡ thành vô số tro bụi, bị tay áo Ảnh tôn vung lên toàn bộ tro bụi đều biến mất.

Cơ Hạo mở to mắt nhìn Ảnh tôn.

Ảnh tôn nhếch miệng cười, nụ cười rất quỷ dị, mơ hồ lộ ra trăm phần trăm vui sướng khi người gặp họa cùng với sự chờ mong nào đó khó có thể hình dung.

"Tên gian trá!" Cơ Hạo thâm trầm nhìn Ảnh tôn: "Ngươi ngay cả tộc nhân của mình, cũng sẽ bỏ tâm tư tính kế như vậy?"

"Tính kế? Không, đây là bản năng, không ngừng tiến hóa, không ngừng cường đại, đây là nguyên nhân duy nhất tộc ta đứng ở đỉnh ức vạn tộc đàn vô số thế giới của Hồng Mông hư không." Ảnh tôn thâm trầm nói: "Nếu bọn họ có thể xâm chiếm thân thể ngươi, cắn nuốt linh hồn ngươi, ta sẽ rất vui vẻ tiếp nhận kết quả này."

"Nhưng nếu, ta là nói nếu bọn họ bị ngươi cắn nuốt... Như vậy, ngươi cũng nhất định sẽ tổn thất khí lực không nhỏ nhỉ?" Ảnh tôn nhìn Cơ Hạo lạnh lùng cười nói: "Khi đó, sẽ là cơ hội của ta."

Cơ Hạo im lặng không nói gì. Hắn chưa thúc dục Thái Cực Pháp Y, mặc cho Sắc tôn, Dục tôn xuyên thấu qua đôi mắt hắn, xâm nhập thần hồn không gian của mình.

Ảnh tôn biết sự tồn tại về hủy diệt đạo đài của Cơ Hạo, lực lượng cắn nuốt, hủy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net