Chương 7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi ngày sau bữa tối, chính là thời gian yêu đương của Jiyeon.

Cô và Woo Dong nắm tay nhau, đi dạo trong vườn trường.

"Loại người như Naeun em mặc kệ đi, cứ đổ luôn chậu quần áo của cô ta đu là được!" - vì bạn gái bị 'bắt nạt' , Choi Woo Dong càng nghĩ càng bực bội.

" Em đổ chậu quần áo của cậu ấy đi thì dễ, nhưng phòng em từ đó về sau chẳng bao giờ được yên ổn đâu!" - Jiyeon thở dài.

Chỉ tại Hyomin cả, ban nãy Woo Dong đến ký túc xá đón cô, Hyomin đã bô bô ba ba nói hết.

Cô nghe mà cũng thấy ngượng ngập.

"Em còn chẳng bao giờ giặt đồ cho anh!" - Woo Dong bất mãn làu bàu.

"Bảo vợ anh giặt đó" - Jiyeon bịt miệng cười.

"Vợ anh á? A! Vợ ơi, em đâu rồi... A vợ anh đây rồi, về nhà giặt quần áo cho anh đi vợ ơi!" - Woo Dong bỗng dưng nhìn xung quanh  gọi 'vợ ơi' rồi sau đó ôm chầm lấy Jiyeon.

" Hahaha" - cô rất dễ cảm động, giống như bây giờ khi Woo Dong chỉ nói vu vơ vậy thôi đã khiến cô vừa cảm động vừa ấm lòng.

"Đừng mơ em giặt đồ cho anh nhá!" - cô cười rồi chạy đi.

"Vậy, vợ yêu à! Anh giặt đồ cho em nhá!" - Woo Dong chạy theo túm lấy cô.

Đây cũng được coi là một lời hứa hẹn của những cặp đôi đang yêu nhau, dẫu biết những lời hứa hẹn đó chỉ là phù du, thật sự không đáng một xu.

Nhưng đó chính là thanh xuân.

Hai người đùa giỡn trong sân thể dục của trường, đúng lúc Woo Dong sắp bắt được cô, Jiyeon chợt dừng bước, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía sân tập rộng lớn có hai 'bóng đèn' rất quen thuộc kia.

"Woo Dong, nhìn kìa, là Kim Taehyung và bạn gái cậu ta Goo A Rang !" - cô kích động chỉ vào hai 'bóng đèn' cho Woo Dong xem.

"Hả" - Woo Dong dừng lại và cũng nhìn theo hướng chỉ tay của Jiyeon.

" Xin lỗi.... em quên mất anh từng thích A Rang!"

"Chuyện cũ tám mươi kiếp trước  rồi mà còn nhắc lại! Bây giờ trong tim anh chỉ có mình em, Park Jiyeon thôi!" - sắc mặt Woo Dong không vui cho lắm, nhưng vẫn nói.

Giọng điệu đó, hình như hận không thể thề thốt với cô.

Vì lời nói đó của Woo Dong đã khiến vành tai của Jiyeon đỏ bừng.

Nhưng cô chưa kịp xấu hổ mà chợt nhớ ra điều gì đó, sau đó cô giận dữ đi về phía trước.

"Sao lại có cái tên đê tiện không biết xấu hổ như thế này cơ chứ? Bắt cá hai tay mà lại quang minh chính đại như thế này!"

Hôm nay là lễ Giáng Sinh, Goo A Rang bỏ luôn cả việc học mà từ thành phố T chạy đến đây mừng lễ với bạn trai.

Kim Taehyung đang khoác vai bạn gái, hai người đang tình cảm lãng mạn thắm thiết.

Jiyeon nhìn mà muốn ói máu.

Đồ ngụy quân tử!

" Không được, em phải về kể với Naeun, không thể để loại đàn ông đó lừa gạt!" - bỏ lại bạn trai, Jiyeon nhắm hướng ký túc xá chạy vèo đi.

Loại khốn nạn ngoại tình, không xứng đáng được sống yên ổn trên đời này!

"Này, Jiyeon bọn mình vẫn đang hẹn hò mà..."  - Choi Woo Dong chạy đuổi theo mấy bước, vô cùng buồn bực vì cô bạn gái vô tâm của mình.

***

Naeun nghe xong, quả nhiên mặt biến sắc.

"Chúng ta đi, nói rõ với hắn, rốt cuộc là chọn cậu hay chọn Goo A Rang!" - Jiyeon tức đến mức độn thổ.

Hai người đã có quan hệ đó rồi, không thể để bạn cùng phòng bị người ta ức hiếp!

"Jiyeon, đừng, tớ tin cậu ấy có thể xử lý được!" - Naeun giữ trán, tỏ vẻ rất tin tưởng cậu ta, nhưng lại tủi thân phát khóc.

Nếu là 'người bình thường ' nhất định sẽ không nhúng tay vào.

Nhưng cô là Park Jiyeon, mà Park Jiyeon cô là người cực kì ghét đàn ông ngoại tình siêu cấp vô địch vũ trụ.

"Không được, đàn ông không thể để quen thói, nếu không bọn họ sẽ tưởng cậu nhu nhược, dễ bắt nạt!" - cô kéo Naeun ra ngoài.

" Vả lại nếu cậu mang thai thì làm sai? Kim Taehyung không thể không chịu trách nhiệm!"

Hyomin và IU không ngăn cản cô Jiyeon mà đứng một bên xem kịch.

"Bọn mình...có 'bảo hộ' mà..." - Naeun lẩm bẩm.

Hyomin không kìm được lại khinh bỉ:

"Đúng thế, may là có 'bảo hộ' đấy, nếu không Kim Taehyung chẳng phải bị cậu nằm dưới lây cho thối hoắc hay sao?"

"Cái đồ đàn ông này..." - thấy hai người chuẩn bị cãi nhau, Jiyeon vội vàng ngăn cản: "Ngừng!"

"Naeun, cậu đừng lừa tớ, cậu thật sự đã xảy ra quan hệ kia với Kim Taehyung?" - Jiyeon xác định lại mới lần nữa.

"Jiyeon, tớ khẳng định lại một lần nữa, tớ và Kim Taehyung đã làm chuyện đó với nhau!" - Naeun ưỡn ngực, nói chắc nịch.

"Tốt, tớ tin cậu! Bọn mình cho hắn chọn ngay tại chỗ, không thể để loại tiểu nhân đó được nước mà làm tới!" - cô không thể không tin bạn mình, chính nghĩa trong cô đang bùng lêm hừng hực.

"A, Jiyeon...." - Naeun 'yếu ớt' bị Jiyeon lôi đi xềnh xệch ra ngoài.

Hyomin và IU vội chạy theo sau, đợi xem kịch hay.

---

"Taehyung, tối nay em ở khách sạn đó!" - A Rang tỏ ý với cậu.

"Ừm, lát nữa anh sẽ đưa em về khách sạn!" - cậu quay lại nói với A Rang.

Tính cách của cậu rất ngạo mạn, nhưng rất ít khi thể hiện, vì đối với cô, cậu mãi mãi luôn đầy ắp kiên nhẫn.

Nếu không vì thích cô, cũng sẽ không bắt đầu yêu đương sớm như vậy.

"Thực ra...."- gương mặt trong sáng của A Rang đỏ bừng.

Cậu vểnh tai lắng nghe.

"Thực ra... tối nay, em muốn trao hết cho anh..." - Goo A Rang ấp a ấp úng.

Cậu hơi bất ngờ. Bạn gái đã tỏ ý như tbế, làm đàn ông không thể không hành động, nhưng...

" Đừng, khách sạn dơ bẩn như thế,  gớm lắm" - cậu cau mày.

Gớm lắm!

Goo A Rang biến sắc.

"Em biết anh có tật thích sạch sẽ, nơi đó nếu anh tới thì sẽ thấy rất khó chịu" - cậu nói thẳng.

Mặt A Rang tái nhợt.

"Lẽ nào... anh...anh không có...ham muốn?" - cô dè dặt hỏi.

Kim Taehyung là một anh chàng đẹp trai, lại thông minh. Bây giờ hai người lại đang yêu xa, nói hoàn toàn yên tâm là lừa dối.

"Đương nhiên là có, nhưng ham muốn không phải tất cả" - cậu cười khẽ, "Hơn nữa chúng ta còn nhỏ, chuyện này chúng ta không vội!".

Dù máu nóng cậu đang sôi sục, nhưng cũng không chiến thắng được bệnh sạch sẽ của cậu.

Cậu đã nói thế, Goo A Rang cũng không thể 'mời gọi' nữa.

"Em và bố đã quyết định, kế hoạch đi du học Châu Âu của em vẫn giữ nguyên, còn anh?" - đây là mục đích lần này cô đến đây.

"Em đi là tốt, anh không muốn phí công vào việc đi du học" - cậu nhẫn lại, nói lại lần nữa.

"Taehyung, em không thrẻ thiếu anh!" - mắt A Rang hơi đỏ, ôm chầm lấy Taehyung mong rằng cậu sẽ mềm lòng.

"A Rang, tình yêu không phải tất cả, chúng ta bắt buộc phải đối diện với hiện thực" - cậu kiên định.

"Hiện thực gì chứ, không phải là vì tiền sao?" - Goo A Rang thẳng thừng.  

"Đúng, tiền du học một năm cũng phải năm, sáu triệu won, bố mẹ anh chỉ mở một tiệm sửa xe nhỏ, không thể tạo điều kiện này!" - cậu sửng sốt, nhưng cũng thừa nhận.

"Không! Anh rõ ràng có điều kiện, chỉ cần anh nói với chú Kim, nhất định sẽ được...." - Goo A Rang cố chấp.

"A Rang, không được nhắc tới người đó!" - giọng cậu cứng nhắc.

A Rang đành nuốt xuống những lời đã đến của miệng, nhưng vẫn không buông tha.

"Vậy không tìm người đó nữa, Taehyung em sẽ về tìm bố, chỉ cần em nói một câu, bố em chắc chắn sẽ đồng ý"

Đi du học trở về, như thế dát một lớp vàng lên mặt. Nhưng cô không muốn phải xa bạn trai nữa.

"A Rang, không được!" - cậu có sự kiêu ngạo của mình, tiêu tiền của bạn gái là một điều sỉ nhục đối với cậu.

Không khí giữa hai người có phần nặng nề.

"Đồ tiểu nhân bì ổi, vô liêm sỉ, đồ bắt cá hai tay, Kim Taehyung!" - bỗng sấm nổ giữa trời quang.

Cậu cau mày, nhìn thấy đối thủ muôn kiếp Park Jiyeon, cậu ta đang kéo theo cô bạn cùng phòng với mùi nước hoa có thể đầu độc chết một đàn muỗi, khí thế bừng bừng chạy tới.

"Kim Taehyung! Nói! Cậu chọn ai?!" - Jiyeon khí thế hừng hực hỏi.

"Chọn ai! Gì?" - cậu ngẩn ngơ.

"Còn ở đó mà giả vờ giả vịt cái gì?! Cậu tưởng một cô gái ăn mặc cởi mở, có nghĩa là nội tâm người đó cởi mở sao? Nếu cậy và Naeun đã từng làm chuyện đó rồi, tại sao lại còn thân mật với bạn gái cũ, cậu không sợ lật thuyền à?"

Chuyện đó?

Sắc mặt cậy sa sầm.

"Park Jiyeon, ý gì đây?" - A Rang hỏi.

"Naeun, dũng cảm lên!" - Jiyeon quay lại khích lệ bạn mình.

Nếu đã thế thì....

Naeun gồng mình, ưỡn ngực:

"Đúng thế, Kim Taehyung, cậu chọn ai? Chọn mình hay em gái ngực phẳng kia?"

Sao! Em gái ngực phẳng?

"Này, chị kia, có thể chị chưa biết rõ mọi chuyện, Taehyung anh ấy ghét nhất là loại phụ nữ ' ngực to không não' như các chị đấy!" - A Rang tức suýt ngất, lạnh lùng mỉa mai

Cũng vì câu 'em gái ngực phẳng ' chọc đúng nỗi đau, tính khí tiểu thư của A Ranh bùng nổ, mắng luôn cả Jiyeon.

"Xììì, lời đàn ông mà cô cũng tin à! Vậy cậu ấy nói bình thường cậu ấy không đi tiểu, không xì hơi, cô cũng tin à! Tôi nói cho cô biết đàn ông, họ thích phụ nữ ngực to là chuyện tám trăm năm cũng không thay đổi!" - Naeun phản bác, vừa nói cô vừa ưỡn bộ ngực 36D đáng kiêu hãnh của mình ra.

Chiến tranh phụ nữ bùng nổ.

"Park Jiyeon, cậu có ý gì hả?" - sắc mặt cậu tái xanh.

Cậu đã hơi hiểu ra chuyện.

Cô đến đây để quấy rối! Đến sỉ nhục cậu!

"Park Jiyeon, có phải chị yêu thầm Taehyung của tôi, nên cố ý dẫn quả bom này tới đây phá hoại tình cảm của bọn tôi?" - Goo A Rang khoanh tay, cười lạnh.

Cô...cô yêu thầm Kin Taehyung.

Jiyeon gần như ói máu tử vong.

"Kim Taehyung, có phải bên vai trái của cậu có hình Thanh Long?" - cô vạch mặt cậu ta.

Xem cậu ta còn dám huênh hoang!

Kim Taehyung hóa đá trong tích tắc.

"Sao cô biết? Taehyung chưa bao giờ cởi đồ trước mặt người ngoài!" - A Rang không giữ nổi bình tĩnh.

"Em gái ngực phẳng thế mới nói, Taehyung cậu ấy không xem tôi là 'người ngoài ' mà! Taehyung đã cởi đồ trước mặt tôi đấy, sao nào? Sao nào?" - Naeun ngạo mạn.

"Kim Taehyung anh giải thích rõ cho em" - gương mặt Goo A Rang trắng bệch, quay sang hỏi.

"Thế mà em cũng tin" - cậu hoàn hồn, ánh mắt nhìn thẳng, chậm rãi nói:

"Bọn mình lớn lên từ nhỏ với nhau, em không thể không biết năm anh 12 tuổi, anh bị bố bắt đi xăm! Nhưng, những cô gái khác làm sao biết được hình xăm đó, trừ phi..." - A Rang không nói nổi nữa, ánh mắt cô bắt đầu thay đổi.

"Thảo nào, ban nãy anh nói không cần, hóa ra là có người đã cho anh ăn no rồi!"

Càng nghe, sắc mặt cậu càng nặng nề.

"Anh giải thích đi! Anh cần em hay cần chị ta!" - Goo A Rang đã mất hết lý trí, túm chặt lấy cậu không buông.

Cậu giữ chặt tay A Rang, ra sức....ra sức hất ta.

"Nhân cách một người dùng để tin tưởng, không phải dùng để giải thích!" - vì bị sỉ nhục, cậu đã giận dữ, thật sự giận dữ!

Cậu quay lưng bỏ đi.

"KIM TAEHYUNG!" - Goo A Rang hét lên, gọi cậu lại.

"Bây giờ em cho anh hai con đường, một anh nghỉ học ngay, chúng ta cùng đi ra nước ngoài, em sẽ xem như anh chưa từng lừa dối!  Hai là chúng ta chia tay!"

Bước chân cậu ngừng lại, vẻ mặt lạnh lẽo, dửng dưng.

"Tùy em!"

Cậu không bị uy hiếp!

"Anh...Goo A Rang này không thèm, bao nhiêu đàn ông muốn ra nước ngoài với tôi kìa!" - Goo A Rang nói xong cũng tức tối bỏ chạy.

Cậu hóa đá ở đó, rất lâu rất lâu.

Jiyeon hoàn toàn ngẩn ra, cô tiến lại gần.

"Này...Kim Taehyung... cậu...cậu vẫn ổn đấy chứ?" - cô thấy có gì đó là lạ, hình như là sai ở đâu rồi thì phải.

"Chỉ là tói cáo cậu gian lận, có đến nỗi trả thù thấp hèn thế này không?" - Kim Taehyung lạnh lùng nhìn cô.

Này! Này! Này! Câu này hơi nặng quá rồi đấy.

Jiyeon muốn nói gì đó thì cậu lạnh lùng cắt ngang.

"Thôi, dù sao đối với nhân phẩm của loại con gái như cậu, tôi cũng chẳng mong đợi gì!" - nói xong cậu hậm hực bỏ đi.

Hình như mối thù giữ họ lại lớn hơn rồi!

Hử!

Hử!

Hử!

Bây giờ người có nhân phẩm tốt không phải là cô hay sao?!

"Được rồi, được rồi, giải tán, giải tán!" -Hyomin vỗ tay.

"Ha, ha, ha, chúng ta về thôi" - Naeun cũng ngượng ngùng kéo Jiyeon đi.

"Naeun cậu ta còn chưa nói, chọn cậu hay Goo A Rang mà!" - Jiyeon vẫn khờ khạo hỏi.

Tình hình này, sao càng nhìn càng phức tạp, khó giải quyết thế!?

"Jiyeon, cậu còn chưa nhận ra sao, Naeun chỉ là mê muội trong thế giới ải tương của mình thôi!" - IU bực tức lên tiếng.

"Đúng rồi" -Hyomin bực bội không kém, "Này toilet công cộng, hôm nay chưa uống thuốc hả?"

Đúng là hoang tưởng cộng thần kinh.

"Về là uống, vê là uống!" - Naeun biết mình đuối lý, ngượng ngùng nhưng vẫn mặt dầy,

"Ôi thôi, mặc kệ! Kim Taehyung huênh hoang như thế, hình như lại rất ghét Jiyeon nhà mình, hôm nay tớ 'chưa uống thuốc ' cũng coi như là trả thù cho Jiyeon!"

Hử!

Hử!

Hử!

Tại sao cô không hiểu lời bạn bè nói gì hết?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net