XXXIX ( Chương 951-975 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 951: Đại quân thủy quái

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

"Thằng cha đáng chết!"

Tứ Bá Diêu Mãnh một tay vung tổ truyền vu bảo Phá Lãng Phủ, nghiến răng từ trong kẽ răng phun ra một tiếng mắng, Phá Lãng Phủ chém ra một tia sáng trắng dài mười mấy trượng, đem mấy chục tên thủy yêu cầm tre bương vót nhọn lao về phía mình chặt đứt ngang hông.

Huyết tương màu lam, màu xanh lục phun trào, mấy chục tên thủy yêu thực lực chỉ mạnh hơn Vu Nhân bình thường một chút rú thảm ngã vật xuống đất, còn chưa hoàn toàn tiến hóa xong, vẫn duy trì móng vuốt đặc thù của bản thể ôm chặt vết thương bên hông, liều mạng ở trên đất run rẩy giãy giụa.

Vô số bàn chân đạp qua thân thể bọn hắn, mấy chục tên thủy yêu bị thương nặng gần chết bị đạp thành thịt vụn, càng nhiều thủy yêu trần thân thể, cầm tre bương vót nhọn, gậy gỗ... các binh khí đơn sơ hung hãn không sợ chết hướng Diêu Mãnh lao lên.

Diêu Mãnh nhe răng trợn mắt hít ngụm khí lạnh, cố nén đau đớn từ cánh tay trái truyền đến, không ngừng vung Phá Lãng Phủ, từng ánh sáng trắng gào thét chém giết, từng mảng lớn thủy yêu thực lực yếu đuối rú thảm ngã xuống đất.

Trong núi rừng, các trận vu do Diêu Mãnh dẫn dắt ngã ngổn ngang dưới đất, ai cũng ôm bụng đau rên rỉ, nhiều người da mặt biến thành màu đen, trong miệng không ngừng sùi bọt mép, hiển nhiên đã trúng kịch độc, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Mấy chục vạn trận vu nằm trong núi rừng, duy nhất còn duy trì sức chiến đấu, chỉ có Diêu Mãnh cùng ba vạn chiến sĩ tinh nhuệ dưới trướng hắn.

Bốn phương tám hướng nước lũ cuồn cuộn, dưới mặt nước không ngừng lao ra vô số lính tôm tướng cua, một đám giống như gặp kẻ thù giết cha liều mạng hướng Diêu Mãnh cùng chiến sĩ dưới trướng hắn xung phong tới.

Càng có chiến sĩ thủy tộc cả gan làm loạn tru lên 'ngao ngao', bọn chúng mượn dùng thế nước lũ vỗ nhảy lên cao mấy chục trượng, lộn nhào trên không, muốn vượt qua phòng tuyến Diêu Mãnh bày ra xâm nhập núi rừng, đánh chết các trận vu ngã xuống đất không dậy nổi.

Mấy trăm chiến sĩ dũng mãnh gan dạ dưới trướng Diêu Mãnh canh giữ trong núi rừng, bên người chất đống lượng lớn đá vụn, mỗi khi có chiến sĩ thủy tộc nhảy lên không trung, bọn họ sẽ nhặt tảng đá hung hăng ném. Đá như sao băng, mang theo tiếng xé gió chói tai lao vút ra, thường thường đem các chiến sĩ thủy tộc thực lực yếu ớt đánh nổ trên không.

Máu thịt tan vỡ rơi xuống, các chiến sĩ thủy tộc hung tàn thành tánh nhất thời hỗn loạn một phen, bọn chúng há mồm nuốt máu thịt đồng bạn từ trên trời rơi xuống, càng nổi hung lên lao về phía trước.

Dưới trướng Diêu Mãnh chỉ có ba vạn người. Tuy mỗi người đều là hảo thủ Đại Vu trở lên, nhưng kẻ địch số lượng quá nhiều, diện tích bọn họ phải phòng thủ quá lớn, bọn họ tả hữu che, bị thủy tộc đánh sâu vào huyên rất chật vật.

Một tiếng rống giận trầm thấp truyền đến, một viên tướng lĩnh dưới trướng Diêu Mãnh hơi trượt chân, mấy chục cây tre vót nhọn liền hung hăng đâm trên người hắn. Tướng lĩnh khoác trọng giáp quát giận một tiếng, trên người phun ra một đạo vu lực hùng hậu, tre bương vỡ nát, kéo theo các chiến sĩ thủy tộc kia đều bị chấn thành các bãi thịt vụn phun ra ngoài.

Nhưng xen lẫn trong đám binh tôm này, một lão tôm giáp xác đen sì cười một tiếng quái dị, hắn vứt tre bương ngụy trang, trên tay dài nhỏ lóe ra một đạo hắc quang, một thanh đại chuỳ tản mát ra dao động cường đại đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn.

Tướng lĩnh vừa mới bạo phát vu lực không kịp hồi khí, lão tôm lớn tiếng cười điên cuồng vung đại chuỳ hung hăng nện ở đỉnh đầu hắn.

Trên thân lão tôm này một đạo yêu khí gần như thực chất dâng trào ra, đây thế mà lại là một đại yêu cấp Vu Vương.

Diêu Mãnh rống giận một tiếng, một rìu đem hơn trăm tiểu yêu trước mặt chém giết, thân thể nhoáng lên một cái liền hướng phía lão tôm phóng đi.

'Phập' một tiếng, viên tướng lĩnh kia dưới trướng Diêu Mãnh bị lão tôm một chùy đập nát đầu. Thân thể cao lớn loạng choạng, nặng trịch ngã xuống đất. Diêu Mãnh tức giận đến mức mắt đỏ bừng, khàn cả giọng tru lên một tiếng, run tay chém ra một tia sáng trắng.

Trong từng đám đông tiểu yêu phía sau Diêu Mãnh, một con cua lớn màu xanh lục vốn không bắt mắt đột nhiên lao ra, nó rít lên vung đôi càng, hai cái càng thật lớn hung hăng đánh vào trên lưng Diêu Mãnh.

Trên giáp xác toàn thân quái dị con cua màu xanh lục vặn vẹo yêu văn lóng lánh, yêu khí nặng tựa núi dâng trào ra, dẫn động nước lũ xa xa cũng nhấc lên sóng cao tới trăm trượng.

Đây là một cự yêu Vu Đế cảnh, cái càng của nó trải qua yêu khí tẩm bổ vô số năm, đã sớm trở nên so với vu bảo Vu Đế bình thường còn chắc chắn hơn, lực sát thương còn lớn hơn.

Diêu Mãnh chỉ cảm thấy một lực lượng âm hàn đáng sợ như núi lở ập vào thân thể. Xương cột sống hắn truyền đến tiếng vỡ vụn đáng sợ, trong cổ họng hắn nóng lên, từng ngụm từng ngụm máu tươi lẫn mảnh vỡ nội tạng phun ra xa mấy chục trượng, đem mấy chục tiểu yêu ven đường đánh vỡ vụn.

"Các ngươi to gan lắm!" Diêu Mãnh gian nan quay đầu rống giận: "Các ngươi dám phá hư đại kế trị thủy của nhân tộc, các ngươi là muốn chết!"

Con cua lớn màu xanh lục cười một tiếng quái dị, lại một đòn nặng nề hung hăng nện ở trên cổ Diêu Mãnh: "Thiên địa đều bị nước lũ thống trị, đây là tạo hóa thủy tộc ta vạn năm khó gặp, nhân tộc các ngươi đều nên bị chết đuối, thủy tộc chúng ta mới nên trở thành chúa tể một phương thiên địa!"

Trên giáp xác dày đặc của con cua to lộ ra một tia tàn nhẫn dữ tợn: "Trị thủy? Các ngươi khiến nước lớn lui hết, tạo hóa của thủy tộc chúng ta không phải sẽ mất sao? Tứ Bá Diêu Mãnh, chỉ cần ta giết ngươi, dựa theo dụ lệnh của thuỷ thần đại nhân, lãnh địa của ngươi, về sau sẽ là lãnh địa của ta!"

Diêu Mãnh hung hăng rống giận, Vu Đế tinh huyết trong cơ thể điên cuồng dâng trào, từng đợt hướng các nơi thương thế của thân thể cọ rửa.

Nhưng nước độc màu đen trong ba vết thương sâu thấu xương trên cánh tay trái hắn không ngừng bốc lên, nọc độc sền sệt không ngừng ăn mòn thân thể hắn, theo tinh huyết quay cuồng, độc khí khuếch tán ra càng thêm mãnh liệt ở trong thân thể.

"Mùi vị nọc độc Câu Xà như thế nào?" Cái càng lớn của con cua nhanh như tia chớp hướng cổ Diêu Mãnh kẹp tới, chuẩn bị một đòn giải quyết chiến đấu. Cùng lúc xuống tay, con cua to rất hưng phấn cười: "Vì lần tiến công này, Câu Xà nhất tộc xui xẻo, bọn họ mấy ngày nay thiếu chút nữa bị vắt cạn rồi! Hắc hắc, mùi vị bị ám toán không dễ chịu nhỉ?"

Diêu Mãnh khàn giọng rống giận, tuyệt vọng nhìn cái càng to kia càng lúc càng gần.

'Phập' một tiếng, một mũi tên nhọn màu xanh lao vút đến, con cua to lớn căn bản không có bất cứ phản ứng nào, mũi tên màu xanh bắn vào huyệt Thái Dương của nó, xuyên thủng đầu nó, cái đầu dữ tợn của con cua to lớn 'Bốp' một phát nổ thành phấn.

"Mùi vị ám toán người ta rất không tệ!" Xa xa, cách mấy chục dặm, Phong Hành đứng ở trên một cây đại thụ, ngạo khí ngút trời nhìn con cua to chậm rãi ngã xuống đất.

"To gan lớn mật, các ngươi là muốn chết!"

Nha Công dang cánh lơ lửng ở không trung, Cơ Hạo đứng ở trên lưng Nha Công, cầm Hỗn Nguyên Thái Dương Phiên hướng tới chiến sĩ thủy tộc vô biên vô hạn lấy ngàn vạn để tính ở phía dưới lớn tiếng tức giận mắng.

Thái Dương Phiên rung lên, vô số đạo kiếm khí màu vàng từ trên trời giáng xuống, như bão táp quét ngang hậu trận của chiến sĩ thủy tộc.

Từng mảng lớn chiến sĩ thủy tộc bị thái dương kiếm khí chém giết, sau đó thân thể bọn chúng nhanh chóng bốc cháy lên, mãnh liệt thiêu đốt giống như hắt dầu hỏa.

"Các huynh đệ, theo ta lên!" Man Man hưng phấn vung hai thanh đại chuỳ, vui sướng hét to, mang theo mười mấy vạn chiến sĩ tinh nhuệ của Nghiêu Sơn thành xâm nhập chiến đoàn.

'Thùng thùng' hai tiếng, hai đại yêu lao tới chặn Man Man bị nàng đánh một chùy thành bánh thịt.

-----o0o-----

Chương 952: Cự Sa yêu vương


Chương 952: Cự Sa yêu vương

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

Thuỷ tộc số lượng cực lớn, nhưng chiến sĩ cấp cao không nhiều lắm.

Chiến sĩ thủy tộc rậm rạp mênh mông, 99% đều là tiểu lâu la vừa mới dính chút yêu khí, sử dụng binh khí cũng đều là gậy gỗ cùng tre bương vót nhọn, hoặc là có người dứt khoát vác tảng đá đập loạn.

Đám ô hợp như vậy đụng phải chiến sĩ tinh nhuệ của Nghiêu Sơn lĩnh, thật sự giống như một đàn cừu nhỏ đụng phải một đàn ác long.

Chiến sĩ Nghiêu Sơn lĩnh khoác trọng giáp, thực lực yếu nhất cũng là Đại Vu đỉnh phong, bọn họ cầm đao sắc xâm nhập đội ngũ thủy yêu, sau đó cắt một cái sẽ là mảng lớn đao khí kiếm quang tuôn trào ra, nơi đi qua vô số thủy tộc bị bổ vỡ nát.

Càng có chiến sĩ Già tộc đầu nhập Nghiêu Sơn lĩnh giống như những con gấu hoang, chiến sĩ Già tộc cao hơn hai trượng cầm binh khí nặng đặc chế, một đòn của đại chuỳ như sao băng rơi xuống đất, lang nha bổng đảo qua như quái mãng vặn mình. Nơi chiến sĩ Già tộc đi qua cả mảng lớn sương mù máu bay lên, hầu như thấy không rõ bóng người bọn họ, chỉ nghe được tiếng kêu thảm thiết của vô số thủy tộc không ngừng truyền đến.

Ngẫu nhiên có mấy đại yêu, cự yêu xen lẫn trong đội ngũ thủy tộc đột nhiên lao tới, còn chưa chờ bọn hắn ra tay, Thái Ti, Thiếu Ti đã xa xa mang theo đám đông vu tế phát động vu thuật nguyền rủa.

Nhiều nhất thời gian một nhịp thở, các đại yêu cấp Vu Vương, cự yêu cấp Vu Đế đó bị vu tế nguyền rủa lấy hàng vạn để tính làm cho nhanh chóng già cả. Nguyền rủa của Thái Ti nhanh chóng rút sạch sinh mệnh lực của bọn hắn, làm bọn hắn ở trong khoảng thời gian cực ngắn hóa thành một đám tro cốt bay tản đi.

Nhưng muốn nói hiệu suất sát thương cao nhất, còn phải tính Vũ Mục.

Tên mập này đầu đội cái nồi sắt lớn Vũ Dư đạo nhân luyện chế, cười ngây thơ dễ mến, đi từng bước một ở trong vòng vây rậm rạp của chiến sĩ thủy tộc, độc khí như có như không quay cuồng, bên người hắn từng mảng lớn chiến sĩ thủy tộc không rên một tiếng run rẩy ngã xuống đất, lượng lớn thi thể chiến sĩ thủy tộc cấp tốc hư thối thành máu, mà máu xen lẫn trong sóng cuồn cuộn, lại đem thủy tộc trong nước độc chết vô số.

Chiến sĩ Già tộc hung mãnh nhất một đòn chỉ có thể đánh chết ba năm trăm thủy tộc gầy yếu. Nhưng Vũ Mục hắt ra một nắm vu độc, nháy mắt sẽ là mấy vạn, mấy chục vạn cá tôm ba ba cua chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, loại hiệu suất đánh giết này cao đến đáng sợ.

Phong Hành xa xa đứng ở cạnh chiến trường bắn lén kéo cung nhắm hồi lâu, nhưng hắn tìm không thấy mục tiêu nào có giá trị, thực lực cao thâm. Bảo hắn hao phí nguyên khí vận dụng cung thần đi đánh giết đám lính tôm tướng cua nhỏ yếu, loại làm ăn này quả thực không hợp lý.

Đến cuối cùng. Phong Hành rõ ràng buông xuống trường cung, ngơ ngác nhìn Vũ Mục ở vô số lính tôm tướng cua vòng vây trong tàn sát bừa bãi phóng độc.

"Tên mập chết tiệt này... không sợ buổi tối gặp ác mộng, vô số cá tôm đều tìm đến hắn làm phiền?"

Sóng đục quay cuồng, trên đầu sóng vô số lính tôm tướng cua trôi nổi, thi thể tanh tưởi ngập trời chồng chất ít nhất dày bảy tám trượng. Phong Hành nhìn sát thương đáng sợ do Vũ Mục tạo thành, không khỏi méo miệng.

Tứ Bá Diêu Mãnh thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, cười lớn hướng Cơ Hạo trên lưng Nha Công vung Phá Lãng Phủ (rìu phá sóng) của mình: "Nghiêu Bá, cảm tạ. Chờ trị xong đại thủy, đi thành Tứ Thủy của ta, rượu ngon, thịt ngon, đàn bà đẹp bao hết!"

Thành Tứ Thủy là thành trì Tứ Bá ở, Tứ Bá Diêu Mãnh lãnh địa ngay tại phía đông Nghiêu Sơn lĩnh, Diêu Mãnh cùng Cơ Hạo là hàng xóm đúng nghĩa.

Cơ Hạo cười hướng Diêu Mãnh chắp tay, hắn nhìn vu tế nằm ngổn ngang trong rừng cây, nhíu mày hỏi: "Sao lại chật vật như vậy chứ? Các vu tế này đều đã trúng độc sao? Bằng không, bọn thủy tộc kia sao có thể là đối thủ của Tứ Bá ngươi?"

Mấy chục vạn vu tế, trong đó không thiếu tồn tại cường đại cấp Vu Đế, thế mà tất cả đều nằm dưới đất không còn sức nhúc nhích. Nếu không phải trúng độc mà nói, đám thủy tộc vừa rồi công kích Diêu Mãnh tuy số lượng đông đúc, đối mặt mấy chục vạn vu tế cường đại, bọn họ căn bản không có khả năng tạo thành bất cứ sự uy hiếp nào cả!

Da mặt Diêu Mãnh đỏ bừng một phen, hắn chỉ vào ba vết thương độc khí quay cuồng trên cánh tay trái của mình, cười gượng nói: "Sơ ý rồi, sơ ý rồi... Mấy ngày nay mọi người đều chưa nghỉ ngơi hẳn hoi, đun chút canh nóng để mọi người làm ấm thân thể. Hắc, thật sự là... Sơ ý... Làm!"

Diêu Mãnh đột nhiên rống to một tiếng, Cơ Hạo đứng ở trên lưng Nha Công đột ngột rút Cửu Dương Đãng Ma Kiếm, một kiếm khí ánh vàng rực rỡ hướng về phía hắn bổ xuống. Diêu Mãnh còn tưởng Cơ Hạo hướng hắn ra tay, sợ tới mức hồn vía cũng sắp bay ra rồi.

'Ông' một tiếng vang lớn, một cơn sóng to gào thét vỗ tới, bọt sóng đem thi thể thủy tộc trước mặt Diêu Mãnh đập nát bét, một bóng người cực kỳ khôi ngô từ trong sóng to lao ra, một cây trường kích lóe ra thủy quang màu đen mang theo một cơn gió dữ, giống như rắn độc đâm về phía trái tim Diêu Mãnh.

Kiếm khí của Cơ Hạo gào thét mà đến, vừa lúc bổ vào trên cái trường kích kia.

Kiếm khí bùng nổ, trường kích bị đánh cho nghiêng lệch xuống phía dưới, hung hăng đâm vào trong bùn đất.

Có một tiếng vang lớn, lực đạo đáng sợ trên trường kích đánh ra, một luồng khí đen bay múa như giao long, cọ sát thân thể Diêu Mãnh lao vút về phía sau. Nơi khí đen đi qua, núi đá tan rã, mặt đất rạn nứt, mấy ngàn cây cổ thụ ngàn năm trong núi rừng bị đánh phá thành mảnh vụn, hơn một ngàn vu tế trúng độc không dậy nổi ở ven đường bị khí đen nuốt hết, giống như đậu trong cối bị xay nát.

Tiếng 'xẹt xẹt' không dứt bên tai, sau khi khí đen tan đi, phía sau Diêu Mãnh bị mở ra một cái mương rộng mấy trượng, sâu tới trăm trượng, dài trăm dặm.

"Khốn kiếp!" Con mắt Diêu Mãnh lập tức biến thành một mảng đỏ bừng, lực đạo một đòn này đáng sợ đến cực điểm, nếu không phải Cơ Hạo sớm phát hiện một kiếm đem nó bổ lệch đi, một đòn này đã lấy mạng Diêu Mãnh.

"Đáng chết! Công lao của ta!" Bóng người to lớn ra tay đánh lén Diêu Mãnh thấp giọng lẩm bẩm, hắn xách trường kích to lớn dài đến mười tám trượng, chậm rãi đứng thẳng người. Chiều cao của kẻ này ở trên mười trượng, đứng ở trước mặt Diêu Mãnh quả thực giống như một ngọn núi nhỏ.

Làn da toàn thân thô ráp màu bạc nhạt, tay dài chân dài, thân thể khôi ngô dị thường, thân thể tên to xác này không khác nhân loại, chỉ có hình dạng cái đầu dữ tợn dị thường, là một cái đầu cá mập cực lớn.

Trong mắt cá cực lớn tỏa ra huyết quang, đại hán cá mập cao hơn mười trượng xoay người, mở cái miệng rộng cười lên: "Nghiêu Bá Cơ Hạo? Tốt, lãnh địa của ngươi so với lãnh địa của Tứ Bá Diêu Mãnh lớn hơn không chỉ gấp mười, giết ngươi, ngày sau phong thưởng công lao, lãnh địa của ngươi sẽ là của ta!"

Cơ Hạo lạnh lùng nhìn đại hán, thân thể hắn nhoáng lên một cái, lập tức đến bên người Diêu Mãnh.

Lấy ra một viên kim đan giải độc Đại Xích đạo nhân luyện chế đưa cho Diêu Mãnh, Cơ Hạo trầm giọng nói: "Tứ Bá tạm ở một bên lược trận, thằng nhãi này ta đến đối phó!"

Diêu Mãnh tiếp nhận kim đan, không chút do dự ném vào trong miệng. Nước độc trong vết thương ở tay trái hắn nhanh chóng chảy ra, độc tố toàn thân không còn sót lại chút gì, tinh huyết khổng lồ của Vu Đế tràn đi, thương thế toàn thân trong chớp mắt đã khôi phục như lúc ban đầu.

"Nghiêu Bá cẩn thận, thằng nhãi này không dễ đối phó! Hắn sợ là có thực lực Vu Đế đỉnh phong!" Diêu Mãnh lui về phía sau, đồng thời tốt bụng nhắc nhở Cơ Hạo: "Yêu tộc khác với nhân tộc chúng ta, cùng giai vị, lực đạo của bọn chúng luôn mạnh hơn so với nhân tộc chúng ta một đoạn, Nghiêu Bá nhất định phải cẩn thận!"

Cơ Hạo yên lặng gật đầu, đại hán cá mập lớn đã xách trường kích cười lên: "Cẩn thận cũng vô dụng, không có thực lực, các ngươi chính là con gà con chờ bị giết!"

Lắc lắc cái đầu to, cự sa đại hán cười to nói: "Nhớ kỹ, người giết các ngươi, chính là Cự Sa yêu vương Sa lão đại!"

Sa lão đại giơ trường kích, đang muốn hướng Cơ Hạo đánh đến, 'Đang đang' hai tiếng nổ, Man Man không biết từ nơi nào xông ra, từ sau lưng hung hăng nện hai chùy ở trên ót Sa lão đại.

-----o0o-----

Chương 953: Sa gia huynh đệ


Chương 953: Sa gia huynh đệ

Dịch giả: Ntm - Nguồn: Phong Nguyệt Lâu

'Thùng'!

Như trống chiều chuông sớm, hai tiếng đánh nặng nề hóa thành sóng âm cuồn cuộn hướng bốn phía khuếch tán, thi thể thủy tộc chồng chất như núi trên mặt đất bị sóng âm hất bay lên, thi thể bay ra xa nhất ngoài mấy ngàn trượng.

Sa lão đại lắc lắc đầu, tròng mắt cực to lồi lên cao hơn một thước, trong miệng không ngừng phun ra lượng lớn nước dãi, nhìn qu cực kỳ cổ quái cùng buồn cười. Trên ót hắn cấp tốc sưng lên một cục thịt, trong vài cái nháy mắt đã sưng to bằng vại nước.

"Đánh lén lão tử?" Sa lão đại bất chấp hướng Cơ Hạo ra tay, thân thể cao lớn rất chật vật xoay qua, hung tợn nhìn về phía Man Man.

Man Man vứt hai thanh đại chuỳ, đang dùng sức vung hai tay, rất kinh ngạc nhìn Sa lão đại.

Đánh lén sau lưng người ta hai chùy, đổi là một ngọn núi cũng bị Man Man đánh sập, nhưng Sa lão đại da thô thịt dày, chỉ là trên ót sưng lên một cục thịt, ngoài ra cũng không có vết thương khác.

Ngược lại là cổ tay Man Man bị chấn động đau đớn không chịu nổi, xương tay cũng thiếu chút nữa bị gãy.

Phải biết Man Man cũng ăn bồ đề tử Mộc đạo nhân kết ra, ở dưới luồng lực lượng khổng lồ đó thúc đẩy, Hỏa Thần lực trong cơ thể Man Man đã tăng lên một đoạn rất lớn. Làm hậu duệ Hỏa Thần, Man Man cũng không cần ngưng tụ bản mạng vu tinh, thực lực của nàng đã thật sự đạt tới Vu Đế cảnh!

Hơn nữa Man Man thiên phú trác tuyệt, vốn đã có một thân man lực đáng sợ, lại có Chúc Dung Thị dùng lượng lớn tinh huyết long tộc tẩy luyện thân thể cho nàng từ nhỏ, Man Man căn bản chính là một con cự long hình người!

Lấy lực lượng của nàng, thế mà không thể làm Sa lão đại bị thương nặng, sự mạnh mẽ của gã này có thể thấy được phần nào.

"Man Man, lui ra phía sau!" Cơ Hạo quát to một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm chém ra một kiếm quang màu vàng hướng Sa lão đại bổ tới.

Sa lão đại rống to một tiếng, trong nước lũ phụ cận phun ra mấy chục cột nước, ở phía sau hắn hóa thành một tấm khiên bằng nước đường kính mười trượng, dày tới chín thước. Khiên nước cấp tốc xoay tròn như một cái lốc xoáy, mang theo tiếng xé gió chói tai chắn trước mặt Cơ Hạo.

Sau khi thi triển ra khiên nước, Sa lão đại không quan tâm Cơ Hạo nữa, hai tay vung trường kích, hung hăng hướng vào đầu Man Man nện xuống.

Man Man không cam lòng yếu thế giơ lên hai thanh đại chuỳ, thân thể nhỏ nhắn nhảy dựng lên, hai thanh đại chuỳ kéo theo hai đường cong màu đỏ, hung hăng nện ở trên trường kích của Sa lão đại. Chiêu thức hai người đều có thể nói là cực kỳ thô ráp, không hề có bất cứ kỹ xảo nào đáng nói, thuần túy là công kích mãnh liệt dã man nhất.

Có một tiếng nổ, trên đầu chùy của Man Man bật ra một mảng lớn hỏa lôi, theo tiếng sấm sét đáng sợ, Man Man hú lên quái dị, bị một lực lượng khổng lồ đánh cho bay ra ngoài như sao băng.

Hỏa lôi trên đầu chùy nổ vang, mảng lớn lôi quang theo trường kích của Sa lão đại chạy đến trên tay hắn, đánh cho làn da dày màu bạc của hắn lượn lờ khói. Làn da trên đôi tay hắn vỡ ra, cả mảng lớn máu không ngừng rải xuống.

Cửu Dương Đãng Ma Kiếm của Cơ Hạo phát ra tiếng kiếm ngân cao vút, khiên nước dạng vòng xoáy bị một kiếm bổ vỡ, kiếm quang âm u mang theo nhiệt độ cao đáng sợ, chém một kiếm vào trên đầu gối chân trái của Sa lão đại.

'Phập' một tiếng, lưỡi kiếm của Cơ Hạo hơi run lên, hắn chưa cảm nhận được lực cản quá lớn, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm sắc bén vô cùng giống như cắt đậu phụ, đem chân trái Sa lão đại từ đầu gối trở xuống cắt hết.

Cả mảng lớn máu phun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net