Dâng trà thỉnh an

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới sáng dậy đã phải chuẩn bị đi dâng trả cho mẫu thân của Tần Phong, đáng chết Shuu căm phẫn cái đêm hôm qua, lại càng căm phẫn cái sáng hôm nay[Tiểu Nguyệt: còn tui căm phẫn cái sáng ngày mai nà 😭😭😭] thỉnh trà cho mẫu thân là 1 việc rất quan trọng khi về làm dâu. Tuy đã từng dâng trà cho ca ca nhưng nàng ko tránh khỏi vướng mắc. Trà mới dâng lên, nàng liền nhỏ nhẹ đưa lên nói rằng:" Thỉnh an mẫu thân, đây là trà con mới pha, mong mẫu thân thưởng thức ạ!" nhưng, tách trà còn chưa đưa tới tay mẫu thân Tần Phong đã bị quăng đi. Nước trà nóng dội thẳng lên người của Shuu. Chưa kịp nới câu gì thì mẫu thân đã cướp lời, nói:" Ta ko có đứa con dâu nào như ngươi cả, ta chỉ có mỗi Vưu nhi là là con dâu thôi! Ngươi cút đi cho khuất mắt ta!" chưa kịp làm gì thì Tần Phong liền sai người nói:" Người đâu, đưa Vương Phi về phòng." Shuu cúi đầu rồi ra khỏi đại đường. Lúc về phòng, Shuu đã đu qua 1 người nào đó. Nàng ta cói tình va vào người nàng rồi kêu rằng nàng có ý định để ngã nàng ta. Bi phẫn ko mói lên lời, thực sự quá tàn nhẫn, ả ta là Vưu nhi mà mẫu thân vừa nhắc tới. Nàng lao vội vào phòng để ko còn nghe những lời truyền quái ác nào nữa. Hôm sau, Shuu sai nha hoàn của mình tìm cho 1 mảnh vải, nàng dùng mảnh vải đó để che đi đôi mắt của mình. Ngày đêm nàng đều ko ra khỏi phòng mình 1 lần nào cả. Người hầu có hôm đem cơm tới có hôm ko. Nàng cũng ko hề oán trách gì cả, Tần Phong cũng ko để ý tới nàng nữa. Ít lâu sau, Vương Gia cưới thêm tiểu thiếp, chính là Vưu nhi đó. Cũng chẳng sao cả. Hôm cử hành hôn lễ còn linh đình hơn cả hỉ sự của nàng. Gia nhân đi lại tấp nập, ồn ào mãi ko thôi. Hôm nay, tên gia nhân cũng mát ruột mát gan mà mang cơm tới cho nàng. Nhìn ko thấy nhưng tai loài hồ ly lại rất nhạy bén. Bưng chén cơm trong tay, nàng ko giận giữ gì mà chỉ từ tốn ăn cơm. Nhưng, càng ăn thì bụng nàng càng muốn đẩy những thức ăn ấy ra ngoài. Nôn trớ suốt ko thôi. Nha hoàn nhìn thấy thế rất sợ Vương Phi có mệnh hệ gì. Nhưng Shuu lại bảo rằng đừng nói cho ai biết. Cho tới khi bụng nàng đau quặn lại, nàng vẫn ráng chịu. Nha hoàn thấy sợ liền bẩm báo ngay với Vương Gia. Hôm nay là đêm động phòng giữa hắn và Vưu nhi, sao có thể kinh động tới hắn được. Cố quá cũng thành quá cố. Nàng ngất lịm trong phòng lúc nào ko hay. Chỉ mơ hồ thấy lúc tỉnh dậy, người bên cạnh nàng là Tần Phong. Lơ mơ nhìn y, nàng mỉm cười, bỗng, thoáng chốc y thức dậy. Nàng thấy vậy liền hỏi:" Chàng ở đây với ta cả đêm qua sao?" hắn lặng thinh ko đáp 1 lời, chỉ vỏn vẹn 1 câu:" Nàng nên dưỡng thai trước đi đã!" rồi quay người bỏ đi. Dưỡng thai? Cái gì vậy trời?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net