Chương 11-12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wednesday sững sờ khi omega  xông ra khỏi lớp, thậm chí không thèm nhìn cô. Mùi xấu hổ và tức giận của Enid vẫn còn phảng phất trong không khí và khiến lồng ngực của Wednesday thắt lại, cô muốn đuổi theo, an ủi và xóa đi những điều phiền muộn của cô ấy.

Wednesday nghĩ rất có thể Barclay đã nói điều gì đó khiến cô ấy đã không thể chịu đựng được mà bỏ đi. Cô quay lại, thấy nụ cười toe toét tự mãn của siren, cô ta thực sự vui vẻ với cảm giác chiến thắng khi hạ nhục Enid.

Oh, Wednesday đã ghét Queen Bees.

"Điều thú vị về loài ong là khi chúng rút ngòi ra, chúng sẽ chết."

Nụ cười tự mãn của Bianca tắt hẳn thay vào đó là vẻ mặt bối rối và sau đó là một ánh mắt tức giận.

Wednesday đứng dậy, nhìn cô Thornhill, cô giáo trông hơi bất ngờ, rồi cô gật đầu và bước ra khỏi lớp. Cô có thể nghe thấy sự náo động của các học sinh ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng. Thật đáng giận, khi phải ở một ngôi trường đầy bọn trẻ trâu.

Wednesday đi về ký túc xá chung của họ, hy vọng Enid ở đó để cô không phải đi khắp nơi để truy lùng omega. Năng lượng tích tụ trong cơ thể cô khi cơn giận của cô dâng cao. Cô có thể ngửi thấy mùi của một omega đau khổ , điều đó khiến ngực của Wednesday đau nhói và móng vuốt vươn ra.

Enid nằm dài trên giường, úp mặt và tay nắm chặt lấy chăn. Nhưng điều phá vỡ sự im lặng của Wednesday là tiếng nức nở nhỏ phát ra từ omega, khi càng đến gần cô nhận ra cơ thể của Enid đang run nhẹ khi cố nén những tiếng nức nở phát ra. Mùi đau khổ và tức giận trong không khí khiến Wednesday khó kiềm nén mong muốn quay lại và cắt cổ Bianca và mang trái tim của cô ta đến cho Enid.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Wednesday nhẹ nhàng ngồi xuống giường của Enid, cẩn thận không gây ra quá nhiều tiếng động.

Enid giật mình một chút và ngẩng đầu lên để nhìn vào Wednesday. Cô ấy trông rất sốc.

"Cậu đi theo tớ?" Enid hỏi, khuôn mặt cô nhăn lại vì bối rối. Đôi mắt cô ấy ngấn lệ và Wednesday phải cố lờ đi cảm xúc đang sôi trào trong lồng ngực mình khi nhìn thấy cô ấy như vậy .

"Enid, nói cho tôi biết điều gì đã khiến cậu khó chịu như vậy." Wednesday nói như ra lệnh. Cô đã khát máu rồi; cô chỉ cần Enid thúc đẩy lần cuối.

Khuôn mặt của Enid cau lại và cô ấy phát ra một tiếng thút thít lặng lẽ, và một lần nữa, cơ thể của Wednesday lại hành động theo cách riêng của nó và cô phát ra âm thanh giống như tiếng gầm gừ an ủi trong khi tay cô nắm lấy chân trần của Enid. Làn da của omega mềm mại và ấm áp, trái ngược hoàn toàn với làn da lạnh giá của Wednesday, thứ khiến nhiều kẻ ngu ngốc liên tưởng đến một xác chết khi vô tình chạm vào cô.

Ngã về sau, Wednesday dựa vào bức tường đầy màu sắc. Những tấm áp phích và tranh vẽ gắn đầy trên nó. Wednesday kiềm nén cảm giác khó chịu khi tiếp xúc với quá nhiều màu sắc, thay vào đó tập trung vào omega.

"Ngồi dậy và đến đây."

Enid, như thể đang ở chế độ tự động, lật người nằm ngửa và từ từ ngồi dậy, cô ấy trông có vẻ bối rối và không biết phải làm gì tiếp theo, nhìn vào Wednesday chờ đợi phản hồi của cô.

"Đến đây và ngồi trên đùi tôi."

Mặt Enid lập tức đỏ bừng và hơi thở bắt đầu gấp rút. Kỳ lạ thay, Wednesday cũng có thể nghe thấy nhịp tim của cô ấy. Thật kỳ lạ, cô quyết định tiến hành một cuộc thử nghiệm.

Thay vì đợi cô gái di chuyển, Wednesday đã làm điều đó cho cô ấy. Alpha trẻ tuổi nâng người bạn đời của mình bằng cánh tay của mình, Enid ré lên và sau đó ngoan ngoãn khi được cô kéo vào lòng mình, Enid tách hai chân và ngồi trên đùi, đối mặt với Wednesday.

Omega hơi bàng hoàng nhưng đã bình tĩnh hơn nhiều.

Giờ đây, Wednesday đã hiểu Enid không ngại nếu cô nắm quyền và kiểm soát, cũng như cô cũng yêu thích việc kiểm soát hơn.

Wednesday để khuôn mặt của Enid đến tuyến mùi hương trên cổ mình, khuyến khích omega hít vào. Mặc dù Wednesday cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, nhưng cô bắt đầu xoa lưng của omega. Một tiếng gừ gừ trong lồng ngực của cô ấy, Wednesday chắc chắn rằng mùi hương của cô sẽ tác động đến Enid mang lại sự thoải mái và an toàn cho cô ấy.

Một tiếng rên rỉ phát ra trên cổ của Wednesday trong khi alpha cố gắng kiềm chế cơn rùng mình, Enid trở nên cố chấp hơn và đó là lúc Wednesday cảm thấy miệng của omega mở ra khi lưỡi cô ấy nếm thử làn da của Wednesday. Một tiếng gầm gừ phát ra  alpha rung nhẹ khi cơ thể cô phản ứng với cảm giác bạn đời trong vòng tay và miệng của cô ấy trên da mình.

Một mùi hương giống như mùi phát ra trong sáng hôm đó, chúng tỏa ra trong không khí.

Sự kích thích và mãn nguyện.

__________________________

Phấn hoa.

Đó là mùi vị của làn da Wednesday. Nó khiến Enid nhớ đến sô cô la đen và một thứ gì đó cay cay khiến Enid thèm muốn nhiều hơn, cô cần nó như cần không khí.

Như thể chính mẹ trăng đã tặng Wednesday cho cô. Bà ấy có thể không thấy Enid xứng đáng trở thành một con sói thực thụ nhưng bà ấy đã tặng cô món quà tuyệt vời nhất Alpha của cô ấy.

Enid meo meo và thích thú bám lấy làn da của Wednesday, tiếp tục nhắm nháp thưởng thức alpha của mình. Cô có thể cảm thấy sức mạnh trên lưỡi mình và omega bên trong cô rên rỉ và lăn lộn ngửa bụng lên, một dấu hiệu mong muốn làm hài lòng alpha mạnh mẽ.

Đôi bàn tay mạnh mẽ nắm chặt eo và kéo cô lại gần hơn, một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không khí và Enid cảm thấy cơ thể mình tan chảy trong vòng tay của alpha.

"Calmati cucciola. (Bình tĩnh nào.)" Wednesday thì thầm vào tai Enid.

Enid khẽ meo meo, hai tay nắm chặt trong áo sơ mi của Wednesday. Omega không chắc Wednesday đã nói gì nhưng nó khiến bụng dưới của cô nóng dần lên. Cô tiếp tục ngửi làn da alpha của mình nhưng ít điên cuồng hơn và gần gũi hơn.

"Enid. Kể cho tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi sẽ xử lý các vấn đề khiến cậu bực bội." Wednesday làu nhàu. "Đừng cố nói dối tôi. Tôi biết đó là Barclay. Cô ấy đã làm gì cậu?"

Enid cứng người lại nghĩ khi lý do mà cô ấy hiện đang ở trong lòng alpha của mình là vì sự báo thù. Cô cuộn tròn người hết mức có thể trong vòng tay của Wednesday. Wednesday cảm nhận được và siết chặt vòng tay quanh omega. Nhưng omega trong Enid đang hoảng loạn khi nghĩ rằng alpha đang tức giận với mình, cô cố vùng vẫy một chút để thoát khỏi vòng tay của cô ấy.

Hai tay di chuyển từ eo lên và ôm lấy mặt cô, Enid buộc phải nhìn vào alpha của mình nhưng không thể bắt mình nhìn vào đôi mắt màu mã não của cô ấy. ** Cô gái tóc đen khiến cô cảm thấy quá yếu đuối khi ánh mắt họ chạm nhau. Dễ bị tổn thương.

"Omega, nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra," Wednesday dịu dàng yêu cầu. Giọng nói alpha của cô ấy truyền qua những từ có lẽ vô tình nhưng cơ thể Enid đã tuân theo mệnh lệnh của alpha.

Vì vậy, cô đã nói với Wednesday những gì Bianca nói với cô, trong khi đỏ bừng mặt lên vì xấu hổ, mặc dù cách Bianca nói những lời đê tiện và ác ý, nhưng nó vẫn là sự thật. Enid có một thôi thúc mãnh liệt được gần gũi với alpha của mình như một omega đang say nắng và phủ mùi hương của cô vào làn da của cô gái tóc đen cho đến khi không ai có thể phân biệt được mùi hương của cả hai. Cô muốn mùi hương của Wednesday trở thành mùi hương thứ hai của mình.

Khi Enid kể lại những gì siren đã nói, Wednesday bắt đầu gầm gừ, răng nanh của cô ấy vươn dài và móng vuốt của cô ấy bắt đầu bấu vào hông của Enid. Omega bắt đầu kêu meo meo, xoay đầu để lộ cổ của mình, cố gắng trấn an alpha của mình.

Wednesday đột nhiên kéo Enid đến khi không còn khoảng cách nào giữa hai người và sau đó răng của cô cắn vào cổ cô ấy, không làm rách da, răng của cô ấy chỉ cắn nhẹ vào cổ họng Enid. Đó thường là cách mà các alpha thường để trấn tĩnh bản thân hoặc giúp omega bình tĩnh lại, cũng như cách họ sẽ khẳng định quyền sở hữu của mình nếu họ cảm thấy bị đe dọa bởi người khác.

"Điều này rất mới lạ với hai ta. Nhưng tôi không chia sẻ và cũng không mong cậu chia sẻ. Cậu là của tôi và tôi là của cậu." Wednesday thì thầm vào cổ Enid.

Enid cong người vào Wednesday và thút thít khi nước mắt lăn dài trên má, sự thoải mái khiến cơ thể cô ngã về phía trước. Cô đã không nhận ra rằng cô sẽ cần phải xác nhận lòng trung thành với Wednesday.

Thành thật mà nói, Enid đã chấp nhận số phận của mình phải gắn kết với Wednesday và chỉ hài lòng khi ở gần cô ấy. Nếu Wednesday chọn một người khác để ổn định cuộc sống, Cô biết điều đó sẽ khiến cô đau khổ nhưng cô cũng biết rằng mình không có quyền nói và đòi hỏi những gì mình muốn.

Wednesday thả cổ Enid ra, lưỡi cô lướt qua những vết răng, xoa dịu vết cắn trước khi rụt lại. Enid phát ra một tiếng rên rỉ khi Wedneday di chuyển miệng ra xa nhưng alpha của cô khẽ kêu lên khi cô ấy vuốt ve làn da trần trên eo của Enid, áo sơ mi của cô kéo lên trên để alpha chạm vào.

Enid cố gắng kiểm soát cơn rùng mình chạy dọc cơ thể nhưng chắc hẳn Wednesday đã cảm nhận được, cô ấy hơi ngả người ra sau và nhìn vào mặt bạn đời của mình. Enid liếc nhìn lên và cảm thấy lòng cô thắt lại khi cô nhận ra khuôn mặt của họ gần nhau đến mức nào, cô có thể cảm thấy hơi thở của alpha trên da mình và nhìn thấy màu đỏ trong mắt bạn đời của mình.

Trong vô thức, Enid dần thu hẹp khoảng cách giữa họ và nhắm mắt lại. Cô có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực khi một tiếng gừ nhẹ phát ra từ cổ họng cô ấy. Enid cảm thấy Wednesday áp trán cô ấy vào trán mình, hơi thở của họ hòa vào nhau.

Enid có thể cảm nhận mùi alpha của mình, mùi của Wednesday trở nên dày đặc hơn và cường thế hơn, cảm giác như thể nó ngấm vào da của Enid. Đôi tay đặt trên eo cô kéo cô lại gần hơn khi mũi của Wednesday chạm vào omega, omega trong cô phát ra một âm thanh nhẹ nhàng thu hút alpha thu hẹp hoàn toàn khoảng cách và Wednesday cũng phát ra âm thanh của chính mình để trấn an omega của cô ấy.

Khi môi họ sắp chạm vào nhau thì âm thanh của ai đó gõ cửa, khiến họ đóng băng tại chỗ.

"Enid Sinclair! Mở cánh cửa ra ngay!"

Như thể một công tắc đã được bật, Wednesday xoay người đặt Enid dưới  thân, một tiếng gầm gừ rung lên trong lồng ngực của alpha. Một bản năng ẩn sâu bên trong cô trỗi dậy sau khi Bianca làm omega của cô khó chịu, đó là nhu cầu bảo vệ người đời của mình dù bất kể điều gì xảy ra.

Enid nằm yên, phát ra những âm thanh gừ gừ nhẹ nhàng giúp Wednesday bình tĩnh lại, nâng cổ để lộ tin tức tố cho alpha của cô ngửi.

Wednesday nhận ra tín hiệu và chạm mũi vào cổ omega của mình, hít hà mùi hương của cô ấy để trấn tĩnh con quái vật sắp thức tỉnh. Enid có mùi như ở nhà. Sự thoải mái mà mùi hương của cô ấy mang lại cũng đủ để chế ngự con thú bên trong.

"Mở cái cửa chết tiệt ra, Enid! Hoặc tớ sẽ xông vào!"

Wednesday gầm gừ lớn tiếng khi nghĩ đến việc ai đó xâm nhập vào không gian của họ. Bất kể một ai cũng không thể, một cú đánh hơi sâu đã xác nhận đối phương - một ma cà rồng. Omega của cô rất dễ bị tổn thương. Mối đe dọa cần phải được loại bỏ ngay.

Wednesday đang cố nhớ nhanh lại các cách để giết ma cà rồng mà chú Fester đã dạy cô từ thời còn ở Romania trong khi cô cảm thấy bàn tay ấm áp của Enid trên má mình.

Con thú dừng lại, nhìn chằm chằm vào người đời của cô, đôi mắt vàng tuyệt đẹp của cô ấy nhìn lại.

"Không sao đâu, alpha. Chỉ là Yoko thôi. Cô ấy chỉ lo lắng thôi." Enid khẽ thì thầm.

Yoko rõ ràng đã đợi đủ lâu và đạp tung cửa chạy vào, tiếng đập cửa ầm ĩ vang vọng cả ký túc xá. Mọi thứ trở nên yên tĩnh lại khi ma cà rồng nhìn vào vị trí của hai người trên giường.

Wednesday cảm thấy có thứ gì đó chiếm lấy cô khi móng vuốt và răng nanh của cô mọc ra và tầm nhìn của cô chuyển sang màu đỏ. Một tiếng gầm gừ tức giận phát ra từ Wednesday, cô đã không nhận ra rằng chính cô đang gầm gừ. Ngay cả tiếng gừ gừ khe khẽ của omega cũng không thể khiến cô bình tĩnh lại. Một giây trước, cô đã ở trên Enid và ngay sau đó, cô rời khỏi giường, đứng chắn ngang giữa bạn đời của mình và kẻ đột nhập. Cô không còn nhận ra Yoko Tanaka, người bạn thân của Enid. Tất cả những gì cô ấy nhận thấy là một mối đe dọa tiềm ẩn đối với bạn đời của mình, omega đang dễ bị tổn thương trong tổ của mình.

Wednesday ngay cả khi không kiểm soát được bản thân cũng có thể tính toán và lên chiến lược. Tất cả được dạy bởi Gomez và Fester Addams bao năm qua đã được tận dụng. Cô có thể bảo vệ omega của mình khỏi mọi mối đe dọa.

Đôi mắt của Yoko mở lớn, cô ấy đang cố lùi về phía cửa. Mùi giận dữ nhè nhẹ của ma cà rồng đã chuyển thành hoảng sợ. Cô vội vã bước lùi và quay lưng chạy ra khỏi cửa.

Chà, điều đó đã không xảy ra.

Trước khi bất cứ ai có thể chớp mắt, Wednesday đã ghim chặt Yoko xuống đất, gầm gừ vào mặt cô ấy. Lưng của Yoko đập xuống sàn với một tiếng uỵch nặng nề và cô ấy thở dồn dập. Bàn tay của Wednesday quàng quanh cổ ma cà rồng, móng vuốt của cô ấy cào rách da, mùi máu lạ, không phải con người của cô ấy dường như càng làm tăng thêm sự tức giận trong huyết quản của cô gái tóc đen. Người bạn đời không có khả năng tự vệ của cô không phải là đối thủ của một ma cà rồng mạnh mẽ như Yoko. Ma cà rồng nói đã cố tỏ ra bình tĩnh nhưng Wednesday có thể đánh hơi thấy sự hoảng loạn của cô ấy, Yoko biết cách hành động tốt nhất sẽ là đầu hàng và cho alpha biết cô không phải là mối đe dọa đối với omega của họ.

Wednesday không bị lừa dễ dàng như vậy.

Ngay khi Wednesday chuẩn bị hạ miệng xuống và để những chiếc răng nanh mới mọc của cô nếm mùi máu lần đầu tiên, cô cảm thấy có vòng tay ôm lấy ngực và kéo cô ra khỏi con ma cà rồng trước khi ném cô xuống đất.

Wednesday phát ra một tiếng gầm gừ kinh hoàng và vươn móng vuốt của mình bắt lấy kẻ tấn công thứ hai để lại một vệt máu.

Sẵn sàng bảo vệ omega của cô cho đến hơi thở cuối cùng. Cô cảm thấy một niềm hân hoan trào dâng giống như với mọi cuộc chiến mà cô đã tham gia. Wednesday chớp mắt để nhìn rõ hơn và đó là lúc cô nhìn thấy người đã ngăn cô lấy mạng kẻ định làm tổn thương omega của cô.

Đó chính là Enid, làn da ửng hồng và những vệt nước mắt ướt đẫm trên má. Những móng vuốt màu sắc rực rỡ của cô vươn dài và một chút răng nanh nhỏ nhô ra. Cô ấy nhẹ nhàng quan tâm sau khi áp chế thách thức alpha của mình và tham gia vào cuộc chiến, theo luật sinh vật siêu nhiên, Wednesday được phép chiến đấu hoặc giết người để bảo vệ bạn đời của mình. Cô ấy run rẩy nhưng đứng giữa alpha của mình và người bạn thân của mình. Mạnh mẽ ngay cả khi đang run rẩy.

Wednesday chưa bao giờ nhìn thấy một sinh vật đẹp như vậy. Nó lấy đi hơi thở của cô ấy. Và khiến cổ họng cô như nghẹn lại khi nghĩ đến việc sẽ mất đi sinh vật tuyệt vời này. Lần đầu tiên trong đời Wednesday, cô hiểu được tình yêu nồng nhiệt mà cha cô dành cho mẹ cô. Một sinh vật như vậy xứng đáng nhận được sự tôn thờ như các vị thần nhận được từ những người thường.

Và rồi Wednesday nhận được một cái ôm từ omega đang khóc, như thể cô sắp biến mất.

"Làm ơn alpha, tớ xin lỗi. Nhưng tớ không thể để cậu làm Yoko bị thương. Cô ấy là bạn thân nhất của tớ. Thay vào đó, hãy trút giận lên tớ." Enid nức nở, nỗi sợ hãi và tuyệt vọng của cô ngấm vào những bức tường trong ký túc xá của họ và đâm vào trái tim của Wednesday như thể bị một con dao đâm vào.

Wednesday cảm thấy trái tim cô tan nát và con thú bên trong cô hú lên thảm thiết khi nghĩ đến việc làm tổn thương bạn đời. Nó đủ để cơ thể cô tự hành động và phát ra tiếng rừ rừ nhẹ nhàng, cố gắng xoa dịu bạn đời đang đau khổ của nó.

"Tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương cậu, omega. Cậu sẽ an toàn bên tôi." Wednesday nuốt trôi cơn tức giận đang dâng trào và nhìn sang Yoko, người đã tự ngồi dậy, khuôn mặt nhăn nhó đau khổ. "Tôi xin lỗi Yoko. Tôi đã không suy nghĩ kỹ càng."

Yoko không thể làm gì khác ngoài gật đầu và từ từ đứng dậy, cô ấy liên tục liếc nhìn Enid, người vẫn đang run rẩy ngồi trong lòng alpha của cô ấy.

"Tớ xin lỗi hai cậu. Tớ không kiềm chế được cơn giận của mình. Tớ chỉ hơi quá lo lắng thôi."

Yoko nói với Wednesday khi Enid đang trong lòng của cô ấy.

Ma cà rồng còn lo lắng hơn và từ từ rời khỏi ký túc xá, mặc dù cô cũng thấy tội lỗi khi đã xen ngang cặp đôi.

Giờ Wednesday phải trấn an omega của mình sau khi khiến cô ấy sợ hãi như vậy. Wednesday cảm giác tội lỗi và một sự xấu hổ kỳ lạ, tràn ngập trong cô. Cô đã khiến omega của chính mình sợ hãi.

Wednesday đứng dậy với Enid trong vòng tay, và nếu cô không quá tập trung vào omega của mình thì cô sẽ cảm giác được sức mạnh trong cơ thể cô được tăng thêm và thực tế là cô đã cao thêm vài inch. Cô sẽ nhận ra những thay đổi nhỏ trong cuộc đối đầu với Yoko. Nhưng lúc đó cô chỉ có một suy nghĩ trong đầu là Enid.

Cô đặt omega của mình xuống và ôm lấy cơ thể đang run rẩy của cô ấy bằng cơ thể căng cứng của mình. Cô áp mặt Enid vào gần tuyến mùi hương của mình và gầm gừ, khuyến khích omega tiếp thu tin tức tố của cô. Enid ngoan ngoãn bên dưới cô, nhận ra sự thúc đẩy, cô vùi đầu vào cổ của alpha, những tiếng meo meo và những tiếng sắc bén rung lên trên cổ của Wednesday. Wednesday cố giữ cảm giác rùng mình dù cảm giác đó tốt đến mức nào. Tiếng gừ gừ của chính cô vang lên giữa họ.

Sau một vài phút, Enid ngả người về phía sau và nhìn Wednesday với ánh mắt mà Wednesday không thể hiểu được, nhưng rồi đôi mắt omega rơi xuống đôi môi alpha, và rồi nó rung lên.

Wednesday tiến đến gần đôi môi của omega của mình, hơi thở giữa họ nặng nề nhưng ngọt ngào, cô dừng lại ngay khi vừa chạm môi vào môi Enid, cô thăm dò phản ứng của bạn đời mình. Cô nhìn thấy câu trả lời và nhắm mắt lại trước khi cho phép đôi môi mình chạm vào omega của mình.

Thiên đường.

Nếu Wednesday tin nó tồn tại, cô sẽ nghĩ cánh cổng ngọc trai dẫn tới người đàn ông to lớn trên bầu trời nằm trên đôi môi của omega của mình.

Đó là sự hòa quyện giữa tra tấn và niềm hạnh phúc.

Wednesday nhận ra cô đã khẽ rên lên vì sung sướng trước mùi vị omega của mình. Wednesday cảm giác như cô đang trải nghiệm một cảm giác thoát xác, như thể lơ lửng ở phía trên và nhìn xuống họ. Cô có thể cảm thấy tay cô nắm chặt hông Enid kéo cô ấy áp sát vào cô. Tay còn lại đặt lên gáy Enid, nghiêng cổ cô ấy để tiếp cận tốt hơn với môi cô ấy. Enid phát ra một tiếng rên rỉ và cào bạn đời của mình để cố gắng kéo cô ấy lại gần hơn.

Nụ hôn dường như kéo dài vô tận, tạm dừng trong một phút, khi họ tách ra để lấy lại nhịp thở. Wednesday miễn cưỡng lùi lại để người bạn đời của cô ấy có thể thở, bản thân cô sẽ rất vinh dự khi được chết vì thiếu oxy nếu điều đó có khiến cô hôn Enid thêm một lúc nữa. Enid dường như đồng ý nếu tiếng rên rỉ thất vọng của cô ấy thoát ra.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Wednesday nhẹ nhàng hỏi,cố trấn tĩnh và kiềm chế bản thân, mong rằng tất cả có thể tha thứ cho việc cô suýt giết bạn thân của bạn đời mình.

Enid đỏ bừng mặt, hơi thở dồn dập và tránh ánh mắt cực nóng ấy.

Wednesday đã trấn an bạn đời của mình, người có lẽ vẫn còn cảm giác được sự tức giận của omega bên trong cô ấy vì đã dám chống lại alpha .

"Tôi rất tự hào về cậu. Vì đã đứng lên cản tôi để bảo vệ bạn mình cho dù điều đó khiến cậu sợ hãi đến mức nào. Cậu đã khiến tôi tự hào, omega." Những lời nói thốt ra khỏi miệng của Wednesday theo bản năng, cô cần cho omega của cô biết rằng mọi chuyện vẫn ổn, mọi chuyện được tha thứ.

Đôi mắt của Enid rưng rưng và cô ấy thút thít trước khi vòng tay ôm lấy Wednesday, khuôn mặt cô ấy tìm đến cổ của alpha mình và bắt đầu thôi thúc ngửi tin tức tố của bạn đời mình. Wednesday lướt những ngón tay dọc theo hông của Enid và rừ rừ hài lòng.

Omega của cô đã an toàn. Điều đó quan trọng hơn tất thảy.

Nhưng có lẽ cô sẽ phải làm một biển báo "Không làm phiền." cho cửa của họ.

Sau cùng tất cả vì sự an toàn của mọi người.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net