XXX ( Chương 726-750 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 726: Gia tộc đấu đá

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Một trăm tên chiến vương Già tộc xui xẻo cứ như vậy vứt ở trong thủy lao.

Đế thị nhất tộc gặp phải phiền toái cực lớn, Đế Lạc Lãng cùng đám cao tầng gia tộc hắn đã không còn tâm tình quan tâm bọn hắn chết sống nữa.

Hơn nữa Cơ Hạo rất ác ý phỏng đoán, hiện tại Đế thị nhất tộc còn có bao nhiêu cao tầng gia tộc còn sống? Hắn đã tận mắt thấy thảm trạng Lương Chử thành bị Yên Diệt Thần Trận phá hủy, ở dưới loại uy năng hủy thiên diệt địa đó, không có Bàn Hi Thần Kính mà nói Cơ Hạo cũng không có nắm chắc sống sót.

Cho nên, ở sau khi Đế Lạc Lãng vội vã từ biệt quay về lãnh địa Ngu triều phía bắc, Cơ Hạo luôn chờ mong sự phát triển tiếp theo.

Nháy mắt, ba tháng thời gian trôi qua.

Khoảng thời gian này bình an vô sự, Nghiêu sơn lĩnh rất thái bình, cao tầng nhân tộc Bàn Hi thế giới sau khi bị sợ bóng sợ gió một phen, Đế Thuấn cưỡng chế hơn chín phần cao tầng của nhân tộc rút khỏi Bàn Hi thế giới, bên kia cũng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

Cơ Hạo liền trở nên rất tiêu diêu tự tại, mỗi ngày hắn đi khắp nơi với Man Man, Thiếu Ti, toàn thân tâm thưởng thức phong cảnh tự nhiên của lãnh địa nhà mình, tuần tra từng cái thôn trấn, điều tra nghe ngóng dân tình, trấn an lòng dân.

Ở dưới loại trạng thái tự tại không có áp lực này, tốc độ lột xác của nguyên thần Cơ Hạo trở nên càng lúc càng nhanh.

Đóa hoa thiên đạo Bàn Hi thế giới hướng Cơ Hạo ngược hướng suy diễn thiên đạo diệu lý hỗn độn mở, vạn vật tạo hóa, cảm ngộ của hắn đối với thiên địa chợt sâu sắc thêm nhiều, càng có thái dương đại đạo hư ảnh phong ấn sâu trong nguyên thần hắn giúp, mấy ngày nay nguyên thần Cơ Hạo đã hóa thành một quầng sáng trong suốt lơ lửng ở trong thần hồn không gian, năm mươi luồng Vũ Dư đạo khí đang dung hợp với nguyên thần do quầng sáng biến thành.

Mỗi ngày đều có vô số phù văn màu vàng đại biểu thái dương đại đạo khắc ở trong quầng sáng nguyên thần biến thành, tuyệt đại bộ phận những phù văn màu vàng đó đến từ thái dương đại đạo của Bàn Hi thế giới, một bộ phận nhỏ là bản thân Cơ Hạo từ trong thái dương của Bàn Cổ thế giới cảm ngộ được.

Năm mươi luồng Vũ Dư đạo khí đã bắt đầu dung nhập nguyên thần Cơ Hạo, một loại biến hóa huyền diệu khó có thể hình dung đang xảy ra.

Cùng lúc đó, phù văn màu vàng thái dương đại đạo biến thành đang không ngừng in vào thân thể Cơ Hạo, da, cơ bắp, xương khớp, kinh lạc, lục phủ ngũ tạng, thậm chí máu, cốt tủy, đầu óc hắn, đều trở nên càng thêm thuần dương chí cương, tràn ngập lực lượng dương hòa hùng hồn không ngăn nổi.

Mỗi một ngày, Cơ Hạo đều có thể cảm nhận được lực lượng của mình tăng lên, vô luận là lực lượng thân thể hay là đạo hạnh pháp lực, đều đang đột nhiên tăng vọt.

Dù sao không phải mỗi người đều như hắn. Có thể ở trong cơ thể trấn áp một thiên đạo pháp tắc đến từ một thế giới hoàn chỉnh, loại tạo hóa này cho dù là sư huynh A Bảo, sư tỷ Quy Linh của Cơ Hạo bọn họ cũng không có phúc duyên này. Loại cảm giác thực lực tăng vọt này rất tốt, tâm tình Cơ Hạo lại càng thêm sảng khoái.

Càng quan trọng là, thực lực Nghiêu sơn lĩnh cũng đang không ngừng tăng mạnh.

Cơ Hạ rất dụng tâm đối với cơ nghiệp con mình, hắn vạch ra một khối lãnh địa to lớn phía tây cùng phía bắc Nghiêu sơn lĩnh, cắt cho Thiên Cơ trưởng lão cùng con dân tùy tùng hắn. Đám con dân bản xứ Bàn Hi thế giới cố gắng canh tác, ba tháng thời gian đã đủ cho bọn họ mở ra mảng lớn ruộng tốt, thành lập vô số thành trì và thôn xóm mới.

Vu Điện của riêng nhà Nghiêu sơn lĩnh cùng môn nhân đệ tử trong đạo cung lấy đám người Cơ Thiên, Cơ Địa, Cơ Huyền, Cơ Hoàng cầm đầu, kết đội vào ở những thành trì thôn xóm của dân bản xứ Bàn Hi thế giới, hướng bọn họ tuyên truyền giảng giải lịch sử nhân tộc, hướng bọn họ truyền thụ văn hóa nhân tộc, cực lực từ căn nguyên văn hóa hòa tan, thâu tóm các con dân bản xứ.

Đối với điều này, Thiên Cơ trưởng lão rất rầu rĩ không vui, nhưng hắn và tổ linh, thánh linh khác cũng không có cách nào hay hơn.

Bàn Hi thế giới cũng đã sắp bị Bàn Cổ thế giới cắn nuốt, bọn họ làm dân bản xứ Bàn Hi thế giới, còn có thể đủ xoay chuyển càn khôn hay sao?

Trừ phi dùng đại thần thông, mạnh mẽ đem Bàn Hi thế giới bóc ra. Nhưng loại thần thông pháp lực này, nào phải đám người Thiên Cơ trưởng lão có thể đạt tới?

Cho nên Nghiêu sơn lĩnh của Cơ Hạo ở trong mấy tháng qua là vui sướng hướng vinh, hừng hực phát triển. Ngay cả quân đội Nghiêu sơn lĩnh, cũng bởi vì những tổ linh, thánh linh cùng đám đông chiến sĩ dân bản xứ tinh nhuệ gia nhập, thực lực tổng hợp nhảy vọt không chỉ mấy lần.

Thực lực quân đội tăng lên dẫn tới ảnh hưởng chính là, công trường rèn của Nghiêu sơn lĩnh ngày đêm đẩy nhanh tốc độ rèn giáp trụ và binh khí, đám thợ Nghiêu sơn lĩnh được rèn luyện tốt hơn. Thủ pháp rèn độc đáo đến từ Bàn Hi thế giới, làm công trường rèn của Nghiêu sơn lĩnh diễn sinh ra một loạt kỹ thuật mới, trình độ rèn chỉnh thể ở lãnh địa Cơ Hạo đã mơ hồ đạt tới tiêu chuẩn thậm chí vượt qua Vu Điện Bồ Phản.

Thời gian khoái hoạt tiêu dao luôn qua đi rất nhanh. Khi Cơ Hạo còn chưa hết thèm muốn mang Man Man và Thiếu Ti đi vào núi săn bắn, một phong thư của Tự Văn Mệnh, đã khiến tâm tình buông lỏng của Cơ Hạo chợt căng thẳng.

—— Thu hoạch tổng thể của Bàn Hi thế giới đã bước đầu hoàn thành thống kê, chiến công của toàn bộ người tham gia sinh tử đổ chiến đã thống kê rõ ràng, liên minh bộ lạc nhân tộc chuẩn bị dựa vào công tích mọi người luận công ban thưởng.

Còn có mấy tháng, Đế Thuấn muốn thừa dịp năm mới hiến tế thiên địa, triệu tập cao tầng bộ lạc nhân tộc tụ hội, chính thức tuyên bố phong thưởng đối với mọi người.

Tự Văn Mệnh ở trong thư nói cho Cơ Hạo, dựa theo công huân lần này của Cơ Hạo, Nghiêu sơn lĩnh của hắn ít nhất có thể gia tăng gấp ba lãnh địa, hắn đề nghị Cơ Hạo chuẩn bị đủ văn thần và quân đội tiếp thu lãnh địa mới, đồng thời làm tốt chuẩn bị di chuyển con dân bộ tộc.

Nhận được thư của Tự Văn Mệnh, khi Cơ Hạo đang ca thán mình là số lao lực, không được thanh nhàn, một phần thư khẩn cấp cầu cứu khác đã đặt ở trước mặt Cơ Hạo.

Tới truyền tin, là một nô lệ tinh quái dị tộc vóc dáng thấp bé, làn da lục, bên trên có lượng lớn đốm màu đỏ, bề ngoài như một con thằn lằn. Tiểu gia hỏa chỉ cao hơn ba thước một chút này run rẩy quỳ gối trước mặt Cơ Hạo, khàn cả giọng hướng Cơ Hạo cầu xin:

"Lĩnh chủ đại nhân tôn kính, van cầu ngài giúp chủ nhân của chúng ta!"

Nô lệ tinh quái đưa tới, là một khối ngọc giản to bằng ngón cái, Cơ Hạo dùng thần thức đưa vào ngọc giản, liền cảm nhận được biểu thị ước định bí mật của hắn cùng Đế Lạc Lãng. Dùng bí chú giải gông xiềng thần niệm phức tạp, Cơ Hạo thấy được thư của Đế Lạc Lãng.

Thư không dài, nhưng nội dung khiến Cơ Hạo vừa chấn động, vừa do dự.

Ở trong thư, Đế Lạc Lãng kể lại toàn bộ tình huống ba tháng nay, Ngu triều vắt hết toàn lực muốn xây dựng lại một thông đạo vượt giới liên hệ bổn nguyên thế giới.

Nhưng xuất phát từ một số nguyên nhân không lường được, không thể biết nào đó, tiêu hao vô số tài nguyên, thậm chí đem tài nguyên quý hiếm trong kho cất giữ chiến lược của Ngu triều cũng tiêu hao bảy tám phần, thông đạo vượt giới mới chung quy chưa thành lập được, ngược lại tổn thất rất nhiều trận sư Tu tộc cao minh.

Đế Thích Sát bằng vào thực lực cường hãn của mình, đạt thành thỏa hiệp nào đó với mười hai vị chấp chính đại đế, Đế Thích Sát an toàn thoát thân, chưa bị truy cứu trách nhiệm. Nhưng Đế thị nhất tộc bị trở thành người chịu tội thay, dựa theo truyền thống cổ xưa của Ngu tộc, tất cả tội lỗi đều chụp ở trên đầu Đế thị nhất tộc.

Hiện tại toàn bộ tộc nhân Đế thị nhất tộc đều đã bị bí mật giam giữ, chỉ chờ một ngày tốt sẽ khai đao hỏi trảm.

Đế Lạc Lãng đau khổ cầu xin Cơ Hạo, hắn nguyện ý trở thành nô bộc của Cơ Hạo, chỉ cầu Cơ Hạo có thể đem hắn và con nối dõi huyết mạch của hắn cứu vớt ra.

-----o0o-----

Chương 727: Bái phỏng Ám Nhật


Chương 727: Bái phỏng Ám Nhật

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

ޠnơi cực xa phía bắc của Lương Chử thành, một dãy núi màu đen hùng vĩ hiểm trở đột ngột từ mặt đất mọc lên.

Dãy núi từ đông sang tây kéo dài mấy ức dặm hầu như dựng thẳng tắp, cả vách đá do Hắc Diệu Thạch cấu thành cao tới vạn trượng, như một bức tường thành đúc từ hắc thiết chặn gió tuyết thấu xương đến từ phương bắc.

Phía nam dãy núi, là một mảng đồng bằng phì nhiêu rộng lớn khôn cùng, nơi đây chỗ nào cũng có sông lớn dòng nước thong thả, trên bãi sông dày đặc khối vàng, khối ngọc thiên nhiên, trong sông tràn đầy cá nhiều màu sắc bơi, nhiều con cá đều là giống loài trong thần thoại.

Trên đồng cỏ màu mỡ ở bờ sông, vô số chim bay cá nhảy thích ý sinh sản sinh lợi, cho dù dã thú hung mãnh nhất, ở nơi này cũng rút đi dã tính, trở nên lười biếng, thậm chí từ trong xương tủy lộ ra một loại ý nhị hàm hậu đáng yêu.

'Giá ~', 'Giá ~'!

Tiếng cười vui thanh thúy ở xa xa truyền đến, một con độc giác thú anh tuấn hầu như dán mặt cỏ phi nhanh đến. Độc giác thú toàn thân trắng như tuyết tản mát ra ánh sáng kỳ dị, hơi thở sinh mệnh nồng đậm từ trên cái sừng duy nhất màu vàng của nó phun trào ra, nơi đi qua trên đồng cỏ nhiều loại hoa nở rộ, ở phía sau nó xuất hiện một dải hoa sum xuê rõ ràng rộng chừng mười trượng.

Một thiếu nữ Ngu tộc mặc váy dài màu đen, tóc đen như đêm tối thâm trầm nhất, mang theo nhiều điểm tinh tú loang loáng cưỡi ở trên lưng độc giác thú, vui cười, nhẹ nhàng đá đá bụng độc giác thú, để nó chạy nhanh hơn một chút.

Mấy chục nữ chiến sĩ Ngu tộc khoác giáp mềm màu đen, cầm giáo hoàng kim, trang sức giáp trụ hoá hoa văn hoa hồng màu đen phức tạp cưỡi báo đen to lớn, xa xa bám theo phía sau thiếu nữ.

Hướng xa xa nhìn ra, ở hai bên thiếu nữ, cách hai mươi mấy dặm, nơi bị cỏ dài che tầm mắt thấy không rõ lắm, phân biệt có gần trăm nữ chiến sĩ Ngu tộc quất ngựa đi theo.

Toàn bộ nữ chiến sĩ đều rất cẩn thận ước thúc tọa kỵ, không để bọn nó quá mức tiếp cận thiếu nữ quất ngựa phi nhanh, cố gắng duy trì một khoảng cách cố định.

Tiếng ầm ầm nặng nề gào thét mà đến, mấy trăm chiếc chiến xa bốn bánh Tu tộc rèn cuốn lên cuồng phong, do hung thú dáng vẻ dữ tợn kéo, nhanh như điện chớp điên cuồng chạy tới. Những chiến xa đó thể tích khổng lồ, kéo theo cuồng phong lực đạo cương mãnh dị thường, nơi đi qua vô số đàn thú không kịp né tránh bị húc vỡ nát. Cả mảng lớn cỏ dại bị xé nát, để lại trên thảo nguyên một cái vết thương khó coi rộng cả dặm.

Thiếu nữ chú ý tới động tĩnh bên này, bờ môi hồng nhuận mím thành một đường, mang theo một tia oán giận nhìn về phía chiến xa.

"Đuổi theo!" Dùng sức vỗ cái sừng duy nhất của độc giác thú một cú, thiếu nữ quát khẽ một tiếng. Bộ lông màu trắng của độc giác thú phun ra một mảng lớn ánh sáng, ở sau lưng nàng một đôi cánh chim do ánh sáng trắng ngưng tụ thành đột nhiên mở ra, cả mảng lớn ánh sáng trắng mãnh liệt khuếch tán, độc giác thú bay lên, cách mặt đất ba năm trượng hướng chiến xa lao lên.

Chiến xa quá mức khổng lồ, nặng nề. Hung thú kéo xe dốc hết toàn lực chạy, tốc độ so với con độc giác thú đó cũng một trời một vực.

Thời gian ngắn ngủn vài nhịp thở, thiếu nữ đã quất ngựa chắn trước chiến xa đông nghịt, nàng chỉ vào đội ngũ chiến xa cách mình mấy trăm trượng thanh thúy quát: "Nơi này là Ám Nhật lãnh địa, khách nhân không rõ thân phận, mời các ngươi ước thúc chiến xa của các ngươi, đừng phá hỏng đồng cỏ nơi này."

Xi Vưu đứng ở trên một chiếc chiến xa dẫn đầu, nhìn thấy thiếu nữ chặn đường, hắn nhe răng trợn mắt cười lên: "Xông lên đi, hù dọa tiểu nha đầu này một chút. Hắc, húc chết con gia súc sừng dài kia... Đừng thương tổn đến tiểu nha đầu đó."

Ba chiếc chiến xa chạy thành một hàng, gào thét hướng thiếu nữ lao tới. Bánh xe dày đặc đao nhọn cấp tốc chuyển động, đem cỏ, hoa dại, bụi cây cùng đàn thú không kịp né tránh nơi đi qua xay nát thành phấn.

Xi Vưu cất tiếng cười to lên: "Nữ nhân, chiến xa của Xi Vưu quân đoàn, chưa bao giờ sẽ bởi vì nữ nhân mà dừng lại!"

Tiếng hô quát kinh sợ giận dữ đan xen từ ba hướng truyền đến, các nữ kỵ sĩ báo đen xa xa đi theo thiếu nữ đều giơ lên giáo hoàng kim trong tay, dùng sức hướng bên này ném tới. Trên giáo màu vàng tràn ra vô số phù văn màu đen, cây giáo hóa thành những dải màu đen lao vút đến.

Xi Vưu nhìn cây giáo hoàng kim lao vút tới cất tiếng cười to: "Còn có nhiều nữ nhân như vậy? Ừm? Không đúng!"

Tuy kiêu căng ngang ngược, nhưng Xi Vưu tuyệt không ngu, trái lại hắn còn rất khôn khéo. Hắn biết nơi này là nơi nào, càng biết mình tới nơi này là vì làm cái gì. Nếu bởi vì một chút việc vui nhỏ mà hỏng việc lớn, như vậy hắn khẳng định sẽ có phiền toái.

Nghĩ đến đây, Xi Vưu giơ lên Hư Không Chi Thuẫn

Mấy chục cây giáo hoàng kim va ở trên Hư Không Chi Thuẫn, lực phản chấn cực lớn lao về, phù văn trên cây giáo nổ tung, cây giáo chế tạo tinh xảo bị chấn động tới mức vặn vẹo gãy, đua nhau rơi xuống đất.

Bốn con hung thú kéo xe trước chiến xa của Xi Vưu rên rỉ một tiếng, giáp trụ thật dày trên thân bọn nó bị cây giáo xuyên thủng, giáo xuyên thấu thân thể bọn nó chui thật sâu vào trong lòng đất. Thân thể đám hung thú chợt cứng đờ, sau đó chiến xa nặng nề không phanh được nghiền qua thân thể bọn nó, đem bọn nó nghiền thành từng đống thịt vụn hỗn độn.

Mấy trăm chiếc chiến xa đồng thời ngừng lại, Xi Vưu mặt âm trầm buông Hư Không Chi Thuẫn, hướng nữ kỵ sĩ báo đen ba phương hướng vây tới trầm giọng quát: "Ta là đại thống lĩnh Xi Vưu của Xi Vưu quân đoàn. Phía sau ta, là Thánh Vực tuần tra sứ giả Đế Thích Sát đại nhân tôn quý, cố ý đến bái phỏng Ám Nhật đại đế Da Ma La Gia."

Thân thể thiếu nữ cưỡi ở trên độc giác thú run nhè nhẹ, kinh ngạc nhìn hung thú bị chiến xa nghiền nát.

Nữ kỵ sĩ báo đen ở quanh không rên một tiếng, chỉ là dùng ánh mắt quái dị nhìn Xi Vưu cùng chiến xa phía sau hắn từ trên xuống dưới.

Phía sau Xi Vưu, mành một chiếc xe ngựa hoa lệ khẽ động, Đế Thích Sát mang theo một tia tiều tụy mệt mỏi đi ra, đứng ở trên xe thoáng đánh giá, sắc mặt liền có chút khó coi.

"Các vị, ta là Đế Thích Sát, đặc biệt đến bái phỏng Da Ma La Gia. Nếu có gì hiểu lầm mà nói, ta sẽ tự mình hướng Da Ma La Gia giải."

Ngữ khí của Đế Thích Sát rất không khách khí, hắn cũng không đem những nữ nhân trước mắt để trong lòng. Về phần thiếu nữ Ngu tộc trên độc giác thú sao, tuy vẻ ngoài xinh đẹp đáng yêu, nhưng Đế Thích Sát nào đem nàng để ở trong lòng?

"Ám Nhật quốc không chào đón các ngươi." Một bàn tay thiếu nữ nắm cái sừng duy nhất của độc giác thú, nhẹ nhàng nói: "Ám Nhật quốc là một nơi tường hòa an bình, khách nhân tràn ngập tanh máu cùng giết chóc, mời các ngươi rời xa nơi này. Nếu các ngươi không muốn rời đi, như vậy ta sẽ điều động quân đội đuổi các ngươi."

Đế Thích Sát ngẩn ngơ, sau đó hắn và Xi Vưu cùng nhau ôm bụng cười to lên.

Ám Nhật quốc là một nơi tường hòa an bình?

Đùa cái gì thế? Ám Nhật nhất mạch là tồn tại khủng bố trong mười hai chi tam nhật cửu nguyệt của dị tộc, chưởng quản hủy diệt cùng cắn nuốt. Ám Nhật nhất mạch khủng bố không chỉ có đối với kẻ địch, càng đối với người một nhà cũng tàn nhẫn với vô tình như vậy, dù sao bọn họ Sùng Bái là 'Hủy diệt' chi đạo.

Tiểu nha đầu này, lại còn nói Ám Nhật nhất mạch ở Ngu triều phong quốc Ám Nhật quốc là nơi tường hòa an bình?

"Tiểu nha đầu, nơi này không có việc của ngươi, ta tự nhiên sẽ đi nói chuyện với Da Ma La Gia."

Đế Thích Sát vung tay lên, thản nhiên nói: "Đừng để ý tới những nữ nhân đó, xông qua là được."

Xi Vưu cười lớn một tiếng, toàn bộ chiến xa đồng thời sáng lên loá mắt, được cuồng phong nâng bay lên trời, vẽ ra những dải ánh sáng hướng dãy núi màu đen mơ hồ có thể thấy được phía trước lao đi.

-----o0o-----

Chương 728: Nô lệ cường giả


Chương 728: Nô lệ cường giả

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Ám Nhật quốc, lãnh địa Ngu triều Ám Nhật nhất mạch thành lập tự có.

Nói chính xác, Ngu triều chính là do mười ba khối lãnh thổ tạo thành. Trong đó thế lực phía sau mười hai vị chấp chính đại đế, phân biệt xây dựng một lĩnh quốc sở hữu riêng; mà Lương Chử thành và một khối lãnh thổ to lớn xung quanh, thì là lãnh địa sở hữu riêng của Ngu triều.

Bởi vì quan hệ Yên Diệt Thần Trận, Lương Chử đã biến thành phế tích, thiên địa nguyên khí rung chuyển làm khí hậu quanh Lương Chử cũng trở nên cực kỳ hiểm ác, điều này làm đám quý tộc Ngu tộc sống an nhàn sung sướng căn bản không thể tiêu thụ.

Cho nên mười hai chấp chính đại đế đều rời khỏi Lương Chử, quay về phong quốc nhà mình tiêu dao khoái hoạt, thông qua pháp trận đưa tin khống chế tất cả của Lương Chử từ xa.

Đế Thích Sát đứng ở trên chiến xa, ở cao nhìn xuống quan sát phong cảnh Ám Nhật quốc.

Cánh đồng phì nhiêu, ruộng tốt bờ ruộng dọc ngang, nơi nơi đều là bãi chăn thả cùng rừng quả, súc vật như mây di chuyển trên bãi chăn thả, trong rừng quả treo chi chít trái cây. Vô số con dân Ngu tộc, Già tộc cùng Tu tộc chia ra thuộc Ám Nhật nhất mạch thích ý sinh hoạt ở trong lãnh địa như tiên cảnh ny.

Ở phía bắc Ám Nhật quốc, bên cạnh một mảng dãy núi màu đen giống bức tường đó, một tòa thành khổng lồ đứng sừng sững.

Mấy trăm tòa Ám Nhật thần tháp toàn thân đen sì vờn quanh tòa thành, con mắt dựng thẳng màu tối đen ở đỉnh chóp thần tháp thỉnh thoảng mở ra, khép lại, ánh mắt âm trầm giám thị mọi gió thổi cỏ lay của toàn bộ Ám Nhật quốc.

So sánh với lãnh địa sở hữu chung là Lương Chử thành, trên chín thành lực lượng của Ám Nhật nhất mạch đều cất giữ ở trong Ám Nhật quốc, cho nên nơi này đề phòng nghiêm ngặt, cao thủ như mây, mãnh tướng như mưa, quân đội cường đại luôn chuẩn bị xé nát tất cả kẻ địch đến xâm phạm.

Trải qua mười mấy lần đề ra nghi vấn, kiểm tra, đoàn xe của Đế Thích Sát tới trước tòa thành.

Một lão nhân mặc trường bào màu đen, trên thân mặc một cái giáp nửa người vảy rồng chế thành, bên hông treo đại kiếm nặng nề đã chờ ở ngoài cửa chính của tòa thành. Nhìn thấy Đế Thích Sát, lão nhân rất cẩn thận hướng hắn khẽ gật gật đầu, lạnh nhạt nói: "Sứ giả đại nhân tôn kính, bệ hạ đã chờ ở trong tòa thành... Về phần hộ vệ cùng tùy tùng của ngài, cũng đã an bài sẵn nơi nghỉ ngơi cho bọn họ rồi."

Đế Thích Sát không nói gì, Xi Vưu nặng nề tiến lên một bước, ồm ồm nói: "Ta phải theo Đế Thích Sát đại nhân mọi lúc."

Lão nhân mỉm cười, rất kiên định nói: "Bệ hạ chỉ mời một mình sứ giả đại nhân tiến vào. Nếu ngài cứ muốn đi theo mà nói, như vậy... Rất xin lỗi. Sứ giả đại nhân, ngài từ nơi nào đến, trở về nơi đó đi."

Con mắt dựng thẳng ở mi tâm khẽ mở ra, một luồng khí đen từ trong con mắt dựng thẳng của lão nhân nhộn nhạo ra. Khí đen bay lên, ở đỉnh đầu lão nhân hình thành quái ảnh một con hắc mãng ba đầu khổng lồ. Khóe miệng lão nhân hơi cong lên, từ trong cổ họng hắn phát ra tiếng 'Tê tê' kỳ dị: "Nếu muốn dùng bạo lực, phi thường hoan nghênh. Sứ giả đại nhân tôn kính, ta còn chưa cảm tạ danh tác của ngài giúp ta xử lý mấy đứa cháu không nghe lời của ta."

Đế Thích Sát vẫn không hé răng. Xi Vưu cười lạnh một tiếng, đột ngột tiến lên một bước, một quyền sạch sẽ lưu loát hướng ngực lão nhân đánh tới.

"Bạo lực? Ta thích!" Xi Vưu tràn đầy tự tin rít gào trầm thấp, trên người hắn sương máu tràn ngập, đây là dị tượng do tinh huyết Bàn Hi còn chưa bị hắn hoàn toàn hấp thu triển lộ ra ngoài.

"Bạo lực! Ta thích!" Lão nhân cười 'khà khà', ba con mắt đồng thời biến thành một mảng tối đen, cánh tay phải gầy yếu của hắn chợt bành trướng quái dị, nhanh chóng biến thành to như đùi Xi Vưu. Mạch máu trên cánh tay hắn bành trướng từng sợi. Máu cấp tốc chảy, không ngừng phát ra tiếng vang 'Tê tê' kỳ dị.

Khẽ quát một tiếng, lão nhân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net