XLV ( Chương 1101-1125 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1101: Tiễn tồi

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Ba chiến vương Già tộc thực lực có thể so với Vu Đế, mấy trăm chiến tướng Già tộc đạp đĩa kim loại tròn màu máu bay lên trời, lớn tiếng tru lên hướng chín Đông Di tiễn thủ xung phong.

Mặt ngoài đĩa kim loại tròn tỏa sáng sặc sỡ, bên trong có tiếng 'Ong ong' trầm thấp truyền đến, tốc độ phi hành của cái đĩa tròn cực nhanh, hầu như là nháy mắt đã tới gần đến trăm trượng trước người Đông Di tiễn thủ.

Các Đông Di tiễn thủ cười lên 'ha ha', áo lông vũ trên thân bọn họ phát ra các mảng cuồng phong chảy xiết, cuồng phong màu xám ở phía sau bọn họ ngưng tụ thành một đôi cánh chim kỳ dị, đó là một đôi cánh chim Hồng Hộc.

Thân thể hơi nhoáng lên một cái, đám Đông Di tiễn thủ dùng một động tác cực kỳ không phù hợp quy luật cơ học, kéo theo một đường cong vặn vẹo, dễ dàng kéo giãn khoảng cách với các chiến sĩ Già tộc.

Bọn họ nhẹ ở không trung lay động trái phải, mang theo các tàn ảnh mông lung, ở trong sương mù, tàn ảnh bọn họ như ẩn như hiện, cực kỳ khó có thể bị bắt được. Mấy chục Già tộc cầm cường cung nắm cung nỏ, lại mãi không thể bắn ra một mũi tên.

Hơn nữa khiến các chiến sĩ Già tộc phẫn nộ là, bọn họ chân đạp đĩa kim loại tròn đã phát huy công suất lớn nhất, nhưng bọn họ vẫn không thể đuổi kịp mấy Đông Di tiễn thủ trơn trượt như cá chạch kia.

Chín Đông Di tiễn thủ cười đến mức mắt cũng nheo lại thành một đường, bọn họ vốn là cấp dưới của Nghệ Nhân, hiện tại đã đầu phục Nghệ Địa.

Bọn họ mặc áo lông vũ căn cứ Hồng Hộc y thay đổi mà có, cảm thụ được khoái cảm kỳ diệu thân hình như gió, vui đến mức thiếu chút nữa muốn cao giọng hoan hô. Đây không phải tốc độ lớn nhất của bọn họ, tốc độ bọn họ ít nhất còn có thể tăng lên hơn hai lần nữa, nhưng đám to con Già tộc đã mặc cho bọn họ trêu đùa!

Ở trong quá khứ chiến tranh vô số năm, chiến sĩ Già tộc chân đạp đĩa kim loại tròn, cũng có thể phi thiên độn địa, hơn nữa các cái đĩa kim loại tròn đó tốc độ phi hành đường thẳng cực nhanh, nhanh đến mức nhiều Đông Di tiễn thủ cũng không bằng bọn hắn, lượng lớn Đông Di tiễn thủ bị các chiến sĩ Già tộc đó bạo lực chém giết!

Nhưng sau khi mặc vào áo lông vũ Cơ Hạo ban cho, bọn họ có thể dựa vào ưu thế tuyệt đối trên tốc độ, dễ dàng trêu chọc đám chiến sĩ Già tộc cường hãn kia!

"Nếu toàn bộ huynh đệ đều có thể mặc áo lông vũ Nghiêu Hầu đại nhân ban cho... Đông Di tiễn thủ chúng ta sẽ trở thành chiến sĩ cường đại nhất!" Vu Đế cấp thấp vừa mới ra tay đánh chết Đế Thích 怽giơ trường cung trong tay, hưng phấn hò hét!

Tám Đông Di tiễn thủ khác cười lớn hòa cùng đầu lĩnh nhà mình, giống như các con bướm nhẹ nhàng xuyên hoa, mang theo đám đông chiến sĩ Già tộc như sói như hổ, mang theo một trăm chiến hạm dị tộc đuổi theo không tha lao vào sâu trong sương mù đậm đặc.

Liên tục đuổi theo, thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, tướng lĩnh Già tộc đuổi giết ở tận cùng phía trước đột nhiên kêu một tiếng quái dị, vội vàng dừng đĩa kim loại tròn dưới chân.

Ngay tại phía trước bọn hắn đại khái mười mấy dặm, một dãy bóng ma đen sì nghiền ép tới. Tiếng ngọn sóng nặng nề vỡ vụn xa xa có thể nghe thấy, bọn hắn nhìn chăm chú, vậy mà lại thấy được cả thảy một vạn con Tinh Không Cự Quy sắp xếp trận địa hình vuông chỉnh tề đang hướng bọn hắn tới gần.

Trên cái đầu cực lớn của mỗi một con Tinh Không Cự Quy đều dựng sừng sững một tháp tên cao cao, bảy tám gã Đông Di tiễn thủ không đồng nhất cầm cường cung đứng trên tháp tên. Ở trên lưng Tinh Không Cự Quy, trong thành trì kim loại nho nhỏ, đám đông chiến sĩ nhân tộc mặc trọng giáp đang hướng tới bên này như hổ rình mồi.

Càng làm các chiến sĩ Già tộc kia kinh sợ giận dữ là, ở phía sau đàn Tinh Không Cự Quy kia, một tòa thành trại thật lớn dựng từ cây gỗ lớn đang chậm rãi ép tới.

Trên tường thành trại, từng cây đuốc ngâm mỡ thú phát ra hào quang sáng ngời, cây đuốc nối thành một đường, ánh lửa xua tan một mảng lớn sương mù dày đặc, khiến các chiến sĩ Già tộc kia có thể nhìn thấy các Đông Di tiễn thủ mặc áo lông vũ, cầm cường cung ở đỉnh chóp thành trại.

Lấy kinh nghiệm chiến đấu của các chiến sĩ Già tộc, bọn họ liếc một cái đã tính ra diện tích tòa thành trại này.

Thành trại dài rộng đều ở ngàn dặm trở lên, trong đó có thể cất chứa bao nhiêu chiến sĩ nhân tộc? Càng không cần nói cả thảy một vạn tòa thành trì loại nhỏ trên lưng đám Tinh Không Cự Quy, mỗi một tòa thành trì đều ít nhất có thể chứa mấy ngàn tinh nhuệ.

Chín tên Đông Di tiễn thủ đang bay nhanh đột nhiên ngừng lại, bọn họ xoay người, tên Đông Di Vu Đế kia giơ cao tay phải, ngón trỏ, ngón giữa tay phải dựng sát vào nhau, hung hăng hướng phía trước vung lên, rống to một tiếng 'Lang Nha Đột'!

Trên đầu một hàng Tinh Không Cự Quy dẫn đầu, trong tháp tên cao lớn, mấy trăm Đông Di tiễn thủ giơ trường cung, trên dây cung đặt Lang Nha Đột tỏa sáng sặc sỡ. Bọn họ đều không cần nhắm, hoàn toàn dựa vào bản năng quanh năm suốt tháng vô số lần bắn dưỡng thành, thoải mái bắn tên.

Tên đánh tới, trong ba chiến vương Già tộc, có hai gã chiến vương khá lão thành ổn trọng giơ tấm khiên bảo vệ chỗ yếu hại trên thân, càng toàn lực kích phát trọng giáp trên người, một tầng phòng ngự kết giới thật dày bảo vệ toàn thân bọn hắn.

Một gã chiến vương Già tộc khác tuổi nhỏ chút, người trẻ tuổi không tránh khỏi kiêu ngạo ương ngạnh, hắn cũng chưa rút khiên, mà là vung loan đao thật lớn, rống to một tiếng 'Huyết Nguyệt chí cao tại thượng', mang theo mấy trăm chiến tướng Già tộc nghênh đón mưa tên phát động đột kích.

Tiếng vang lớn 'Đang đang' hầu như vang lên cùng lúc, trong chiến sĩ Già tộc xung phong, có gần một nửa số người thân thể chợt cứng ngắc ở giữa không trung.

Mũi tên nhọn đục thủng mũ giáp của bọn hắn, chuẩn xác đục lỗ mi tâm bọn hắn.

Lang Nha Đột lực xuyên thấu kinh người mang theo tiếng xé gió chói tai xuyên thấu đầu bọn hắn, phá nát đầu bọn hắn, mang theo một vòi máu dài đến trăm trượng, rít chói tai hướng phía sau bắn ra thật xa, thật xa...

Thân thể Già tộc chiến vương cố ý xung phong cũng cứng ngắc ở giữa không trung, trên người hắn rậm rạp bị xuyên thấu năm sáu mươi lỗ tên, mỗi một lỗ tên đều là xuyên thủng, chỉ riêng trên đầu hắn đã có sáu lỗ tên.

Sáu lỗ tên phân biệt từ trong bốn hốc mắt cùng mi tâm, miệng của hắn xuyên thấu, lực đạo mạnh mẽ của mũi tên đem óc hắn quấy hỏng bét, đầu của hắn tuy chưa vỡ nát, nhưng hắn ở nháy mắt trúng tên đã chết trận.

Hơn hai trăm chiến tướng Già tộc toàn thân phun máu từ bầu trời rơi xuống, chỉ có thân thể Già tộc chiến vương bị đánh chết vẫn duy trì cân bằng, thi thể đang cấp tốc phục hồi vững vàng đứng ở trên đĩa kim loại tròn, bị đĩa kim loại tròn nâng tiếp tục phi hành về phía trước.

"Tiến công! Tiến công! Là quân đội dân bản xứ ti tiện chết tiệt!"

Hai Già tộc chiến vương cầm trọng thuẫn, chưa trở thành đối tượng đợt đả kích đầu tiên kinh sợ giận dữ gào lớn. Bọn hắn dùng sức vung cánh tay, trên một trăm chiếc chiến hạm kim loại phía sau, vô số tinh quái nô lệ hình dạng như con ếch lớn, miễn cưỡng có một chút hình người kêu ngao ngao nhảy xuống, bàn chân thật lớn đạp sóng nước hướng thành trại nhân tộc phát động xung phong.

Đám tinh quái hình dạng con ếch trên bàn chân mọc màng thật dày, tốc độ chạy của bọn hắn cực nhanh, ngẫu nhiên nhảy một phát là có thể lao ra xa mười mấy trượng.

Hơn trăm vạn tinh quái nô lệ ở trên mặt nước nhảy nhót chạy như điên, thoạt nhìn khí thế rất kinh người.

"Liệt Sơn Băng!"

Tên Đông Di Vu Đế kia tiếp tục rống giận một tiếng!

Một lần này, không chỉ có Đông Di tiễn thủ trên đầu Tinh Không Cự Quy, ngay cả Đông Di tiễn thủ trên tường thành trại đồng loạt ra tay.

Mấy vạn mũi Liệt Sơn Băng gào thét bắn lên trời cao, một lát sau bọn chúng từ trên cao mười mấy dặm lao xuống, rơi chuẩn xác vào nơi các tinh quái nô lệ dày đặc nhất.

Mũi tên phát nổ, từng mảng lửa phạm vi vài dặm mạnh mẽ bùng nổ, trong phạm vi ánh lửa bao trùm, toàn bộ tinh quái đều bị nổ thành những đám tro tàn.

Sau khi vụ nổ kết thúc, trên mặt nước trống rỗng, tinh quái nô lệ còn sống chỉ có thưa thớt bảy tám ngàn con.

-----o0o-----

Chương 1102: Hỏa chi cực hạn


Chương 1102: Hỏa chi cực hạn

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Trên chiến hạm kim loại của dị tộc, các quý tộc Ngu tộc, Già tộc, Tu tộc kia, đầu tiên là cả mình, sau đó là kinh hãi, cuối cùng quả thực là chấn động đến hoảng sợ!

Bọn họ và Đông Di tiễn thủ, cũng là đối thủ lâu năm trên chiến trường, uy lực Đông Di tiễn trận, bọn họ từng kiến thức vô số lần. Không biết bao nhiêu chiến sĩ dị tộc nuốt hận ở dưới Đông Di tiễn trận như bão tố, trên thân nhiều quý tộc dị tộc còn mang theo vết sẹo mũi tên lưu lại.

Nhưng trước kia các Đông Di tiễn thủ tất nhiên tiễn thuật cao tuyệt, nhưng bọn họ sức sản xuất thấp kém, khiến uy lực mũi tên của bọn họ cũng không phải quá cường đại.

Đông Di tiễn thủ bình thường, chỉ có dùng tên công kích kéo dài không ngừng, hao phí mấy chục, mấy trăm mũi tên liên tục trúng chiến sĩ dị tộc, mới có thể đánh tan giáp trụ của bọn họ, đánh bị thương hoặc là đánh chết kẻ địch!

Nhưng hôm nay vừa gặp, Đông Di tiễn thủ sử dụng Lang Nha Đột thế mà lại thoải mái xuyên thủng tháp khiên hạng nặng thợ cao tay nghề của Tu tộc tỉ mỉ rèn!

Mà Liệt Sơn Băng bọn họ sử dụng, vô luận là phạm vi bao trùm hay là lực sát thương đều tăng vọt mấy lần!

Không phải tăng lên chút xíu, mà là bỗng dưng tăng vọt không có bất cứ đạo lý nào cả, không có bất cứ lý do nào, không phù hợp trình độ phát triển của sức sản xuất chút nào. Hơn trăm vạn tinh quái nô lệ đó, tuy bọn họ thực lực thấp kém, nhưng cho dù là một trăm vạn con heo, ngươi cũng phải hao phí chút thời gian đi giết chứ?

Chỉ một đợt Liệt Sơn Băng công kích bao trùm, trăm vạn tinh quái nô lệ đã thành tro bụi!

"Điều này, sao có thể chứ? Mũi tên phù văn bọn họ sử dụng từ đâu mà có?" Một tông sư Tu tộc dại ra nhìn thành trại trên nước đen sì không ngừng tới gần phía trước: "Mũi tên phù văn của bọn họ, uy lực đã đủ để so sánh với mũi tên đỉnh cấp chúng ta tỉ mỉ rèn!"

Nhiều năm qua như vậy, dị tộc vì sao có thể đè ép nhân tộc đánh bừa, không phải bởi bọn họ giáp trụ lực phòng ngự mạnh, binh khí lực sát thương lớn, các loại quân giới, nhất là công nghệ khí giới chiến tranh hạng nặng tiên tiến hơn nhân tộc sao?

Dứt bỏ các vật ngoài thân này, vô luận là tiềm lực chủng tộc hay là tốc độ sinh sản, dị tộc ở trước mặt nhân tộc không chiếm thượng phong chút nào đâu!

Nhân tộc một khi nắm giữ kỹ thuật sản xuất không kém gì dị tộc, có thể chế tạo giáp trụ, binh khí tương đương đỉnh cấp quân giới của bọn họ, cuối cùng chờ đợi dị tộc, chắc chắn là một cuộc đồ sát tàn khốc!

Kinh nghiệm chiến tranh vô số năm nói cho dị tộc —— nhân tộc Bàn Cổ thế giới tuyệt đối không phải kẻ dễ bắt nạt, đây là một tộc đàn đáng sợ có bản năng điên cuồng tiến công, nếu không phải dị tộc thưởng ở trước khi nhân tộc phát triển liền xâm nhập Bàn Cổ thế giới, tộc đàn này sớm hay muộn sẽ bước lên con đường điên cuồng khuếch trương như dị tộc!

Một khi nhân tộc nắm giữ quân giới giáp trụ tiêu chuẩn tương đương với dị tộc, hậu quả tàn khốc đầm đìa máu đó khiến các quý tộc dị tộc kia nghĩ tới thôi đã phát tê cả người.

Trên thành trại, Nghệ Địa kéo Bôn Lôi Cung, đặt lên một mũi Vạn Lý Phong.

Hắn khinh thường nhìn thoáng qua tinh quái nô lệ đứng ở trên mặt nước run rẩy, trăm vạn tinh quái nô lệ, sống tạm bợ cũng chỉ có mấy ngàn người như vậy. Bọn họ bị lực sát thương mang tính hủy diệt núi lửa sụp đổ dọa cho run sợ, mắt bọn họ trống rỗng, quả thực đều bị dọa thành kẻ ngốc rồi.

Một tiếng xé gió bén nhọn đột nhiên vang lên, Nghệ Địa buông dây cung, một luồng sáng từ trên Bôn Lôi Cung lao vút ra.

Luồng sáng dài trăm trượng, to bằng ngón cái mang theo tiếng kêu bén nhọn xuyên thấu hư không, hung hăng cắm vào ngực một tinh quái nô lệ, ở trên thân hắn phá vỡ một lỗ thủng trong suốt. Sau đó luồng sáng theo một đường cong thon dài, liên tiếp xuyên thấu chỗ yếu hại trí mạng của mấy trăm tinh quái nô lệ.

Tiếng 'Phập' không dứt bên tai, Vạn Lý Phong Nghệ Địa bắn ra như một con chim linh hoạt nhẹ nhàng xuyên qua, mấy ngàn tinh quái ở nháy mắt ngắn ngủn bị Nghệ Địa dùng một mũi tên thoải mái đánh chết.

Mũi tên thon dài xuyên thấu thân thể một tinh quái nô lệ cuối cùng, mang theo tiếng xé gió thật dài tiếp tục dán mặt nước bay ra hơn ba trăm dặm, lúc này mới chui chéo chéo vào mặt nước. Đây là chỗ đáng sợ của Vạn Lý Phong, nó có tầm bắn cực kỳ dài, phối hợp tiễn thuật không thể tưởng tượng của Đông Di tiễn thủ, ở trên chiến trường có thể phát huy ra lực sát thương dị thường kinh người.

Thi thể mấy ngàn tinh quái nô lệ trôi nổi ở trên mặt nước.

Các quý tộc dị tộc thấy Nghệ Địa một mũi tên bắn chết mấy ngàn tinh quái đồng loạt biến sắc, bọn họ mờ mịt nhìn nhau một cái —— Vạn Lý Phong bọn họ biết, biết đây là một loại tên tầm bắn kinh người chỉ Đông Di tiễn thủ có.

Nhưng bọn họ chưa bao giờ gặp Vạn Lý Phong tầm bắn xa như vậy, sau khi bắn chết mấy nghìn người, lại còn có thể bay xa như vậy.

"Bọn hắn, có cổ quái!" Một lão nhân Tu tộc đột nhiên giơ lên pháp trượng tạo hình quái dị trong tay, khàn giọng hét lên: "Xử lý bọn hắn, bắt nhiều người sống một chút, nhất định phải hỏi rõ, mũi tên của bọn hắn là từ đâu mà có! Bọn hắn sao có thể... Sao có thể... Sao có thể chế tạo mũi tên cường đại như vậy?"

Một trăm chiếc chiến hạm kim loại đồng thời phun ra hào quang mãnh liệt, dòng ánh sáng chói mắt từ trong phù văn điêu khắc thật lớn trên boong chiến hạm trào ra, từ trong các hoa văn trang sức tinh xảo đẹp đẽ phun ra. Vô số dòng ánh sáng hội tụ cùng một chỗ, hóa thành một màn hào quang dày tới trăm trượng như vỏ trứng đem chiến hạm bao bọc ở bên trong.

Tiếng 'Rắc rắc' không dứt bên tai, boong thuyền khổng lồ của dị tộc không ngừng khép mở, dịch chuyển, vô số khí giới chiến tranh loại lớn thể tích khổng lồ từ trong khoang thuyền nâng lên boong, các loại khí giới nỏ khổng lồ, nỏ pháo... thong thả di động, đồng thời tập trung phương hướng thành trại.

"Nghênh chiến!" Thiếu Ti đứng ở trên một tòa tháp quan sát cao nhất, bên người mơ hồ có làn sóng màu xám khuếch tán ra.

Theo lệnh nàng, vô số cây gỗ lớn cấu thành thành trại trên nước đồng thời phun ra ánh sáng mạnh mẽ màu xanh, tầng tầng hư ảnh cây gỗ lớn trùng điệp dựng lên, ở trên tường thành cấu thành một tấm khiên bảo vệ to lớn mà chắc chắn.

Một vạn con Tinh Không Cự Quy cùng cất tiếng kêu dài, trên cái mai thật dày của bọn chúng một tầng tinh quang nồng đậm xoay tròn bay lên trời, cả thảy một vạn đạo tinh quang nối liền một thể, hóa thành một quầng sáng bảy màu đem bọn nó bao bọc chặt chẽ ở trong.

Cách xa mười mấy dặm, khi đại chiến sắp bùng nổ, một tiếng rồng gầm chấn động thiên địa, chín con rồng lửa dài đến nghìn trượng từ dưới mặt nước phía sau thành trại phóng lên cao, kéo một chiếc xe kéo cực kỳ lớn xông thẳng lên trời.

Cơ Hạo đoan đoan chính chính đứng ở trên xe kéo, một vầng mặt trời ở đỉnh đầu phát ra hồng quang hừng hực chiếu rọi hư không, Nha Công cao hứng phấn chấn dang cánh, Nha Công đem thân thể bành trướng đến mức tận cùng dang cánh hơn nghìn trượng, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng trên mui xe kéo.

Cửu Long Xa Liễn phát ra vô lượng hào quang chiếu rọi bốn phương, trong phạm vi trăm vạn dặm đầy ánh sáng, mây mưa trên trời cũng bị nhiệt độ cao xua tan đi vô số.

Cơ Hạo nhìn thoáng qua một trăm con thuyền khổng lồ của dị tộc trên mặt nước phía dưới, trong mặt trời ở đỉnh đầu hắn một bóng người màu vàng nhạt nhoáng lên một cái, hắn nhẹ nhàng bâng quơ đè xuống một chưởng, chỉ thấy một bàn tay màu vàng phạm vi trăm dặm bị lửa nồng đậm bao lấy, vô thanh vô tức từ trên cao vỗ xuống.

Một trăm chiếc thuyền kim loại khổng lồ bị một chưởng vỗ trúng, chỉ nghe tiếng 'Xẹt xẹt' vang lên, cả thảy một trăm chiếc thuyền lớn dài đến nghìn trượng vô thanh vô tức biến mất.

Khiên bảo vệ kết giới dày tới trăm trượng chưa tạo ra được bất cứ tác dụng che chở nào, bàn tay màu vàng hầu như đạt tới nhiệt độ cao cực hạn của lửa ở Bàn Cổ thế giới bóp chặt lấy toàn bộ khiên bảo vệ kết giới, thuyền kim loại khổng lồ ở trong ánh lửa màu vàng nháy mắt hoá khí, tính cả toàn bộ dị tộc trên thuyền lớn đều nháy mắt bốc hơi.

Một chút cặn bã cũng không lưu lại!

Đây là uy lực một chưởng tùy tay của Cơ Hạo sau khi hấp thu toàn bộ Đông Hoàng Thần Ấn, đạo hạnh tăng vọt. Lực sát thương một chưởng này đã gần như Đông Hoàng Thái Nhất chân chính ra tay.

-----o0o-----

Chương 1103: Đều đến đầu


Chương 1103: Đều đến đầu

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Cửu Long Xa Liễn lơ lửng ở không trung.

Chín con rồng lửa thời thái cổ hồng hoang, từ trong Thái Dương Tinh thai nghén sinh ra, không sống chẳng chết, phi yêu phi ma, phi thần phi tiên, nằm giữa sinh linh cùng vật chết ngửa mặt lên trời rống giận, trong mồm không ngừng phun ra các luồng lửa màu vàng dài đến vạn dặm.

Trên xe kéo khổng lồ vô số đồ án tinh tú rõ ràng có thể thấy được, mỗi một ngôi sao đều đối ứng vũ trụ hồng hoang, rạng rỡ tỏa sáng ra ánh lửa loá mắt.

Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh, đó là chủ vũ trụ hồng hoang, chủ tinh tú khắp trời, làm vật cưỡi của Thái Dương Tinh chủ Đông Hoàng Thái Nhất, trên cái xe kéo này điêu khắc đầy đủ đồ án tinh tú hồng hoang, khí tức tinh tú khổng lồ tràn đầy hư không, rất nhiều người hướng xe kéo liếc một cái, liền cảm thấy như có vô số tinh tú đồng thời ùa vào linh hồn bọn họ, vô số ánh sao lóe lên thiếu chút nữa đem linh hồn bọn họ phình căng nổ tung.

Cơ Hạo mặc một cái pháp y trong veo như nước, lẳng lặng đứng ở dưới tán to lớn của xe kéo quan sát đại địa, ánh sáng vàng mãnh liệt vờn quanh thân thể hắn, vô số luồng ánh sao nhỏ bé từ trong mỗi một lỗ chân lông của hắn phun ra, không ai có thể thấy rõ thân thể hắn, chỉ có thể nhìn thấy một quả cầu ánh sáng vô cùng huy hoàng lơ lửng giữa không trung.

Trên tán của xe kéo, Nha Công đỏm dáng dang cánh chim ngạo nghễ ngẩng đầu, trong mồm không ngừng phát ra tiếng kêu kích thích.

Từng đám mây mưa màu đen tức giận hướng Cửu Long Xa Liễn nghiền ép tới, nhưng toàn bộ xe kéo ánh lửa hừng hực phát ra vô lượng hào quang, mây mưa nào dám tới gần trong phạm vi ngàn dặm, đều lập tức hóa thành một làn khói tan đi.

Trên mặt nước, một vết chưởng thật lớn phạm vi trăm dặm rõ ràng có thể thấy được, các luồng hỏa khí màu vàng hừng hực thiêu đốt, nước ở xung quanh gào thét hướng vết chưởng chảy tới, nhưng mặc cho bao nhiêu nước ùa vào, tất cả đều ở nháy mắt hóa thành hơi nước tan đi.

Theo vết chưởng nhìn xuống dưới, vết chưởng từ mặt nước xuyên thấu làn nước sâu tới nghìn trượng, in thật sâu vào thân núi mấy trăm dặm phía dưới.

Cơ Hạo vung tay áo, các luồng hỏa khí màu vàng phóng lên cao, không ngừng hội tụ vào trong tay áo hắn. Mất hỏa khí chống đỡ, vết chưởng to lớn ầm ầm sụp xuống, nước gào thét cuốn vào, đem vệt chưởng sâu mấy trăm dặm nháy mắt lấp đầy.

Trên mặt nước xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, tiếng nước 'Ù ù' chấn động làm gương mặt chiến sĩ các bộ lạc nhân tộc trong doanh trại trắng bệch.

"Nghiêu Hầu..." Nghệ Địa giơ cao hai tay, lớn tiếng, gần như điên cuồng hoan hô: "Uy vũ!"

Mấy chục vạn Đông Di tiễn thủ lệ thuộc trực tiếp Nghệ Địa ùn ùn giơ hai tay, mang theo một tia thành kính cúng bái thần linh quỳ xuống đất hành lễ, bọn họ quỳ mọp xuống đất, phấn khởi rống to 'Nghiêu Hầu uy vũ'!

Trưởng lão cùng tướng lĩnh các bộ lạc Đông Di còn lại rất hỗn độn liếc nhau một cái.

Bọn họ không biết làm sao nhìn Nha Công đứng ở trên Cửu Long Xa Liễn, bọn họ dùng sức dụi dụi mắt muốn thấy rõ bộ dáng Nha Công, nhưng dùng hết thị lực rồi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net