Chap 52 - Found

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chiếc xe sang trọng vừa rời khỏi Bảo tàng Louvre.

"Cô chủ. Vừa rồi tôi nghe giọng gọi bằng tiếng Hàn đó là của..." - Người đàn ông ở vị trí lái nhẹ giọng lên tiếng.

"Tôi biết."

"Vậy..."

Minhyun liếc nhìn Jisoo qua gương chiếu hậu, nhưng chỉ thấy được sườn mặt lạnh lẽo đang nhìn ra ngoài ngắm nhìn thành phố Paris về đêm. Anh lại im lặng không dám nói thêm.

Sao có thể không nghe thấy. Giọng nói đó có chết, Kim Jisoo cũng không bao giờ quên...



===



Quán cà phê cổ điển bên bờ sông Seine.

"David, tôi đã nói rất nhiều lần. Quan điểm chưa từng thay đổi."

Jennie ngồi khoanh tay nhìn người đàn ông trong bộ vest kiểu cách bóng bẩy trước mặt. Nàng đưa tay xoa trán đầy ngán ngẩm.

Đã là lần thứ bao nhiêu không nhớ nổi nữa...

Người theo đuổi Jennie Kim không thiếu. Nhưng người theo đuổi dai dẳng nhất thì không ai khác ngoài David Lee. Hàn Kiều lai quốc tịch Pháp này mới chỉ gặp nàng duy nhất 1 lần tại Paris Fashion Week năm ngoái, mà đem lòng đeo đuổi săn đón cả năm trời. Dù nàng đã thẳng thừng từ chối bằng mọi cách.

David đối diện với vẻ mặt bài xích của nàng lúc nào cũng bày ra bộ dạng khó hiểu, không can tâm. Anh ta có ngoại hình lai Pháp điển trai, xuất thân danh gia, tài sản không thiếu. Nhưng Jennie lại luôn không để vào mắt. Lòng tự tôn của đàn ông không cho phép anh ta bỏ cuộc.

"Nhưng anh không hiểu. Anh có điểm nào không tốt vậy Jennie?" - Giọng nói thập phần khó hiểu kèm uất ức của David vang vọng trong không gian quán.

"Tôi không thích anh."

"Sao em không cho anh một cơ hội?"

"Vì tôi đã có người tôi yêu rồi."

"Em nói dối. Anh không thấy em hẹn hò ai cả."

"Chuyện yêu đương của tôi cần phải khai báo anh sao?"

Jennie vẫn nguyên thuỷ lạnh lẽo đáp lời ngắn gọn, nàng nhíu mày vô cùng khó chịu. Người đàn ông này không biết do yêu thích nàng tới mất liêm sỉ hay thực sự do mặt quá dày đi. Nhưng dù sao nàng cũng sẽ không thích anh ta.

David lúng túng trước ánh mắt lạnh băng của nữ nhân trước mặt. Jennie bình thường nhìn đã sắc sảo, khi không vừa ý điều gì đó lại càng trở nên doạ người.

"Không... ý anh không phải vậy..."

"Hết chuyện rồi. Tôi xin phép."

Jennie hết kiên nhẫn, nàng cầm lấy túi xách và kính mát, phủi áo đứng lên rời khỏi. David cũng vội vàng đứng lên nói với theo.

"Jennie, chỉ là anh muốn mời em đi dự tiệc."

"..."

"Là After Party của LÉA."

"LÉA?"

Jennie khựng lại khi đã đi gần tới cửa. Nhận thấy sự lưỡng lự của nàng, David liền chớp ngay cơ hội để giải thích.

Anh ta biết Jennie rất ưa thích vị hoạ sĩ này, nên cố tình tìm mọi cách để có được tấm vé tham dự sự kiện. Và cũng may mắn David cũng thuộc dạng có tiền và một chút quan hệ. Cố tình bỏ công sức để lấy lòng nàng.

David hăm hở nhanh chân đi tới kéo tay Jennie lại đối diện với mình.

"Đúng. Chẳng phải em rất yêu thích nữ hoạ sĩ người Pháp này sao?! Bữa tiệc ngày mai là tiệc cảm ơn thân mật dành cho những vị khách VIP. Những người đã tham gia đấu giá tại buổi triển lãm ở Louvre vừa rồi. Anh nghĩ em sẽ quan tâm."

"Tất cả những vị khách đã tham gia đấu giá đều đến dự?" - Jennie quay lại đối mặt với David, ánh mắt có dò xét.

"Không phải tất cả, đều có chọn lọc giới hạn. Nhưng sẽ là buổi tiệc sang trọng dành riêng cho giới quý tộc Pháp và những nhân vật có máu mặt. Anh cũng được mời."

David phổng mũi tự hào không che giấu. Nhìn thấy biểu hiện quan tâm của Jennie thì liền mừng ra mặt. Phương pháp lấy lòng này của Kevin chỉ anh ta có lẽ thực sự có tác dụng. Jennie đã chịu để mắt tới anh ta rồi.

"Anh hy vọng em sẽ đồng hành cùng anh tham gia bữa tiệc."

"Được. Tôi đồng ý."

Jennie nhanh chóng trả lời rồi đeo kính lên rời khỏi. Khuôn mặt không rõ biểu cảm được che phủ bởi chiếc kính đắt tiền.

Dù chỉ có một tia hy vọng, nàng cũng phải thử.



===



"Jisoo!!!"

Cô gái người Pháp xinh đẹp ôm đầu đầy ảo não cất giọng thảm thiết, thân người như muốn đổ rạp trên bàn làm việc lớn của nữ nhân đối diện. Nhưng đổi lại chỉ là vẻ mặt điềm đạm nhạt nhẽo không phản ứng gì ngoài việc chăm chú vào laptop trước mặt.

"Thôi nào LÉA. Mình không thích mà." - Giọng nói nữ nhân vang lên bình thản không chút rao động.

"Bồ tài trợ nhiều như vậy, còn tham gia đấu giá với mức giá cao. Nhưng chưa bao giờ đồng ý tới After Party để mình được cảm ơn cả."

LÉA bĩu môi oán trách. Kim Jisoo kín tiếng thế nào cô biết. Nhưng vẫn không thôi hy vọng một lần Jisoo xuất đầu lộ diện. Có người bạn cực và phẩm thế này, không thể giới thiệu với bàn dân thiên hạ lấy hãnh diện thì LÉA cảm thấy phí tài nguyên lắm.

Nhưng Jisoo vẫn chỉ duy trì biểu hiện lãnh đạm, giọng đều đều mang ý từ chối rõ ràng không thể lay chuyển.

"Mình không cần những điều đó. Mình yêu thích nghệ thuật và tài năng của bồ thôi, LÉA. Không cần khoa trương làm gì."

"Nhưng mình muốn cảm ơn. Nếu không có Kim Jisoo biết tới, cũng sẽ không có LÉA ngày hôm nay."

"Do bồ có tài, LÉA à."

"Hay bồ ngại đi một mình vì không có cô bé đáng yêu ở đây?"

Đầu loé lên một tia sáng, LÉA búng tay như thể phát hiện ra ý tưởng hay ho. Hẳn là vậy rồi, nhìn Jisoo như vậy chắc chắn là người rất chiều và nghe lời người yêu. Người bên ngoài xinh đẹp, bên trong dịu dàng. Quả hiếm có.

"Không phải..."

"Để mình gọi bé xin phép cho bồ nhé?"

"Ơ không cần đâu LÉA..."

Jisoo giật mình ngẩng lên nhưng không nhanh bằng cô bạn người Pháp của mình. LÉA đã gọi facetime ngay cho một người quen thuộc.

Nhanh chóng một giọng nói trong trẻo cất lên qua điện thoại.

- Hello, bé cưng đáng yêu!!!

- Hi LÉA! Triển lãm diễn ra tốt đẹp lắm phải không? Chúc mừng chị nha. Em thích bức BONHEUR301 lắm.

- Cảm ơn cưng. Nhờ ơn hai người đấy.

- Chị lại khách sáo rồi. Mà chị đang ở văn phòng của Jisoo à?

- Tinh ý quá. Chị yêu của cưng đang không chịu tham gia After Party này. Chị buồn quá, năn nỉ gãy lưỡi rồi!!!

Nhìn bộ dạng ỉu xìu hờn dỗi đáng yêu của LÉA khiến cô gái trong màn hình cười tới vui vẻ. Bên này Jisoo chỉ đảo mắt không để ý nữa, đẩy gọng kính vàng trên mặt rồi chuyên tâm tiếp tục làm việc của mình.

Giọng nói bên kia điện thoại vẫn nhẹ nhàng vô cùng dễ nghe đi vào lòng người.

- Jisoo là vậy mà. Chị thông cảm cho chị ý đi.

Chị nhếch nhẹ khoé môi có chút hài lòng, rõ ràng đã đoán được người kia sẽ nói như vậy. Người hiểu Jisoo tới như vậy. Xem ra LÉA tìm đồng minh sai người rồi.

- Hai người đúng là như hai mà một nha. Tâm ý như nhau. Chỉ muốn Jisoo tham dự After Party một lần để tôi được cảm ơn công khai, mà cũng không nể mặt người bạn này nữa. Hứ!!

- Vậy... chị cho em gặp Jisoo đi.

LÉA nghe vậy liền nhanh nhảu đưa máy cho Jisoo. Vì cô biết có lẽ đã dành được chút cảm thông của nữ nhân qua màn hình.

Jisoo lắc đầu chào thua, nhận lấy điện thoại của LÉA còn không quên tặng cô một cái lườm. Nhưng chỉ nhận lại cái nhún vai vô tội của bạn mình.

- Chị nghe.

- Jisoo, chị thật sự không muốn đi After Party của LÉA?

- Em biết mà...

- Em hiểu. Nhưng xuất hiện một lần để LÉA được công khai cảm ơn nhà tài trợ lâu năm cũng không hẳn là ý tồi. Chị thử suy nghĩ xem.

Giọng nói qua điện thoại vẫn dịu dàng thuyết phục. Không hề gây sự khó chịu, thậm chí còn rất suôi tai. Jisoo cũng không có thái độ gì đặc biệt. Chị chỉ nhẹ gật đầu.

- Ừ... chị hiểu rồi. Chị sẽ suy nghĩ.

LÉA nghe tới đây thì vươn người sang, vui mừng giật lấy điện thoại Jisoo đang cầm, phấn khích hò reo khiến người trong điện thoại cũng bật cười góp vui.

- Cảm ơn cưng, đúng là uy lực của tình yêu mà!!!

- Em chỉ khuyên thôi. Còn Jisoo quyết định thế nào là ở chị ấy. Được rồi, giờ em bận rồi. Chào chị nha.

- Bye~ Ning!!!

Jisoo chống một tay lên cằm suy nghĩ. Ngón tay thon dài còn lại gõ gõ lên mặt bàn, từ khi nào chị đã có thói quen này mỗi khi đắn đo điều gì đó.

LÉA bên cạnh không giấu nổi khuôn mặt hồi hộp mong chờ một câu đồng ý của người đối diện. Đã làm tới nước kêu tới cả người yêu người ta rồi, mà Jisoo sắt đá còn không đồng ý nữa thì đúng là bất lực.

"Vậy là bồ đồng ý tới After Party rồi chứ?"

"Thôi được rồi. Mình sẽ tới. Nhưng với một điều kiện."

"Mọi thứ mà Kim Jisoo muốn, thưa quý cô."

Bật cười trước dáng vẻ trịnh trọng của người trước mặt. Jisoo chỉ khoanh tay ôn tồn.

"Không phóng viên. Không thiết bị di động, ghi hình. Không sóng điện thoại. Hình ảnh bảo mật mọi quyền."

"Được thôi, không thành vấn đề."




===




"Ladies and Gentlemen! Xin dành tặng toàn bộ sự trân quý tới những vị khách đã tham gia đấu giá cho triển lãm của LÉA!!!"

Vị chủ trì hào hứng giới thiệu trên bục lớn giữa khán phòng nơi tổ chức After Party của LÉA. Toàn bộ khuôn viên đều được trang hoàng lộng lẫy nhưng không kém phần nghệ thuật. Không gian đặc biệt tại khuôn viên một lâu đài cổ.

Sau sự giới thiệu của chủ trì, LÉA trong bộ váy trắng tao nhã tiến lên sân khấu lớn.

"Hi! Tôi là LÉA. Xin chân thành cảm ơn sụ yêu mến của tất cả mọi người dành cho những tác phẩm của tôi trong thời gian qua. Xin nâng ly cho sự thành công!

Toàn thể khán phòng những thân ảnh trong những bộ cánh sang trọng đắt tiền đồng loạt vui vẻ nâng ly.

Bữa tiệc bắt đầu một cách hào hứng.

"Hôm nay ngoài việc muốn tri ân. Tôi còn muốn giới thiệu một người có đóng góp vô cùng đặc biệt tới sự nghiệp của LÉA. Nếu không có người đó ủng hộ cũng sẽ không có LÉA - tôi của ngày hôm nay. Nhà tài trợ lâu năm đáng mến..."

LÉA phấn khích hô lớn.

"Trân trọng giới thiệu. Mademoiselle* Kim Jisoo!!!"

Tiếng nhạc vang lên thêm phần vang dội. Ánh đèn được chiếu rọi tới bàn Jisoo đang đứng. Toàn bộ quan khách trong khán phòng đều ồ lên khi chiêm ngưỡng nhan sắc cực phẩm của người được sướng tên.

Jisoo có chút choáng ngợp nhưng biểu cảm trên mặt thì vẫn nguyên thuỷ lạnh nhạt. Ánh mắt lười biếng đảo quanh. Gật đầu cho có lệ. Lòng thầm rủa cô bạn khoa trương màu mè của mình.

May mắn là LÉA đã thực hiện đúng cam kết, những vị khách ở đây đều bị dán che camera của các thiết bị điện tử ghi hình trước khi vào. Toà nhà này cũng đã được phá sóng không có mạng điện thoại hay internet. Sẽ không thể có hình ảnh nào của Jisoo ở đây được phép lọt ra ngoài.

Jisoo tạm hài lòng, dù thật không quá thích thú với những ánh mắt xung quanh dù cho là ngưỡng mộ hay tò mò.

Đám đông bỗng chốc trở nên náo loạn.

- Đó là Kim Jisoo!!

- OMG!! Chẳng phải là cựu thành viên BLACKPINK nổi tiếng một thời sao?!?

- Jisoo xinh đẹp quá. Gần đây đóng phim cũng ít. Thật lãng phí nhan sắc.

- Nghe đâu vừa tham gia diễn xuất, vừa điều hành công ty truyền thông đối tác với Đế chế thời trang xa xỉ LVMH đó. Kim Jisoo thật không đơn giản.

- Công ty truyền thông đang nổi đình đám gần đây Louisdevon phải không? Chà, quá tài giỏi rồi... hoá ra là của Kim Jisoo.

- Nhưng có lạ không khi mọi thông tin của cô ta quá ít ỏi?

Tiếng xì xầm không dứt, dù bằng tiếng Pháp hay tiếng Anh thì Jisoo đều hiểu. Sống ở đây 5 năm, chị đã gần như là người bản xứ. Và việc bàn tán xôn xao như vậy khiến Jisoo không hề thoải mái.

Đang khó chịu muốn cất bước rời đi thì có một tiếng gọi thu hút sự chú ý của chị.

"Jisoo!"

Giọng nói này...

Jisoo ngạc nhiên quay người, đối mặt với chị là ánh mắt sững sờ của nữ nhân trong bộ váy đỏ rực hở vai. Chị bần thần, ánh mắt có chút bối rối.

Hai ánh mắt chạm nhau, không gian xung quanh như ngưng đọng. Họ chỉ nhìn thấy đối phương...



---
tbc.

*Mademoiselle - Tiểu thư (trong tiếng Pháp)

Chap này ban đầu để nguyên là gần 5000 chữ quá dài nên mình phải chia bớt ra.

Mọi người cmt đừng quá khích về nhân vật NingNing - nữ phụ nhé. Bình tĩnh thôi nha. Mà thấy cũng lạ, sao đoạn đầu để Jiyong phản diện khum ai chửi ạ? 🥲😂

Fic maybe sẽ dài hơn dự kiến ban đầu 60 chap. Vì cảm thấy mọi vấn đề cần giải quyết rõ ràng hơn.

Chap sau sẽ có chút đường 😉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net