Chương 11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoo Seung Ho ----> Min Yoongi

Goo A Rang từ nhỏ muốn gió có gió, cần mưa có mưa, tất nhiên  hễ cố chấp thì sẽ rất cứng đầu.

Cậu khi ấy, không thể nào nghĩ rằng cô thiên kim tiểu thư ngạo nghễ ngang tàn kia, và cô gái trong ký ức cậu từng quen lại là một.

Năm em gái chết, đất trời như một mùa đen, chính A Rang là người đã ở bên cạnh cậu vượt qua năm tháng hụt hẫng nhất, kinh hoàng nhất, và đâu khổ ấy.

Cậu ngỡ, cô là một đóa hoa hải dương, là vật tinh khiết nhất thế gian.

Thế là, họ bắt đầu quen nhau.

---

"Em không lên lợi dụng Choi Woo Dong, làm anh đau khổ!"
- cậu dửng dừng dưng trả lời

"Trong thế giới của em, bắt buộc ai cũng phải nương theo em mà sống!? Nếu là thế, vậy thì anh nói cho em biết, Goo A Rang, anh cũng sẽ không giống như một thằng ngốc, để mặc người khác dắt mũi!"

"Em không hiểu anh đang nói gì! Nhưng nếu anh không đồng ý thì em mãi mãi cũng không liên lạc với anh nữa, anh sẽ mất em!" A Rang hét lên, khiêu khích cậu.

Nhưng!

"Tùy em!" - cậu cúp máy.

---

Những lời nói của A Rang văng vẳng trong đầu cậu khiến đôi mắt cậu bỗng lạnh lẽo như băng.

Nếu không phải vì Park Jiyeon 'bất bình thay bạn' cậu cũng sẽ không ra nông nỗi này.

Nhưng dù sao, hiện giờ không phải cậu thất tình một mình.

Bởi vì người yêu của ai đó cũng đã bỏ đi cùng ai đó, cậu cũng tiện thể hả giận.

Muốn thất tình, thì mọi người cùng nhau!

......

Hu hu hu hu hu hu.
Hu hh hu hu hu hu.
Hu hu hu hu hu hu.

Sáu giờ tối, Park Jiyeon vẫn khóc.

Cậu nhìn đồng hồ đeo tay.

Thật ghê gớm! Khóc gần bảy tiếng đồng hồ rồi.

"Ông anh à, nếu đã là bạn thì cậu làm ơn an ủi cô bé đó đi!" - hai người nằm giường trên đã bị làm phiền tới mức phát điên.

Thực ra, cậu cũng sắp chịu không nổi nữa rồi.

Tháo tai nghe ra, giọng cậu cộc cằn:

" Yah~ Park Jiyeon, nếu cậu còn khóc nữa thì tôi sẽ ném cậu ra ngoài đấy!"  Sắp tới thành phố A rồi, đừng có gây ảnh hưởng tới mỹ quan thành phố chứ !

Park Jiyeon cô khóc thì liên quan quái gì đến cậu ta chứ !
Cô đã thề, vì một người đàn ông không xứng đáng đó chỉ cho phép buồn bã ba ngày.

Hôm nay là ngày cuối cùng rồi.

Trong nhà, vì nghĩ tới mẹ và Tiểu Bảo, cô không dám khóc nhiều, bây giờ trên tầu cô cũng không được phép khóc sao ?! Vậy cô mua vé giường nằm làm gì?! Cô muốn khóc cho đã mà !

Jiyeon trừng mắt ai oán nhìn cậu.

Tại Kim Taehyung, phải tất cả là tại cậu ta, tại cậu ta không quản lý tốt cô bạn gái của cậu ta, khiến cô bạn bạn gái cậu ta chay tới dụ dỗ bạn trai cô!

Nhưng........cậu cũng là người bị hại mà !

" Cơm hộp, cơm hộp !" Bỗng có tiếng của người bán đồ kêu lên.

Nghe thấy "cơm" bụng cô cũng ọt lên mấy tiếng. Sờ bùng hình như có vẻ đói thật, cũng phải cô đã khóc từ lúc lên xe cho đến tận bây giờ không đói mới lạ.

Taehyung vẫy tay, mua hai hộp.
Mỗi người một hộp, mặc kệ cô có ăn hay không, cậu đẩy đến trước mặt cô, rồi ăn cơm.
Cậu đã nhẫn nhịn im lặng thế rồi, làm ơn đừng có mà khóc nữa được không! Có thể cho cậu yên tĩnh một chút không?
Học chung ba năm rưỡi, cũng xem như nhân cùng nghĩa tận rồi.

Lại rau cần !!!

Kim Taehyung vẻ mặt căm ghét gạt hết rau cần sang một bên. Nhưng khi lựa hết rau cần sang một bên cậu lại phát hiện hình như chẳng còn lại gì.

Bực dọc, cậu cúi người lấy ra hộp kim chi mà mẹ đã làm cho cậu mang đi, gắp ra mấy miếng.
Mùi đặc trưng của kim chi bay đến tận mũi Jiyeon.
Cô đờ đẫn nhìn hộp kim chi, bụng càng đói, tiếng "ọt" lại càng kêu to hơn.

Cô rất thích ăn kim chi, mà đặc biệt lại là kim chi do mẹ Taehyung làm. Nhớ đến lần đi dã ngoại cuối năm lớp 12 nếu không phải vì nhìn thấy hộp kim chi vàng ươm ngon mắt mà bốc trộm một miếng có lẽ cô sẽ không bao giờ biết đến món kim chi ngon hảo hạng này, một từ "ngon" hai từ "cực ngon" ba từ "siêu cấp ngon".Đâu như mẹ cô lần nào làm cũng dở ẹt.

Bị cô nhìn chằm chằm, Kim Taehyung ăn được mấy miếng liền thấy mất tự nhiên, bực bội đáp đũa :

" Cậu có thôi đi không!"

Một người thất tình, rất cần đồ ăn an ủi, mà trước mặt lại là món kim chi huyền thoại  "bốc trộm" năm nào.

"Mình muốn ăn cái đó !"  - Jiyeon mặt dày nói.

Trong lòng cô đang ra sức an ủi bản thân, bạn gái Kim Taehyung cướp mất bạn trai cô, bây giờ cô đòi ăn, cô không hề thấy quá đáng, không hề !

Kim Taehyung trừng mắt, ánh mắt ấy như thể xem cô là kẻ tâm thần.
Mặc kệ! Jiyeon cầm đũa "xông" vào cái hộp chưa đậy nắp của cậu. Một miếng kim chi được gắp ra thành công.
Không để yên, cậu lấy đũa đánh vào đôi đũa đang gắp kim chi của cô, hai người ầm ĩ một hồi, bỗng hai người cảm thấy sống lưng lành lạnh, nhìn xung quanh, hóa ra họ bị kì thị từ lẫy tới giờ.

Cậu đành bỏ đũa xuống tha cho cô, thấy được ăn Jiyeon mặt mày hớn hở gắp đầy kim chi bỏ vào hộp cơm. Đang ăn bỗng mặt cô nhăn lại.

A a a!! Đau quá! Cắn phải lưỡi rồi!

A a a ! Xui xẻo quá! Cũng do đang đói cộng với đồ ăn ngon khiến tốc độ ăn của cô nhanh hơn thường ngày, và con mẹ nó không may cắn vào lưỡi.

Thấy bộ dạng bi thảm nhăn nhó đó của cô, khiến Taehyung không nhịn được phì cười.

....

Từ ga tầu ra, Jiyeon mắt sưng đỏ đáng sợ đứng ở cổng đợi taxi.
Nói là làm, cô chỉ cho phép mình buồn ba ngày, đến thành phố A tôi thì không được phép rơi nước mắt vì ai nữa.

Không xa, Kim Taehyung cũng đang đứng đợi Taxi.

Vì tàu vừa đến ga nên người đợi xe cũng rất đông, khó mà có thể bắt được xe, thấy thế, Jiyeon đành đi về phía Kim Taehyung:

"Bạn Kim này, bọn mình đi chung xe đi!"  Cùng đích đến, vừa tích kiệm lại giảm bớt gánh nặng đợi xe, hơn nữa, cô còn muốn tiện thể trả tiền xe, trả luôn tiền cơm hộp cho cậu.

"Không cần !" Taehyung chỉ nhìn cô một cái rồi lạnh nhạt quay đi, tiếp tục đợi xe.
Cậu không thích tiếp xúc quá nhiều với kiểu nữ sinh như cô. Cho dù lúc ở trên tàu, cậu từng có cảm giác rằng, Park Jiyeon thực ra là người rất dễ gần.

Bị cậu làm cho phát ngượng, Jiyeon hơi bực mình

" Bạn học Kim, tôi kiến nghị cậu lên đọc một quyển sách!"

Cậu lạnh nhạt nhìn cô.

"Kiêu ngạo và định kiến!" Jiyeon nói.

Ồ? Cậu nhướng mày.

Cậu không cần tình yêu, đặc biệt là kiểu con gái có vẻ ngoài "họa thủy" tiêu chuẩn như cô.

Nhưng Jiyeon lại nói:

" Chúng ta còn trẻ, không cần miễn cưỡng bản thân phải nói lời tốt đẹp với người mình ghét, mọi người đều có tính bướng bỉnh! Nhưng, kiêu ngạo tự phụ mang lại gì cho những người trẻ chúng ta? Một khi ra xã hội tự lập, nếu muốn thành công, ngạo mạn tự phụ chỉ là hìn đá cản đường, quả ác này, chúng ta có gánh vác nổi không?"

Nói xong, Jiyeon tức giận bừng bừng kéo hành lí bỏ đi.

Cậu bàng hoàng nhìn Jiyeon, vẻ mặt như thể không tin nổi, những lời này lại phát ra từ miệng coi gái mình vốn khinh thường.

Ánh mắt Kim Taehyung trở lên phức tạp.

Cảnh tượng Min Yoongi thân thiết chào từ biệt gia đình và bạn bè ở sân bay lại hiện ra trong đầu cậu.

Ban đầu, người đàn bà kia dẫn theo con của mình tới, miệng thì nói không cần gì. Sau đó ả và đứa con của ả, bắt đầu xâm nhập từng chút một vào hạnh phúc gia đình của "mục tiêu". Khi người vợi chính thức kia bắt đầu đấu tranh với ả, đòn cuối cùng, ả đòi hỏi một thân phận hợp pháp, hứa hẹn đẻ một, hai đứa con cho người đàn ông.
Trong trận chiến ấy, Min Yoongi đóng vai gì? Hắn vô cùng ngoan hiền ,vô cùng ưu tú, khiến chi ông bố cậu cứ xuýt xoa khen ngợi, cảm thấy với tiền đề "tốt đẹp" này, thì bản thân chắc chắn cũng sẽ tạo ra được một sản phẩm xuất sắc.

Còn Kim Taehyung cậu thua ở chỗ nào? Thua ở chỗ từ nhỏ đã quá ngạo mạn, khiến người ta cảm thấy không đáng yêu chút nào!

Đúng lúc đó, mổn chiếc taxi dừng trước mặt Jiyeon, cô mở cửa xe, Kim Taehyung  bước nhanh tới, gương mặt có vẻ miễn cưỡng

"Này....thế thì đi chung nhé!"

Jiyeon cảm thấy cậu ta đúng là kỳ cục.

.......

Bắt đầu từ lúc đó, học kỳ hai, Kim Taehyung thay đổi tính cách 180° , bỗng  trở lên "hoạt bát" hơn bao giờ hết.

Cậu tham gia rất nhiều câu lạc bộ, các nhóm, chen cả vào hội học sinh, ngay cả nhóm diễn thuyết, biện luận, cậu cũng không bỏ sót buổi nào, rất nhiều kế hoạch của trường đều do cậu viết.

Dần dà, cậu có được rất nhiều lời khen ngợi và khẳng định năng lực, bạn cậu càng ngày càng nhiều, sinh viên bình luận cậu từ "kiêu ngạo, lạnh lùng" biến thành "cởi mở" từ " tật xấu kỳ cục" biến thành "thân thiện, dễ gần"

Jiyeon mỗi lần nghe đều như bị sét đánh ngang tai, trong mắt cô, tên đó chắc là bị thất tình kích thích, cũng giống cô, cả học kỳ đều không vực tinh thần lên được.

Chỉ là, rõ ràng, cách biểu hiện của tên đó khá khác người.

Nhưng chính vì thế mà khiến cả phòng ký túc xá của cô "được lợi"

Học kỳ ấy, Naeun bỗn nhận ra mình đã gặp được "tình yêu đích thực", từ khi anh hùng nào đó cứu mỹ nhân, cô nàng thậm chí say đắm đến quên mình, say mê cùng cực.

Thế là, theo đuổi người ta một cách bất chấp sĩ diện, trong trường bám theo người ta mãnh liệt như lửa.

Nếu là Kim Taehyung của trước đây thì chắc sẽ hừ mũi khinh bỉ, chỉ là Kim Taehyung bây giờ,  tuy vẫn kính nhi viễn chi, nhưng lại nói với cô nàng vẻ mặt như rất "hoà nhã" :

"Bạn à, xin lỗi, đừng lại gần tôi quá, mũi tôi bị dị ứng!"

Ý chỉ, mùi nước hoa của Naeun quá nồng.

OK, vì " tình yêu đích thực" mà không xịt nước hoa, chỉ là hy sinh vặt vãnh mà thôi.

Kính nhi viễn chi: ý chỉ ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng, nhưng trên thực tế thì ngược lại.

Thế là, Naeun vứt luôn chai nước hoa đi.

Nhưng mới mấy ngày, vấn đề khác lại xuất hiện.

"Bạn nà, mấy ngày bạn chưa tắm rồi!" -Kim Taehyung nhăn mày nói một câu, là Naeun ủ rũ thảm bại.
Bắt đầu từ hôm đó, sau bữa tối, mỗi khi bọn Jiyeon cầm xô nước chuẩn bị đi đến nhà tắm, Naeun lại hoảng hốt gào lên:

"Các chị em à! Đi cùng với!"

Về sau, cũng không biết ai ghét Naeun, muốn chơi xỏ cô nàng, có một bang quan hệ khá tốt với Kim Taehyung đã nói với cậu:
" Cái cô Naeun ấy, chưa từng giặt đồ lót, nghe các bạn nữ nói đều do Park Jiyeon chịu không nổi phải giặt giùm đấy!"

Lúc đó Kim Taehyung đang ăn cơm, suýt nữa thì bị sặc.

Về sau, mỗi lần gặp Jiyeon và Naeun, ánh mắt cậu lại rất kỳ quái.

Naeun không biết đã có được tin này từ ai, sau khi bị sốc nặng đã khóc một trận tưng bừng, càng nghĩ càng đau.

Thế là....

Những ngày tươi đẹp của phòng đã tới, cuộc sống từ đó trở lên vui vẻ, trong lành

Hyomin và IU bắt đầu thấy Kim Taehyung hình như cũng không quá đáng ghét nữa, đương nhiên bao gồm cả Jiyeon bị Naeun hãm hại cũng nghĩ thế.

Năm hai Đại học, Hyomin và Jimin quen nhau.

Jimin và Kim Taehyung chung phòng, thế là "hai nhà" thỉnh thoảng đi chung với nhau, quan hệ dần dà cũng gần gũi hơn, vì thế quan hệ giữa Kim Taehyung và Jiyeon cũng có vẻ như không còn lạnh nhạt nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net