Chương 5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đứng chịu phạt trước phòng giáo vụ, bắt buộc phải xin lỗi nhận sai đến khi học sinh trong trường về hết thì thôi.

Cô vừa ra khỏi cổng trường, đã thấy Choi Woo Dong đứng bên ngoài đợi. Trên đường đưa cô về nhà, cả hai người đều im lặng không ai nói gì.

Lúc Jiyeon về đến nhà đã gần 7 giờ.

"Jiyeon, con lại đây!", mẹ ngoắc tay gọi cô lại.

Cô chột dạ.
Cúi đầu, cô gần như không giám ngẩng lên,

"Mẹ....con..."

"Hôm nay giáo viên chủ nhiệm lớp con đã gọi điện cho mẹ rồi" - mẹ cô chủ động nói.

Cô cúi gằm mặt.

"Jiyeon, đến bao giờ con mới có thể bỏ được cái tật quá dễ tin người, quá dễ mềm lòng đây?" , mẹ cô thở dài
Tròng mắt Jiyeon đỏ hoe, cô biết mình đã làm mẹ thất vọng.

"Con nói thử xem, tương lai con định làm gì?" - mẹ kéo tay cô lại và hỏi.

"Mẹ, mẹ hãy tin con, nhất định con sẽ đậu vào Krin, hãy tin con!"  - cô thề với mẹ.

"Đúng thế, con nhất định phải thi vào Krin!" - mẹ cô gật đầu.

" Vì sao ạ?"-  Cô nhận ra sự kỳ quặc trong giọng nói của mẹ.

"Vì người có thể trị được 'tật xấu' của con, cũng sẽ thi vào Krin" - mẹ nói thẳng.

"A, mẹ ơi, ý mẹ là, chân mệnh thiên tử của con cũng thi vào Krin?" - cô đờ đẫn hỏi, trái tim đập loạn trong lồng ngực.

"Chúng ta gặp nhau ở đại học nhé!" - lời của Choi Woo Dong đột ngột vang lên trong đầu cô.

Ùng, mặt cô đỏ bừng bừng.

"Nếu mẹ đoán không sai thì cậu ta đã ở cạnh con rồi..."

"Mẹ, đừng nói nữa, thiên cơ bất khả lộ!" - Mẹ đang định nói tiếp thì bị cô vội vàng cắt ngang.

" Jiyeon, con phải có niềm tin vào chính con! Tuy con gái của mẹ có ngoại ngoại hình ' họa quốc ', nhưng con có số giúp chồng rất mạnh, có thể giúp chồng con phất lên đấy!" - Mẹ cười, xoa đầu cô.

"Bất kỳ người đàn ông nào gần gũi con, đều sẽ được hưởng vận may của con, bay rất cao."

"Mẹ, không phải mẹ nói số con rất xấu hay sao?"

Nghe câu nói đó, mẹ cô buồn bực, bà trừng mắt, vô tình nhìn thấy nơi cổ của con gái, giận dữ mắng,

"Jiyeon chết tiệt, mày lại quên mang bùa hộ thân rồi!?"

" Tháng 7 âm lịch chưa đến mà mẹ, đừng căng thẳng quá chứ !" - cô đáp lại

Mẹ cô đánh vào mông cô.

"A a a !" - cô kêu oai oái, nhất thời không né kịp.

"Mạng mày thuộc âm, bẩm sinh đã dễ bị những thứ dơ bẩn dây vào, mà còn dám hênh hoang à!" - mẹ cô giận dữ.

Vừa chạy , mắt trái cô vừa liếc thấy, có một bóng dáng nhỏ xíu chạy tới xem kịch hay bỗng 'vèo' một cái, chạy biến vài trong kho giữ đồ.

Đó là bào thai mà bác Han nhà kế bên đã phá hồi thiếu nữ.

Lúc đó cái thai được 4 tháng, bây giờ đã là một hồn ma nhỏ 4 tuổi.

Thật ra, trong nhà cô rất nhiều ma. Rất nhiều việc, đều do ma giúp đỡ làm chân sai vặt. Chẳng hạn, bạn đến hỏi quẻ, ma trong vòng chưa tới 3 phút, đã nghe ngóng hết 3 đời tổ tông nhà bạn.

"Mẹ, mẹ làm Tiểu bảo sợ rồi kìa! Bọn nó thực ra còn nhát gan hơn cả con mà!" - cô ngụy biện.

Linh hồn lang thang không đầu thai được như thế, từ nhỏ cô đã thấy nhiều rồi.

"Lúc bọn nó muốn hại người thì mày không chống lại được đâu!" - mẹ tức điên lên.

Cái bóng nhỏ bé đó thò đầu ra, đôi mắt tròn to nhìn bọn họ.

"Mẹ, mẹ còn nói nữa Tiểu bảo sẽ giận đó!"

Tiểu bảo không giống như những con ma khác, tính cậu bé rất tốt, hiếm khi quậy phá, nhưng không có nghĩa là không biết tức giận! Ma mà quậy phá thì rất kinh khủng!
Mẹ kịp thời im lặng.

"Mẹ, con hứa với mẹ là đi đâu con cũng mang theo bùa hộ thân, không để mấy con ma có cơ hội tiếp cận con"

Buổi tối cô còn phải chơi cờ cá ngựa vói Tiểu bảo, làm sao đeo bùa được!?

Nhìn cô thề thốt mà không có sức  thuyết phục nào, mẹ cô tức điên, nhưng lại bó tay,

"Nhớ cách tự cứu lấy mình khi gặp chuyện không may chưa?"

" Con biết mà, ra sức hít thật mạnh dương khí của đàn ông, bọn ma đó sẽ sợ hãi mà bỏ chạy !" - cô ngoan ngoãn trả lời, tuy đến giờ cô vẫn ngây thơ tới mức  chưa biết việc này như thế nào.

Bó tay với cô, mẹ đặt một bát cháo trước mặt cô,

"Húp đi, bồi bổ nguyên khí, dù gì đi nữa thì Tiểu bảo cũng là ma!"

Đừng tưởng bà không nhận ra, trán của con gái lại hơi đen rồi, nhất định là chơi đùa quá gần với Tiể bảo!

Sụp! Sụl! Sụp!

Cô ngoan ngoãn húp hết, nhưng trong lòng lại đang tính toán láu cá,

tối nay phải kêu Tiểu bảo chui vào giấc mơ của Kim Taehyung, dọa chết cậu ta mới được!!

HA HA HA HA !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net