Chương 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết giờ học.

Cô đang đứng ngoài tiệm giải khát, hơi nóng ập đến khiến đầu cô choáng váng.

Nhìn vào trong tiệm, cô thấy Kim Taehyung đang uống nước ép xoài, vừa uống vừa lật vở, hình như đang nhẫn lại đợi ai đó...

Tư duy của Jiyeon trở lên thì trệ.
Không thể nào... người hẹn cô là Kim Taehyung sao???

Da đầu cô bắt đầu tê dại.
Tại sao cậu ta lại hẹn cô ra đây??
Chẳng phải xưa nay cậu ta luôn khinh thường cô sao!?
Chính cô cũng không biết đã đắc tội với " đại ca" này từ bao giờ, tuy bình thường Kim Taehyung chẳng lạnh lùng gì với cô, nhưng thái độ của cậu ta chính là "vật" này rất nguy hiểm xin đừng động vào.

Dù cô làm gì, cậu ta đề đứng nhìn với ánh mắt khinh bỉ, như thể đầu óc cô bị tàn tật vậy.

Cô cũng được cha sinh mẹ dưỡng, tại sao phải khách sáo với bạn học kiêu ngạo như vậy? Nên bình thường coi cũng chưa bao giờ nói chuyện với cậu ta.

Cô đẩy cánh cửa kính của tiệm ra, đi thẳng đến chỗ cậu ta đứng trước mặt Kim Taehyung, bất động.

" Cậu tìm tôi có việc gì?" - giọng cô như đang khiêu khích.

Có phải vì mức điểm chuẩn của việc tuyển thẳng vào Đạc học A khiến cậu ta bị rớt lại, nên không cam lòng?

Cô biết cậu ta không phục, sau lưng còn mỉa mai với các bạn học rằng cô là con robot mọt sách, những chuyện này cô có thể coi như không biết, nhưng nếu cậu ta định làm quá, cô cũng không nhịn nữa.
Hơn nữa, cô nghi ngờ Kim Taehyung sở dĩ ghét cô không chỉ vì chuyện tuyển thẳng vài đại học, mà còn là vì cô là lớp trưởng.

Kim Taehyung trước kia là cán bộ học sinh ở trường cấp Hai, thế lên khi lên cấp Ba cậu ta lại được thầy chủ nhiệm chọn làm lớp.

Nhưng cậu ta vất vả làm được một năm, rồi viện cớ việc học nặng nề lên xin từ chối chức vụ. Vậy lên, cô người có số mạng tốt đã được chọn làm lớp trưởng.

Cô nghi ngờ tên này biến thái, chính vì cô đã nhặt lại chức vụ của cậu ta, rồi lại hưởng lợi " Hỗ sinh tuyển thẳng ", nên cứ nhìn cô bằng ánh mắt coi thường.

Lúc này, cô khí thế hừng hực, như đang tìm người để đơn phương khiêu chiến .

Trong tiệm giải khát, vài người quay lại nhìn cô. Có nhiều người đàn ông liếc nhìn cô thêm mấy cái, ánh mắt đã thay đổi.

Cô biết mình rất xinh đẹp, cơ thể cũng nảy nở hơn với những bạn cùng trang lứa, mặc đồng phục trường, có thể trong mắt nhiều người cô là diễn viên xinh đẹp đang đóng phim.

Nhưng, những điều này không phải cô có thể thay đổi.

Lúc học cấp hai, cô dậy thì quá sớm, cũng từng tự ti mà khom lưng cúi đầu một thời gian dài.

Ánh mắt cậu ta cuối cùng cũng rời khỏi cuốn vở trên nàn, ngẩng lên gương mặt tuấn tú ngạo mạn đang nhíu mày lại.

" Có phải cậu tùm nhầm người không?" - Cậu ta ngạo mạn trả lời.

Hửmmmm

Khí thế hừng hực cô vun đắp nãy giờ bỗng nhiên xì hơi.

" Tôi đang đợi, nhưng người tôi đợi không phải là cậu" - Cậu ta nói rõ.

Hửmmm

" Đừng che mất ánh sáng của tôi "
Thái độ cậu lạnh nhạt.

Hửmmm

Cô cứng đờ, theo bản năng, nhìn cái bàn bốn người cậu ta đang chiếm giữ.

Hửmmm

" Tôi không quen ngồi chung bàn với người khác, xin tránh ra chỗ khác cho " - Cậu ta nóng nảy .

Cậu ta đang phơi nắng, uống nước lạnh, và đọc sách thoải mái, đừng chặn đường được không ??

Vẻ chán ghét trong giọng không hề thay đổi cứ như cô chủ động bám theo cậu ta không bằng.

Làm ơn đi, cô chỉ là quá xinh đẹp thôi, chứ không phải kẻ mê trai đâu!!

Trong trường có rất nhiều nữ sinh theo đuổi cậu ta, nói cậu ta cool ngầu, có khí chất hơi cô độc, lạnh lùng.

Nhưng cô lại không thích cái thể loại băng trôi đó.

Cậu ta cố ý mời cô đến đây để sỉ nhực cô!?

Đang định chất vấn

"Lớp trưởng" - Có người gọi cô.

"Lớp trưởng, ở đây mà" Người đó cỗ vai cô.

Cô tức tối quay lại.

" Lớp trưởng, là tôi tìm cậu" trước mặt tôi là chàng trai có ngoại hình tuấn tú, ăn vận giản dị đang mỉm cười với cô.

Là Choi Woo Dong.

Vì sợ bạn học nhìn thấy sẽ không hay, nên Woo Dong mới cố tình chọn một chỗ bị bồn cây to trong tiệm che khuất, ngờ đâu hại cô nhầm lẫn thế này.

Thực ra đường nét trên gương mặt Kim Taehyung cục kỳ đẹp, có thể khiến người ta " thoảng thốt" chỉ là có lẽ vì chỗ nào cũng quá đẹp nên nhìn lâu có thể dễ dàng phát ghét

Mà cô, cũng thế.

Họ không tốt số như Kim Taehyung, ngũ quan tuy cũng rất sắc sảo, nhưng ngoại hình thuộc dạng càng ngắm càng ưa nhìn.

" Lớp trưởng, uống gì đây tôi mời" - Woo Dong xoa xoa tay, vẻ mặt hơi thiếu tự nhiên.

Còn cô, cũng ngượng ngùng.
Ban nãy sai cô lại nhầm lẫn thế nhỉ, sao lại mất mặt trước Woo Dong thế này!?

Cô yêu thầm Woo Dong đã hơn 2 năm rối. Họ có rất nhiều điểm giống nhau, đều xuất thân từ gia đình đơn thân
Cô không có bố còn cậu ta thì không có mẹ.

" Không cần chúng ta chia đôi, của ai người đó trả"

Cô chọn mộ ly nước ép xoài.

" Cậu tìm mình có chuyện gì ?" - cô dịu dàng hỏi.

Cô thích Choi Woo Dong, trong mắt cô cậu ta là một trong những nam sinh ưu tú.

Cô biết rất nhiều người ghét cô và hay nói xấu cô mặc dù bề ngoài họ vẫn tỏ ra tôn trọng cô.

Thỉnh thoảng khi cô bị bắt nạt hay bị trêu chọc, Woo Dong luôm là người đứng ra nói giùm cô đại loại như: " Lớp trưởng chỉ làm đúng trách nhiệm được giao thôi" hoặc " Các cậu đừng quá đáng, cậu ấy rất tốt mà" v.v....

" Lớp trưởng.......tôi... tôi muốn nhờ cậu giúp".

Khi đôi mắt đẹp của Woo Dong nhìn cô, cô thấy nghẹt thở

"Được thôi" không hề hỏi đối phương muốn gì " giúp" thế nào, cô đã nhận lời ngay.

Tai cô, cũng bắt đầu đỏ lên.

17 tuổi, là độ tuổi tình cảm chớm nở.
"Cậu chấp nhận thật à" Woo Dong mừng rỡ, hạ thấp giọng,

" Lớp trưởng, cậu thật sự đồng ý thi trắc nghiệm lần này sẽ chuyển giấy ghi đáp án chi tôi?!"

Nghe thế cô đờ người.

Thi trắc nghiệm, chuyển giấy ghi đáp án cho cậu? Thế chẳng phải gian lận sao?

"Taehyung, xin lỗi, anh đợi lâu quá phải không?" cách đó mấy bàn, vẳng lại tiếng xin lỗi khẽ khàng.

Jiyeon bất giác quay lại. Chỉ thấy một cô gái rất trong sáng, gương mặt trắng trẻo, lưng đeo túi xách đứng trước mặt Kim Taehyung. Bên khéo môi cô gái có lúm đồng tiền nho nhỏ, đồng phục màu xanh và trắng, làm lên vóc dáng mảnh mai yêu kiều.

Jiyeon đã nhận ra cô gái kia là hoa khôi của trường - Goo A Rang

Goo A Rang là đàn em đang học lớp 11 nghe nói là thiên kim của một doanh nhân nổi tiếng, vừa vào trường đã dậy nên một làn sóng. Cô nàng không chỉ xinh xắn, tính khí tốt, mà ngay cả học hành cũng giỏi, là công chúa Bạch Tuyết trong mắt bịn con trai.

" Không sao, em cũng bị thầy coi bắt ở lại mà" Kim Taehyung đứng lên cầm hóa đơn,
" Chúng ta đi chỗ khác nhé" - hiếm khi giọng cậu ta dịu dàng như thế, hoàn toàn không lạnh lùng kiêu ngạo như bình thường.

Kim Taehyung choàng qua đô vai mảnh khảnh của Goo A Rang, không khi ở đây đã bị" ô nhiễm"
cậu ta muốn đổi chỗ sạch sẽ hơn .

Jiyeon sửng sốt.

Họ họ.......đang yên sao???

Goo A Rang ngu ngơ không hiểu gì nhưng vẫn đi theo Kim Taehyung.

" Khoan đã, Taehyung" bỗng A Rang dừng bước.

Cô nàng nhìn thấy Jiyeon và Woo Dong đang nói chuyện cách đó không xa.

Sau khi ngẩn ra, cô nàng định thần lại, cười nhẹ nhàng với Taehyung rồi lấy ra trong túi xách một hộp tranh sức, khẽ nói

" Lần trước sinh nhật em anh đã hỏi ai tặng món quà này sao?, bây giờ anh sẽ biết !"

Thấy cô nàng đi về phía bàn của mình .

Woo Dong đã hoàn toàn rối loạn, suýt đánh đổ ly nước.

" Chào anh, Woo Dong. Đậy có phải là bạn gái của anh?" - Goo A Rang lịch sự đean trước mặt hai người chào hỏi.

" Không, không đây là lớp trưởng lớp anh, Park Jiyeon......" Choi Woo Dong hình như rất sợ " nữ thần" hiểu nhầm lên khá căng thẳng .

" Chị chính là Jiyeon mà mọi người hay nhắc đến!! Chị rất nổi tiếng đó...."

"A Rang" Kim Taehyung đứng ở cửa thúc giục.

Cô nàng đành bỏ ý định làm quen với cô, nghiêm túc quay sang Choi Woo Dong, rất lịch sự

" Anh Woo Dong, em biết anh rất thích em, nhưng xin lỗi em đã có người mình thích rồi, em không thể đón nhận tình cảm của anh được "

Cô nàng đẩy món quà đến trước mặt Choi Woo Dong,

" Anh Woo Dong, em nghĩ anh lên tặng cho người thật sự yêu anh" cô nàng vừa nói vừa liếc mắt nhìn Jiyeon.

" Thực xin lỗi" cô nàng lễ phép cúi người.

Đó là một cái lắc tay rất đẹp bằng bạch kim hơn nữa lại là hàng có hạn nữa chứ.

Và cô cũng không làm mấy ngạc nhiên vì gia cảnh của Choi Woo Dong không phải dạng vừa đâu!!!!! Gì chứ mua thêm chục chiếc cũng không thành vấn đề.
Nhưng vấn đề ở đây là,

Vì muốn tặng một món quà ý nghĩa cho A Rang mà Woo Dong đã tự kiếm tiền và mua nó cho cô nàng. Món quà vừa có ý nghĩa tinh thần vức có ý nghĩa vật chất, món quà đó phải mất 3 tháng lương đi làm thuê của Woo Dong vì vậy việc học mới bị sa sút.

Nên hôm nay Woo Dong mới hẹn Jiyeon ra nhờ cô giúp đỡ.

Cuối cùng cô nàng rời đi và để lại câu nói mang vẻ mờ ám:

" Hai anh chị hãy giúp em và Taehyung giữ bí mật nha, chúc hai anh chị hạnh phúc"

Cô hoàn hồn lặng lẽ nhìn Choi Woo Dong, rõ ràng là cậu ta đang shock mạnh.

Trước kia cô cũng đã nghe trong lớp nói rằng Choi Woo Dong rất thích Goo A Rang.

Choi Woo Dong lại thuộc dạng đẹp trai nhất nhì trường, các bạn học khác luôn hâm mộ và yêu mến.

Ai ngờ tự dưng nhảy đâu ra Kim Taehyung!!!

Cậu ta ngồi lặng lẽ ở đó và không nói gì.

"Cậu...cậu không sao chứ?" Jiyeon dè dặt hỏi.

Vẻ mặt Woo Dong thật sự buồn bã.

Không kìm được cô chửi thầm Kim Taehyung mấy câu.

Cậu lên đi chết Kim Taehyung!! Đồ quỷ tha ma bắt!!
Vì người cô thích bị tổn thương, nên trái tim của cô cũng thắt lại từng cơn, buồn theo cậu.

Cậu không nói gì lặng lẽ bỏ đi.

Tuổi thanh xuân 17, 18 tuổi chỉ nghĩ thích là được sau khi bị từ chối thì vô cùng tự ti.

Vì vậy cô đã quyết định giúp Woo Dong trong buổi thi trắc nghiệm sắp tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net