Học Viện Hoàng Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi đi tắm và thay đồ, Thư Hạ trở lại xuống dưới phòng khách. Cả nhà cô đã từ rất lâu rồi không có một buổi tiệc trà cùng nhau, vì Chính Quốc thường xuyên bận rộn với những công việc ở hoàng cung chính và anh chỉ vừa kết thúc sau khi đã thực sự bàn bạc công việc với hoàng đề Tiên Sinh. 

"Đã lâu rồi nhà chúng ta không ngồi lại cùng nhau."

"Chà, có lẽ sắp tới ta phải dành nhiều thời gian hơn cho gia đình rồi. Nhân tiện thì Thư Hạ-..."

"Vâng, thưa phụ thân." 

"Đông Quốc đã có cho mở một học viện hoàng gia, hoàng đế Tiên Sinh hi vọng con có thể tới đó và học tập vào tuần tới. Những vị hoàng tử và công chúa có liên quan đến hoàng gia đều đã đăng kí vào học viện." 

Chuyện này thực sự là quá bất ngờ. Có vẻ như ngày Thư Hạ quyết định trở thành một thánh nữ hệt như mới diễn vào ngày hôm qua, nhưng cũng đã gần ba năm kể từ khi cô ra quyết định đó.

Nghe vậy sắc mặt đang còn tức giận của Khánh Vy đang bị đè nén chính mình, "Ý của phụ thân là gì ?"

"Ý của phụ thân con là-..." Sa Hạ ngồi ở nơi đó, "Hai con sẽ cùng Uyên Trinh học tại ngôi trường dành cho giới hoàng gia, các hoàng tử và công chúa đều học ở đó, chỉ có ba người các con là không nhập học thôi đấy."

Sắc mặt Thư Hạ trầm xuống, hai viên đá thạch tím nhìn cô.

Sa Hạ biết cả hai đều không thích, âm thanh ôn nhu, "Hai đứa thân là công chúa, Bắc Quốc ta không có ý kiến nhưng các nước khác nhìn vào sẽ cảm thấy thế nào ? Chỉ có 3 năm học thôi, biết đâu ba năm ấy giúp đỡ các con trong vài chuyện thì sao ?"

Như vậy, dù là Khánh Vy hay là Thư Hạ, sẽ không có ai đàm tếu khi một trong hai lên ngôi nữ hoàng.

Thư Hạ chớp mắt nhìn bà, đột nhiên nhìn ra bên phía Khánh Vy, giọng nói ngọt ngào , "Khánh Vy, hay là chúng ta nghe theo mẫu thân đi. Ta thấy cũng tốt đấy chứ."

Khánh Vy im lặng đối diện trực tiếp với Thư Hạ, hai viên thạch anh tím nhìn cô. Thư Hạ trực tiếp kéo ống tay áo của cô nói rằng, "Chỉ ba năm thôi. Nó không quá dài mà phải không ?"

"Chỉ ba năm ?" Khánh Vy lạnh giọng nói

Thư Hạ nhìn cô lộ ra một nụ cười nhẹ, "Phải, chỉ có ba năm thôi. Sau đó, em muốn tiếp tục ở hay quay trở lại Bắc Quốc, cũng chẳng có ai nói gì cả."

"Hạ Hạ, hình như chị rất thích ngôi trường đó ?" Khánh Vy hỏi

"Ta chỉ là cảm thấy rất mong chờ. Được học thêm nhiều điều mới, có khi còn nhiều điều hơn vua chúa đời trước."

"Được rồi, ta sẽ đi nhưng chỉ ba năm thôi đấy." Khánh Vy miễn cưỡng đồng ý

Hai ngày sau, Thư Hạ đã chuẩn bị toàn bộ trang bị chuẩn bị hành trang mới tại học viện hoàng gia.

Bên ngoài, bên cạnh đài phun nước đã có một chiếc xe ngựa sang trọng được chạm khắc bằng vàng vô cùng tinh xảo, người quản gia bước lên trước mở cửa xe chờ họ.

"Con có chắc là không cần người hầu đi cùng chứ ?"

"Tụi con sẽ ổn thôi mà. Có Uyên Trinh đi cùng nên người đừng lo gì cả." Thư Hạ từ bên trong xe ngựa nói ra bên ngoài

"Ta rất lo cho các con. Cách ba tháng, phu nhân hầu tước sẽ đến đó một chuyến, ta sẽ đi cùng cô ấy để thăm các con."

"Người không cần phải như vậy đâu, mẫu thân."

"Hãy để ta làm vậy. Có như vậy, ta mới yên tâm được."

"Vậy con sẽ ở đó chờ người."

Chiếc xe ngựa chầm chậm lăn bánh về phía trước. Thư Hạ ngồi trên xe, đọc từng trang sách mà cô đã mang theo bên mình.

Khánh Vy phá vỡ bầu không khí im lặng, "Uyên Trinh, ngôi trường hoàng gia là một ngôi trường như thế nào. Ngươi có từng tìm hiểu về nó chưa ?"

"Thần đã tìm hiểu rồi, thưa công chúa. Ngôi trường ấy tên là Aunifrom, là ngôi trường dành cho con cái thuộc dòng dõi quý tộc. Ở đó có một buổi huấn luyện đặc biệt dành cho các hoàng gia để rèn luyện họ trở nên nhanh nhẹn trong việc dùng kiếm."

"Dùng kiếm ? Nó là một quy tắc cần thiết cho học sinh ?" 

Khánh Vy thở dài, cô cảm thấy hối hận về quyết định này. Dù mãi mãi không thể trông cậy vào ngôi vị hoàng gia, nhưng cô vẫn cảm thấy buồn khi nghĩ đến điều đó.

Khi Thư Hạ bước vào sảnh chính của học viện hoàng gia, một người hầu có vẻ thuộc khu trung tâm đã đi đến chỗ cô và nói, "Cho hỏi các vị có phải là công chúa Bắc Quốc ?" 

"Đúng."

"Thần sẽ dẫn người đến phòng nghỉ." 

Trước khi rời sảnh chính, được hộ tống bởi người hầu gái, Thư Hạ nhìn xung quanh ngôi trường một lần nữa. Khác so với những thư viện trong hoàng cung, nó to và được trang trí nhiều bưc tranh mang tính chất văn học và lịch sử.

Bọn họ sẽ sống và học tập ở đây suốt ba năm, họ đi bộ dọc theo hành lang của học viện theo sự chỉ dẫn của hầu gái đi trước. 

Đó là căn biệt thự khác so với những biệt thự trước đây họ từng thấy. Gồm nhiều căn phòng cùng những vật dụng chất đầy cùng những cuốn sách văn học, và những thứ liên quan đến học thức.

Hầu gái cúi đầu trước Thư Hạ, người đang hoang mang nhìn căn biệt thự. 

"Đây là căn biệt thự mà các nữ sinh sẽ sinh sống, hãy tìm phòng theo số phòng đã được thông báo trước đó. Chúc các vị có ba năm thanh xuân tại học viện Aunifrom."

Khi Thư Hạ vẫn đang tận hưởng cảnh đẹp thì Khánh Vy nhanh chóng bước vào bên trong, cố gắng phá vỡ mọi thứ, "Được rồi, mau chóng đi tìm phòng kí túc xá nào." 

"Phải rồi, phòng của chúng ta là 207, tầng 3."

"Được rồi, chúng ta mau đi thôi." Thư Hạ cười tươi đến mắt híp lại.

Ngày mai mới là ngày sinh viên mới báo danh, hôm nay trong ký túc xá cũng không đông người, Thư Hạ đi thẳng tới, có một số người hầu đang giúp tiểu thư nhà họ thu dọn giường chiếu, khẽ cười cười, Thư Hạ đi đến trước cửa ký túc xá phòng 207, giơ tay gõ cửa, bên trong không ai trả lời, cô liền đẩy cửa vào.

Thư Hạ lúc này không ngờ rằng, những người sống trong cánh cửa này sẽ làm cho cuộc sống học đường của cô trở nên thú vị, đầy màu sắc hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net